Lực lượng đại thế mà bọn họ có thể nắm giữ không phải người trẻ tuổi như Bát Trận Chân Đế có thể so sánh.
Cho nên lúc này, dưới sự điều khiển của đám người Đấu Chiến Thánh Hoàng, lực lượng cuồn cuộn vô tận của Cửu Bí đạo thống dâng lên như cuồng triều. Trong nháy mắt, chỉ thấy Cửu Bí đạo thống hào quang ngút trời, sức mạnh đại đạo vô cùng vô tận lao nhanh về phía đám người Đấu Chiến Hoàng.
“Đùng…”
Khi sức mạnh của Cửu Bí đạo thống lao nhanh tới thì tất cả sức mạnh lập tức xông vào tổ khí, tổ khí giống như vực sâu không đáy, lập tức nuốt hết sức mạnh mênh mông vô tận.
Trong nháy mắt, bốn kiện tổ khí bùng nổ uy thế thủy tổ kinh khủng vô song, uy thế thủy tổ tàn phá thiên địa, giống như thủy tổ sắp sửa giáng lâm. Dưới uy thế thủy tổ khủng bố, nhất thời, có vô số người không đứng nổi nữa, hai chân mềm nhũn, nhao nhao té quỵ ra đất.
“Ông…”
Ngay lúc này, chỉ thấy thần quang ngút trời, bốn kiện tổ khí phun ra thần quang, đâm thủng bầu trời. Khi thần quang đâm thủng bầu trời thì một đồ đằng xuất hiện, giống như mở ra một cánh cửa tuyên cổ. Trong chớp mắt, một cỗ khí tức vô địch vạn cổ trút xuống, che kín toàn bộ Cửu Bí đạo thống.
– Thủy tổ…
Ngay khi khí tức vô địch vạn cổ bao trùm toàn bộ Cửu Bí đạo thống thì tất cả mọi người rùng mình, bởi vì khí tức này quá quen thuộc, khí tức này thẩm thấu Cửu Bí đạo thống vô số tuế nguyệt.
Có thể nói, khí tức này bồi bạn mỗi một sinh linh ở Cửu Bí đạo thống cả đời. Đây chính là khí tức nguyên thủy nhất của Cửu Bí đạo thống… khí tức của thủy tổ Cửu Bí.
“Phanh”
Trong nháy mắt, vũ trụ như tách ra, có một người bước ra từ bên trong vết rách này, xuất hiện trong tầm mắt của thế nhân.
Đây không phải là người thật, mà chẳng qua chỉ là một bóng người, là một cái bóng do sức mạnh vô song của Cửu Bí đạo thống ngưng tụ thành.
Bóng người này đứng giữa hư không, cách xa thiên địa, tất cả mọi thứ đều trở nên nhỏ bé, nhất nguyệt tinh thần, đại địa sơn xuyên đều nhỏ bé như hạt bụi, trở nên vô nghĩa.
Ngay cả Chân Thần bất hủ này cũng cảm thấy tự ti mặc cảm, không khỏi ngước nhìn, thậm chí là cúng bái.
Bóng người này đứng đó, giống như vượt qua vạn cổ, chi phối càn khôn. Khi hắn mở mắt thì thời gian trôi qua, giống như tuyên cổ tuế nguyệt đều nằm gọn trong đôi mắt của hắn vậy.
Lúc này, bóng người này dường như chỉ cần vươn tay thì có thể lấy ra tất cả mọi thứ trên thế gian, đại đạo chân lý, vạn pháp ảo diệu, đều chỉ là việc hạ bút thành văn.
– Thủy tổ…
Khi nhìn thấy bóng người này, không ít người gào lớn.
– Thủy tổ…
Nhất thời, không chỉ Cửu Liên Sơn, mà chúng sinh linh ở Cửu Bí đạo thống đều vội vàng quỳ xuống dập đầu, cúng bái bóng người này.
– Thủy tổ, thật sự là thủy tổ…
Nhìn thấy bóng người này, có người kích động khóc lóc ướt nhẹp khuôn mặt, kích động nói rằng:
– Ta nhìn thấy thủy tổ rồi, nhìn thấy thủy tổ rồi.
– Thật sự là thủy tổ.
Ngay cả lão tổ đại giáo nhìn thấy bóng người này cũng kích động không thôi.
Mặc dù bọn họ biết đây không phải là thủy tổ Cửu Bí thật sự, mà chỉ là một bóng người. Thế nhưng, đối với mọi người, chỉ như vậy là đủ rồi.
Đối với đệ tử đạo thống, có thể nhìn thấy thủy tổ của mình, đó chính là vinh dự vô thượng.
