Kiếm vô địch, không ở kiếm thức rực rỡ như thế nào. Khi ngươi vô địch thì ngay cả kiếm thức bình thường nhất cũng vô địch.
Cô Độc Kiếm Thần đi rồi, đi rất cô độc. Hắn là Cô Độc Kiếm Thần, cũng chính bởi vì cô độc nên hắn mới trở thành kiếm thần.
Mọi người không hề nói gì, có lẽ đây mới là kết quả tốt nhất với Cô Độc Kiếm Thần. Nếu như hắn chết trong tay Lý Thất Dạ thì sẽ để cho mọi người cảm thấy tiếc hận.
– Bây giờ tới các ngươi.
Sau khi Cô Độc Kiếm Thần rời đi thì Lý Thất Dạ nhìn đám người Vạn Tí Thiên Vương, nét mặt rất hờ hững, cũng rất lạnh lùng.
Nhất thời, tất cả mọi người cùng nhìn đám người Vạn Tí Thiên Vương. Lúc này, tam đại đạo thống Bàn Long đạo thống, Kiếm Trủng, Khai Thiên đạo thống đã tập trung lại với nhau. Lúc này tam đại đạo thống phải đoàn kết với nhau, phải liên thủ với nhau, bằng không thì bọn họ không đủ thực lực để chống lại Lý Thất Dạ.
Lúc này tất cả mọi người cùng nhìn Vạn Tí Thiên Vương. Cô Độc Kiếm Thần thất bại, cũng có nghĩa Vạn Tí Thiên Vương cùng Đồ Đao Chân Thần cũng không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ.
Vạn Tí Thiên Vương tuy là Chân Thần tầng tám, thế nhưng so với Cô Độc Kiếm Thần thì bọn họ kém xa rất nhiều. Cho dù đám Chân Thần đang thiên bọn họ liên thủ với nhau thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của Lý Thất Dạ.
Bởi vì sau khi Chân Thần đạt tới một trình độ nhất định, nhất là Chân Thần đăng thiên thì khoảng cách chênh lệch giữa đôi bên không phải là một hoặc hai người liên thủ với nhau thì có thể bù đắp được.
Cho dù Vạn Tí Thiên Vương cùng Đồ Đao Chân Thần đều là Chân Thần tầng tám đỉnh cao, thế nhưng hai người bọn họ liên thủ với nhau thì cũng đánh không lại một mình Cô Độc Kiếm Thần. Bởi vì sự chênh lệch giữa bọn họ không phải là thứ mà hai hoặc ba, năm người liên thủ với nhau thì có thể đánh ngang tay được.
Bây giờ ai cũng thấy rõ, tuy tam đại đạo thống có gần mười Chân Thần đăng thiên, thế nhưng cho dù tất cả bọn họ liên thủ với nhau thì cũng không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ, căn bản không thể làm gì Lý Thất Dạ.
Nếu như đám Chân Thần đăng thiên bọn họ dù liên thủ với nhau cũng không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ, như vậy thì đây sẽ là một trận tàn sát nghiêng về một phía, Lý Thất Dạ sẽ tiêu diệt hết thảy lão tổ của tam đại đạo thống đang có mặt ở đây.
Nghĩ tới việc này, rất nhiều người hít lạnh. Lão tổ tam đại đạo thống đang có mặt ở đây đều là lực lượng trung kiên của đạo thống bọn họ. Tuy cách nói dốc toàn bộ lực lượng có chút khuếch đại, thế nhưng nếu như hết thảy lão tổ của tam đại đạo thống đang có mặt ở đây đều bị Lý Thất Dạ tàn sát.
Vậy thì tam đại đạo thống sẽ tổn thất nặng nề, tam đại đạo thống sẽ phải mất mấy thời đại thì mới khôi phục lại nguyên khí.
Vừa rồi đám người Vạn Tí Thiên Vương còn hùng hổ dọa người, bởi vì bọn họ người đông thế mạnh, thế nên ăn nói rất có khí phách. Bây giờ nhìn thấy Lý Thất Dạ đánh bại Cô Độc Kiếm Thần, để cho đám người Vạn Tí Thiên Vương mặt mày nghiêm túc, cảm thấy nhút nhát.
Thế nhưng hiện tại không thể chạy trốn. Lão tổ của tam đại đạo thống đều trình diện ở nơi này, nếu như chạy trốn thì tam đại đạo thống sẽ mất sạch tôn nghiêm. Huống chi, e là Lý Thất Dạ sẽ không cho phép bọn họ chạy trốn.
