Cầu vồng vượt qua Bất Độ Hải, lập tức đến dưới chân Lý Thất Dạ, bọn họ đến đây nghênh đón Lý Thất Dạ.
– Tam Tiên, là Tam Tiên!
Nhìn cầu vồng kia, có Thuỷ tổ nói ra.
Trong Bất Độ Hải, rất nhiều Thuỷ tổ đều biết Tam Tiên tồn tại, thời điểm tại Tam Tiên giới, rất nhiều người hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ cho rằng Tam Tiên chẳng qua là truyền thuyết mà thôi, cũng không phải tồn tại chân thật, chỉ là thế nhân bịa đặt mà ra.
Nhưng sau khi tiến vào Bất Độ Hải, các Thuỷ tổ cũng biết chân tướng, bọn họ biết rõ Tam Tiên là tồn tại thật sự, bọn họ là người mở đường sớm nhất cho Tam Tiên giới, là tiên hiền của Tam Tiên giới, cũng là tồn tại cường đại nhất Tam Tiên giới từ trước tới nay.
Có thể nói, trong trăm ngàn vạn năm qua đi, Thuỷ tổ đều cho rằng Tam Tiên là đại đạo đỉnh phong.
Thủy tổ tiến vào Bất Độ Hải đều biết, trăm ngàn vạn năm qua đi, Tam Tiên giới có thể bình yên vô sự, không có xuất hiện tai nạn to lớn là vì Tam Tiên thủ hộ thế giới này, lúc này mới giúp thế giới bình yên vô sự.
Đặc biệt là các Thủy tổ tiến vào Bất Độ Hải sớm nhất, bọn họ biết rõ và gặp qua Tam Tiên, thậm chí có Thuỷ tổ ngay từ đầu đạt được Tam Tiên chỉ điểm, lúc này mới có thể đột phá đại đạo, cuối cùng trở thành Thuỷ tổ.
Trong chiến dịch hắc ám năm đó, là Tam Tiên chủ trì chiến dịch này, bởi vì có Tam Tiên chỉ đạo chiến dịch, lúc này mới giúp Bất Độ Hải không rơi vào tay giặc.
Nhưng không biết về sau vì nguyên nhân gì, Tam Tiên chậm rãi biến mất, không xuất hiện lần nào nữa, thậm chí bọn họ còn không lộ mặt, chiến dịch chống lại hắc ám do Bão Phác, Cầm Nữ Đế, Hỏa tổ, Cao Dương… Là các Thủy tổ kinh diễm chủ trì.
Mặc dù nói Bão Phác, Cầm Nữ Đế tuyệt thế vô song, vô cùng kinh diễm, nhưng không có Tam Tiên đứng ở chính diện ngăn cản hắc ám, từ đó có không ít Thuỷ tổ sa đọa, tổn thất thập phần thảm trọng.
Trong vài chiến dịch sau đó, Tam Tiên không lộ mặt và xuất hiện, việc này làm không ít Thuỷ tổ sinh ra hoài nghi, có phải Tam Tiên đã chết hay không, thậm chí có Thuỷ tổ hoài nghi, Tam Tiên bị tồn tại vô thượng ám toán, bọn họ đã chết trong tai tồn tại vô thượng kia.
Các Thủy tổ trong Bất Độ Hải suy đoán như thế không phải không có đạo lý, bởi vì trong vài chiến dịch sau đó, đám người Cầm Nữ Đế không đỡ nổi, thậm chí bọn họ đã thảm bại, nhưng Tam Tiên không lộ mặt hay xuất hiện bao giờ.
Thậm chí, rất nhiều Thuỷ tổ đều cho rằng, Tam Tiên đã bị tồn tại vô thượng ám toán, cho nên bọn họ không xuất hiện lần nào nữa, cho nên lúc này mới có chuyện Tam Tiên biến mất không thấy gì nữa.
Hiện tại nhìn thấy cầu vồng lại một lần nữa xuất hiện, này làm sao không cho Thủy tổ trong Bắc Độ Hải, vô địch kích động đây này.
– Tam Tiên, Tam Tiên vẫn còn sống, bọn họ còn sống, có lẽ bọn họ ở tại bỉ ngạn của Bất Độ Hải.
Nhìn thấy cầu vồng xuất hiện dưới chân Lý Thất Dạ, có tồn tại vô địch thì thào tự nói.
– Tam Tiên giới bình yên vô sự. Có Tam Tiên, Tam Tiên giới sẽ tồn tại.
Nhìn thấy cầu vồng, có Thuỷ tổ kích động, bọn họ rất cảm khái.
Tam Tiên vẫn còn sống, đối với Thuỷ tổ trong Bất Độ Hải mà nói, việc này có ý nghĩa rất trọng đại.
