Thời gian trôi qua rất nhanh, nửa năm qua đi, rốt cục cũng sắp tới thời điểm sát hạch đệ tử trẻ tuổi vào cuối năm của Thần Huyền tông.
Thời gian còn chưa tới, đệ tử các phong trong Thần Huyền tông đã bắt đầu chuẩn bị, cũng cố gắng vì ngày đó, thậm chí trước kỳ thi sát hạch năm nay, đã có không biết bao nhiêu đệ tử mất ăn mất ngủ đi tu luyện.
Đặc biệt đối với rất nhiều đệ tử Thúy Điểu phong mà nói, bọn họ tu luyện càng chăm chỉ, thậm chí có thể nói có không ít đệ tử dùng hết khí lực của mình tu hành công pháp, bọn họ muốn có đột phá càng lớn, từ đó làm mình càng cường đại hơn.
Dù sao, đối với đệ tử Thúy Điểu phong mà nói, nếu như biểu hiện đầy đủ ưu tú trong kỳ sát hạch cuối năm, khả năng được các ngọn núi chính khác chọn lựa là rất lớn.
Trong kỳ sát hạch cuối năm, nếu không bị các ngọn núi chính khác chọn đi, vậy thì bọn họ sẽ tiếp tục lưu lại Thúy Điểu phong, thẳng đến khảo hạch lần sau, đối với rất nhiều đệ tử mà nói, đây là việc bọn họ không muốn nhìn thấy.
Bởi vì sớm gia nhập ngọn núi chính khác sẽ có thể tu luyện công pháp tốt, cũng có thể có cơ hội đạt được bồi dưỡng trọng điểm.
Thực sự không phải nói Thúy Điểu phong sẽ không có tiền đồ, nhưng mỗi lần Thúy Điểu phong giao các đệ tử ưu tú cho các ngọn núi khác cũng có giữ lại cho mình, nhưng so với bốn ngọn núi chính như Nam Loa phong, Thúy Điểu phong kém hơn không ít.
Cho nên, thời điểm chưa bắt đầu khảo hạch, không biết có bao nhiêu đệ tử đang trao đổi tâm đắc với nhau.
– Ngươi muốn nhập ngọn núi chính nào?
Có đệ tử Yêu tộc hỏi ý kiến đồng bạn của mình.
– Thiên Yêu phong!
Với tư cách Thụ Yêu, bọn họ đưa ra lựa chọn đầu tiên chính là Thiên Yêu phong, Thiên Thủ Bồ Vương chính là Thụ Yêu thành đạo, cho nên Thiên Yêu phong trở thành ngọn núi chính mà tất cả Thụ Yêu trong Thần Huyền tông hướng tới.
– Ta lựa chọn Nộ Hổ phong.
Có một đệ tử Ngưu Yêu nói.
– Ta muốn lưu lại Thúy Điểu phong.
Cũng có đệ tử bình thường nói:
– Thúy Điểu phong rất tốt, lại ít tranh giành hơn các nơi khác.
– Nếu có thể gia nhập, ta khẳng định gia nhập Nam Loa phong…
Cũng có đệ tử Nhân tộc bình thường nhưng tâm ôm chí lớn, hùng tâm bừng bừng.
Tại Thần Huyền tông, trong mỗi lần khảo hạch, trừ trưởng bối ngọn núi chính có thể chọn lựa đệ tử ra, đệ tử Thúy Điểu phong cũng có thể lựa chọn ngọn núi chính của mình.
Trước khi bắt đầu, đệ tử bình thường của Thúy Điểu phong đều có thể báo ra ngọn núi chính của mình, thời điểm sát hạch cuối năm, chỉ cần ngươi đạt yêu cầu của các đại phong chủ, ngươi có thể trở thành đệ tử ngọn núi chính.
Còn có một loại tình huống, đó chính là hai ngọn núi chính lựa chọn ngươi, ngươi cũng có thể lựa chọn một ngọn núi chính gia nhập.
