Lý Thất Dạ đi, Trì Tiểu Điệp không vội theo hắn, nàng muốn nói chuyện với đệ đệ.
Trì Tiểu Đao nháy mắt với tỷ tỷ của mình, cười toe hỏi:
– Tỷ, các người tiến triển sao rồi?
Trì Tiểu Điệp cáu kỉnh nói:
– Tiến triển gì? Đừng nói bậy bạ, làm hỏng danh dự của hắn thì không hay.
Trì Tiểu Đao cười nói:
– Ô, tục ngữ nói khuê nữ gả đi toàn bênh người ngoài, quá đúng. Tỷ chưa
gả đi mà đã nói giúp cho Lý huynh, nếu gả rồi còn sao đây? Hì hì, tỷ thế này không giống tỷ trước kia chút nào. Trước kia tỷ là con người rất
kiêu ngạo.
– Đừng nói bậy bạ!
Trì Tiểu Điệp vừa xấu hổ vừa tức giận trừng Trì Tiểu Đao:
– Làm gì có chuyện đó?
Trì Tiểu Đao không để bụng, cười tủm tỉm nói:
– Tỷ, ta ủng hộ tỷ. Chắc chắn tỷ sẽ làm được, đệ đệ chờ uống rượu mừng của tỷ.
Trì Tiểu Đao trêu cợt, Trì Tiểu Điệp chỉ im lặng, lòng thầm thở dài.
Trì Tiểu Đao hỏi dồn:
– Tỷ? Sao vậy? Có tâm sự gì hãy nói ra, không chừng ta sẽ giải buồn cho.
Trì Tiểu Điệp lắc đầu, nói:
– Không có gì.
Lòng Trì Tiểu Điệp nặng trĩu.
Trì Tiểu Đao quan tâm hỏi:
– Là vì Lý huynh?
Tình cảm hai tỷ đệ rất tốt, từ nhỏ lớn lên cùng nhau, Trì Tiểu Đao là đệ đệ đương nhiên hy vọng tỷ tỷ có bến cảng hạnh phúc.
Trì Tiểu Điệp lặng im.
Trì Tiểu Đao sốt ruột hỏi:
– Chẳng lẽ Lý huynh không thích tỷ?
Một lúc lâu sau Trì Tiểu Điệp buông tiếng thở dài:
– Sao ta biết?
Trì Tiểu Điệp khẽ nói:
– Dù là thiếu cung chu Băng Vũ cung cũng chỉ được hắn thu làm tỳ nữ.
Khi Lý Thất Dạ nói câu đó với Băng Ngữ Hạ, nàng biết hắn không đùa, hắn
nghiêm túc. Băng Ngữ Hạ tuyệt thế vô song, sắc đẹp, thiên phú đều khó có chỗ soi mói, nếu phải xét nét thì chỉ mỗi khuyết điểm thích mặc đồ nam. Lý Thất Dạ chỉ nhận Băng Ngữ Hạ làm tỳ nữ.
Trì Tiểu Đao cũng im lặng, gã từng nghe Lý Thất Dạ nói câu đó. Nếu là
người khác sẽ bị cho rằng phát điên, ngông cuồng, vô tri, nhưng Trì Tiểu Đao biết Lý Thất Dạ không nói đùa, cũng không phải ngông cuồng gì. Có
thể nói đối với Lý Thất Dạ thì thiên chi kiêu nữ tuyệt thế vô song, mỹ
mạo khuynh quốc như Băng Ngữ Hạ có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Thiên chi kiêu nữ như Băng Ngữ Hạ đều không lọt vào mắt Lý Thất Dạ nổi,
tỷ của gã thì sao? Xuất thân, sắc đẹp, thiên phú đều không sánh bằng
Băng Ngữ Hạ.
Trì Tiểu Đao hỏi:
– Tỷ có dự tsnh gì không?
Trì Tiểu Điệp ngước lên nhìn phương xa, hít sâu.
Trì Tiểu Điệp nhẹ giọng nói:
– Ta muốn ở lại bên cạnh hắn!
Mặt Trì Tiểu Điệp nóng ran, nàng thầm siết chặt nắm tay, cổ vũ bản thân.
Đối với Trì Tiểu Điệp thì danh phận không quan trọng, chỉ cần được ở bên Lý Thất Dạ là nàng đã rất mãn nguyện.
Trì Tiểu Đao thầm than, gã biết tỷ tỷ đã rơi vào vực sâu. Trước đây tỷ
của gã tâm cao khí ngạo, cho rằng Lý Thất Dạ là kẻ lừa đảo. Cuối cùng
Trì Tiểu Điệp không ngăn được sức hấp dẫn tiếu ngạo thiên hạ, nghễ bễ
bát phương, bí ẩn khó lường của Lý Thất Dạ, nàng đã chìm đắm vào.
Nếu người khác nghe đoạn đối thoại này sẽ rất khó tin. Dù Trì Tiểu Điệp
không phải thiên chi kiêu nữ đỉnh cao nhất thì cũng là kim chi ngọc diệp của Sư Hống quốc, xinh đẹp động lòng người. Bao nhiêu thiếu niên tài
tuấn muốn cưới Trì Tiểu Điệp, nhưng bây giờ nàng chỉ muốn đi theo bên
một thiếu niên.
Trì Tiểu Đao cổ vũ cho tỷ tỷ:
– Tỷ, ta tin ty sẽ làm được.
