Đài cao từ từ nâng lên một cánh cửa vô cùng cổ lão, trên cánh cửa này có rất nhiều phù văn cường đại có tạo hình cổ lão. Lúc này tất cả tiên quang như có sinh mệnh, trườn leo lên cánh cửa, tất cả tiên quang đều hội tụ vào cánh cửa.
Trong tiếng “ông”, tất cả tiên quang đã dính kết lại với nhau phát ra hào quang sáng chói. Trong nháy mắt, không gian tách ra, theo tiên quang ngưng tụ, cánh cửa hóa thành vực môn, hiện ra trước mắt mọi người.
– Đạo môn.
Nhìn thấy vực môn xuất hiện trên đài cao, Đoạn Ngọc Chân Đế ngưng mắt.
– Đúng vậy, từ xưa đã có lời đồn đãi nói rằng ở bên dưới Thạch Vận đạo thống có thiên địa riêng, thế nhưng sau khi Thạch Vận đạo thống xuống dốc thì không còn ai nhắc tới nữa, cũng không ai biết thiên địa có còn hay không nữa.
Cao nhân Lý gia nói:
– Lối vào thiên địa này đã bị phủ bụi, xem ra tiên thạch được giấu trong đó.
Nhìn đạo môn xuất hiện trước mắt, lúc này chúng cường giả đều đoán được tiên thạch của Thạch Vận đạo thống chắc chắn được giấu ở trong đạo môn này. Thế nhưng, lúc này không một ai dám xông lên cướp đoạt tiên thạch.
Mọi người chỉ có thể nín thở nhìn tiên quang kéo mở đạo môn, mọi người chỉ có thể chờ Lý Thất Dạ đi vào. Mọi người biết, ngoại trừ Lý Thất Dạ ra thì không ai có tư cách đi vào!
– Vì một viên đá mà tốn công tốn sức đến như thế.
Lý Thất Dạ lắc đầu, bước vào một đạo môn.
“Ba”
Sau khi Lý Thất Dạ bước vào đạo môn thì đạo môn cũng biến mất theo.
“Két két két”
Một hồi trầm muộn vang lên, sau khi đạo môn biến mất thì những phiến đá bắt đầu tách ra, trở về vị trí cũ, khôi phục nguyên dạng.
Mọi người nhìn một màn này, hai mặt nhìn nhau.
– Ai ôi, khỏi ôm ý đồ bất chính nữa.
Có Chân Thần bất hủ cảm khái, lắc đầu nói:
– Viên tiên thạch này, ai cũng đừng tơ tưởng nữa, giải tán thôi.
– Nhìn một tí cũng được.
Có cường giả không cam tâm, bọn họ xa ngàn tỷ dặm tới đây, cuối cùng không chỉ trở về tay không mà ngay cả tiên thạch cũng không thể nhìn thấy, thật sự khiến mọi người không cam lòng.
– Ngươi muốn nhìn thì có thể nhìn sao? Nếu như có gan thì tự đi nói với đệ nhất hung nhân.
Trưởng bối Chân Thần bất hủ nhìn hắn.
Cường giả nghe vậy, lập tức rụt cổ lại, cảm thấy cổ mình lạnh rờn, có cho hắn một trăm lá gan thì hắn cũng không dám yêu cầu đệ nhất hung nhân như thế.
Lý Thất Dạ bước vào đạo môn, khi hắn vừa bước vào đạo môn thì lập tức đi đến một thế giới hoàn toàn mới, nơi này dường như không nằm ở bên trong Thạch Vận đạo thống.
Nơi này là nội thế giới của Thạch Vận đạo thống, đương nhiên không phải đạo thống nào cũng có nội thế giới. Một thủy tổ, khi sáng tạo nội thế giới ngay trong đạo thống của hắn thì chắc chắn có thâm ý riêng của hắn.
Nội thế giới của Thạch Vận đạo thống có hệ thống sông ngòi khổng lồ. Khi bước vào nội thế giới thì ngươi sẽ thấy bên trong nội thế giới sông ngòi giao thoa, từng nhánh sông ngòi như từng con cự long chiếm đóng mảnh đất này.
Sông ngòi chằng chịt khắp mọi nơi, tạo thành một hệ thống sông ngòi khổng lồ nhất, phức tạp nhất, ảo diệu nhất.
