Chương 3856: Thập Đại Kim Cương (2)

Thập Đại Kim Cương (2)

– Vì một căn nhà gỗ mà lại ra tay giết trăm vạn người, ngươi quá điên rồi rồi, quá độc ác rồi!

Vào lúc này, Thiết Kim Cương quát lạnh, lạnh lùng nói:

– Một căn nhà gỗ mà thôi, nếu như ngươi muốn bồi thường thì Tàng Kim Động chúng ta có thể đưa ngươi một tòa thành hoàng kim! Thế nhưng giết đệ tử của chúng ta, thù này không thể nhịn!

– Tàng Kim Động thì nhân từ lắm?

Nghe Thiết Kim Cương nói vậy, có người chép miệng, nói:

– Số người mà Thập Đại Kim Cương đồ sát, sợ rằng phải tính bằng ngàn vạn. Người ta chỉ diệt một chiến hạm đoàn mà thôi, so với bọn họ, chính là tiểu vu gặp đại vu, không thể nói là ác độc được!

– Ha ha, cái này chính là chỉ cho phép châu quan phóng hỏa.

Có tu sĩ thế hệ trước cười hắc hắc, nói nhỏ:

– Nếu như là kẻ yếu, đừng nói nhà gỗ bị hủy, cho dù toàn tộc bị diệt thì đối với Tàng Kim Động chẳng qua chỉ là giế chết mấy con sâu mà thôi. Bây giờ đá trúng thiết bản, cho nên mở miệng ủy khuất, giả dạng thiện lương, chỉ trích người khác điên rồ.

Không ít người nghe Thiết Kim Cương nói vậy, không khỏi cười lạnh. Dù sao những năm gần đây Thập Đại Kim Cương diệt quá nhiều môn phái truyền thừa, bởi thế có rất nhiều người bất mãn với Tàng Kim Động.

– Hoàng kim thành gì chứ, ta không hứng thú.

Lý Thất Dạ cười nhạt, giang tay, nhàn nhã nói:

– Ta chỉ muốn nói các ngươi biết, đừng nói lật nhà gỗ của ta, mà chỉ cần ta không vui thì dù ngươi chỉ nhìn ta, ta cũng sẽ diệt cả nhà ngươi, diệt toàn tộc ngươi, diệt toàn bộ đạo thống ngươi!

Câu này vừa ra, không ít người mắt trợn tròn. Câu này quá bá đạo, quá hung ác.

– Đệ nhất hung nhân đúng là đệ nhất hung nhân, nói chuyện điên rồ, làm việc cũng hung ác.

Có người hoàn hồn, không khỏi thán phục.

Vào lúc này, mọi người mới biết vì sao Lý Thất Dạ lại được gọi là “đệ nhất hung nhân”. Phong cách làm việc như này, đúng là không uổng với “đệ nhất hung nhân”.

– Ngươi…

Thiết Kim Cương bị câu nói của Lý Thất Dạ chọc giận ói máu, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải một người dám nói chuyện như thế với bọn họ. Rất nhiều người khi nghe nói tới tên tuổi của Thập Đại Kim Cương thì đều sợ hãi run rẩy cầm cập.

– Nhìn một cái thì diệt toàn tộc ngươi, diệt toàn bộ đạo thống ngươi, đúng là điên rồi.

Có trưởng lão đại giáo cười khổ, đây sợ rằng chính là câu nói tàn nhẫn bá đạo nhất mà hắn từng nghe nói.

– Chớ nhận mình là người hung ác, bởi vì sẽ có người hung ác hơn.

Có người mỉm cười, cười trên nổi đau của người khác.

Nhất thời, tất cả mọi người tập trung quan sát, chờ đợi đại chiến bùng nổ. Mọi người biết, trận chiến này chắc chắn đáng xem. Thập Đại Kim Cương quyết đấu đệ nhất hung nhân, đây tuyệt đối là một tuồng hay.

Đương nhiên, cư dân bản địa cùng tu sĩ trong Minh Lạc thành đều nơm nớp sợ hãi. Bọn họ cuối cùng cũng được chứng kiến cường giả chiến đấu đáng sợ như thế nào, không cẩn thận thì sẽ khiến cho toàn bộ Minh Lạc thành tan thành tro bụi.

Cho nên, vào lúc này cư dân bản địa cùng tu sĩ trong Minh Lạc thành là người không hy vọng đại chiến bùng nổ nhất. Bọn họ không muốn Minh Lạc thành vỡ nát.

Thiết Kim Cương bị câu nói của Lý Thất Dạ chọc giận ói máu, Thập Đại Kim Cương bọn họ quét ngang thiên địa, đã có bao giờ bị người ta xem thường như thế chứ? Đã có bao giờ bị người ta coi rẻ như thế chứ?

– Tốt… tốt… tốt…

Thiết Kim Cương giận quá hóa cười, cười lạnh một cái, nói:

– Thập Đại Kim Cương bọn ta tung hoành tứ hải, Tàng Kim Động bọn ta xưng bá vạn thế, đây là lần đầu tiên nhìn thấy có người dám xuất khẩu cuồng ngôn, đòi tiêu diệt bọn ta!

