Cự phủ, dùng hai chữ này có thể hình dung cây búa Kim Quang Thượng Sư đang vác, phải goi là một đại lục mới thích hợp.
Kim Quang Thượng Sư vác cự phủ như thế, hắn vác cự phủ giống như một con kiến hôi, thậm chí còn nho hơn cả con kiến hôi.
Thời điểm Kim Quang Thượng Sư vác cự phủ kia, có người cảm thấy lo lắng, cự phủ khổng lồ như vậy, lại nặng như thế, nó có ép Kim Quang Thượng Sư thành thịt vụn hay không?
May mắn chính là, cho dù cự phủ lớn thế nào, Kim Quang Thượng Sư vác trên vai lại nhẹ nhõm như không có việc gì.
Kim Quang Thượng Sư cũng không phải người lỗ võ hữu lực, lại càng không phải người có thân thể cường tráng, dựa theo đạo lý mà nói, hắn vác cự phủ như thế, hoàn toàn không phù hợp với khí chất Thuỷ tổ của hắn.
Nhưng nói đến cũng kỳ quái, Kim Quang Thượng Sư vác cự phủ như vậy lại có vẻ thập phần bình thường, làm cho người ta có cảm giác hồn nhiên thiên thành.
Thời điểm Kim Quang Thượng Sư vác cự phủ, mọi người có cảm giác đầu tiên chính là… vô địch!
Đúng vậy, chính là vô địch, dường như cự phủ khổng lồ như thế mới có thể làm nổi bật khí chất vô địch của Kim Quang Thượng Sư.
– Búa này tên là Khai Thiên.
Kim Quang Thượng Sư vác cự phủ, thần thái phong thái như nước, hồn nhiên thiên thành, nói ra:
– Là Đồng tổ của ta lưu lại, búa có thể khai thiên, cũng có thể bổ địa.
– Khai Thiên Phủ!
Nhìn thấy cự phủ, lại nghe tên của nó, tất cả mọi người cảm thấy cái tên rất thích hợp, dường như thanh cự phủ được luyện chế chỉ vì xứng với cái tên của nó mà thôi.
Nhưng cường giả thế hệ trước biết rõ Khai Thiên Phủ lại giật mình, nói ra:
– Búa này kinh thiên, không, khai thiên, đúng là có thể khai thiên!
Đồng tổ, hắn là một Thủy tổ của Tiên Đồng sơn, hắn sống ở thời đại xa xưa, thời đại hắn sống xa tới mức không có người nào nhớ rõ.
Vị Thủy tổ của Tiên Đồng sơn này là Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống, đồn đãi hắn có thực lực kinh người, nếu không phải hắn sống ở thời đại xa xưa, nói không chừng hắn cũng được xếp vào trong thập đại Thủy tổ.
Khai Thiên Phủ, nó là tổ khí do Đồng tổ lưu lại, có phải hắn luyện cây búa này hay không, không người nào biết. Nhưng có người biết uy lực cây búa này to lớn vượt xa binh khí Thuỷ tổ bình thường, một búa bổ xuống, đúng là có thể khai thiên.
– Búa tốt!
Lý Thất Dạ cự phủ to lớn kinh người trước mặt, hắn gật đầu, khen một tiếng.
Đương nhiên, có thể được Lý Thất Dạ khen như thế, có thể thấy được cự phủ rất kinh người, dù sao binh khí Thuỷ tổ bình hường, Lý Thất Dạ sẽ không quan tâm như thế.
– Thỉnh đạo huynh dùng binh khí.
Kim Quang Thượng Sư trịnh trọng, hắn nói như vậy là tôn kính đối thủ
– Ta không có binh khí tiện tay.
Lý Thất Dạ gãi gãi đầu, nói:
– Cũng được, để ta xem.
Nói xong, hắn vươn tay lục lọi trong người.
– Thật vô lễ.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ làm như vậy, có người không hài lòng, nói thầm một tiếng.
Có một ít người, đặc biệt la người trẻ tuổi sùng bái Kim Quang Thượng Sư đều cho rằng Lý Thất Dạ giả vờ, cố ý đi khoe khoang mà thôi.
– Chẳng lẽ hắn muốn dùng tay không tấc sắt đấu với Khai Thiên Phủ của Kim Quang Thượng Sư hay sao?
Có cường giả nói thầm một tiếng, hắn cũng cảm thấy bất mãn.
Đương nhiên, cũng có một ít lão tổ không cho rằng Lý Thất Dạ vô lễ, bởi vì từ khi Lý Thất Dạ xuất đạo đến nay, chưa từng ai nhìn thấy hắn dùng binh khí, ngày thường đều sử dụng tay không tấc sắt đối địch, chỉ có một lần ngoại lệ duy nhất khi hắn dùng Tẩy Tội kiếm.
