Cũng có lão tổ thì thào:
– Chẳng lẽ hắn thật sự chuẩn bị khai chiến với mọi người trong thiên hạ ở Minh Lạc thành hay sao?
– Hoặc có lẽ hắn muốn nuốt riêng tiên thạch.
Cũng có lão tổ đại giáo hai mắt lóe sáng, ánh mắt toát lên vẻ tham lam.
Trên thực tế, tất cả tu sĩ cường giả đi đến Minh Lạc thành đều là vì tiên thạch. Thế nhưng bây giờ Lý Thất Dạ một mình chiếm lấy Minh Lạc thành, không ai làm gì được.
Lúc này, không ít tu sĩ cường giả hy vọng Mộc gia có thể ra tay sớm hơn, sớm ngày đánh vào Minh Lạc thành. Chỉ khi nào đại loạn thì bọn họ mới có cơ hội đục nước béo cò, chỉ có như vậy thì mới có thể thừa dịp rối loạn cướp đoạt tiên thạch.
Lý Thất Dạ một chưởng phá hủy Văn Trúc Kim Thạch Thụ, khiến cho đệ tử Mộc gia sợ hãi.
Đại đội binh mã Mộc gia chỉ biết trầm mặc, lúc này, Dương Đình Vũ chỉ có thể ngoan ngoãn ngậm miệng, sư phụ của hắn Mộc Kiếm Chân Đế chưa tới, nên không thể làm gì được cả.
Lúc này, Mộc gia, Văn Trúc đạo thống đều trầm mặc, còn Tử Kim Hồ Lô rơi trên bình nguyên thì không có động tĩnh, dường như nó không vội đánh vào Minh Lạc thành.
Ngay lúc này, chỉ nghe có tiếng hươu kêu “mu”, trên bầu trời xuất hiện bóng hươu, bóng hươu này chỉ vút qua mà thôi, thế nhưng bầu trời lại như lưu lại vết chân của nó, từng đóa mây trắng nở rộ.
– Sao thế?
Nhìn thấy trên bầu trời đột nhiên nở rộ từng đóa mây trắng, rất nhiều người giật mình.
– Hươu Khách Ông…
Có lão tổ nhìn thấy cảnh này, mặt mày nghiêm lại.
“Ông…”
Lúc này, bên ngoài tầng trời đột nhiên có một cây mộc trượng bay tới, cây mộc trượng này rơi xuống cánh rừng bên ngoài Minh Lạc thành.
“Soạt, soạt, soạt”
Khi cây mộc trượng này rơi vào cánh rừng thì chỉ thấy cây cối bên trong cánh rừng này sinh trưởng với tốc độ khó mà tin nổi, chỉ trong thời gian ngắn, cánh rừng này sinh trưởng thành một cánh rừng đại thụ che trời.
Thần kỳ hơn là, bên trong cánh rừng này, những cây đại thụ che trời đan lại với nhau, đan thành từng tòa nhà ở, điện đường. Trong thời gian ngắn, nơi này tựa như là thành thị rừng rầm dạt dào sinh cơ. Những tòa nhà gỗ, điện đường mọc lên trật tự, giống như những kiện tác phẩm nghệ thuật vậy.
“Mu… mu… mu…”
Tiếng hươu kêu vang lên, lúc này, bên trong rừng rậm bừng bừng sinh cơ, suối chảy róc rách, chỉ thấy có từng bầy tiên hươu xuất hiện bên trong cánh rừng này.
Chỉ thấy bầy tiên hươu này có dạo bước bên bờ sông, có cúi đầu uống nước, có chạy nhảy trong rừng, cũng có dừng chân nghỉ ngơi…
Nhất thời, cánh rừng này hóa thành một cõi yên vui, giống như muốn hóa thành tiên cảnh, tiên khí ngập tràn, còn tiên hươu chính là tinh linh của khu rừng này.
– Hươu Khách Ông tới rồi.
Nhìn thấy cánh rừng hóa thành cõi yên vui, có lão tổ đại giáo nghiêm mặt, nói chậm:
– Hươu Khách Ông? Ở đâu?
Nghe lão tổ nói vậy, không ít vãn bối vội vàng nhìn quanh, nhìn bốn phía trên trời, thế nhưng không nhìn thấy bóng dáng của Hươu Khách Ông đau hết.
– Hắn đã đến rồi.
Vị lão tổ đại giáo này nhìn cánh rừng hóa thành cõi yên vui, nói chậm:
– Hắn đã ở trong kia, Hươu Khách Ông ở đâu thì nơi đó sẽ hóa thành cõi yên vui, hươu như tinh linh, cho nên hắn mới được gọi là Hươu Khách Ông.
