Bên trong hỏa lực, Lý Thất Dạ bình yên đứng đó, thân thể tỏa ra hào quang, tất cả hỏa lực không thể vượt qua lôi trì, tất cả hỏa lực đều bị hào quang ngăn chặn bên ngoài.
Bên trong hỏa lực vô cùng cường đại, Lý Thất Dạ bình yên đứng đó, không thề bị tổn thương mảy may. Mặc dù bên ngoài cơ thể đang điên cuồng nổ tung hết đợt này tới đợt khác, thế nhưng Lý Thất Dạ vẫn nhàn định đứng đó.
Thậm chí khi hỏa lực điên cuồng công kích còn mang tới cảm giác dục hỏa trùng sinh, y như là hỏa lực không thể gây tổn thương hắn mảy may, mà còn gia tăng sức mạnh của hắn, giúp hắn phạt mao tẩy tủy.
– Chuyện này… chuyện này… chuyện này quá điên cuồng.
Nhìn Lý Thất Dạ vẫn thản nhiên tự tại bên trong hỏa lực, tất cả mọi người choáng váng.
– Chuyện này… chuyện này… tên này rốt cuộc có lai lịch như thế nào? Vậy mà lại có thể dễ dàng ngăn cản hỏa lực dữ dội như thế.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ không chút hư hao, ngay cả lão tổ đại giáo cũng nghẹn họng trân trối.
– Khai hỏa…
Vào lúc này, một tiếng quát chói tai vang lên, tất cả hỏa lực đang công kích Lý Thất Dạ lập tức dừng lại, hơn một trăm chiếc chiến hạm cỡ nhỏ nháy mắt dâng trào hào quang cuồn cuộn bất tuyệt.
“Ông…”
Trong nháy mắt, hơn một trăm chiếc chiến hạm tập trung hỏa lực kinh khủng nhất. Ngay khoảnh khắc này, mỗi chiếc chiến hạm đều bắn ra một luồng ánh sáng.
Những luồng ánh sáng này như thực chất, giống như ánh sáng laser. Khi nó bắn ra, chỉ nghe “xèo xèo xèo”, lập tức cắt đứt không gian.
Cho nên, khi hơn một trăm chiếc chiến hạm cỡ nhỏ bắn ra hơn một trăm luồng ánh sáng thì toàn bộ không gian đều bị cắt lìa thành mảnh vụn.
Chỉ trong nháy mắt, hơn một trăm luồng ánh sáng tập trung lên người Lý Thất Dạ, tất cả luồng ánh sáng tập trung vào một điểm, muốn thiêu rụi Lý Thất Dạ trong nháy mắt.
Thoạt nhìn một trăm luồng ánh sáng này tập trung lên người Lý Thất Dạ không khủng bố như vừa rồi, thế nhưng trên thực tế hơn một trăm luồng ánh sáng như sợi laser này mới thật sự là khủng bố.
Bởi vì tất cả hỏa lực của chiến hạm đều tập trung hết vào luồng ánh sáng này, chỉ cần bị luồng ánh sáng này bắn trúng, bất kể có là thứ gì đi nữa thì cũng lập tức bị chém đứt. Bất kể ngươi là binh khí vô cùng cường đại, hay là thần kim vô cùng cứng rắn thì cũng như vậy. Có thể nói, thứ ánh sáng này, nhục thân không thể nào chịu đựng được.
“Xèo xèo xèo”
Tiếng thiêu đốt vang lên từng đợt, khi tất cả luồng ánh sáng tập trung về một điểm thì nhiệt đột điên cuồng tăng lên, giống như nhiệt độ của hơn mười vạn mặt trời cùng hội tụ về điểm này.
Cho nên, khi hơn một trăm sợi laser hội tụ về một điểm thì tất cả mọi thứ lập tức bị thiêu rụi. Bên dưới nhiệt độ khủng khiếp này, tất cả đều bị hòa tan.
Bất luận là pháp tắc đại đạo hay là sức mạnh thiên địa, hay là không gian thời gian. Vào lúc này, tất cả đều bị nhiệt độ khủng khiếp vô song hòa tan. Cho nên khi đưa mắt nhìn lại thì thấy không gian trở nên mơ hồ, tầm mắt của mọi người cũng trở nên mơ hồ, y như là tất cả mọi thứ trước mắt đều bị hòa tan. Bất luận là bầu trời cao xa, hay là đại địa sơn hà, tất cả đều bị hòa tan mất.