Keng!
Âm thanh trường mâu chấn động vang lên, vào lúc này, Lý Thất Dạ cầm một thanh binh khí trong tay.
– Nếu ta không dùng binh khí thì thất lễ với ngươi.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn vung trường mâu trong tay và cười nói:
– Cũng được, đã có trường mâu này, ta cũng sử dụng một lúc.
Tuy Lý Thất Dạ nói như vậy làm người ta bất mãn, một ít tồn tại cường đại chân chính lại hít khí lạnh, bọn họ thầm giật mình.
Từ lời của Lý Thất Dạ nói, cho dù Kim Quang Thượng Sư tay cầm Khai Thiên Phủ, hắn vẫn có thể dùng tay không tấc sắt chiến đấu.
Tự tin như vậy, thật sự làm người ta giật mình.
Trên đời này không có người nào dám nói mình dùng tay không tấc sắt chiến Kim Quang Thượng Sư, càng đừng nói tay hắn cầm Khai Thiên Phủ, nhưng Lý Thất Dạ lại có thể nói như vậy, hắn tự tin cỡ nào.
Lúc này, ánh mắt không ít người nhìn vào trường mâu trong tay Lý Thất Dạ, toàn thân thanh trường mâu kia đen kịt, quỷ vụ quấn quanh, giống như sinh ra trong hắc ám, dù là người không biết hàng, vừa nhìn thấy trường mâu cũng nhận ra nó là hung khí.
– Trường mâu này xuất phát từ hung địa.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ cầm trường trong tay mâu, Kim Quang Thượng Sư cũng ngạc nhiên.
– Ngươi thật biết hàng.
Lý Thất Dạ gật đầu cười cười, nói ra:
– Mâu này ra đời trong Hắc Ám Quỷ địa, có thể nói là đại hung binh.
– Hắc Ám Quỷ địa!
Nghe cái tên này, không ít người run rẩy, đặc biệt là người biết rõ hung hiểm trong đó càng nổi gai ốc.
– Xuất sinh từ Hắc Ám Quỷ địa, nhất định là đại hung binh.
Ngay cả Trường Tồn thế hệ trước cũng nổi gai ốc, hắn thì thào tự nói.
Hắc Ám Quỷ địa, có thể nói là cực hung chi địa, từng làm rất nhiều người nghe tên đã sợ hãi.
Kim Quang Thượng Sư nghiêm túc, nói:
– Đa tạ đạo huynh cất nhắc, hôm nay, chúng ta sẽ dùng toàn lực.
Tuy Lý Thất Dạ tùy ý tự tại, nhưng khi Lý Thất Dạ cầm lấy Cực Địa Quỷ Mâu trong tay, Kim Quang Thượng Sư cũng hiểu Lý Thất Dạ đang tôn kính đối thủ như hắn.
Từ lời của Lý Thất Dạ, có thể nghe ra, Lý Thất Dạ hoàn toàn có thể tay không tấc sắt đánh với hắn, hiện tại hắn cầm lấy đại hung binh trong tay, việc này đại biểu Lý Thất Dạ xem trọng hắn, cũng tôn kính đối thủ như Kim Quang Thượng Sư.
– Bắt đầu đi.
Lý Thất Dạ cầm Cực Địa Quỷ Mâu trong tay, hắn vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ cầm Cực Địa Quỷ Mâu, trường mâu bị quỷ vụ quấn quanh, giống như có bách quỷ muốn lao ra ngoài ăn người, người nào nhìn thấy cũng sợ hãi.
Lý Thất Dạ cầm Cực Địa Quỷ Mâu trong tay, nó cũng có lai lịch, thời điểm ở Đế Thống giới, hắn đoạt trong tay Bách Nhật đạo nhân.
– Đắc tội.
Kim Quang Thượng Sư hít sâu một hơi, hai tay ôm búa, thần thái trịnh trọng.
Vào lúc này, Kim Quang Thượng Sư tiến lên phía trước, trên người hắn bộc phát uy áp Thuỷ tổ như thủy triều dâng trào, quá trình uy áp bành trướng vô thanh vô tức, cũng không có tiếng nổ vang.
Nhưng uy áp Thuỷ tổ tăng vọt, cho dù các tu sĩ đứng trong Thiên Hùng quan cũng cảm giác thân thể cứng đờ, uy áp Thủy tổ bao phủ tất cả, mọi người có cảm giác uy áp Thủy tổ đã hóa thành bàn tay bóp cổ mình, bọn họ không thể hít thở và nhúc nhích.
