Lý Thất Dạ nói không chờ Băng Ngữ Hạ, hắn vừa dứt lời thì có hai bóng người từ xa chạy lại, chớp mắt đáp xuống ngọn núi thấp bé.
– Xem ra ta chưa đến muộn.
Người tới là Băng Ngữ Hạ, vẫn cách ăn mặc kiểu nam, phong tư tuyệt thế. Băng Ngữ Hạ gấp quạt, sái tiêu phong lưu.
Lý Thất Dạ liếc Băng Ngữ Hạ, nói:
– Nếu đến chậm chỉ có thể nói nàng bỏ lỡ thời cơ tuyệt nhất.
Băng Ngữ Hạ không để bụng thái độ của Lý Thất Dạ, cười nói:
– Này, dừng nói khó nghe như vậy, ta cũn vì ngươi.
Băng Ngữ Hạ cười chỉ vào thiếu nữ bên cạnh mình, giới thiệu cho Lý Thất Dạ:
– Ta mang mỹ nữ đến cho ngươi đây. Nhìn xem, vị này là truyền nhân của Thanh Liên tông, Diệp công chúa.
Thiếu nữ đi chung với Băng Ngữ Hạ tuổi tác gần bằng nhau, nhưng so với
Băng Ngữ Hạ bất cần đời thì thiếu nữ trưởng thành, bình tĩnh hơn.
Thiếu nữ làm mắt người sán lên, bộ đồ xanh nhạt tựa như nàng đến từ quốc gia phương nam sông nước, toàn thân tràn ngập linh khí núi sông.
Nữ nhân đoan trang nho nhã, nhìn là biết nàng xuất thân cao quý. Khí
chất của thiếu nữ không cao cao tại thượng, khí thế khiế người. Thiếu nữ trang nhã cao quý, nhìn là biết rất có lễ phép, phong độ tiểu thư khuê
các.
Thiếu nữ toát ra linh khí vùng sông nước, khuôn mặt nhu mì, mày liễu
cong cong, mắt hạnh quyến rũ. Thiếu nữ như nữ nhi đầm nước, nhu tình như nước, xinh đẹp động lòng người.
Nếu nói Trì Tiểu Điệp là chim hoàng yến thì nữ nhân là vàng anh xuân cốc. Nữ nhân đẹp hơn Trì Tiểu Điệp.
Trì Tiểu Điệp giật mình kêu lên:
– Truyền nhân Thanh Liên tông!
Thanh Liên tông là đại giáo phía nam xích địa, thực lực không thua gì Nộ Tiên thánh quốc Đông Bách Thành. Đồn rằng Thanh Liên tông và Yếm Vật
tiên đế có liên quan rất lớn. Thanh Liên tông không được thừa nhận là
truyền thừa đạo thống của Yếm Vật tiên đế, nhưng mọi người đều biết
Thanh Liên tông và Yếm Vật tiên đế có liên quan nhau.
Diệp Sơ Vân là truyền nhân Thanh Liên tông, cũng là người nổi bật trong thiên tài yêu nghiệt Thánh Thế viện, cực kỳ xuất sắc.
Băng Ngữ Hạ cười nói:
– Diệp tỷ tỷ dịu dàng như nước, trang nhã chu đáo. Trong Thiên Đạo Viện
đừng nói Thánh Thế viện, trong năm đại viện có biết bao nhiêu người trẻ
tuổi theo đuổi, ngươi đừng bỏ qua cơ hội này. Mỹ nhân ngay trước mắt,
cần phải nắm chắc.
Mặt Diệp Sơ Vân đỏ ửng, khẽ trách:
– Ngươi lại nói bậy bạ cái gì?
Lý Thất Dạ nhìn Diệp Sơ Vân từ trên xuống dưới đánh giá, không bỏ qua
một chi tiết. Lý Thất Dạ còn nhỏ tuổi hơn Diệp Sơ Vân, ánh mắt của hắn
làm người ta liên tưởng đến kẻ háo sắc.