Thủy tổ trong Bắc Độ Hải đều biết rõ, phòng tuyến đầu tiên của Tam Tiên giới không phải Thiên Tiệm, mà Bất Độ Hải, là những Thủy tổ nguyện ý thủ hộ Tam Tiên giới.
Mặc dù nói, hôm nay Lý Thất Dạ đã dẹp yên hắc ám trong Bất Độ Hải, sẽ không còn tai họa cho Bất Độ Hải và Tam Tiên giới, nhưng trong Bất Độ Hải có quá nhiều việc không ai biết, có người nào dám nói không còn hung hiểm xuất hiện?
Nếu có tai nạn xuất hiện lần nữa, những Thủy tổ trong Bắc Độ Hải bọn họ sẽ đứng mũi chịu sào, có thể nói, trên vai bọn họ mang trách nhiệm thủ hộ Tam Tiên giới.
Hôm nay, bọn họ cũng biết, Tam Tiên còn sống, như vậy không ít Thuỷ tổ cảm thấy yên lòng, ít nhất Tam Tiên vẫn còn, mặc kệ phát sinh tai nạn vì, có Tam Tiên là có hi vọng.
– Trời thương Tam Tiên giới, không, Tam Tiên giới có Tam Tiên.
Có tồn tại vô địch thở ra, sở dĩ Tam Tiên giới có tên là Tam Tiên là vì Tam Tiên vẫn thủ hộ thế giới này, nếu như không có Tam Tiên bảo hộ thế giới, chỉ sợ thế giới này đã không tồn tại, nói không chừng nó đã bị tiêu diệt từ lâu.
Nhìn cầu vồng xuất hiện dưới chân, Lý Thất Dạ tươi cười và đi tới, thời điểm Lý Thất Dạ cất bước, hắn biến mất trong cầu vồng.
– Tiên sinh muốn gặp gỡ Tam Tiên.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ biến mất trong cầu vồng, có Thuỷ tổ nói ra.
Đương nhiên, đối với Tam Tiên mời Lý Thất Dạ, các Thủy tổ trong Bắc Độ Hải không cảm thấy ngoài ý muốn, cường đại đến tình trạng như Lý Thất Dạ, cho dù không có Tam Tiên mời, hắn cũng có thể đi tới bất cứ nơi nào.
Hơn nữa, Lý Thất Dạ có tư cách gặp gỡ Tam Tiên, phải biết rằng, trước kia, chỉ có tồn tại như Cầm Nữ Đế mới gặp được Tam Tiên.
– Sẽ trở thành Tứ Tiên sao?
Có người vừa cười vừa nói:
– Nếu tiên sinh gặp gỡ Tam Tiên, cuối cùng sống chung với nhau, Tam Tiên giới sẽ biến thành Tứ Tiên giới.
Đương nhiên, đối với không ít Thuỷ tổ trong Bất Độ Hải mà nói, nếu như Lý Thất Dạ nguyện ý ở lại Bất Độ Hải, đây là kết quả bọn họ muốn thấy nhất.
Nếu có Lý Thất Dạ, như vậy cho dù Bất Độ Hải hay Tam Tiên giới, tất cả đều vô tư.
– Tứ Tiên giới thì Tứ Tiên giới, có Chân Tiên như tiên sinh, thế giới này sẽ đứng trên đỉnh của vạn giới, sẽ không có lo lắng.
Có Thuỷ tổ nói chuyện đầy lạc quan.
– Không, tiên sinh sẽ không lưu lại.
Có Thủy tổ gặp qua Lý Thất Dạ đều biết rõ khát vọng của Lý Thất Dạ, biết rõ Lý Thất Dạ sẽ không ở lại thế giới này.
Có Thuỷ tổ thở dài và nói:
– Hắn chỉ là khách qua đường mà thôi, thế giới này không có gì có thể giữ hắn ở lại, hắn sẽ rời đi, hắn đã làm nhiều việc vì thế giới này rồi.
Thủy tổ biết rõ ý định của Lý Thất Dạ Thuỷ tổ đều im lặng, bọn họ thở dài, đương nhiên bọn họ hi vọng Lý Thất Dạ lưu lại, đương nhiên, Lý Thất Dạ sẽ rời đi, không ai có thể ngăn cản hắn.
Lý Thất Dạ hành tẩu ở cầu vồng phía trên, vượt qua không gian, cầu vồng là vượt qua bất luận cái gì không gian, bất luận cái gì khoảng cách.
Cho nên, chỉ chốc lát sau, hắn đã vượt qua một thế giới, Bất Độ Hải đã xa xa bị ném tại sau lưng, này sẽ đến Bất Độ Hải một chỗ khác.
Tại cầu vồng một chỗ khác, đã có một người đứng ở nơi đó, cùng đợi Lý Thất Dạ đã đến.
