Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong khi người trong thiên hạ giật mình, một số đại giáo thế gia cổ nắm giữ bàn phù do dự thì bầu trời vang tiếng nổ lớn.
Trên bầu trời Tiên Ma đạo thống hiện ra phù văn vô tận, dường như có biển phù bao la mênh mông treo trên trời.
Nhìn biển phù chảy xiết trên bầu trời, tất cả người Tiên Ma đạo thống biến sắc mặt, nổi da gà hét to một tiếng:
– Trường Sinh Tiên Bàn!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng đì đùng không ngướt bên tai. Trong biển phù như nổi sóng dữ chảy siết. Một góc tay bắc có phù văn vô cùng vô tận treo trên trời.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Các phù văn ấn vào chỗ đó, ánh sáng lấp lóe. Phù văn cực kỳ dày nặng, dường như mkỗi phù văn nặng ức vạn quân, như các tòa thần nhạc in trên đó.
Khi các phù văn như vậy khắc vào góc trời, lúc này ngươi sẽ thấy phù văn trên trời là tiên bàn siêu khổng lồ. Tất cả phù văn khắc trên tiên bàn, khi phù văn khắc vào một góc thì chỉ có góc đó là phát sáng.
Nhìn cảnh đó có người kêu to, cảm thấy không ổn:
– Có ba phần mười tám phù văn bị thắp sáng, có ba bàn phù bỏ vào trong Trường Sinh Tiên Bàn!
Có đại nhân vật nhìn phù văn thắp sáng trên trời, kinh ngạc kêu lên:
– Đây là ba bàn phù của Bát Quái Cổ quốc.
Năm đó Trường Sinh Lão Nhân để lại mười tám bàn phù rơi vào tay mười tám đại giáo cương quốc.
Theo thời gian trôi qua, hưng suy luân phiên, mười tám bàn phù thay đổi chủ nhân. Khi một môn phái hưng suy hoặc diệt vong, bàn phù trong tay bọn họ sẽ bị truyền thừa môn phái mạnh hơn cướp đi.
Đến ngày nay Bát Quái Cổ quốc là cương quốc mạnh nhất trong Tiên Ma đạo thống, bọn họ nắm giữ ba bàn phù.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Trên bầu trời lại thắp sáng phù văn, dường như có các phù văn góc trên trời, ánh sáng vàng lấp lánh sáng ngừoi.
Nhìn phù văn trên trời lại thắp sáng, nhiều người nhìn chằm chằm:
– Năm phần mười tám!
Nhìn phù văn trên trời lại sáng lên, có người nói:
– Chắc là Trung Vực Thánh Địa, vậy là Trung Vực Thánh Địa bỏ hai bàn phù vào rồi.
Trung Vực Thánh Địa có hai bàn phù, Bát Quái Cổ quốc phát hịch văn Trường Sinh Tiên Bàn, Trung Vực Thánh Địa liền hùa theo cũng nằm trong dự đoán của mọi người.
Nhìn cảnh đó cường giả tu sĩ giật mình kêu lên:
– Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa liên hợp có năm bàn phù, đã là một phần ba lực lượng của Tiên Ma đạo thống.
Trường Sinh Tiên Bàn treo cao trên bầu trời Tiên Ma đạo thống, khi Trường Sinh Tiên Bàn được thắp sáng năm phần mười tám thì trong lòng mọi người thấy áp lực. Mọi người cảm giác như có thanh thần kiếm treo cao trong tim, tùy thời sẽ giáng xuống chém đầu mình.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, một số lão tổ cổ hủ lo lắng nói:
– Khởi đầu cực kỳ tệ đây.
Có đương thời vô cùng cổ xưa lo âu bảo:
– Có khởi đầu như vậy sau này Trường Sinh Tiên Bàn sẽ thành vũ khí dùng việc công báo thù riêng, người nắm giữ Trường Sinh Tiên Bàn thích gì làm nấy, tùy ý xưng bá thiên hạ, tàn phá bát phương.
Nhưng có lo lắng cũng vô ích, bây giờ môn phái ảnh hưởng đại thế Tiên Ma đạo thống là những môn phái thực lực cường đại như nhóm Bát Quái Cổ quốc.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Khi nhiều người lo âu thì bầu trời lại sáng lên, phù văn lại thắp sáng trên Trường Sinh Tiên Bàn.