Trong nháy mắt đó, tất cả tu sĩ cường giả đều cảm giác, mình chính là thịt cá trên thớt, tùy ý xâm lược, dưới uy áp Thủy tổ của Kim Quang Thượng Sư, bọn họ không thể phản kháng, ngay cả khí lực quỳ xuống cũng không có.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, thời điểm uy áp Thủy tổ của Kim Quang Thượng Sư bao phủ thiên địa, trong nháy mắt này, uy áp vô địch của hắn mới chính thức bộc phát, tất cả mọi người nhìn thấy pháp tắc Thủy tổ của Kim Quang Thượng Sư nổ vang trời, giống như hắn có thể mở thiên địa.
Lúc này, pháp tắc của Kim Quang Thượng Sư chi phối cửu thiên thập địa, hóa thành mặt trời mặt trăng và ngôi sao, khởi động ba ngàn thế giới.
Vào lúc này, Kim Quang Thượng Sư đứng trong Thiên Khư, nhưng ngôi sao vô tận vờn quanh, ba ngàn thế giới chìm nổi, vị trí hắn đứng hóa thành ngân hà vô tận, mở không gian vô cùng.
Hắn chính là chúa tể của thế giới, ở trước mặt hắn, sinh linh trong thiên địa, thần ma khắp vạn giới đều phải quỳ bái, càng không có dũng khí ngẩng đầu nhìn thẳng.
Hắn, chính là Kim Quang Thượng Sư, một đời Thuỷ tổ vô địch, giơ tay nhấc chân có thể hủy diệt một thế giới, cũng có thể mở không gian vô tận.
– Kim Quang Thượng Sư!
Nhìn thấy nam nhân đứng giữa thiên địa, đột nhiên có người cảm động khó hiểu, có cảm giác nước mắt đang tuôn rơi.
– Giết!
Lúc này, Kim Quang Thượng Sư thét dài một tiếng, tiếng thét dài có thể nhiếp hồn phách thần linh, có thể phá vỡ gan Chân Long, một tiếng thét bình định vạn cổ.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, Khai Thiên Phủ đánh xuống, một búa không chiêu không thức, không có biến hóa, nó chỉ là một búa chém xuống đơn giản mà thôi..
Nhưng một búa khai thiên, trời xanh bị mở ra, tia chớp trút xuống, tia chớp vô tận rơi xuống như mưa, giống như giăng đầy khắp cửu thiên thập địa, cảnh tượng rất đáng sợ.
Một búa có thể mở thiên địa, chém chết chúng thần.
Khai Thiên phủ bổ xuống, mọi người kinh sợ, vào lúc này, bọn họ có cảm giác mình đang bị chém thành hai khúc, đạo thống và thế giới của bọn họ đều bị bổ ra trong nháy mắt.
Tất cả mọi người trơ mắt nhìn, thân thể của mình, thế giới của mình một phân thành hai, cảm giác này làm bọn họ sợ hãi và hoảng hốt.
Một búa vô địch, thời khắc này, tất cả mọi người ý thức được cái gì gọi là vô địch, đây chính là vô địch.
Đối mặt một búa khủng bố như thế, tất cả mọi người nổi gai ốc, nhưng Lý Thất Dạ lại vẫn đứng tại chỗ, hắn vung Cực Địa Quỷ Mâu trong tay ra ngoài ngăn cản công kích.
Chỉ trong nháy mắt, một tiếng nổ lớn vang lên, một thế giới hắc ám xuất hiện, nơi đó chính là quỷ vực vô tận, nơi đó có hàng tỉ hung quỷ, hắc ám bao phủ cả thế giới, ác quỷ thôn phệ hàng tỉ sinh linh.
Cảnh tượng khủng khiếp như vậy làm các tu sĩ đứng nơi xa kinh hãi, không biết có bao nhiêu người bị uy thế đáng sợ dọa ngất đi.
Ầm!
Tiếng va chạm kinh thiên động địa vang lên, Khai Thiên Phủ dùng thế không thể đỡ, chỉ trong nháy mắt đã bổ nát thế giới hắc ám, cắt đôi hắc ám, chém đứt quỷ vực.
Khi Khai Thiên Phủ hạ xuống, nó đã chém giết hàng tỉ ác quỷ, cũng mang lại ánh sáng cho thế giới này.
Keng!
Âm thanh to lớn vang lên, chỉ trong nháy mắt này, Khai Thiên Phủ nặng nề bổ vào Cực Địa Quỷ Mâu, tia lửa bắn tung tóe.
Vào lúc này, một ngân hà treo trên cao nổ tung, uy năng vụ nổ kinh thiên động địa, giống như khói lửa rực rỡ nhất thế gian, rất nhiều người khó khôi phục tinh thần, chỉ sợ đây là cảnh tượng đồ sộ nhất thế gian.
Thời điểm khói lửa biến mất, tất cả mọi người nhìn thấy Cực Địa Quỷ Mâu đã ngăn cản Khai Thiên Phủ!