Bị Dương Tứ quát lớn, cường giả kia cau mày, mặc dù nói Lý Thất Dạ chỉ là Phàm Thai Nhục Thân trung cảnh, hắn vẫn có thể tiến vào tông môn.
Huống chi, làm như vậy sẽ ảnh hưởng mặt mũi Lưu Lôi Long, hắn sẽ cho Lý Thất Dạ tiến vào tông môn, huống chi chuyện này đã bàn xong, Lưu Lôi Long bồi dưỡng cho Thần Huyền tông nhiều hạt giống như thế, đều là đệ tử Nhân tộc, từ việc này, Bát Trượng phong khẳng định ủng hộ Lưu Lôi Long, cho dù bỏ vào một hai phế vật, đối với Thần Huyền tông hay Bát Trượng phong, bọn họ đều nguyện ý tiếp nhận..
Chuyện này đã bàn tốt, vị cường giả kia đã xác minh kiểm tra, lần này chỉ làm theo hình thức mà thôi, hiện tại Dương Tứ thét to làm cho mọi người đều biết.
– Đệ tử này chỉ là Phàm Thai Nhục Thân trung cảnh, cho dù đạt tới cấp bậc nhập môn thấp nhất, có thể bái nhập tông môn.
Vị cường giả kia trầm giọng nói.
Dương Tứ không quan tâm, hắn lớn tiếng nói:
– Sư thúc, đệ tử không dám mạo phạm, hôm nay chính là ngày tông môn chiêu nạp hiền tài, Phàm Thai Nhục Thân trung cảnh chỉ là bước thấp nhất mà thôi. Theo ta thấy người này là phàm mệnh, phàm cung, phàm thân, hơn nữa đã lớn tuổi, không đáng cho nhập tông.
Dương Tứ cố ý làm lớn chuyện, giọng nói của hắn rất lớn nên truyền vào tai những người bái nhập tông môn khác, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều nhìn sang hướng này.
Cường giả Thần Huyền tông không muốn làm lớn chuyện, hắn cau mày nói ra:
– Dương Tứ, ta tự có phán đoán của mình.
– Sư thúc, chuyện này quan hệ tới danh dự của tông môn, nếu như phế vật như vậy có thể gia nhập tông môn, đối với người khác là không công bằng.
Dương Tứ muốn làm lớn chuyện nên hắn không quan tâm nhiều.
Cho nên khi Dương Tứ vừa dứt lời, không ít ánh mắt đều nhìn tên cường giả, ánh mắt nhìn hắn đã khác biệt.
Sắc mặt tên cường giả thay đổi, hiển nhiên Dương Tứ đang cố ý, cũng đang ép sư thúc như hắn.
– Đây là…
Nhìn thấy Dương Tứ làm như vậy, Lưu Lôi Long nhíu mày, nói chung, đệ tử Thần Huyền tông không dám dễ dàng phạm thượng, hiện tại Dương Tứ lại hùng hổ dọa người, hơn nữa còn làm ra dáng vẻ hiên ngang.
– Sư huynh rời khỏi tông môn quá lâu.
Hoàng Kiệt lắc đầu, nói ra:
– Dương Tứ này có thiên phú không tồi trong hàng đệ tử trẻ tuổi, quan trọng hơn là, hắn bị Nộ Hổ phong chọn nên lực lượng rất đủ.
Nghe thấy Hoàng Kiệt nói như vậy, Lưu Lôi Long cũng hiểu ra, hắn hừ một tiếng.
Thần Huyền tông trừ Tổ phong ra, còn có năm ngọn núi chính, đại biểu cho năm đại mạch, Nộ Hổ phong chính là mạch do Yêu tộc cầm giữ, mà Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt thân ở Bát Trượng phong do Nhân tộc cầm giữ quyền hành.
Trên thực tế, trăm ngàn vạn năm qua đi, năm mạch của Thần Huyền tông luôn đấu tranh gay gắt với nhau.
Tuy Dương Tứ là Nhân tộc nhưng lại bị Nộ Hổ phong tuyển chọn, trừ ân oán với Lý Thất Dạ ra, hắn còn cố ý gây khó dễ cho Bát Trượng phong.
– Đúng vậy, Thần Huyền tông chính là một trong các đại tông môn lớn nhất bắc Tây Hoàng, không nên làm cho mọi người thất vọng.
Trong đám người xếp hàng có người thấp giọng nói.
– Đúng vậy, vừa rồi chẳng phải có một ít Phàm Thai Nhục Thân trung cảnh bị loại hay sao?