“Đùng…”
Ngay lúc này, bóng người đứng giữa hư không bước ra một bước, đứng đối mặt với Lý Thất Dạ.
Lúc này, ngay cả đám người Đấu Chiến Hoàng cũng nín thở, thắng bại đều dựa hết vào lần này. Lúc này bọn họ mặt mày trắng tái, thoạt nhìn uể oải.
Bởi vì để sử dụng đòn đánh này, bọn họ đã hao hết huyết khí, đã không còn cách nào đánh ra đòn thứ hai. Nếu như lần này thất bại thì bọn họ sẽ vạn kiếp bất phục.
Lúc này, trái tim của đám người Đấu Chiến Hoàng treo cao, nội tâm lặng lẽ cầu nguyện, hi vọng dưới sự che chở của thủy tổ, bọn họ có thể vượt qua cửa ải khó khăn này, trấn áp Lý Thất Dạ.
– Sắp khai chiến.
Nhìn thấy thủy tổ cùng Lý Thất Dạ đứng đối mặt với nhau, mọi người nín thở.
– Sợ rằng tân hoàng không thể nào chống đỡ được.
Thậm chí có cường giả thế hệ trước nói nhỏ.
Không phải cường giả thế hệ trước này cố tình hạ thấp Lý Thất Dạ, mà là bởi vì trong lòng bọn họ thủy tổ Cửu Bí có địa vị quá cao thượng.
Đệ tử Cửu Bí đạo thống đều được sinh ra ở Cửu Bí đạo thống, bọn họ sinh ra ở nơi này, lớn lên ở nơi này, có thể có được vùng thiên địa này để sinh tồn, tất cả là do thủy tổ ban tặng.
Cho nên, trong thâm tâm của đệ tử đạo thống, thủy tổ có địa vị chí cao vô thượng, bọn họ không tin có người có thể đánh thắng thủy tổ của bọn họ.
Nếu như hôm nay thủy tổ bị Lý Thất Dạ đánh bại thì chúng đệ tử Cửu Bí đạo thống sẽ hết sức khổ sở.
Cho nên lúc này có rất nhiều người cho rằng Lý Thất Dạ không thể nào chống lại bóng người của thủy tổ.
Thế nhưng, những lão tổ đại giáo thì nghiêm mặt. Theo bọn họ thấy, bóng người của thủy tổ có đánh thắng Lý Thất Dạ hay không, thì rất là khó nói.
“Phanh”
Lúc này, chỉ thấy cái bóng thủy tổ giơ tay phải lên, cánh tay của hắn hơi rung, khi cánh tay của hắn rung lên thì toàn bộ không gian cũng rung theo.
“Đùng…”
Trong nháy mắt, cánh tay của cái bóng này giống như ngưng tụ vạn giới, vô số sao trời ngưng tụ trên cánh tay của hắn.
Trong tiếng “phanh” này, vô số sao trời bao bọc cánh tay của hắn.
Nhật nguyệt tinh thần hội tụ, tinh hà quanh quẩn. Vào lúc này, chỉ thấy một bàn tay to lớn xuất hiện. Đây là một cánh tay lớn tới mức không cách nào tưởng tượng nổi. Khi cánh tay này đập xuống thì có thể đập nát Cửu Bí đạo thống.
Mọi người nhìn cánh tay che khuất bầu trời này, há miệng thật lớn. Khi cánh tay khủng bố như vậy nện xuống thì đừng nói là môn phái, mà ngay cả cương quốc, thậm chí là toàn bộ Cửu Bí đạo thống cũng sẽ bị đập nát.
Vào lúc này, mọi người không khỏi rùng mình. Một màn kinh khủng này để mọi người hiểu vì sao thứ này lại được đám người Đấu Chiến Hoàng gọi là đòn sát thủ. Đòn đánh khủng bố như vậy, sợ rằng không ai có thể cản nổi.
Nếu như đòn đánh này được tung ra, đừng nói trấn sát Chân Thần bất hủ, mà ngay cả hủy diệt một đại giáo, đồ diệt một cương quốc, thì cũng dễ như trở bàn tay.
“Đùng…”
Bầu trời rạn nứt, không gian vỡ nát như pha lê, vô số mảnh vỡ bay tán loạn.
Ngay lúc này, cánh tay to lớn vô song này đấm mạnh về phía Lý Thất Dạ. Khi cú đấm này đấm tới thì sơn hà ảm đạm, vạn vật vô quang. Cú đấm này đấm tới, tất cả mọi thứ đều tan thành mây khói. Đối mặt với cú đấm này, Lý Thất Dạ chẳng qua chỉ là một hạt bụi mà thôi.