Bùm!
Trong phút chỉ mành treo chuông Lý Thất Dạ quét bàn tay to, từ khi nào cự kiếm nằm trong tay hắn đập vào Cuồng Đế Thương.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hai thanh binh khí cứng rắn đụng vào nhau, hỏa hoa tung tóe hủy thiên diệt địa. Xung lực khủng bố phá sập các ngọn núi.
Một kích khủng bố đánh bay nhiều người, rất nhiều cường giả tu sĩ bị chấn hộc máu.
Mọi người bị rung động. Tổ uy bàng bạc hùng dũng, tổ uy vô cùng tận trấn áp tất cả không đứng thẳng được.
Mọi người nhìn kỹ lại thì thấy tay Lý Thất Dạ cầm thanh cự kiếm phát ra tiên quang lấp lánh. Một kiếm trong tay tựa như hóa thành cự kiếm vô thượng, đặc biệt cự kiếm phát ra tổ uy khiến người cảm thấy nghẹt thở.
Bởi vì thanh cự kiếm này phát ra tổ uy mạnh còn hơn Cuồng Đế Thương. Đế kiếm tựa như tiên kiếm chí cao vô thượng trêo cao có thể lục tiên đồ đế.
– Nộ tiên kiếm!
Thấy cự kiếm trong tay Lý Thất Dạ, Lý Khiêm trợn to mắt khó tin hét chói tai:
– Chân khí Cuồng Tổ yêu quý nhất!
– Nộ tiên kiếm!
Nhiều người chưa từng nghe cái tên đó, một số lão tổ rất xưa thì hút ngụm khí lạnh, trợn tròn mắt nhìn cự kiếm trong tay Lý Thất Dạ. Bọn họ cũng cảm thấy khó tin.
Nộ tiên kiếm là chân khí mạnh nhất của Cuồng Tổ. Nghe nói đó là cự kiếm được Cuồng Tổ thích nhất, thường xuyên dùng, từng theo Cuồng Tổ chinh chiến cửu thiên thập địa. Sau này Nộ tiên kiếm biến mất theo Cuồng Tổ, có người đồn nó được chôn cùng, đời sau không còn ai thấy thanh Nộ tiên kiếm ấy nữa.
Lý Khiêm cũng chưa từng thấy Nộ tiên kiếm, chỉ xem tranh trên sách cổ. Hôm nay thấy Nộ tiên kiếm trong tay Lý Thất Dạ làm Lý Khiêm rung động. Lão không ngờ trên đời có người sở hữu Nộ tiên kiếm của Thủy Tổ bọn họ, không tin được!
Nộ tiên kiếm bá đạo, cường đại hơn Cuồng Đế Thương.
Cuồng Huyết Tam Thần thấy cự kiếm trong tay Lý Thất Dạ cũng hoảng sợ liên tục lùi mấy bước:
– Nộ tiên kiếm!
Cuồng Huyết Hung Thần chỉ vào cự kiếm, mặt trắng bệch hỏi:
– Ngươi… Ngươi… Ngươi lấy thanh kiếm này từ đâu ra?
Bởi vì thanh kiếm này quá khủng bố, nó đại biểu cho Cuồng Tổ. Thanh kiếm này có địa vị chí cao vô thượng trong Cuồng Đình đạo thống, Cuồng Đế Thương không thể sánh bằng.
Không chỉ Cuồng Huyết Tam Thần tò mò thanh Nộ tiên kiếm trong tay Lý Thất Dạ lấy từ đâu ra, mọi người đều tò mò về điều đó.
Lý Thất Dạ tùy tay vung Nộ tiên kiếm, tổ uy ngập trời, thiên địa lung lay.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Ngươi hỏi thanh kiếm này? À, nhặt ở dưới đất, dùng tiện tay nên lấy xài đỡ.
Lý Thất Dạ nói hờ hững làm mọi người hộc máu. Đó là Nộ tiên kiếm, là cự kiếm mạnh nhất của Cuồng Tổ bọn họ! Nhưng Lý Thất Dạ nhắc tới nhẹ nhàng như chỉ nhặt từ dưới đất lên.
Thanh Nộ tiên kiếm đừng nói với một người, dù rơi vào Cuồng Đình đạo thống cũng sẽ thành bảo bối trấn môn. Có thể nói trong Cuồng Đình đạo thống không món binh khí nào sánh bằng Nộ tiên kiếm được. Dù là uy lực hay địa vị đều không cùng đẳng cấp.
Nộ tiên kiếm rơi vào tay đệ tử Cuồng Đình đạo thống nào cũng sẽ được trân trọng hết sức, còn hơn cả mạng sống của mình. Lý Thất Dạ hờ hững với Nộ tiên kiếm làm mọi người không biết nên nói cái gì với hắn.
Đương nhiên Lý Thất Dạ không phải nhặt Nộ tiên kiếm từ dưới đất. Nó nằm trong kho cất chứa của Cuồng Tổ nhưng đã bị hắn hốt sạch.
Lý Thất Dạ chỉ Nộ tiên kiếm tới trước, bình tĩnh nói:
– Đến đây, ta không giành Cuồng Đế Thương của các ngươi, xem thử các ngươi có thể vận dụng được vài phần uy lực.
