Lý Thất Dạ mỉm cười:
– Không sai, ta bây giờ chỉ là quân mất nước mà thôi, chỉ là một con chó mất chủ trong mắt các ngươi mà thôi. Trên thực tế, trong mắt ta, Thần Hành môn các ngươi chỉ là sâu bọ mà thôi. Tại sao đứng trước mặt Thái Thanh Hoàng thì hận không thể quỳ liếm, còn ta chỉ nói mấy câu thì đã cảm thấy nhục nhã, đó là vì các ngươi vẫn chưa nhìn thấy sự thiết huyết của ta.
– Khi các ngươi nhìn thấy ta mang tới máu tanh thì sẽ hiểu, quỳ liếm trước mặt ta cũng là một loại tư cách, cũng là một loại vinh quang.
Nói tới đây, Lý Thất Dạ cười đậm.
Trương Kiến Xuyên trầm mặc, việc duy nhất mà hắn có thể làm đó chính là thở dài. Hắn dù sao cũng là đệ tử của Thần Hành môn, lúc này, hắn không muốn nói thêm gì nữa.
– Lui xuống đi.
Lý Thất Dạ không quan tâm, phủi tay. Trương Kiến Xuyên lạy bái rồi yên lặng lui xuống.
Sau khi Trương Kiến Xuyên lui xuống thì Lý Thất Dạ ngồi nhập định, tìm hiểu đại đạo, thần du thái hư.
Lúc này, Thái Sơ Thu từ từ xuất hiện, tỏa ra hào quang nhàn nhạt. Khi mỗi sợi ánh sáng lan tỏa thì cứ như mở ra một thế giới mới, mỗi một sợi ánh sáng đều tượng trưng cho một thế giới mới ra đời.
Bên trong mỗi một thế giới mới, hỗn độn sơ khai, tất cả đều mới tinh, tràn ngập vô tận sinh cơ, tràn ngập vô tận cơ hội, như thể tất cả mọi thứ trong thế giới đều được sinh ra bên dưới Thái Sơ Thụ, trời đất được sinh ra từ đây, ngay cả vạn cổ thương thiên cũng được sinh ra ở bên dưới Thái Sơ Thụ.
Trên Thái Sơ Thụ, viên đạo quả thứ nhất từ lâu đã viên mãn. Viên Tùng Tháp Đạo Quả này đã no đủ thành thục, bên trong đạo quả có ngàn tỉ hạt đạo, mỗi một hạt đạo chính là một đại đạo vô thượng hoàn chỉnh, chỉ riêng Tùng Tháp Đạo Quả thôi thì đã diễn hóa ra vô hạn cơ hội.
Trên Thái Sơ Thụ, ngoại trừ Tùng Tháp Đạo Quả đã viên mãn từ lâu thì viên đạo quả thứ hai cũng no đủ thành thục.
Viên đạo quả thứ hai là một con quay nhỏ, trên đầu đạo quả có một lớp vỏ dày, nó như là lớp vỏ do vạn cổ đại đạo lột xác mà thành, dường như có thể nhìn thấu giai đoạn bắt đầu của tất cả đại đạo.
Đạo quả rất cứng, lớp vỏ dày cộm. Thoạt nhìn thì viên đạo quả này cứng rắn không gì có thể phá nổi, toàn thân màu vàng sậm, nhìn rất nặng nề, như thể viên đạo quả này nặng ngàn tỉ cân.
Viên đạo quả này có phần đầu với phần đuôi rất mảnh, hơn nữa còn không ngừng quay tròn như con quay, rất có khí thế sừng sững không ngã.
Dường như bất kể là lúc nào thì viên đạo quả này cũng có thể xoay tròn, bất kể lúc nào cũng có thể đánh trúng chỗ hiểm, hơn nữa mổi đòn đánh đều bùng nổ vô hạn, có thể nháy mắt tiêu diệt tất cả mọi thứ.
Nhìn viên đạo quả cứng rắn nặng trịch này, Lý Thất Dạ mỉm cười, đây là viên đạo quả thứ hai của Thái Sơ Thụ. Viên đạo quả này được hắn đặt tên là “Tượng Tử Đạo Quả”, viên đạo quả này uy lực cực lớn, cũng là một viên đạo quả rất là bá đạo.
– Nên tới viên đạo quả thứ ba, đây chính là một khảm.
Nhìn viên đạo quả thứ hai thành thục, Lý Thất Dạ thì thào:
– Nó sẽ mở ra một bắt đầu hoàn toàn mới. Khi viên đạo quả thứ ba thành thục, những viên đạo quả sau cần có lĩnh vực mạnh hơn để chèo chống.