Trong khoảng thời gian ngắn, không ít người phụ họa.
Có Yêu tộc lớn tiếng nói:
– Ta là Phàm Thai Nhục Thân đại cảnh, bái nhập Thần Huyền tông không có vấn đề chứ? Nếu như hắn cũng có thể tiến vào, chúng ta cũng có thể tiến vào.
– Đúng, phải đối đãi công bằng, phải đối đãi công bằng.
Trong khoảng thời gian ngắn, tình cảm quần chúng kích động.
– Yên lặng!
Cường giả Thần Huyền tông quát lớn như như sấm xuân nổ vang bên tai mọi người.
Thực lực cường giả Thần Huyền tông không tầm thường, hắn gầm lên cũng chấn nhiếp thần hồn, không ít người bị hắn gầm lên làm đầu óc choáng váng, thiếu chút nữa té lăn trên đất.
Trong khoảng thời gian ngắn, tràng diện yên tĩnh, mặc dù như thế vẫn có người nói thầm:
– Nếu như đường đường Thần Huyền tông tuyển nhận đệ tử còn làm một ít chuyện ẩn, như vậy làm sao làm người ta tin phục, còn nói gì tới đại giáo nhất lưu.
– Ta tin tưởng Thần Huyền tông sẽ xử lý công bằng.
Cũng có người thấp giọng nói.
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng nghị luận liên tục, tất cả mọi người đều nhìn tên cường giả kia.
Bị mọi người nhìn như thế, vị cường giả này đau đầu, nếu xử lý không tốt sẽ ảnh hưởng tới danh dự Thần Huyền tông, cũng ảnh hưởng đến thanh danh của hắn.
Đây vốn là việc Lưu Lôi Long lén bàn với tông môn, vốn chỉ làm theo hình thức, chuyện không có gì lớn, loại chuyện này thường giữ kín không nói ra.
Nhưng bây giờ nhiều người đều biết, nếu như hiện tại hắn cứ thả Lý Thất Dạ tiến vào Thần Huyền tông, như vậy hắn sẽ gánh oan ức.
Vị cường giả này hừ lạnh một tiếng, hắn nhìn Dương Tứ, nhưng sau lưng Dương Tứ có chỗ dựa, tuy cường giả này là trưởng bối, trong lòng của hắn cũng không sợ hãi, cường giả này sẽ không làm gì được hắn.
Vị cường giả này nhìn sang Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt, hắn cũng muốn giúp Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt, nhưng hiện tại tất cả mọi người đã biết rõ, nếu như hắn thả Lý Thất Dạ tiến vào Thần Huyền tông, như vậy hắn sẽ gánh oan ức.
– Đổi một loại khảo hạch.
Lưu Lôi Long trầm giọng nói.
Cường giả này suy nghĩ cũng đúng, dù sao Thần Huyền tông cũng chiêu mộ không ít đệ tử có thiên phú khác, ví dụ có mẫn cảm với dược vật, học thức uyên bác, có chỗ đặc thù…
– Ngươi có năng khiếu gì?
Vị cường giả này hỏi Lý Thất Dạ,.
Lý Thất Dạ vẫn lười biếng nằm trên kiệu mềm, nội tâm vị cường giả vô cùng bất mãn, hắn cũng không biết vì cái gì Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt lại ủng hộ người không xuất chúng như vậy, nếu như không phải Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt ủng hộ, đệ tử phế vật như thế, không cần Dương Tứ mở miệng, hắn sẽ đá Lý Thất Dạ xuống núi.
– Không có năng khiếu.
Lý Thất Dạ lười biếng nói:
– Tham ăn, giỏi ngủ.
Lý Thất Dạ nói câu này làm cường giả kia suýt phun ra một ngụm máu tươi, có không ít đệ tử Thần Huyền tông ở đây ghét bỏ, phế vật tự đại như vậy nên sớm đá xuống núi, thu hắn vào tông môn làm gì.
– Nếu như vậy có thể tiến vào Thần Huyền tông thì trong đó chắc chắn có quỷ.
Trong đám người xếp hàng, bọn họ nhìn thấy dáng vẻ của Lý Thất Dạ như vậy, có không ít người khinh thường.
– Đúng thế, nếu như người này có thể tiến vào Thần Huyền tông, vì cái gì không cho chúng ta tiến vào Thần Huyền tông.
Không ít người có ý kiến rất lớn.
– Trừ những thứ này?
Vị cường giả này đã muốn hao hết kiên nhẫn, nếu không phải Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt ở đây, hắn đã sớm đuổi Lý Thất Dạ xuống núi.