Bây giờ lão tổ của tam đại đạo thống chỉ có một lựa chọn — huyết chiến tới cùng, không phải ngươi chết thì ta vong!
– Trừ ma vệ đạo, chết cũng không từ —
Lúc này, Vạn Tí Thiên Vương nói chuyện rất có khí phách, mười phần mạnh mẽ.
– Thôi đi —
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoác tay, nói rằng:
– Đừng nói mấy lời nói khoác lác nữa, cũng không phải chưa từng nhìn thấy bộ dáng hèn mọn của ngươi, bại tướng dưới tay mà thôi, cũng dám giương oai ở trước mặt của ta chứ! Ngày đó không có đám người Đan Vương cầu xin thì e rằng đã chém đầu bọn ngươi lâu rồi, thế thì sẽ không có cơ hội khoác lác ở đây!
Sắc mặt của Vạn Tí Thiên Vương cực kỳ khó coi, mặt mày đỏ chót. Hắn chỉ muốn nói một câu cứu tràng, ngoại trừ lặp lại lập trường của mình ra thì còn tăng thêm can đảm cho chính mình. Không ngờ Lý Thất Dạ lại tát ngược, đánh hắn trở về nguyên hình.
– Họ Lý, tráng sĩ có thể giết, thế nhưng không thể nhục!
Cuối cùng, Vạn Tí Thiên Vương thẹn quá hóa giận, quát lớn.
– Tiếc là ngươi không phải.
Lý Thất Dạ cười nói:
– So với Cô Độc Kiếm Thần thì các ngươi yếu như bún, vậy mà dám tự xưng tráng sĩ.
Nhất thời, đám người Vạn Tí Thiên Vương căm tức nhìn Lý Thất Dạ, thế nhưng không thể làm gì khác.
– Tam đại đạo thống chúng ta cùng nhau trừ ma vệ đạo, cùng tiến cùng lui…
Lúc này, Đồ Đao Chân Thần lạnh lùng nói.
Lý Thất Dạ hoàn toàn không coi ra gì, nhẹ nhàng xua tay, nói rằng:
– Ta biết rồi, cũng đâu có nói không cho các ngươi liên thủ đâu. Yên tâm, ta sẽ không khinh bỉ các ngươi đâu, các ngươi cứ tới lần lượt. Các ngươi cảm thấy đòn sát thủ lớn nhất là gì thì cứ tung ra. Tốt nhất là cùng xông lên, một lần giết sạch các ngươi đỡ tốn công hơn.
– Đã như vậy thì chúng ta sẽ không khách khí.
Đồ Đao Chân Thần đang chờ câu nói này của Lý Thất Dạ. Hắn sợ Lý Thất Dạ thình lình làm khó. Nếu như Lý Thất Dạ bất ngờ ra tay, khoái kiếm vừa ra, sợ rằng rất nhiều lão tổ của tam đại đạo thống chưa kịp ra tay thì đã chết dưới khoái kiếm của Lý Thất Dạ.
– Muốn liên thủ thì liên thủ đi, ta đang chờ cái thứ gọi là đòn tuyệt sát của các ngươi đây.
Lý Thất Dạ vẫn thờ ơ như cũ, lạnh nhạt nói.
Thái độ thờ ơ của Lý Thất Dạ làm sắc mặt của lão tổ của tam đại đạo thống hết sức khó coi. Tam đại đạo thống của bọn họ ở Vạn Thống Giới tốt xấu gì cũng là truyền thừa nặng ký. Bọn họ có nhiều lão tổ có mặt ở đây như vậy, bất luận là ai thì cũng phải nể mặt ba phần. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại căn bản không lọt mắt bọn họ.
Tuy tức giận thì tức giận, thế nhưng tất cả lão tổ, tất cả cường giả của tam đại đạo thống đều tập trung lại với nhau. Bọn họ chỉ liên thủ với nhau thôi thì cũng vô dụng. Sợ rằng tất cả mọi người của tam đại đạo thống đang có mặt ở nơi đây cùng nhau ra tay thì cũng không thể làm nên chuyện gì, cũng không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ.
Vì vậy bọn họ phải tung ra đòn sát thủ mạnh mẽ hơn, nhất định phải có chiến thắng thuật thì mới có thể tiêu diệt Lý Thất Dạ. Bằng không, bọn họ sẽ bị Lý Thất Dạ tàn sát.
Lý Thất Dạ chậm rãi xuất hiện trên không trung, nét mặt lạnh nhạt, lạnh lùng nhìn đám người Vạn Tí Thiên Vương, nói chậm:
– Các ngươi đã chuẩn bị xong chưa?