Bây giờ viên đạo quả thứ hai của Thái Sơ Thụ đã thành thục, đã tới lúc viên đạo quả thứ ba được sinh ra. Sau khi viên đạo quả thứ ba thành thục thì bất kể là với Lý Thất Dạ hay với Thái Sơ Thụ thì cũng là một chuyện khiêu chiến.
Theo Lý Thất Dạ phỏng đoán ban đầu thì Thái Sơ Thụ khi trưởng thành một gốc đại thụ che trời thì nó sẽ có mười hai viên đạo quả.
Trong quá trình này, không chỉ có Thái Sơ Thụ trưởng thành là khiêu chiến, mà mỗi viên đạo quả mọc ra cũng là khiêu chiến. Hơn nữa, mỗi lần mọc thêm đạo quả thì áp lực cùng khiêu chiến phải đối mặt sẽ càng lớn. Nhiều hơn một viên đạo quả, áp lực phải thừa nhận sẽ tăng gấp đôi.
Dù sao, mỗi viên đạo quả từ sinh ra cho tới thành thục, thêm cả những viên đạo quả đã ra trái trên cây, cái nào cũng cần thái sơ lực cuồn cuộn chèo chống, cần thái sơ khí cuồn cuộn để nuôi nấng. Vì vậy mỗi lần mọc thêm một viên đạo quả thì sẽ phải cần nhiều thái sơ khí cùng thái sơ lực hơn để nuôi nấng nó.
Mà khi nuôi nấng đạo quả thì bản thân Thái Sơ Thụ cũng cần phát triển. Cứ như thế, tất cả sức mạnh, tất cả sức sống đều phải dựa vào sức mạnh vô tận cùng sức sống vô tận của bản thân Lý Thất Dạ để chèo chống.
Đối với Lý Thất Dạ, để mở ra một hệ thống tu luyện hoàn toàn mới thì không chỉ cần có sức mạnh trấn áp được thế giới cũ, mà đồng thời cũng cần có sức mạnh để mở ra thế giới mới.
Toàn bộ quá trình này không chỉ cần có sức mạnh vô cùng vô tận, không chỉ phải chịu đựng áp lực không gì sánh bằng, mà đồng thời còn cần một viên đạo tâm kiên định vô song. Bằng không, khi thế giới cũ cùng thế giới mới luân phiên mở ra, nếu như không chịu nổi sức mạnh không gì sánh bằng này, nếu như đạo tâm tan vỡ, thì không chỉ đại đạo tan vỡ, không chỉ cơ cấu thế giới bị hủy diệt, mà bản thân cũng sẽ thân tử đạo tiêu, từ đó biến thành tro bụi.
Mà thân tử đạo tiêu biến thành tro bụi cũng không phải là chuyện đáng sợ nhất, chuyện đáng sợ nhất đó chính là một khi đạo tâm bị dao động thì sẽ rơi vào ma đạo, đây mới chính là chuyện đáng sợ nhất.
Có thể đánh vỡ thế giới cũ, mở thế giới mới thì phải là người quyết đoán vô song. Bất kể ở kỷ nguyên nào thì bọn họ ũng là tồn tại tối cao. Nhân vật như thế một khi rơi vào ma đạo thì sẽ là chuyện vô cùng đáng sợ, sẽ khiến cho kỷ nguyên đó sẽ mãi mãi không nhìn thấy mặt trời, sẽ mãi mãi trầm luân.
Thế nhưng, cho dù chịu đựng sức mạnh khủng bố tới mấy thì Lý Thất Dạ vẫn bình tĩnh như ban sơ, không hề lay động, đạo tâm vững chắc, chưa từng lung lay.
Từ tuyên cổ tới nay, không chỉ có thời đại thay đổi, mà kỷ nguyên cũng thay đổi. Trong dòng sông thời gian cực kỳ dài của thế giới, có tuyệt thế thiên tài tối cao, có bá chủ quyết đoán vô song, những tồn tại này đều cực kỳ kinh diễm, thiên tài khắp thế gian một khi so sánh với bọn họ thì cũng trở thành những thứ nhỏ bé như hạt bụi.
Luận kinh diễm vô song, Lý Thất Dạ không thể sánh bằng. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại có một viên đạo tâm tuyên cổ bất động. Đây chính là tiền vốn lớn nhất của hắn, đây chính là sức mạnh to lớn nhất của hắn. Tương lai bất kể có khó khăn như thế nào đi chăng nữa thì hắn cũng có thể từng bước tiến tới, một bước một thiên địa, mọi khó khăn đều không thể đánh gục hắn, mọi tai nạn đều không thể rung chuyển hắn.