Đương nhiên, đối với đệ tử Nhân tộc mà nói, bọn họ muốn nhất bái nhập nhất định là Nam Loa phong, Nam Loa phong là ngọn núi chính cường đại nhất Thần Huyền tông, do tông chủ Bình Thoa Ông chủ trì, có được thực lực rất cường đại, nhưng Nam Loa phong chính là ngọn núi chính có điều kiện gia nhập hà khắc nhất.
Trừ đệ tử Thúy Điểu phong cố gắng tu luyện, thời điểm này bọn họ đang nghênh đón thời khắc quan trọng nhất đời của mình, đệ tử bốn ngọn núi chính khác đều cố gắng tu luyện, bởi vì có thành tích ưu tú trong sát hạch lần này, từ đó có thể đạt được ban thưởng.
Đặc biệt có đệ tử suy nghĩ thật nhiều, khi đó chắc chắn có thể đạt được tông môn ban thưởng thật dày, hơn nữa, mỗi một lần sát hạch cuối năm, chỉ cần là đứng trong tốp ba sẽ được trưởng bối bồi dưỡng trọng điểm.
– Không cần nghĩ, trong tốp ba hiện tại nhất định có Thiên Nguyệt sư tỷ, Chiến Hổ sư huynh, Hoàng Trữ sư huynh, những người khác căn bản không tranh lại bọn họ.
Mặc dù có một ít người nằm mơ, mơ ước mình có thể lấy được trước tốp ba, kể từ đó bản thân mình sẽ một bước lên trời, từ đó được tông môn tài bồi trọng điểm.
Nhưng đối với người mơ mộng hảo huyền như thế lập tức bị đồng môn đánh nát bấy, bởi vì trong thế hệ trẻ tuổi không có bất kỳ người nào có thể tranh được với ba người Cung Thiên Nguyệt.
– Đúng nha, không cần nhiều lời, lúc này Thiên Nguyệt sư tỷ nhất định sẽ là đệ nhất.
Có đệ tử lắc đầu nói:
– Có ai tranh nổi với nàng? Trừ hai năm khi Thiên Nguyệt sư tỷ vừa bái nhập tông môn ra, trong khảo hạch cuối năm, có lần nào Thiên Nguyệt sư tỷ không là người đứng đầu?
Nghe nói như thế, thiên tài đến từ bất cứ ngọn núi chính nào cũng im lặng.
Mặc dù nói không hề thiếu thiên tài thực lực rất mạnh, cũng rất ưu tú, nhưng thời điểm đối mặt Cung Thiên Nguyệt, bọn họ đều im lặng.
Trừ thời gian Cung Thiên Nguyệt vừa mới nhập môn ra, thời gian khác, bất cứ kỳ khảo hạch cuối năm nào không phải là nàng đứng đầu?
Việc này làm cho người ta tâm phục khẩu phục, không chỉ bởi vì Cung Thiên Nguyệt thật sự cường đại như thế, càng làm cho mọi người tâm phục khẩu phục chính là tốc độ tu luyện của Cung Thiên Nguyệt, dùng đột nhiên tăng mạnh để hình dung.
Thậm chí có lúc vừa vượt qua khảo hạch cuối năm, Cung Thiên Nguyệt có thể một hơi đột phá hai cảnh giới, đã từng có đệ tử cường đại hơn nàng, cuối cùng đều bị Cung Thiên Nguyệt đánh tâm phục khẩu phục.
– Thứ nhất, Thiên Nguyệt sư tỷ đã định sẵn đứng đầu, những người khác đừng mơ tưởng nhúng chàm.
Ai cũng hiểu, Cung Thiên Nguyệt đã đạt tới cảnh giới Tam Muội Chân Thân, trong thế hệ trẻ không ai là đối thủ của nàng, nàng đứng đầu là việc ván đã đóng thuyền.
– Thứ hai, thứ ba, chỉ sợ do Hoàng Trữ và Chiến Hổ hai vị sư huynh cạnh tranh.
