Chương 3297: Xuyên qua (1)

Xuyên qua (1)

Lúc này, có danh túc lão tổ mở hai mắt. Bọn họ quan sát, Hỏa Nguyên Chi Liên bọn họ đứng có tuôn trào xích diễm, thế nhưng xích diễm này không dội lên cơ thể bọn họ mà bị người khác hút mất.

Mọi người nhìn theo hướng xích diễm bị hút mất, chỉ thấy thứ hút xích diễm là một con động vật tựa như con cóc. Chỉ thấy nó mở rộng miệng, nuốt chửng tất cả xích diễm do Hỏa Nguyên Chi Liên phun ra.

“Hô, hô, hô…” Tiếng nuốt chửng vang bên tai không ngừng. Chỉ thấy con cóc này nuốt chửng tất cả xích diễm, dường như cái miệng của con cóc này là hố đen, tất cả xích diễm đều không thể trốn thoát khỏi nó.

Đương nhiên con cóc xấu đến mức không thể xấu hơn trong mắt người khác này chính là Vạn Lô Thần của Lý Thất Dạ. Nó không chỉ hút xích diễm mà các danh túc lão tổ đứng lên, ngay cả xích diễm của sen vua, sen hậu đều bị nó hút mất.

Trong giây lát, tất cả danh dúc lão tổ há hốc. Bọn họ vất vả chiếm được cơ hội này, thế nhưng xích diễm còn chưa dội thể tôi luyện thân thể bọn họ thì đã bị một con cóc xấu banh nhà lồng hút mất. Nhất thời, bọn họ không biết dùng từ ngữ gì để hình dung tâm trạng lúc này.

“Hồ” một tiếng. Luồng xích diễm cuối cùng bị Vạn Lô Thần nuốt vào miệng. Lúc này nó nhảy lên vai của Lý Thất Dạ, đầu lưỡi liếm một vòng, tựa như có tiếng “chà chà”. Dáng vẻ của nó, giống như vẫn chưa ăn no.

“Ợ” Vạn Lô Thần ợ một tiếng. Dáng vẻ này của nó làm rất nhiều người muốn tẩn nó một trận. Tất cả Hỏa Nguyên Chi Liên ở nơi này đều bị nó độc chiếm, lại còn bày dáng vẻ muốn ăn thêm, rất nhiều người giận nghiến răng nghiến lợi.

Trong ao sen có rất nhiều Hỏa Nguyên Chi Liên, đủ cho những danh túc lão tổ, những thiên tài đại giáo thế gia sử dụng. Bây giờ lại bị một con cóc tí xíu độc chiếm, khiến rất nhiều người tức sôi gan. Không ít người căm tức nhìn Lý Thất Dạ.

Lúc này bọn họ mới hiểu rõ câu nói của Lý Thất Dạ. Lý Thất Dạ muốn độc chiếm tất cả Hỏa Nguyên Chi Liên trong ao sen không phải cho một mình hắn mà là cho một mình con cóc này.

Cũng như việc nhiều lão tổ như vậy mà đãi ngộ lại không bằng một con cóc, thế nên ai nấy đều có oán khí, đều ghi hận con cóc này, ngay cả Lý Thất Dạ cũng bị hận lây.

Khi mà Lý Thất Dạ đối đầu với Hồi Xuân công tử, không ít danh túc lão tổ có mặt ở đây không coi là chuyện, dù sao đây là ân oán giữa Lý Thất Dạ cùng Hồi Xuân công tử, bọn họ không muốn xen vào.

Thế nhưng giờ này con cóc của Lý Thất Dạ cướp mất Hỏa Nguyên Chi Liên vốn thuộc về họ, điều này khiến mọi danh túc lão tổ khó chịu nên hận lây Lý Thất Dạ. Không ít danh túc lão tổ nhìn Lý Thất Dạ, thế nhưng ánh mắt không hề thân thiện, thậm chí còn tuôn trào lửa giận.

Nếu như lúc này có người ra tay với Lý Thất Dạ, sợ rằng rất nhiều lão tổ có mặt ở nơi này sẽ giẫm Lý Thất Dạ mấy cước, giải trừ oán khí bị đoạt Hỏa Nguyên Chi Liên.

Đương nhiên ở ngoài sơn cốc có không ít tu sĩ mừng thầm. Đám người Hồi Xuân công tử phong tỏa ao sen, những danh túc lão tổ này, những đệ tử thế gia này độc chiếm Hỏa Nguyên Chi Liên, chuyện này khiến rất nhiều tu sĩ cường giả ôm hận, thế nhưng bọn họ không thể làm gì cả.

Bây giờ con cóc của Lý Thất Dạ độc chiếm liên hỏa, cướp hết Hỏa Nguyên Chi Liên vốn thuộc về danh túc lão tổ cùng đệ tử thế gia, chuyện này khiến không ít tu sĩ không được chia phần giải hận, cảm thấy rất sảng khoái.

– Họ Lý quá quắc lắm rồi, ngươi không coi người trong thiên hạ ra gì à?

Lúc này, Hồi Xuân công tử tức giận quát lớn.

– Ngươi nói đúng.