Nhìn phù văn thắp sáng, có người hét to một tiếng:
– Sáu phần mười tám, đã là một phần ba Trường Sinh Tiên Bàn!
Nhìn phù văn một phần tám sáng lên trong Trường Sinh Tiên Bàn, mọi người hiểu có môn phái bỏ phù văn của mình vào:
– Là môn phái nào đưa bàn phù của mình vào?
Môn phái đưa bàn phù vào không tỏ thái độ, không lên tiếng, chỉ âm thầm khởi động Trường Sinh Tiên Bàn của mình, tức là môn phái này đã hưởng ứng Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa kêu gọi.
Trông thấy có môn phái đưa bàn phù của mình vào mà không thanh minh cái gì, nhiều đại giáo cổ quốc đã hiểu:
– E rằng môn phái này riêng tư có hiệp nghị với Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa, không chừng được đến lợi lộc gì.
Có lão tổ lo lắng nói:
– Thật sự là khởi đầu tồi tệ, làm loạn quy tắc mặc nhận của Tiên Ma đạo thống từ trăm ngàn vạn năm nay.
Trường Sinh Tiên Bàn vốn dùng để đối kháng ngoại địch, trảm ma vệ đạo chứ không phải tàn sát nhau. Càng không nên giống như bây giờ không phát biểu tiếng nào, nặc danh bỏ bàn phù của mình vào. Chuyện này rất nguy hiểm, rõ ràng là gian lận, nếu cách làm này hình thành thì tương lai người người trong Tiên Ma đạo thống bất an.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Phù văn trong Trường Sinh Tiên Bàn trên trời lại sáng lên.
Có người hét to:
– Bảy phần mười tám, không, là tám phần mười tám!
– Nguy rồi, có người đưa bàn phù vào, chín phần mười tám…!
Trong phút chốc người trong Tiên Ma đạo thống nỗi lòng dao động, nhiều đại giáo cổ quốc lo âu. Đặc biệt những truyền thừa môn phái không có bàn phù thì càng sợ hãi hoảng hốt. Vì đây là khởi đầu tệ hai, sẽ mang đến không khí rất xấu cho Tiên Ma đạo thống.
Mới chỉ một lúc lại có thêm ba bàn phù, nhiều người lao nhao hỏi:
– Là truyền thừa môn phái nào bỏ bàn phù của mình vào?
Không ai biết. Mọi người ngó nhau, những truyền thừa môn phái có bàn phù không phát biểu thanh minh, chỉ nặc danh bỏ bàn phù vào.
Tất cả cường giả tu sĩ, đại giáo cổ quốc chợt hiểu rằng giờ phút này Bát Quái Cổ quốc đã có hiệp nghị với những môn phái giữ bàn phù.
Có trí giả nhìn ra manh mối:
– Lần này Bát Quái Cổ quốc không chỉ muốn báo thù, bọn họ muốn xác định địa vị trong Tiên Ma đạo thống! Bát Quái Cổ quốc muốn làm người cầm đầu thiên hạ. Bát Quái Cổ quốc muốn mượn hành động mở ra Trường Sinh Tiên Bàn để hiệu lệnh thiên hạ, khiến đại giáo cương quốc trong thiên hạ nghe theo hiệu lệnh. Nếu thành công nghĩa là Bát Quái Cổ quốc sẽ nắm quyền lực Tiên Ma đạo thống.
Trí giả nặng trĩu ưu tư.
Sau khi hiểu ẩn ý của Bát Quái Cổ quốc, nhiều đại nhân vật thầm giật mình. Trong Tiên Ma đạo thống truyền thừa môn phái giữ bàn phù đều có thực lực mạnh mẽ nhất. Nếu những truyền thừa môn phái giữ bàn phù nghe theo hiệu lệnh của Bát Quái Cổ quốc nghĩa là đều ủng hộ địa vị Bát Quái Cổ quốc trong Tiên Ma đạo thống, xác lập địa vị của Bát Quái Cổ quốc, từ nay Bát Quái Cổ quốc sẽ cầm quyền lực Tiên Ma đạo thống.
Đến bước đó Bát Quái Cổ quốc hô một tiếng chắc chắn có người hùa theo.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Bàn phù trên trời lại sáng lên, hơn một nửa phù văn Trường Sinh Tiên Bàn tỏa sáng.
Cuối cùng phù văn in trên bầu trời, lão tổ không kiềm được hút ngụm khí lạnh:
– Mười, mười một, mười hai phần mười tám!