Ong ong ong ong ong!
Nhụy hoa hấp thu huyết tinh khí toàn thân Lý Thất Dạ khiến cây Ma Bồ biến to dần, vì nó nhận huyết tinh khí của Lý Thất Dạ từ nhụy hoa.
Cây Ma Bồ hay nhụy hoa bám trên người Lý Thất Dạ đều biến lớn, mọi người tim rớt cái bịch.
Có học sinh nhìn nhụy hoa và cây Ma Bồ hấp thu quá mau, tim đập chân run nói:
– Thế này là muốn hút khô Đệ Nhất Hung Nhân!
Nhìn nhụy hoa, cây Ma Bồ hút huyết tinh khi của Lý Thất Dạ như nuốt chửng cả người hắn, học sinh rùng mình cho rằng hắn chạy trời không khỏi nắng:
– Sợ là hắn chết chắc rồi.
Một học sinh chính mắt chứng kiến sự đáng sợ của cây Ma Bồ nổi da gà nói:
– Hắn quá tự phụ, lần này hết đường chạy rồi, đây là tự tìm cái chết. Nếu bị nhụy hoa hấp thu đừng nói thứ có sự sống, dù là đất cát bùn cũng bị hút hết tinh khí. Cây Ma Bồ đáng sợ nhất là điểm này.
Có học sinh cảm thấy chuyện không đơn giản như vậy:
– Không lẽ cứ chấm dứt như vậy?
Một học sinh thực lực mạnh cảm thấy có gì kỳ lạ, nói nhỏ:
– Đệ Nhất Hung Nhân mạnh như vậy không thể nào để Kim Bồ Chân Đế dễ dàng thành công, có lẽ hắn có thủ đoạn khác.
Dù có đúng là ẩn tình gì không thì nhìn nhụy hoa như đỉa to điên cuồng hút huyết tinh khí của Lý Thất Dạ khiến người xem tim đập chân run.
Mọi người đều biết nhụy hoa Ma Bồ lúc rơi xuống đất cắm rễ sẽ hút khô tất cả tại đây, thậm chí mkọc rễ sinh ra các cây Ma Bồ.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Ma Bồ điên cuồng hấp thu huyết khí của Lý Thất Dạ, hắn có sự thay đổi, cơ thể nhăn nheo già nua. Sự sống xói mòn, hắn như bong bóng xì hơi dần xẹp xuống.
Kim Bồ Chân Đế hấp thu huyết tinh khí của Lý Thất Dạ càng lúc càng nhiều, chân thân của gã ngày càng cao lớn. Chớp mắt cây Ma Bồ đã cao lớn như một ngọn núi.
Nhìn Lý Thất Dạ trở nên già nua, mặt nhăn nheo, huyết khí xói mòn nhiều, mọi người cảm thấy lần này hắn khó trốn thoát, sẽ bị Kim Bồ Chân Đế hút thành thây khô:
– Sắp chết sao?
Nhìn chân thân của Kim Bồ Chân Đế càng lúc càng cao lớn, Lý Thất Dạ thì xói mòn huyết khí càng nhiều, nhóm Khắc Thạch Chân Đế thở phào nhẹ nhõm. Mặc kệ Lý Thất Dạ có thủ đoạn nghịch thiên gì, khi bị Kim Bồ Chân Đế hút khô máu thì hắn không còn sức cứu vãn, chỉ có nước chết.
Huyết khí xói mòn nhanh nhưng Lý Thất Dạ cười nói:
– Hút rất sướng phải không? Để ta giúp ngươi một tay.
Ong ong ong ong ong!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên địa lắc lư như sắp sụp đổ.
Mọi người nghe tiếng rền rĩ như trên bầu trời có đại dương vỡ đê, lũ tràn vào.
Đương nhiên không có nước lũ nhấn chìm, làh uýet khí của Lý Thất Dạ rít gào bay ra. Chỉ trong khoảnh khắc huyết khí của Lý Thất Dạ như nước biển đại dương rót vào cơ thể Kim Bồ Chân Đế.
Trước đó nhụy hoa đang hấp thu huyết khí của Lý Thất Dạ, khi hắn hoàn toàn thả ra huyết khí thì số lượng nhụy hoa hút nhỏ bé như dòng suối róc rách.
Khoảnh khắc huyết khí của Lý Thất Dạ giải phóng tựa như đại dương đổ ập xuống nhấn chìm cả thế giới.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, huyết khí của Lý Thất Dạ giải phóng. Trong khoảnh khắc đó thiên địa như bị huyết khí của Lý Thất Dạ nhấn chìm, cửu thiên thập địa, bát hoang vạn giới bị huyết khí khủng bố tuyệt luân nhấn chìm.