– Điều này… quá kinh khủng rồi.
Nhìn thấy tất cả mọi thứ đều bị hòa tan, tất cả mọi người giật mình, tất cả mọi người không khỏi rùng mình. Đối mặt với nhiệt độ khủng khiếp như vậy, mọi người cảm thấy mình cũng sắp tan chảy theo.
– Lần này e rằng khó thoát khỏi cái chết, đối mặt với laser khủng bố như vậy, cho dù Chân Thần bất hủ có dốc hết toàn bộ sức lực thì cũng không thể chịu nổi.
Có cường giả thì thào.
Lúc này, có lão tổ đại giáo mở thiên nhãn quan sát. Không nhìn thì thôi, nhưng khi đã nhìn thì hắn run người, quát lớn:
– Má ơi…
– Sao vậy? Da thịt cháy hết rồi sao? Chân mệnh cũng bị đốt rụi luôn hả?
Nhìn thấy lão tổ đại giáo giật mình quát lớn, rất nhiều người mở miệng hỏi thăm, nghĩ rằng Lý Thất Dạ bị đốt biến dạng dọa người.
– Hắn không hề hấn gì cả.
Lão tổ đại giáo sợ hãi, hít lạnh một hơi, nói rằng:
– Hắn… hắn… hắn là cái thứ quái thai gì thế.
Những lão tổ đại giáo, cường giả Chân Thần khác cũng vội vàng mở thiên nhãn nhìn xem, quả nhiên là như vậy. Chỉ thấy Lý Thất Dạ vẫn nhàn định đứng đó, thế nhưng hào quang trên người sáng sủa hơn. Mặc kệ hơn trăm sợi laser có thể đốt cháy tất cả mọi thứ, hòa tan tất cả mọi thứ, thế nhưng lại không hề có tác dụng với Lý Thất Dạ.
Chỉ thấy khi những sợi laser này bắn lên trên người Lý Thất Dạ thì chỉ nghe “xèo xèo xèo”, hào quang tỏa ra từ Lý Thất Da ngăn chặn những sợi laser này lại.
Chứng kiến đối mặt với laser khủng bố mà Lý Thất Dạ vẫn nhàn định tự tại, lão tổ đại giáo, cường giả Chân Thần không khỏi rùng mình.
– Tiểu tử này là người hay là quỷ, còn trẻ như vậy mà thực lực đã khủng khiếp như thế rồi.
Có lão tổ đại giáo run rẩy, bật thốt.
– So với Đoạn Ngọc Chân Đế, Mộc Kiếm Chân Đế thì sao?
Có người hỏi.
– Không thể so được.
Có Chân Thần lắc đầu, nói rằng:
– Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế đều là hạng người thân kinh bách chiến, bất kể thiên phú hay là thực lực, trong thế hệ trẻ rất ít người sánh bằng. Thế nhưng đệ nhất hung nhân có thể làm được thế này thì đã khủng khiếp lắm rồi.
– Thật nhàm chán.
Trong sợi laser, Lý Thất Dạ ngáp một cái, nói rằng:
– Dùng đạo ngự khí đúng là một phương pháp tốt, tiếc là không thể phát huy cực hạn, so với Cơ Giáp tộc thì chênh lệch quá lớn.
Nói tới đây, Lý Thất Dạ cười nhạt, thản nhiên nói rằng:
– Được rồi, đống đồng nát sắt vụn này đừng có chướng mắt trước mặt ta nữa.
Nói xong thì chậm rãi giơ hai tay lên.
“Ông”
Khi Lý Thất Dạ chậm rãi giơ hai tay lên thì không gian vốn bị hòa tan như bị xé rách, giống như một thế giới hỗn độn bị chém nứt, một sợi ánh sáng chiếu đến, thiên địa sơ khai, khí thanh bay lên, khí trọc chìm xuống.
Trong tiếng “ông”, hơn một trăm chiếc chiến hạm mất khống chế, toàn bộ
chiến hạm trôi nổi bồng bềnh như bị mất trọng lượng.
– Không hay…
Trong nháy mắt, tất cả chiến tướng của hơn một trăm chiến hạm đều phát hiện mình mất quyền khống chế chiến hạm.
“Ông…”
Vào lúc này, hai tay Lý Thất Dạ xoay vòng, không gian như biến thành một vòng xoáy khổng lồ, thậm chí còn nghe thấy tiếng soạt soạt, không gian giống như nổi sóng. Tiếng nổ “đùng đùng đùng” vang liên hồi.