Khảo hạch cuối năm chưa bắt đầu, hiện tại đã có không ít đệ tử bàn tán với nhau.
Hoàng Trữ và Chiến Hổ, hai người này sẽ cầm hai vị trí còn lại, trước kia, thực lực bọn họ ngang nhau, tuy có biến động nhưng thực lực tổng thể không kém nhau quá xa, cho dù có người rơi xuống nhưng cũng có người đuổi kịp.
Chiến Hổ không cần nói nhiều, hắn là nhi tử của Thiết Tiên Yêu Vương, Đại sư huynh của Thúy Điểu phong, có được nội tình rất cường đại, từ nhỏ hắn đã tu hành công pháp tốt nhất, đây không phải thứ đệ tử khác có thể so sánh.
Hoàng Trữ, hắn là đệ tử ưu tú nhất của Thiên Yêu phong, hắn từng đạt được Thiên Thủ Bồ Vương chỉ điểm, là tiểu đệ tử của Thiên Thủ Bồ Vương, hắn thiên phú rất cao, huyết thống của hắn có một nửa là huyết thống Kim Đằng Yêu Vương, cho nên hắn nhất định không giống người thường.
– Ta cược Hoàng Trữ sư huynh đoạt thứ hai.
Sát hạch cuối năm còn chưa bắt đầu, rất nhiều đệ tử Thần Huyền tông đang nói thầm trong lòng, cũng bí mật bố trí ván cược.
– Ta đặt Chiến Hổ sư huynh đoạt thứ hai.
Trong quá trình này, có người xem trọng Hoàng Trữ, cũng có người coi trọng Chiến Hổ, bọn họ không đồng nhất.
Đối với ván cược này, thậm chí một ít trưởng bối Thần Huyền tông cũng tham dự vào.
– Đứa con của kỳ tích, đây là cái quỷ gì!
Trong ván cược, có người phát hiện nhà cái cho ra một tỉ lệ đặt cược:
– Nếu là đứa con của kỳ tích Lý Thất Dạ bị Bát Trượng phong chọn trúng, tỉ lệ đặt cược gấp ba; nếu là đứa con của kỳ tích có thể vào trước tốp một trăm, tỉ lệ đặt cược gấp năm mươi lần, nếu như bị Nam Loa phong chọn trúng, tỉ lệ đặt cược gấp năm trăm, nếu có thể tiến vào tốp mười, gấp năm ngàn, nếu có thể tiến tốp ba, năm vạn lần…
– Đây là chuyện phiếm sao?
Nhìn thấy tỉ lệ đặt cược như vậy, những đệ tử tham gia đặt cược ngạc nhiên.
– Cái kia luyện Vương Bát Quyền Lý Thất Dạ sao? Có đệ tử lập tức cười lạnh, nói:
– Nói đùa gì vậy, hắn là người kế cuối, ai đặt cược cho hắn chứ?
– Việc này không hợp thói thường, tỉ lệ đặt cược cao như vậy, ta cũng không đặt.
Không ít đệ tử cười lạnh một tiếng, lắc đầu.
Ai cũng biết, Lý Thất Dạ chỉ có thực lực Thiết Bì Cường Thể, căn bản là không đạt được những tỉ lệ đặt cược này, nếu quả thật đặt cho hắn, cái chẳng khác gì dùng bánh bao thịt đánh chó, có đi không về.
– Tỉ lệ đặt cược năm vạn lần nha, không bằng chúng ta đặt một chút thì sao? Vạn nhất thật sự thành công thì sao?
Cũng có một ít đệ tử nhìn thấy tỉ lệ đặt cược như vậy thì động tâm.
– Ngươi điên, ngươi không nhìn điều kiện một chút, tiến vào tốp ba, ngươi cảm thấy có khả năng sao? Không nên quên. Lý Thất Dạ tự mình khiêu chiến Thiên Nguyệt sư tỷ, chỉ sợ đến lúc đó hắn còn chưa ra tay đã bị Thiên Nguyệt sư tỷ tiêu diệt, tỉ lệ đặt cược cao thì được cái gì?