Một lão nhân mặc vải bông, lão nhân này đội cái mũ mùa đông rất dày, không chỉ che khuất hai lỗ tai của mình, còn sắp che khuất cả gương mặt của hắn.
Lý Thất Dạ đã không xa lạ gì lão nhân này, hắn không chỉ một lần gặp hắn tại Tam Tiên giới.
Chỉ có điều, quá khứ là khác biệt, trên người lão nhân tỏa ra ánh sáng màu xanh, toàn thân hắn tỏa ra sinh cơ, thời điểm hắn đứng ở nơi đó lại cho người ta cảm giác mặt đất hồi xuân, là thời điểm nên gieo hạt.
Vào lúc đó, mặc dù này lão nhân không phát ra khí tức kinh thiên động địa nhưng trên người hắn ẩn chứa sinh cơ giống như có thể khai hoang ba ngàn thế giới, hết sức kinh người.
Nói không quá lời, cho dù tất cả sinh cơ Tam Tiên giới hiện tại đều khô héo, tất cả sinh linh, thảm thực vật đều khô kiệt mà chết, nhưng chỉ cần lão nhân này tỏa ra sinh cơ bao phủ Tam Tiên giới, hắn vẫn có thể cứu vớt Tam Tiên giới.
– Đạo huynh từ xa tới đây, không thể tiếp đón từ xa.
Lão nhân khom người với Lý Thất Dạ, hắn bày ra kính ý cao nhất với Lý Thất Dạ.
– Ngươi cố ý đấy.
Lý Thất Dạ cười nhạt, hắn nói:
– Hiện tại mới đón chào, có phải quá chậm hay không?
– Ta tin tưởng, đạo huynh hết sức vui vẻ.
Lão nhân không chút sợ hãi, hắn cười nói:
– Nếu chúng ta tự chủ trương, như vậy sẽ quấy rầy kế hoạch của đạo huynh, chúng ta sẽ thành tội nhân muôn đời.
– Ngươi che đậy rất tốt.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Năm đó các ngươi viễn chinh cũng dùng cái nồi che mắt lão tặc thiên, làm cho nó mất mặt.
– Đạo huynh chê cười.
Lão nhân cười nói, hắn lắc đầu:
– Chuyện năm đó không đáng nhắc tới, chúng ta chỉ mưu lợi mà thôi, không phải chuyện sáng rọi gì, không giống đạo huynh, có thể chọi cứng.
– Trước kia chỉ là tiểu đả tiểu nháo mà thôi.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn lắc đầu, nói ra:
– Chưa nói tới chọi cứng, về sau sẽ có cơ hội.
Lão nhân gật đầu, hắn tin tưởng Lý Thất Dạ sẽ đánh một trận, trận chiến đó nhất định sẽ rất khủng bố, cũng là trận chiến kinh thiên.
– Nông Đế.
Lúc này lão nhân lại khom người với Lý Thất Dạ, tự giới thiệu.
Nông Đế, Nông Đế một trong Tam Tiên, Nông tuyệt thế vô song Đế, hắn là một trong số ít người đứng thủ hộ tuyến đầu của Tam Tiên giới.
Lý Thất Dạ mỉm cười, hắn không cảm thấy ngoài ý muốn, tất cả đều nằm trong dự kiến.
– Nghe nói Cửu Nhị Hoàng Kim Tuệ của ngươi là nhất tuyệt vạn cổ.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Thời điểm ở Tam Tiên giới, Đại Hắc Ngưu vẫn nói khoác mình đã nếm thử Cửu Nhị Hoàng Kim Tuệ nhưng không có ai tin tưởng, bởi vì Cửu Nhị Hoàng Kim Tuệ là thứ Nông Đế trong Tam Tiên gieo trồng, trong mắt người thế gian, Tam Tiên chẳng qua là truyền thuyết, thậm chí là bịa đặt ra, cho nên làm gì có Cửu Nhị Hoàng Kim Tuệ.
– Chút tài mọn mà thôi, không lọt vào pháp nhãn của đạo huynh.
Nông Đế nhẹ nhàng lắc đầu, vừa cười vừa nói.
– Đương nhiên, ta không phải muốn thứ này.
Lý Thất Dạ tươi cười, hắn nói.
– Ta muốn không chỉ thứ này, ngươi nói đúng không.
– Ách…
Nông Đế cười khan một tiếng, vào lúc đó, hắn biết rõ Lý Thất Dạ muốn gõ bọn họ một ít đồ vật.
– Đạo huynh đã là Chân Tiên, chúng ta chỉ có chút đồ đồng nát sắt vụn, không lọt vào mắt đạo huynh.
Nông Đế vừa cười vừa nói.