Không khoa trương khi nói với huyết khí bàng bạc không gì sánh bằng, cả thế giới sắp bị huyết khí này nứt vỡ.
Mọi người hoảng sợ:
– Quá… quá… quá khủng bố!
Khi Lý Thất Dạ giải phóng huyết khí thì mọi thứ có vẻ thật nhỏ bé không đáng kể.
Lúc huyết khí giải phóng ra ngoài, tiếng nổ vang bên tai không ngớt, cả thiên địa bị nhấn chìm trong huyết khí cuồn cuộn vô tận. Sau khi huyết khí vô biên nhấn chìm thế giới thì Tam Tiên giới chỉ là một góc nhỏ trong huyết khí mênh mông.
Huyết khí bàng bạc như vậy khi được giải phóng là điều khủng bố biết bao, trên đời có thứ gì chịu nổi?
Kim Bồ Chân Đế hoảng sợ hét to:
– Không!
Thử nghĩ xem, huyết khí có thể nhấn chìm cả thế gian đổ dồn vào người gã là tình huống gì? Dù chỉ có một phần mười huyết khí thông qua nhụy hoa rót vào cơ thể cũng khiến Kim Bồ Chân Đế không chịu nổi.
Bóc bóc bóc!
Bản tướng của Kim Bồ Chân Đế điên cuồng sinh trưởng, chớp mắt cây Ma Bồ mọc thành đại thụ che trời. hay nói chính xác hơn cây Ma Bồ đã trưởng thành đại thụ che trời, không phải nó tự mọc thô to mà bị huyết khí siêu mạnh của Lý Thất Dạ trướng phình.
Cục diện không theo Kim Bồ Chân Đế điều khiển nữa, không phải gã hấp thu huyết khí của Lý Thất Dạ mà là hắn kiểm soát cục diện, là huyết khí bàng bạc vô tận của hắn ồ ạt rót vào người Kim Bồ Chân Đế. Dù gã muốn đóng kín môn hộ, chặn lại huyết khí điên cuồng rót vào người thì cũng bất lực.
Giây phút nhụy hoa của gã hấp thu huyết khí của Lý Thất Dạ nghĩa là mệnh cung của Kim Bồ Chân Đế đã mở ra cho hắn, khi huyết khí của Lý Thất Dạ ào ạt đưa vào thì gã đã bất lực.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng tiếng động run rẩy, cây Ma Bồ bị trướng đến cực hạn không chịu nổi nữa, cây phình to hết mức, rung bần bật.
Lóc bóc bóc!
Vì huyết khí vô cùng bàng bạc của Lý Thất Dạ không chịu ngừng, vẫn cứ ào ạt rót vào làm thân cây nứt ra.
Kim Bồ Chân Đế không chịu nổi hoảng sợ hét to:
– Mau dừng lại!!!
Nhưng mọi thứ đã muộn.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, cây Ma Bồ che rợp trời bị nứt vỡ. Trong tiếng nổ lớn người Kim Bồ Chân Đế không chịu nổi nổ tung, máu thịt tung tóe, mưa máu đầy trời, người gã nát bấy.
Nhìn cảnh tượng trước mắt khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm, xem ngây người sững sờ thật lâu. Bọn họ không ngờ sẽ có chuyện như vậy, họ không thể tưởng tượng nổi.
Một vị Chân Đế, mọi người thử tưởng tượng Chân Đế sẽ chết như thế? Có lẽ chết vì già, bị cường địch giết, hoặc chết trong hung địa.
Nhưng một vị Chân Đế trướng nứt chết, nói ra không ai tin.
Nhưng mọi người chính mắt thấy cảnh đó, Kim Bồ Chân Đế bát cung bị huyết khí bàng bạcn vô tận của Lý Thất Dạ trướng nứt vỡ ra thành mấy mảnh, nếu đồn ra ngoài sẽ khiến bao người nghe hoảng sợ.
Tất cả học sinh ngẩn ngơ, ngây ngốc nhìn máu thịt rơi đầy trời. Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ sẽ có kết cục như vậy, Kim Bồ Chân Đế bát cung bị trướng nứt chết.
Ba người Khắc Thạch Chân Đế cũng mắt tròn mắt dẹt, bọn họ không đoán ra kết cục này. Làm Chân Đế bát cung, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế rất tin tưởng thực lực của cùng đẳng cấp.