Lý Thất Dạ chẳng thèm nhìn Hồi Xuân công tử, nói tùy ý:

– Thế gian này không có mấy người lọt vào pháp nhãn của ta, ít nhất không phải các ngươi. Nếu như không lọt vào pháp nhãn của ta thì ta cớ gì phải coi các ngươi ra gì.

Bễ nghễ cuồng bá, trong mắt không người. Câu nói này vừa thốt ra, không chỉ Hồi Xuân công tử khó coi mà không ít danh túc lão tổ cũng khó coi.

– Họ Lý, có dám đánh với ta một trận không!

Nét mặt của Hồi Xuân công tử cực kỳ khó coi, gầm thét lên:

– Ta muốn xem thử xem bản lĩnh của ngươi bao lớn!

– Cần gì công tử ra tay, một mình ta là đủ.

Vũ Băng Ngưng lạnh lùng nhìn xung quanh, cười lạnh, nói rằng:

– Ngay cả ta cũng không đánh lại mà còn dám khiêu chiến công tử. Không biết tự lượng sức mình.

Vũ Băng Ngưng vừa nói vậy, Hồi Xuân công tử lập tức nghẹn lời, mặt mày đỏ chót.

Ngay cả danh túc lão tổ, đệ tử thế gia cũng bị câu nói này của Vũ Băng Ngưng làm im bặt. Vũ Băng Ngưng nói như thế, ai muốn khiêu chiến Lý Thất Dạ thì phải qua ải của nàng trước.

Tất cả mọi người sững sờ tại chỗ, bất luận danh túc lão tổ hay đệ tử thế gia cũng đều không hề cảm thấy câu nói này của Vũ Băng Ngưng có gì ngông cuồng. Nàng thật sự có tư cách nói như vậy. Thực lực cá nhân của nàng có thể khiêu chiến bất kỳ ai trong tam đại công tử.

Lại nói, chỉ với việc nàng từng theo liên quân thâm nhập Cuồng Đình đạo thống thì đã có thể khiến thế hệ trẻ cảm thấy xấu hổ. Bất luận tam công tử hay danh túc thế hệ trước, người thật sự dám theo liên quân thâm nhập Cuồng Đình đạo thống ít ỏi không nhiều. Bất luận thiên tài trẻ tuổi hay danh túc thế hệ trước đều luyến tiếc sinh mạng, bọn họ không muốn chôn thay ở Cuồng Đình đạo thống.

Thế nhưng Vũ Băng Ngưng tiền đồ vô lượng lại dám theo liên quân chinh chiến, chỉ với phần dũng khí cùng sự tự tin này cũng đủ khiến rất nhiều người lu mờ bởi nàng.

Lý Thất Dạ không thèm quan tâm tới đám người Hồi Xuân công tử, chỉ tiện tay nhấc lên, “đùng” một tiếng thật lớn. Trong nháy mắt, tất cả dung nham trong ao sen dâng trào, cả ao sen hệt như nổ tung.

– Rút lui.

Bất ngờ có chuyện, tất cả mọi người giật mình, có lão tổ hét lên, chớp mắt rút lui khỏi sơn cốc.

Hồi Xuân công tử cũng theo mọi người nhanh chóng rút lui khỏi sơn cốc. Nhiều dung nham thình lình tuôn trào như vậy, một khi bị nhấm chìm thì dù bản lĩnh cách mấy thì thân thể cũng sẽ bị hòa tan. Sức mạnh của dung nham ở Hỏa Nguyên chi địa, ai nấy đều rành rẽ.

“Đùng” một tiếng thật lớn. Tất cả dung nham trong ao sen dâng trào, lại còn không ngừng phun thẳng, giống như một ngọn núi nửa sắp sửa bùng nổ, như thể sâu dưới lòng đất có dung nham vô cùng vô tận phun lên điên cuồng.

Khi dung nham phun trào, dường như có tiếng “xì xèo”, dường như dung nham khủng bố này muốn hòa tan bầu trời, dường như dung nham càng sâu thì uy lực càng khủng khiếp, như thể có thể hòa tan mọi thứ trên thế gian.

Cảnh tượng này khiến rất nhiều người lạnh gáy. Nếu như dung nham khủng khiếp này dội lên người mình, sợ rằng sẽ thiêu hủy thân thể của mình ngay lập tức. Cho dù chỉ có chút xíu dung nham dội trúng thì cũng có thể thiêu ra một lỗ thủng ngay trong tích tắc.

Đế Bá

Đế Bá

Score 9
Status: Ongoing Author:
Ngàn vạn năm trước, Lý Thất Dạ trồng xuống một cây Thúy Trúc.Tám trăm vạn năm trước, Lý Thất Dạ nuôi một đầu cá chép.Năm trăm vạn năm trước, Lý Thất Dạ thu dưỡng một cái tiểu cô nương.... ... ... ... ...Hôm nay, Lý Thất Dạ tỉnh lại sau giấc ngủ, Thúy Trúc tu luyện thành thần linh, cá chép hóa thành Kim Long, tiểu cô nương trở thành Cửu Giới Nữ Đế.Đây là cố sự về một tiểu tử bất tử Nhân tộc dưỡng thành Yêu Thần, dưỡng thành Tiên thú, dưỡng thành Nữ Đế...

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset