– Để bọn họ đi đi.
Lý Thất Dạ phất tay, cười nói:
– Trời phải đổ mưa, con gái phải gả chồng, đều là chuyện không thể thay đổi, để bọn họ đi đi.
– Thế nhưng, bệ hạ…
Trương Giáp Đệ vội nói.
– Giáp Đệ, ta biết ý của ngươi, không sao cả.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Giang sơn mất thì mất, có gì ghê gớm chứ.
Trương Giáp Đệ mở miệng muốn nói, thế nhưng lại không thể nói được ra lời. Cuối cùng đành phải thở dài.
Đi theo chủ nhân hoang đường như thế, hắn còn có thể nói cái gì nữa chứ. Hắn không thể thay đổi được gì hết.
Cuối cùng, Ngân Bí quân đoàn rút khỏi hoàng thành, không có bất kỳ tướng lĩnh nào của Ngân Bí quân đoàn báo cáo với Lý Thất Dạ, thậm chí ngay cả phái binh lính tới thông báo với Lý Thất Dạ cũng không luôn.
– Không có Tôn Lãnh Ảnh tọa trấn, ở Cửu Bí đạo thống còn có ai có thể trấn áp được con quái vật như Ngân Bí quân đoàn chứ.
Nhìn thấy Ngân Bí quân đoàn tự ý rút khỏi hoàng thành, có người cảm khái.
– Ngân Bí quân đoàn rút về hướng nào?
Khi Ngân Bí quân đoàn rút khỏi hoàng thành thì cũng làm vô số người quan tâm. Dù sao quái vật khổng lồ như Ngân Bí quân đoàn, bất kể đóng trại ở đâu thì cũng có thể xưng bá ở đó.
Chỉ cần Ngân Bí quân đoàn ra tay thì bất cứ lúc nào cũng có thể ảnh hưởng tới đại cục của Cửu Bí đạo thống. Đừng nói đại giáo cương quốc, mà ngay cả những con quái vật khổng lồ như Lâm Hải các, Thần Hành môn,… cũng quan tâm tới nhất cử nhất động của Ngân Bí quân đoàn.
Ngay khi tất cả mọi người quan tâm Ngân Bí quân đoàn sẽ rút đi đâu thì khi Ngân Bí quân đoàn vừa rút khỏi hoàng thành không lâu thì toàn bộ quân đoàn đột nhiên biến mất, không để lại bất kỳ dấu vết gì. Dường như Ngân Bí quân đoàn đã có chuẩn bị từ trước, không phải là lâm thời rút lui.
– Cái gì, Ngân Bí quân đoàn biến mất? Sao có thể, một quân đoàn khổng lồ như vậy làm sao có thể biến mất trước mắt mọi người chứ?
Nghe Ngân Bí quân đoàn biến mất, có lão tổ giật mình, không sao tin nổi.
Thế nhưng sự thật lại là như thế. Sau khi Ngân Bí quân đoàn rút khỏi hoàng thành thì lập tức biến mất không còn bóng dáng. Quân đoàn trăm vạn người cứ như thế biến mất không còn tăm hơi, biến mất trước mắt của tất cả mọi người, không có bất cứ ai biết Ngân Bí quân đoàn đi đâu cả.
Sau khi tin tức này được khẳng định thì có lão tổ thì thào rằng:
– Xem ra Ngân Bí quân đoàn đã có chuẩn bị sẵn, bọn họ sớm biết tiên hoàng lập ai làm tân hoàng, bọn họ không coi trọng tân hoàng, vì vậy từ đầu đã nghĩ kỹ đường lui cho mình. Phò thái tử đăng cơ cũng chỉ là cống hiến cho tiên hoàng, thực hiện hứa hẹn của tiên hoàng mà thôi.
Lúc này mọi người mới nhận ra rằng từ đầu đã có người không coi trọng tân hoàng rồi.
Dù sao, Tôn Lãnh Ảnh cũng thế, Ngân Bí quân đoàn cũng thế, bọn họ đều là tâm phúc của Thái Thanh Hoàng, bọn họ biết Thái Thanh Hoàng sẽ lập ai làm thái tử sớm hơn tất cả mọi người.
– Ngân Bí quân đoàn rút lui, vậy còn chúng ta?
Sau khi Ngân Bí quân đoàn rút lui, Trung Ương quân đoàn, vệ quân bảo vệ hoàng thành cùng với quân đoàn trấn thủ tứ phương đều xao động.
Sáu quân đoàn này không giống Ngân Bí quân đoàn. Bọn họ có nơi đóng quân cố định của mình, bọn họ đương nhiên không thể biến mất như Ngân Bí quân đoàn được.
