Nói xong thì “keng” một cái, ánh kiếm liên miên.
“Keng keng keng” Ngàn vạn thanh thần kiếm rút khỏi vỏ, trong nháy mắt, ngàn tỉ thanh thần kiếm từ mặt đất Cửu Liên Sơn phóng lên trên trời.
“Ông”
Trong nháy mắt, kiếm vực mênh mông vô ngần mở ra. Ở bên trong kiếm vực, chỉ có trời đất cùng kiếm đạo vô thượng.
Ở nơi này chúa kiếm cai quản tất cả mọi thứ, mà Bát Trận Chân Đế chính là chúa kiếm. Cho nên ở bên trong kiếm vực này Bát Trận Chân Đế là tồn tại chí tôn vô thượng, là tồn tại duy nhất.
“Ông” không gian lay động, trong nháy mắt, không chỉ có Bát Trận Chân Đế xuất hiện trong kiếm vực, mà ngay cả Lý Thất Dạ cũng bị đưa vào trong kiếm vực.
Bên trong kiếm vực thiên địa cao xa, mà ở nơi xa nhất, ở nơi tận cùng của thế giới có một cánh cửa vô thượng, trong đó có đạo nguyên nhấp nháy.
Lúc này Bát Trận Chân Đế đứng ở đó, đứng ở tận cùng thế giới, đừng trong cánh cửa vô thượng, bao trùm thiên địa, tay cầm luồng ánh sáng nhấp nháy nọ.
– Thiên Nguyên Kiếm Trận, Vạn Trận quốc tam đại tuyệt trận, kiếm trận cường đại nhất.
Nhìn thấy kiếm vực, có người thì thào.
Thiên Nguyên Kiếm Trận là một trong tam đại tuyệt trận của Vạn Trận quốc, là kiếm trận cường đại nhất, tác giả là Vạn Trận Chân Đế. Đồn rằng trận này từng vây giết Chân Đế khác, uy lực không gì sánh bằng.
“Keng…” Kiếm vang cửu thiên. Chỉ thấy ở chính giữa kiếm vực xuất hiện từng vách tường kiếm.
Trong nháy mắt, ngàn vạn tường kiếm hình thành, hóa thành tường kiếm nặng nhất cao nhất thế gian, rộng nghìn tỉ dặm, vắt ngang thiên địa, ngăn chặn trước Bát Trận Chân Đế.
Nhất thời, Bát Trận Chân Đế được tường kiếm cứng rắn che chắn. Bất kể là ai, nếu muốn phá một mặt tường kiếm thì cũng phải bỏ ra rất nhiều sức lực. Thế nhưng muốn phá ngàn vạn tường kiếm chắn trước nhau, muốn phá tất cả tường kiếm thì cũng không phải là chuyện dễ dàng.
“Ông ~”
Lúc này, không gian chỗ Bát Trận Chân Đế bắt đầu mơ hồ, Bát Trận Chân Đế tựa như dung hòa vào kiếm vực, cũng tựa như đã rời khỏi vùng không gian này, đã không còn ở kiếm vực nữa.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người có ảo giác rằng, Bát Trận Chân Đế dường như đã đi vào bên trong cánh cửa vô thượng, biến mất không còn tung tích. Thế nhưng kiếm vực vẫn cường đại y cũ.
Như vậy cũng có nghĩa, ngươi không thể tìm thấy Bát Trận Chân Đế trong kiếm vực, còn Bát Trận Chân Đế thì vẫn có thể khống chế sức mạnh vô song này, tùy thời trấn sát nhà ngươi.
– Như vậy thì làm sao đánh?
Nhìn thấy Bát Trận Chân Đế biến mất, giống như đã thoát khỏi vùng thế giới đó, thế nhưng hắn vẫn là chúa tể của vùng thế giới đó, bất kỳ ai ở trong thế giới đó đều không thể thoát khỏi hắn. Đối mặt với tình huống này, không ai biết ra tay như thế nào, không ai biết phá giải kiếm trận này như thế nào.
– Cần làm gì để phá giải Thiên Nguyên Kiếm Trận?
Nhìn thấy màn này, thế hệ trẻ tuổi ngây người, hỏi nhỏ.
– Không biết.
Có trưởng bối lắc đầu, mặt mày nghiêm túc, chậm rãi nói rằng:
– Nghe nói kiếm trận này từng vây giết Chân Đế, uy lực vô luân. Muốn phá kiếm trận này, khó, hết sức khó.
– Cũng không phải là không có cách. Phá được trận nhãn thì có thể phá được kiếm trận này.
Có lão tổ nói nhỏ:
– Người điều khiển trận chính là trận nhãn, có thể tìm được người điều khiển trận thì trận nhãn ở ngay chỗ đó.