– Chỉ có thể nói, là do các ngươi thích khoác lác.

Lý Thấ Dạ lạnh nhạt nói:

– Người khác không diệt ngươi, chứng tỏ các ngươi quá yếu, không lọt vào pháp nhãn của bọn họ, cho nên không hèm ngó tới.

– Ngươi…

Thiết Kim Cương giận dữ xanh cả mặt mày. Hắn vốn giận quá hóa cười, không ngờ tức thì lại bị Lý Thất Dạ nói tức muốn chết.

Nhìn thấy Thiết Kim Cương tức giận xanh mặt, không ít người cười lén. Thập Đại Kim Cương luôn luôn ngang ngược cuồng bá, hôm nay coi như ác nhân tự có ác nhân trị, gặp phải ác nhân như đệ nhất hung nhân, Thập Đại Kim Cương tự tìm xui xẻo.

– Tiểu bối, vạn sự chứ làm quá vẹn toàn, nếu như làm quá mức thì chính là tự tìm đường chết!

Thiết Kim Cương xanh mặt, lạnh lùng nói:

– Đến khi đó, không cần biết ngươi xuất thân đạo thống gì, không cần biết ngươi có bối cảnh gì, một khi làm quá tuyệt thì không ai có thể che chở ngươi, đến khi đó ngươi chỉ có thể đi vào tuyệt lộ mà thôi.

– Không…

Lý Thất Dạ mỉm cười, lắc đầu nói:

– Ta không cần che chở, hơn nữa, ta thích làm tuyệt đấy, thích tiêu diệt Tàng Kim Động các ngươi đấy, thì đã sao? Chẳng phải chỉ là giẫm nát một ổ kiến thôi sao? Có gì lớn chứ, sao phải thức tỉnh?

Thiết Kim Cương tức giận run rẩy, mặt mày tái xanh. Lý Thất Dạ mỗi lần mở miệng đều nói chuyện rất tuyệt đường, để hắn không biết nói gì.

– Thứ không biết chết sống…

Ngay lúc này, một tiếng hừ lạnh vang lên:

– Thứ không biết trời cao đất rộng, hôm nay liền tiễn ngươi xuống địa ngục.

Ngay khi Thiết Kim Cương tức giận run rẩy thì một tiếng hừ lạnh vang lên, sát khí cuồn cuộn, chỉ nghe “ông” một cái, chỉ thấy một chiếc chủ hạm khác dâng lên kim quang, một bóng người xuất hiện, kim quang lan tỏa, giống như là một tôn phật bằng vàng.

– Kim Kim Cương.

Nhìn thấy bóng người lan tỏa kim quang, có người hô nhỏ.

Người này chính là một trong Thập Đại Kim Cương, Kim Kim Cương, là một vị lão tổ hung danh hiển hách.

– Nha, Thiết Kim Cương, Kim Kim Cương cái gì chứ.

Lý Thất Dạ chẳng thèm nhìn bọn họ, nói rằng:

– Đều là một đống đồng nát sắt vụn. Các ngươi còn có Đồng Kim Cương, Ngân Kim Cương, Thạch Kim Cương… thì cút hết ra đây, đừng có xuất hiện

từng người một, để ta thu thập hết các ngươi trong một lần, như vậy mới được thanh tĩnh.

Nghe Lý Thất Dạ nói thế, tất cả mọi người cười khổ, đệ nhất hung nhân đúng là đệ nhất hung nhân, dường như bất kỳ lúc nào hắn cũng phách lối vô song như thế, vừa mở miệng chính là xem thường Thập Đại Kim Cương, dáng vẻ không coi Thập Đại Kim Cương ra gì.

Lý Thất Dạ nói như vậy, Kim Kim Cương vừa mới xuất hiện tái mặt, hai mắt lóe lên sáng cơ.

Từng tiếng “ông, ông, ông…” vang lên. Khi Lý Thất Dạ vừa dứt lời thì chỉ thấy mười chiếc chủ hạm lần lượt phát sáng, vào lúc này, từng bóng người xuất hiện, rất hiển nhiên, lúc này Thập Đại Kim Cương đồng loạt xuất hiện.

Đế Bá

Đế Bá

Score 9
Status: Ongoing Author:
Ngàn vạn năm trước, Lý Thất Dạ trồng xuống một cây Thúy Trúc.Tám trăm vạn năm trước, Lý Thất Dạ nuôi một đầu cá chép.Năm trăm vạn năm trước, Lý Thất Dạ thu dưỡng một cái tiểu cô nương.... ... ... ... ...Hôm nay, Lý Thất Dạ tỉnh lại sau giấc ngủ, Thúy Trúc tu luyện thành thần linh, cá chép hóa thành Kim Long, tiểu cô nương trở thành Cửu Giới Nữ Đế.Đây là cố sự về một tiểu tử bất tử Nhân tộc dưỡng thành Yêu Thần, dưỡng thành Tiên thú, dưỡng thành Nữ Đế...

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset