Thuật tập sát của Mãn Thiên Tinh có thể nói là độc đáo số một trong Tiên Ma đạo thống, thường khi gã ra tay sẽ cứu lại bàn thua trông thấy. Nhưng hôm nay một kiếm giết chết Mãn Thiên Tinh.
Quách Giai Tuệ vẫn đi hướng nhóm Lý Kiến Khôn, không bị tập sát ảnh hưởng.
Các cường giả đệ tử chờ hai bên hành cung rống to:
– Giết!
Bọn họ phát ra khí thế khí thôn sơn hà.
Vang tiếng nổ điếc tai
Núi đao biển kiếm, bọn họ ra tay, đao quang kiếm nhẫn dấy lên sóng triều nhấn chìm Lý Thất Dạ.
Binh khí, pháp bảo bay đầy trời, có tháp báu, chuông thần, miếng sắt, tất cả đập vào Lý Thất Dạ, hung hăng trấn giết.
Các đệ tử Trung Vực Thánh Địa điên cuồng oanh sát Lý Thất Dạ, ánh lửa ngút trời, thần uy tàn phá, binh khí đầy trời, báu vật bay đầy, cảnh tượng rối loạn, không biết ai là ai.
Đinh!
Kiếm lại ngân vang, khi cảnh tượng đánh nhau hỗn loạn, Lý Thất Dạ một kiếm vắt ngang, trường kiếm quét qua như sao băng xẹt qua bầu trời, ánh sáng rực rỡ vụt qua trong chớp mắt.
Khi ánh sáng vụt qua thì một chuỗi tiếng phụ phụ, các cột máu bắn lên trời hình thành huyết hoa.
Khi cảnh tượng hỗn loạn, tất cả đệ tử Trung Vực Thánh Địa oanh sát Lý Thất Dạ, có ba bóng người như hồn ma chớp mắt đến gần nhóm Quách Giai Tuệ.
Tốc độ của ba bóng người quá nhanh, chớp mắt đến gần hóm Quách Giai Tuệ. Tay họa lóe tia sáng lạnh muốn cắt cổ bảy người.
Nhưng trường kiếm của Lý Thất Dạ quét qua, kiếm thế chưa đến, tốc độ biến nhanh, kiếm quang như sao băng lướt qua chiếu thiên địa trắng như vải lụa.
Xoẹt!
Trường kiếm quét qua, ba cái đầu bay lên cao, máu tuôn ra. Ba người như hồn ma không thể thành công ám sát bảy người Quách Giai Tuệ.
Thì ra mới rồi đệ tử Trung Vực Thánh Địa đột nhiên công kích hỗn loạn vào Lý Thất Dạ vì yểm hộ ba sát thủ như hồn ma đến gần nhóm Quách Giai Tuệ, cho bọn họ một kích trí mạng.
Đáng tiếc kế hoạch không thành công, mấy trò vặt này làm sao qua mắt được Lý Thất Dạ.
Nhìn ba người bị giết, có hầu gia cương quốc giật mình kêu lên:
– Ba hộ pháp kim bài cúa Trung Vực Thánh Địa!
Ba hộ pháp kim bài cúa Trung Vực Thánh Địa luôn núp trong bóng tối, giết vô số người, hôm nay bị lật thuyền, một chiêu liền bị Lý Thất Dạ giết.
Ong ong ong ong ong!
Trong khoảnh khắc không gian vặn vẹo, mọi người nhìn trước mắt mọi thứ bị vặn vẹo.
Không gian không chỉ vặn vẹo còn hòa tan, khi không gian hòa tan có tiếng xèo xèo. Mọi thứ trong không gian hòa tan cũng bị đốt theo.
Tốc độ thiêu đốt rất nhanh, không lâu sau có thể đốt bảy người Quách Giai Tuệ trong không gian thành tro.
Thấy cảnh đó có Bất Hủ Chân Thần tim rớt cái bịch, biết thủ đoạn này lợi hại:
– Nguy rồi, có đại năng thật sự của Trung Vực Thánh Địa ra tay!
Xoẹt!
Khoảnh khắc không gian hòa tan thì áo trên người nhóm Quách Giai Tuệ bắt đầu bốc cháy.
Lý Thất Dạ cười, trường kiếm đâm ra:
– Có chút thực lực.
Kiếm đâm thẳng như sao băng lướt qua bầu trời, kéo kiếm quang dài chỉ giây lát đã đến.
Bụp!
Trường kiếm đâm xuyên không gian lộ ra bóng người.
Kiếm của Lý Thất Dạ quá nhanh, người luyện hóa không gian không kịp né, biến sắc mặt.
Khi người này không né thoát nhát kiếm thì giọng nói âm trầm lạnh lùng lại vang lên:
– Đi!
Một cái lò to bay đến, tốc độ không gì sánh bằng đụng vào trường kiếm của Lý Thất Dạ, muốn cứu người luyện hóa không gian.
Rầm!
Trường kiếm đánh vào lô to, hỏa hoa tung tóe. Đángtiếc dù lò lớn này là báu vật siêu nghịch thiên cũng không đỡ nổi nhát kiếm của Lý Thất Dạ.
Trường kiếm đâm xuyên qua lô to, người mới luyện hóa không gian trợn to mắt núp sau cái lò. Trường kiếm đã xuyên thủng cổ họng y, máu từ từ ứa ra.
Lão già luyện hóa không gian nằm mơ cũng không ngờ lão tổ cường đại của Trung Vực Thánh Địa ra tay mà không thể cứu được mình.
Trông thấy lão tổ này bị một kiếm đâm xuyên cổ họng, có Bất Hủ Chân Thần tinh thần chấn động hút ngụm khí lạnh:
– Dung Hư Lão Tổ! Đây đã là Bất Hủ Chân Thần trăm vạn thế của Trung Vực Thánh Địa!
– Dung Hư Lão Tổ!
Nghe danh hiệu này bao người tinh thần rung động, dù chưa được thấy mặt cũng có nghe tiếng, lão là một trong nhóm lão tổ mạnh nhất Trung Vực Thánh Địa, nổi tiếng như cồn trong Tiên Ma đạo thống.
Rầm!
Khi Lý Thất Dạ rút kiếm về, Dung Hư Lão Tổ và lò to rớt cái bịch xuống đất.
Lý Thất Dạ gác kiếm trên đùi, chậm rãi nói:
– Các ngươi không có nhềiu người.
Lý Thất Dạ từ từ nhắm mắt lại.
Mọi người hút ngụm khí lạnh nhìn. Xác chết trước mặt Lý Thất Dạ đã chất thành núi, cường giả Trung Vực Thánh Địa lao lên đều bị giết chết tại đây.
Đáng sợ hơn là từ đầu đến cuối Lý Thất Dạ ngồi trên xe lăn, chỉ cầm một thanh kiếm đã giết tan tác tất cả cường giả Trung Vực Thánh Địa xông lên.
Nhiều người thầm ớn lạnh, lòng bàn tay ướt mồ hôi. Giờ họ mới thật sự hiểu cái gì gọi là một phu đương quan, vạn phu mạc khai.
Như lúc này đây, Lý Thất Dạ ngồi ở đó, không một ai có thể vượt qua nửa bước.
Quách Giai Tuệ đã gỡ dây thừng trên người Lý Kiến Khôn, Vương Học Hoành, Triệu Trí Đình, còn ba người bị trói.
Mọi người lòng rung động, nhìn hướng Trung Vực Thánh Nữ. Lúc này nàng không ngồi nổi nữa, đứng bật dậy.
Trung Vực Thánh Địa muốn bình tĩnh cũng khó khăn, vì cường giả của họ tại đây đã bị Lý Thất Dạ giết chỉ còn ít ỏi vài người.
Lúc này Trung Vực Thánh Nữ đứng lên, ánh mắt lạnh băng nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm.
Lý Thất Dạ ngồi trên xe lăn, mi mắt rũ xuống, trường kiếm đặt trên đùi, trông hắn như đang ngủ, mọi thứ trên cõi đời thật nhỏ bé không đáng kể.
Nhưng những người có mặt đều nhìn chằm chằm trường kiếm của Lý Thất Dạ, thanh kiếm không toát ra tia sáng lạnh hay kiếm khí động trời, không có kiếm quang phun ra nuốt vào.
Thanh trường kiếm nằm yên trên chân Lý Thất Dạ, ánh sáng thu giấu như quay về với chân thật, rất bình thường, bình phàm.
Trường kiếm trên chân Lý Thất Dạ giống như con người của hắn, mộc mạc không hoa hòe, rất bình thường. Nhưng thanh trường kiếm bình thường đó dường như chúa tể mọi thứ trên thế giới này, điều khiển vận mệnh chúng sinh, một kiếm chém ra thiên địa kinh, một kiếm chém ra, vạn vật sống chết.
Lý Thất Dạ nhướng mí mắt hỏi:
– Còn ai muốn chiến không?
Lý Thất Dạ với dáng vẻ dửng dưng tùy ý, dường như hắn chỉ nói một câu rất bình thường.
Nhưng câu nói đó khiến mọi người nghẹt thở, bao người cảm giác cổ bị bóp chặt không thể hít thở.
Mọi người nín thở nhìn Trung Vực Thánh Nữ, thầm lo cho nàng.
Trước đó Trung Vực Thánh Nữ không ai bì nổi, uy phong lẫm lẫm. Mọi người cho rằng lần này Trung Vực Thánh Địa ra tay chắc chắn có thể trấn áp Lý Thất Dạ, sư tổ Hộ Sơn tông này không thể sống đi ra hành cung.