Huống chi, bọn họ xưng bá một phương, có được vạn dặm lãnh thổ, bọn họ không cần thiết rút binh như Ngân Bí quân đoàn rồi biến mất không còn tăm hơi.
Trước mắt sáu quân đoàn lớn mặt ngoài tiếp tục ủng hộ tân hoàng, mặt trong chuẩn bị kỹ con đường khác.
Dù sao, lúc này mọi người cũng có thể nhìn thấy Đấu Thánh vương triều đã chao đảo rồi. Không có Tôn Lãnh Ảnh, không có Ngân Bí quân đoàn, tân hoàng thì chẳng ra làm sao, nếu như sáu quân đoàn lớn không nghe theo mệnh lệnh của tân hoàng nữa thì e rằng Cửu Bí đạo thống sẽ phải thay triều đổi đại rồi.
Đấu Thánh vương triều vẫn cực kỳ bình tĩnh. Sau khi Ngân Bí quân đoàn biến mất thì sáu quân đoàn còn lại cũng không manh động, những đại giáo cương quốc khác cũng không có động tĩnh.
Thế nhưng đây chỉ là bình tĩnh trước cơn bão. Ở Cửu Bí đạo thống, bất kỳ ai cũng cảm nhận được bầu không khí xao động.
Trên thưc tế, mặc dù sáu quân đoàn lớn không có hành động, đại giáo cương quốc của Cửu Bí đạo thống cũng án binh bất động, thế nhưng trong bóng tối đã có người rục rà rục rịch.
Thử nghĩ mà xem, Thái Thanh Hoàng tam thế xưng hoàng, hoàng quyền của Đấu Thánh vương triều tập trung tới độ cao xưa nay chưa từng có, bất luận là lãnh thổ hay là bảo vật của Đấu Thánh vương triều đều đạt tới trình độ khiến người trong thiên hạ đỏ mắt. Hiện nay tân hoàng vô năng, người trong thiên hạ không thèm thuồng, không rục rịch thì sao cho được? Lý Thất Dạ không quan tâm tới đại thế của thiên hạ, làm như không có chuyện gì xảy ra hết. Trái lại Trương Giáp Đệ rất lo lắng, thỉnh thoảng còn phái người tìm hiểu đại thế của thiên hạ, chú ý tới nhất cử nhất động của các môn phái lớn, của sáu quân đoàn lớn.
Trương Giáp Đệ vẫn trung thành tuyệt đối với Lý Thất Dạ, hắn không muốn Đấu Thánh vương triều cứ thế đổ nát. Hắn hy vọng có thể làm chút gì đó cho Lý Thất Dạ.
Thế nhưng Trương Giáp Đệ dù sao cũng là Trương Giáp Đệ, cho dù hắn có là Chân Thần bất hủ đi nữa thì năng lực cũng có hạn. Dù sao, trong đạo thống bá chủ như Cửu Bí đạo thống, Chân Thần bất hủ không hề ít.
Bất kể nội tình hay là uy vọng, Trương Giáp Đệ cũng không thể so được với Tôn Lãnh Ảnh. Dù sao Tôn Lãnh Ảnh đã đi theo Thái Thanh Hoàng tam thế, hơn nữa hắn luôn nắm giữ quyền lớn, sát phạt thiên hạ, giúp Tôn Lãnh Ảnh tích lũy quyền uy đủ để uy hiếp thiên hạ.
Như nhân vật như năm vị lão tổ chí tôn, Tôn Lãnh Ảnh có thể uy hiếp bọn họ, thế nhưng Trương Giáp Đệ thì không được. Đừng nói năm lão tổ chí tôn, ngay cả đại tướng quân của Ngân Bí quân đoàn thì Trương Giáp Đệ cũng không thể làm được gì hết.
Trên thực tế, khi Ngân Bí quân đoàn rút đi thì Trương Giáp Đệ đã từng khổ sở khuyên tướng lĩnh của Ngân Bí quân đoàn, thế nhưng tướng lĩnh của Ngân Bí quân đoàn lại không nể tình Trương Giáp Đệ, vẫn cứ làm theo ý mình.
Nếu như Tôn Lãnh Ảnh vẫn còn, hắn chỉ cần nói một câu thì đã có thể ổn định được Ngân Bí quân đoàn.
Nhìn thấy Trương Giáp Đệ bận tâm, Lý Thất Dạ chỉ mỉm cười, không hề quan tâm, cũng không muốn quan tâm.
– Bệ hạ, Binh Trì thế gia đã đưa phi tử tới.
Khi Lý Thất Dạ đang ung dung rãnh rỗi, Trương Giáp Đệ báo cáo với Lý Thất Dạ.