Nghe nói như thế, vốn có người muốn dùng tiền đặt cược lên người Lý Thất Dạ cũng bỏ đi suy nghĩ như thế, mọi người đều biết, Lý Thất Dạ và Cung Thiên Nguyệt đánh một trận, đến lúc đó Cung Thiên Nguyệt động động ngón tay cũng có thể diệt Lý Thất Dạ, khi đó nói gì tới tỷ lệ đặt cược!
– Đặt một chút, một hai tiền đồng cũng tốt.
Cũng chỉ có một ít người ôm tâm tư nhàm chán đặt cược lên người Lý Thất Dạ, mặc kệ biết rõ là bánh bao thịt đánh chó, là tặng tiền cho người khác, bọn họ vẫn đặt một ít, vạn nhất kỳ tích phát sinh thì sao? Chẳng phải sẽ phát đại tài?
Tin tức như thế lọt vào tai của Lý Thất Dạ, sau khi nghe tin tức này, Lý Thất Dạ tươi cười nồng đậm.
– Đứng đầu có tỉ lệ bao nhiêu?
Lý Thất Dạ cười nhạt và hỏi Lỗ Đạo Ngụy.
– Nghe nói là năm mươi vạn.
Lỗ Đạo Ngụy gãi gãi đầu, hắn cũng muốn đặt cược lên người Lý Thất Dạ.
Tỉ lệ đặt cược như thế, thật sự là quá điên cuồng, đương nhiên, nhà cái ném ra tỉ lệ đặt cược lớn như thế là vì biết rõ Lý Thất Dạ tuyệt đối không có khả năng cầm thứ nhất, cho dù kẻ nào đặt cược lên người Lý Thất Dạ chẳng khác gì bánh bao thịt đánh chó, nhà cái sẽ lời mà không tổn thất.
– Xác định nhà cái có thể trả tiền là rất tốt?
Lý Thất Dạ tươi cười.
Lỗ Đạo Ngụy nhìn quanh một lúc, không có những người khác, hắn thấp giọng nói:
– Nghe nói nhà cái là mấy người, đều là nhân vật có phân lượng trong Thần Huyền tông, nội tình rất dầy, mỗi lần đều có ván cược như thế, tín dụng tuyệt đối không thành vấn đề.
– Vậy ngươi có cược hay không?
Lý Thất Dạ nói.
Lỗ Đạo Ngụy cười khan một tiếng, nói:
– Ta, ta, ta đặt cược tốp một trăm, tiền cược không nhiều lắm.
Lỗ Đạo Ngụy rất không dễ dàng, tất cả đệ tử Thần Huyền tông cũng không xem trọng Lý Thất Dạ, tất cả mọi người cho rằng Lý Thất Dạ đều là kẻ bồi tiền, cho nên không có ai đặt cho hắn, cho dù có người đặt cho hắn cũng rất ít.
Lỗ Đạo Ngụy có thể đặt Lý Thất Dạ tiến vào tốp một trăm, tỉ lệ đặt cược gấp năm mươi lần cũng bởi vì hắn vô cùng tin tưởng Lý Thất Dạ.
Dù sao, tại Thần Huyền tông, năm đại chủ phong, đệ tử hơn một ngàn, có thể tiến vào trước một trăm đã rất tốt rồi.
– Đặt đệ nhất, ngươi có bao nhiêu tiền, đặt tất cả đi thôi.
Lý Thất Dạ nói.
– Đặt đệ nhất!
Lỗ Đạo Ngụy ngây ngốc.
Đặt đệ nhất, vậy thì ý nghĩa phải đánh bại Cung Thiên Nguyệt, việc này làm cho Lỗ Đạo Ngụy nghĩ đến trận chiến giữa Lý Thất Dạ và Cung Thiên Nguyệt.