Ở bên trong nội thế giới sông ngòi giao thoa này, bất luận ngươi đi con sông nào đi nữa thì cũng có thể đi tới mọi nơi trong nội thế giới, tuy nhiên bất luận ngươi đi con sông nào đi nữa thì cũng đều có thể lạc đường, thậm chí có thể nói rằng chỉ cần ngươi đi nhầm một bước thôi thì sẽ không thể nào thoát khỏi hệ thống sông ngòi phức tạp này.
Hệ thống sông ngòi trong nội thế giới này không chỉ là vô số sông ngòi chằng chịt, mà còn là một đại thế được bày trong nội thế giới.
Ở bên trong nội thế giới không chỉ riêng hệ thống sông ngòi liền thành một khối, mà trên thực tế toàn bộ nội thế giới đều liền thành một khối, tất cả đại thế đều dung hòa vào mỗi tấc không gian, mỗi tấc đất trong nội thế giới. Cho nên khi ngươi đi vào trong nội thế giới này thì chính là đi vào một thế giới vô cùng huyền ảo, vô cùng phức tạp.
Toàn bộ nội thế giới đều do chính tay thủy tổ Thạch Vận đạo thống rèn thành, có thể nói rằng nội thế giới này đoạt tạo hóa của thiên địa. Ở bên trong nội thế giới này, không chỉ có biến hóa của pháp trận phù văn, mà còn có ảo diệu đại đạo đang diễn hóa, chỉ cần ngươi đi nhầm một bước thôi thì có thể ngươi sẽ mất mạng ngay trong này, cũng có thể một đời một kiếp đều lạc đường trong này, mãi mãi không thể rời khỏi nội thế giới, mãi mãi không thể rời khỏi hệ thống sông ngòi phức tạp.
– Nơi này đúng là nơi tốt để giấu đồ.
Nhìn thấy nội thế giới bị đại thế bao trùm, nhìn hệ thống sông ngòi phức tạp, Lý Thất Dạ cười khẽ.
Nói xong, Lý Thất Dạ bước vào một con sông, đạp sóng mà lên, đạp gió mà đi, hết sức tiêu diêu tự tại.
Phải biết rằng hệ thống sông ngòi của nội thế giới chằng chịt phức tạp, lại thêm đại thế biến hóa, hệ thống sông ngòi thậm chí có thể thay đổi mỗi phút mỗi giây, thậm chí hướng chảy của từng con sông cũng thay đổi mỗi phút mỗi giây.
Có thể nói chỉ cần ngươi bước vào sông, nếu như ngươi không thể lĩnh hội được ảo diệu của nó thì sẽ không thể nào phỏng đoán được huyền cơ của nó, như vậy ngươi sẽ bị nhốt trong hệ thống sông ngòi khổng lồ này suốt cả cuộc đời, ngươi sẽ mãi mãi không thể nào thoát khỏi những con sông ngòi phức tạp này.
Đương nhiên, những thứ này không thành vấn đề với Lý Thất Dạ. Lý Thất Dạ đi ngược sông, bộ bộ sinh liên, mỗi bước đi của hắn đều diễn hóa pháp tắc, sinh sôi đại đạo. Lúc này, hắn không phải đang đi lại trên mặt sông, cũng không phải đang đi ngược sông, mà hắn đang đi trên đại đạo.
Trên thực tế Lý Thất Dạ không phải đi ngược sông, cảnh đi ngược sông chỉ là biểu tượng mà thôi. Hắn bộ bộ sinh liên, mỗi bước đạp xuống đều diễn hóa pháp tắc, sinh sôi đại đạo.
Đại đạo nâng đỡ bàn chân Lý Thất Dạ, giúp Lý Thất Dạ mở ra một con đường. Dưới sự dẫn dắt của đại đạo, Lý Thất Dạ vẫn có thể đi thẳng về một hướng trong hệ thống sông ngòi phức tạp này.
Hơn nữa, bởi vì đại đạo sinh sôi ngay dưới chân Lý Thất Dạ, cho nên bất luận đại thế có diễn hóa thế nào đi nữa, hệ thống sông ngòi có biến ảo như thế nào đi nữa thì cũng không thể mê hoặc được Lý Thất Dạ, không thể nào khiến Lý Thất Dạ lạc đường trong hệ thống sông ngòi phức tạp này.
Lý Thất Dạ bộ bộ sinh liên, mỗi bước đi là một thiên địa. Hắn đi ngược sông, nhìn thì thấy đi không nhanh, thế nhưng mỗi khi hắn đạp bước thì cảnh sắc sẽ thay đổi, từ con sông này đi đến con sông khác.