Bàn tay máu nắm Cuồng Đế Thương, Cuồng Huyết Tam Thần cùng nhau điều khiển. Nhưng lúc này mặt Cuồng Huyết Tam Thần trắng bệch. Nếu lúc Lý Thất Dạ còn chưa cầm Nộ tiên kiếm thì bọn họ còn tự tin có thể giết hắn, dù hắn là tiên tổ sống lại hay nắm giữ lực lượng đạo nguyên Cuồng Đình đạo thống cũng thế. Dựa vào thực lực ba vị Chân Thần cửu trọng thiên phối hợp Cuồng Đế Thương thì không ai đỡ nổi, gặp thần giết thần, gặp phật đồ phật. Lý Thất Dạ cầm Nộ tiên kiếm thì Cuồng Huyết Tam Thần không còn chút ưu thế nào.
Cuồng Huyết Tam Thần nhìn nhau, hai tay siết chặt kết ấn ngay, hét dài:
– Triệu hồn!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Người Cuồng Huyết Tam Thần tuôn ra dòng máu, máu như thác bắn lên cao.
Rào rào!
Máu tuôn ra chảy vào cái hố to, vào trong dòng máu.
Ong ong ong ong ong!
Dưới chân Cuồng Huyết Tam Thần dâng lên đại trận ánh sao. Huyết quang phun ra nuốt vào, vô cùng vô tận phù văn lăn lộn trong đại trận ánh sao.
Đại trận ánh sao hiện ra rồi Cuồng Huyết Tam Thần bắt đầu kết pháp ấn, niệm chú ngữ, lầm bầm như đang triệu hoán cái gì.
Răng rắc, răng rắc, răng rắc!
Hoàng Đình phía xa, Khí Cốt sơn vỡ ra.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, ngọn núi sụp đổ, bia đá dựng đứng tại đó cũng đổ.
Một bàn tay xương khổng lồ thò ra từ đất bùn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng đổ vỡ vang lên, một bộ xương trắng bò ra khỏi Khí Cốt sơn. Xương trắng rất to lớn, thiếu một cánh tay phải. Cánh tay đã bị người chặt đứt.
Lý Khiêm là người đầu tiên nhìn hướng Khí Cốt sơn, lập tức biến sắc mặt:
– Nguy rồi!
Vài lão tổ thế gia cũng cảm nhận sự biến đổi, bọn họ đều nhìn hướng Khí Cốt sơn phía xa. Nhìn ngọn núi sụp đổ thì đám người sợ tái mặt.
Rầm!
Xương trắng bò dậy, hốc mắt nó sáng rực đoàn huyết quang, trông như đã sống lại.
Bùm!
Xương trắng nháy mắt vượt qua không gian từ Khí Cốt sơn bước vào Khuyết Nha sơn, đứng trên cái hố to.
Nhìn xương trắng từ trên trời giáng xuống, nhiều người sợ giật nảy mình.
– Đây là cái gì
Đặc biệt nhìn xương trắng thiếu một cánh tay thì mọi người hết hồn, không biết đây là cái gì.
Ục ục!
Máu trong hố to trồi lên một người. Trông như huyết linh hình thành từ máu, không có mắt không có mũi, chỉ có thân thể người, toàn thân dính đặc huyết tương. Cơ thể của nó hoàn toàn làm bằng máu.
Huyết linh chui ra từ máu khiến mọi người rợn tóc gáy, rùng mình. Trong phút chốc huyết linh trồi lên từ máu dung hợp với xương trắng.
Xèo xèo xèo!
Huyết linh và xương trắng nhập làm một.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khi huyết linh và xương trắng hoàn toàn dung hợp thì một thân thể cao lớn xuất hiện trước mặt mọi người. Đó là một Chân Thần đầu đội trời chân đạp đất.
Bóng người vừa xuất hiện liền sát khí ngút trời. Khi cây cối bị dính sát khí sẽ chết héo ngay. Thân hình cao lớn, mái tóc đỏ máu bay rối rất cuồng bá. Khi đôi mắt mở ra thì…
Ong ong ong ong ong!
Như chết chóc bao phủ trên đầu mọi người.
Nhìn thân hình đó xuất hiện, lão tổ thế gia hoảng sợ hét to:
– Thiên Đức Chân Thần!
– Thiên Đức Chân Thần!
Cái tên hù sợ đám người!
Thiên Đức Chân Thần là nguyền rủa trong Cuồng Đình đạo thống. Bao nhiêu năm rồi khi nghe cái tên Thiên Đức Chân Thần vẫn khiến người rùng mình.
Nay Thiên Đức Chân Thần xuất hiện trước mắt mọi người, hù sợ tất cả. Có người sợ đến hồn vía lên mây, kêu lên:
– Chẳng lẽ Thiên Đức Chân Thần sắp sống lại?
Nhìn thân hình sát khí ngút trời đó Lý Khiêm cũng biến sắc mặt, hừ lạnh nhìn Cuồng Huyết Tam Thần chằm chằm:
– Thì ra là các ngươi giở trò quỷ, là các ngươi giở trò với Khí Cốt sơn! Triệu hoán hung hồn ngày xưa!
—————