Trì Tiểu Điệp nhoẻn miệng cười nói:
– Ngươi cũng nên sớm lấy Bảo Vân công chúa về đi, sau này bình tâm tu
hành. Hy vọng thế hệ này chúng ta sẽ lấy lại vinh diệu tổ tiên, không
uổng uy danh của tổ tiên.
Trì Tiểu Điệp càng hiểu biết nhiều về tổ tiên thì càng thấy hãnh diện.
Tiên tổ Bách Chiến Thần Hoàng hay ngoại tổ Bá Tiên Sư Vương đều là nhân
vật phong vân thiên hạ. Trì Tiểu Điệp là hậu nhân của Trì gia, nàng hy
vọng có ngày lấy lại vinh diệu của tổ tiên, phát dương quang đại truyền
thừa của tổ tiên.
Trì Tiểu Đao tự khuyến khích mình:
– Tỷ, ta sẽ cố gắng hết sức!
Lý Thất Dạ ở lại, Sư Hống thánh hoàng chưa đi ra nhưng Nhạc Nghị đã đến. Nhạc Nghị đặc biệt tới chỗ Sư Hống môn cắm trại, gã đến trong bí mật,
người ngoài không biết. Bên ngoài đồn rằng Nhạc Nghị đã cùng đệ tử rút
khỏi Thiên Đạo Viện.
Nhạc Nghị bí mật đến, mang theo một tin tức truyền cho Lý Thất Dạ:
– Lý huynh, lão tổ kêu ta truyền lời là mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng.
– Lão tổ nhận được tin tức đáng tin cậy, đối phương có bảy món tiên đế
bảo khí, hai tiên đế chân khí đến đây. Cụ thể do lão tổ đại giáo nào ra
tay thì tạm thời còn trong bí mật.
Lý Thất Dạ nheo mắt nói:
– Bảy món tiên đế bảo khí, hai tiên đế chân khí, bỏ vốn lớn thật.
Ít nhất có hai đế thống tiên môn mới bỏ vốn lớn như vậy được. Muốn một
hơi lấy ra bảy món tiên đế bảo khí, hai tiên đế chân khí, nhìn khắp
thiên hạ không có mấy đế thống tiên môn lấy ra dược.
Lần này kẻ địch đã lên kế hoạch sẵn, ôm ý định tất thắng tiến đến. Bọn
họ muốn một hơi đánh chiếm Thiên Đạo Viện, nếu không đã chẳng mời nhiều
tiên đế bảo khí, tiên đế chân khí đến.
Bất cứ ai khi biết bí mật này sẽ sợ hãi tiêu tiểu trong quần. Bảy món
tiên đế bảo khí, hai tiên đế chân khí, có thể đánh chìm Đông Bách Thành, sẽ trở thành cuộc chiến đáng sợ như Hắc Long vương, Lăng Không tiên đế
đấu với nhau.
Nhạc Nghị âm thầm rời đi, Lý Thất Dạ kêu Tiểu Nê Thu tới.
Lý Thất Dạ nhìn trời đêm đầy sao, chậm rãi nói:
– Đại đồ sát bắt đầu!
Tiểu Nê Thu hưng phấn:
– Ha ha ha ha ha ha!
Tiểu Nê Thu xoa tay nói:
– Đã lâu không đại khai sát giới, ha ha ha ha ha ha! Lần này phải giết đã ghiền!
– Ngươi canh chừng cho ta.
Lý Thất Dạ ra lệnh:
– Lúc nên ra tay thì hãy hành động.
Tiểu Nê Thu hưng phấn nói:
– Tuân lệnh!
Tiểu Nê Thu hưng phấn hơn bất cứ ai, nó dồn nén bao nhiêu năm không ra tay, lúc này nó hận không thể làm nóng người ngay.
Bên ngoài Thiên Đạo Viện đã tụ tập thiên hạ các phái, vô số cường giả
cao thủ, đông đúc hào hùng vương hầu. Chân nhân cổ thánh tập trung tại
đây, thánh tôn, thánh hoàng trong truyền thuyết tự mình đến nhưng không
ra mặt.
Giờ phút này, có tin đồn lão tổ đại giáo đến, lão bất tử cường quốc tọa
trấn. Có tin đồn Nộ Tiên thánh quốc, Hổ Khiếu tông đều có lão bất tử,
lão tổ đích thân đến nơi. Nhưng Nộ Tiên thánh quốc, Hổ Khiếu tông phủ
nhận tin đồn.
Trong vòng hai ngày Thiên Đạo Viện cực kỳ náo nhiệt, người đông như mắc
cửi. Cùng lúc đó, tiên quang bên dưới lòng đất Thiên Đạo Viện vẫn tuôn
trào, thiên địa không ngừng tách rời, càng lúc càng mãnh liệt.
Đế cơ dưới lòng đất Thiên Đạo Viện siêu cường đại, pháp tắc thần liên
thô to khổng lồ khóa chặt đất đai nhưng mặt đất vẫn lung lay. Núi sông
ngàn vạn dặm Thiên Đạo Viện nứt ra, khe hở càng lúc càng lớn. Mọi người
đều nhìn ra cứ tiếp tục thế này Thiên Đạo Viện sắp bị sụp đổ.
Nhìn tình huống của Thiên Đạo Viện càng lúc càng tệ, các cặp mắt sáng quắc trong bóng tối âm thầm theo dõi.
Thanh âm lạnh lùng vang lên:
– Thiên Đạo Viện rất nhanh sẽ trở thành lịch sử!