Nghe vậy, tất cả mọi người nhìn nhau. Bát Trận Chân Đế đã biến mất khỏi kiếm vực, như vậy thì đi đâu tìm Bát Trận Chân Đế.
– Thiên Nguyên Kiếm Trận biến hóa quá ảo diệu, muốn phá giải kiếm trận thì còn khó hơn lên trời. Giết ra kiếm trận mới là vương đạo.
Có cường giả nói nhỏ.
Nhất thời, tất cả mọi người nín thở nhìn Lý Thất Dạ đang ở bên trong kiếm trận. Tất cả mọi người muốn xem xem tân hoàng mạnh mẽ vô song sẽ dùng thủ đoạn gì để phá giải Thiên Nguyên Kiếm Trận.
– Giết…
Lúc này, thanh âm của Bát Trận Chân Đế vang lên. Thanh âm của hắn như từ trên trời giáng xuống. Lúc này, hắn dường như đã hóa thành chúa tể vô thượng.
“Keng, keng, keng”
Bát Trận Chân Đế vừa dứt tiếng thì bầu trời lập tức rơi xuống vô số mưa kiếm. Mưa kiếm ngập trời, tất cả thần kiếm trút xuống, có thể phanh thây bất kỳ ai ở bên trong kiếm trận, có thể băm bất kỳ ai ở bên trong kiếm trận thành thịt vụn.
Nhìn thấy ngàn vạn thanh thần kiếm lóng lánh trút xuống, rất nhiều người run rẩy. Nếu như đổi lại là mình ở trong kiếm trận thì chắc ngay cả đợt thứ nhất cũng không chịu nổi, bị băm thành thịt vụn ngay lập tức.
– Tiểu thuật mà thôi, vậy mà cũng dám gọi là trận.
Nhìn thấy mưa kiếm trút xuống, Lý Thất Dạ không hề có dự tính tránh né, chỉ cười nhạt một tiếng.
Đối mặt với mưa kiếm ngập trời, Lý Thất Dạ đứng im không nhúc nhích, giống như đang đối mặt với một trận mưa phùn mà thôi.
“Keng…”
Trong nháy mắt, tất cả thần kiếm đâm về phía Lý Thất Dạ, muốn chém nát người Lý Thất Dạ.
Thế nhưng, cho dù mũi kiếm gần trong gang tấc thì Lý Thất Dạ vẫn cứ đứng im không nhúc nhích, chỉ cười nhạt mà thôi.
Lý Thất Dạ búng nhẹ ngón tay, chỉ nghe “tách” một cái, trong nháy mắt, thiên địa rung chuyển, không gian nghiền nát.
Chỉ nghe tiếng “phanh” rất là lớn, trong nháy mắt, chỉ thấy tất cả thần kiếm đâm về phía Lý Thất Dạ lập tức tan vỡ. Lúc này, thần kiếm hết sức yếu ớt, chớp mắt tan vỡ, hơn nữa còn tan vỡ thành bột mịn. Trong nháy mắt, bầu trời đổ mưa bụi kim loại, tất cả thần kiếm đều nát thành bụi phấn.
– Quá mạnh…
Nhìn thấy màn này, vô số người hít lạnh. Chỉ trong nháy mắt mà đã đánh nát ngàn tỉ thần kiếm, bá đạo biết mấy, vô địch biết mấy.
Trong nhất thời, không ít người đưa mắt nhìn nhau, không khỏi rùng mình. Tân hoàng quá mạnh, sức mạnh của hắn dường như không có giới hạn, có thể đánh nát mọi sức mạnh cường đại khác.
“Keng…”
Trong nháy mắt, bên trong kiếm vực xuất hiện một thanh cự kiếm. Đồng thời, toàn bộ Cửu Liên Sơn phát sáng, mỗi một tấc đất trong Cửu Liên Sơn xuất hiện từng luồng kiếm quang, mỗi luồng kiếm quang đều có sức mạnh vô cùng cường đại, như thể mỗi luồng kiếm quang đều có sức mạnh của thần vậy.
Trong nháy mắt, tất cả kiếm quang tụ tập vào trong cự kiếm. Thanh cự kiếm này ngưng tụ tất cả kiếm quang, tích tụ tất cả ánh sáng trong nhân thế, hết sức chói mắt, hết sức khiếp người. Cự kiếm óng ánh, lập lòe hào quang vô cùng vô tận, cứ như bên trong cự kiếm có hẳn một thế giới, mà thế giới này chỉ vừa mới sinh ra trong trận bùng nổ này.
“Keng”
Tiếng kiếm reo xé rách cửu thiên thập địa, chỉ nghe “xùy” một cái, tiếng kiếm reo đánh tới, bầu trời xuất hiện khe hở, chỉ nghe “răng rắc”, không gian vỡ vụn.