Không ít vãn bối nhìn cánh rừng hóa thành cõi yên vui, nhìn tiên hươu vui vẻ chạy nhanh trong rừng rậm, lúc này, có đệ tử nói thầm:
– Hắn thật sự là Hươu Khách Ông sao? Đúng là quá sức tưởng tượng, một người có phẩm vị như thế, phong cách như tiên ông như thế, vậy mà lại huyết tế trăm vạn sinh mệnh. Người mặt mũi hiền lành như thế, không ngờ lại làm ra chuyện ác ma như vậy.
Rất hiển nhiên, người đệ tử trẻ tuổi này rất không hài lòng chuyện Khách Minh dùng mấy trăm vạn sinh mệnh để tế luyện cấm khí.
– Câm miệng…
Nghe đệ tử của mình nói vậy, trưởng bối sợ hãi nhảy dựng lên, lập tức quát đệ tử của mình, trợn mắt nhìn hắn.
Người đệ tử này sợ hãi rụt đầu, không dám nhiều lời.
Hươu Khách Ông tới, lập tức khiến vô số người quan tâm. Hươu Khách Ông không chỉ là minh chủ Khách Minh, đồn rằng hắn còn là người sống lâu nhất ở Đế Thống Giới, ít nhất trong số những Chân Thần bất hủ mà mọi người biết thì đúng là như vậy.
Đạo hạnh của Hươu Khách Ông cực cao, có người nói rằng hắn có thể sóng vai với Cổ Nhất Phi, cũng có người nói rằng bây giờ hắn đã già, nên yếu hơn Cổ Nhất Phi một chút.
Thế nhưng, bất kể như thế nào, nếu như Đế Thống Giới xếp hạng ba cường giả mạnh nhất thì Hươu Khách Ông tuyệt đối có thể lọt vào danh sách này.
Huống chi Hươu Khách Ông còn tự tay thành lập Khách Minh, đức cao vọng trọng, chỉ cần hắn ra lệnh thì sẽ có vô số Chân Thần bất hủ, vô số đạo thống làm việc cho hắn.
Cho nên, cho dù Hươu Khách Ông tới đây lẻ loi một mình thì cũng đã đại biểu cho sức mạnh vô cùng to lớn.
Nhìn thấy Hươu Khách Ông tới, không ít người không dám hành động thiếu suy nghĩ, lập tức trở nên cẩn thận.
Hươu Khách Ông đến, thoáng cái khiến không ít người bên ngoài Minh Lạc thành hưng phấn, thậm chí là xoa xoa lòng bàn tay.
Lúc này, có vô số người âm thầm chờ Hươu Khách Ông đánh vào Minh Lạc thành, đánh bại đệ nhất hung nhân, như vậy bọn họ mới có thể đục nước béo cò.
Trước đó Lý Thất Dạ ra tay đánh hủy Văn Trúc Kim Thạch Thụ, khiến rất nhiều người câm như hến, không ai dám bước vào Minh Lạc thành nửa bước, vì vậy đục nước béo cò chỉ là chuyện viễn vông mà thôi.
Khi đó, theo mọi người thấy, chỉ dựa vào Lãnh Điện Kiếm Thần cùng Văn Trúc Thiên Vương thì căn bản không thể nào đánh vào Minh Lạc thành.
Đệ nhất hung nhân tiêu diệt năm vị phó minh chủ của Khách Minh, thân là minh chủ Hươu Khách Ông tuyệt đối sẽ không bỏ qua, hắn đánh vào Minh Lạc thành chỉ là chuyện sớm muộn.
Bởi vì có suy đoán này nên không ít tu sĩ cường giả bên ngoài Minh Lạc thành xoa xoa lòng bàn tay, hy vọng Hươu Khách Ông lập tức dẫn theo thiên quân vạn mã giết vào Minh Lạc thành, đánh bại đệ nhất hung nhân.
Trên thực tế, rất nhiều tu sĩ cường giả bên ngoài Minh Lạc thành không hề có thù oán với Lý Thất Dạ, thậm chí còn có tu sĩ cường giả kính nể hành vi của đệ nhất hung nhân.
Thế nhưng ai kêu bảo vật lung lay lòng người chứ. Bây giờ Minh Lạc thành lan tỏa kim quang, mọi người đều có thể thấy rằng, tiên thạch chắc chắn xuất thế, nếu như bỏ lỡ thời cơ này thì tiên thạch sẽ rơi vào tay đệ nhất hung nhân.
Cho nên những tu sĩ cường giả muốn đục nước béo cò hận không thể khiến Hươu Khách Ông lập tức dẫn theo thiên quân vạn mã giết vào Minh Lạc thành.