Người nơi này tới bái sư học nghệ, hắn làm ra dáng vẻ đại thiếu gia, chẳng khác gì giống như Thần Huyền tông yêu cầu thu hắn.
– Không biết.
Lý Thất Dạ lười biếng nói ra, thái độ như vậy làm cường giả suýt nổ tung.
– Thử gõ đá thế nào?
Vào lúc đó, Hoàng Kiệt có một chủ ý, hắn nói với cường giả kia.
– Gõ đá?
Lưu Lôi Long giật mình, hắn ngẩng đầu nhìn pho tượng Huyền Vũ kia, ánh mắt của hắn nhìn vào phù văn cổ xưa.
– Thật gõ tổ thạch sao?
Vị cường giả này do dự một lúc, hắn trưng cầu ý kiến nhìn Lưu Lôi Long.
– Gõ tổ thạch?
Không có bao nhiêu người hiểu rõ, không chỉ người bình thường, cho dù đệ tử Thần Huyền tông nghe thấy cũng giật mình.
– Chỉ có người thiên phú rất cao mới có thể ném tổ thạch.
Một đệ tử khá lớn tuổi nói:
– Người gõ tổ thạch lần trước chính là Thiên Nguyệt sư tỷ.
– Đúng, bất cứ kẻ nào chọn phương pháp nào đều không muốn đi gõ tổ thạch.
Một đệ tử trẻ tuổi nói:
– Thiên Nguyệt sư tỷ thiên phú vô song, có được Tiên Thiên chân mệnh, cho nên nàng mới có thể khiêu chiến chính mình, ném tổ thạch.
Trong khoảng thời gian ngắn, không ít người nhìn vào pho tượng ở cửa nam, chính là pho tượng tổ sư Thần Huyền tông—— Huyền Vũ.
Đệ tử Thần Huyền tông cũng biết, trên giáp xác của pho tượng Huyền Vũ có một khối khối đá và lập phương điêu khắc phù văn phong cách cổ xưa, những phù văn cổ xưa này là quyển sách đạo chương, về phần đạo chương gì, không có bao nhiêu đệ tử Thần Huyền tông biết rõ.
Trong Thần Huyền tông có lưu tổ thạch, chỉ cần gõ phù văn sáng lên, tổ thạch sẽ nhảy lên.
Sau khi kích phát phù văn nguyên vẹn lần nữa, tổ thạch sẽ nhảy tới khối lập phương thứ hai, trên giáp xác Huyền Vũ có mười ba khối lập phương, nghe nói có thể kích đối mười ba khối lập phương sẽ có ban thưởng không thể tưởng tượng nổi.
– Gõ tổ thạch chứ?
Lúc này Lưu Lôi Long đã hỏi thăm ý kiến Lý Thất Dạ.
– Chính là vậy sao?
Lý Thất Dạ nhìn pho tượng Huyền Vũ, ánh mắt nhìn vào mỗi khối lập phương có khắc phù văn cổ xưa trên lưng Huyền Vũ, hắn tươi cười.
– Đúng, ngươi dùng tổ thạch gõ vào phù văn, nếu như gõ trúng thì phù văn sẽ sáng lên, mới có cơ hội gõ lần thứ hai.
Lưu Lôi Long giải thích với Lý Thất Dạ.
– Ngươi không cần quan tâm tất cả khối lập phương kia, gõ ra năm khối phù văn đã ý nghĩa ngươi có thiên phú mẫn cảm với đại đạo, có được ngộ tính không tệ, ngươi có thể bái nhập Thần Huyền tông.
Vị cường giả Thần Huyền tông kia nói với Lý Thất Dạ.
– Gõ tổ thạch, hắc, không đùa chứ, nếu như hắn làm được, nói rõ ngộ tính của hắn rất cao.
Có đệ tử Thần Huyền tông lắc đầu, nói ra:
– Ngộ tính rất cao sẽ không có đạo hạnh như vậy.
– Tại sao Hoàng Kiệt sư thúc bảo hắn gõ tổ thạch?
Có đệ tử không hiểu.
– Bảo hắn xéo đi, hắn thật cho rằng mình là đại thiếu gia sao, chỉ sợ Hoàng Kiệt sư thúc đã sớm nhìn hắn không thuận mắt.
Cũng có đệ tử suy đoán.
Đương nhiên Hoàng Kiệt không có bảo Lý Thất Dạ xéo đi, hắn chỉ muốn nghiệm chứng lời Lưu Lôi Long nói mà thôi.