Băng Ngữ Hạ thấy Lý Thất Dạ không kiêng dè đánh giá Diệp Sơ Vân, nàng cười mắng:
– Này tiểu sắc quỷ, vừa thấy mặt đã sốt ruột như vậy? Ngươi đừng làm Diệp tỷ tỷ sợ.
Diệp Sơ Vân là thiếu nữ, trưởng thành trầm ổn, trang nhã khéo léo nhưng bị Lý Thất Dạ nhỏ tuổi đánh giá làm mặt nàng nóng ran.
Diệp Sơ Vân trang nhã chào hỏi:
– Lý sư đệ là kiêu ngạo của Thiên Đạo Viện chúng ta, rất vui được quen biết, thật vinh hạnh.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Có thể quen cô nương yêu kiều như vậy đúng là việc vui.
Băng Ngữ Hạ bật cười nói:
– Ha ha, các người vừa gặp mặt đã nhiệt tình như thế, nếu ở chung lâu chẳng phải là củi khô lửa bốc, tình chàng ý thiếp?
Băng Ngữ Hạ ôm vai Diệp Sơ Vân, nói:
– Diệp tỷ tỷ có mới nới cũ làm ta quá đau lòng.
Diệp Sơ Vân bị Băng Ngữ Hạ chọc mặt đỏ rực, rất là xấu hổ. Diệp Sơ Vân
liếc Băng Ngữ Hạ, dù tức giận thì nàng vẫn ăn nói nhỏ nhẹ, dịu dàng êm
tai.
Băng Ngữ Hạ thấy Lý Thất Dạ ngồi im không nhúc nhích, thúc giục:
– Chúng ta có thể bắt đầu chưa? Hiện tại đã có rất nhiều đào báu vật,
chúng ta mà muộn thì chỉ có thể nhặt đồng nát sau mông người ta.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
– Không vội, chờ người đến rồi hành động ngay. Là thứ của chúng ta thì ai dám cướp?
Lý Thất Dạ tuyên bố đầu bá khí.
– Chắc không phải chờ tình nhân gì đi?
Băng Ngữ Hạ nhìn Lý Thất Dạ:
– Tiểu quỷ, giờ bên cạnh ngươi có Trì cô nương, đôi mắt còn nhìn Diệp tỷ tỷ đăm đăm, bây giờ hẹn hò tình nhân. Ngươi miệng ăn mà mắt nhìn trong
nồi, ngươi quá tham lam, thế là không được. Hỏi thế gian ai bạc tình
nhân, đó là kẻ đa tình.
Băng Ngữ Hạ và Lý Thất Dạ quen thân rồi nàng không còn kiêng dè gì, đùa giỡn cười mắng thoải mái.
Diệp Sơ Vân, và Trì Tiểu Điệp thì không càn rỡ nh Băng Ngữ Hạ. Hai người bị Băng Ngữ Hạ nói mặt đỏ hồng, lúng túng.
Lý Thất Dạ nhìn Băng Ngữ Hạ:
– Tiểu muội, suốt ngày giả trang tiểu tử phong lưu, coi chừng có ngày ta cởi nam trang trên người nàng!
Dù Băng Ngữ Hạ càn rỡ nhưng bị Lý Thất Dạ nói làm khuôn mặt xinh đẹp đỏ hồng, mắt trợn to.
Băng Ngữ Hạ tức giận quát:
– Ngươi dám!?
Lý Thất Dạ ung dung nói:
– Trên đời này không có nhiều chuyện ta không dám làm, lột đồ của nàng không nằm trong số đó.
Băng Ngữ Hạ giận dữ mắng:
– Tiểu quỷ, có ngày bản cô nương sẽ cho ngươi biết mùi lợi hại!
Băng Ngữ Hạ chịu bó tay với Lý Thất Dạ.
Trong khi đám người Lý Thất Dạ, Băng Ngữ Hạ chờ đợi tại ngọn núi thấp bé thì trong thiên địa này truyền ra nhiều tin tức. Như Băng Ngữ Hạ đã
nói, có rất nhiều người đào được báu vật, số người có báu vật ngày càng
nhiều thêm.
Tin tức thứ nhất truyền từ bí cảnh đạo môn:
– Một vị đệ tử Liễu Hà tông vào đạo môn tới một bí cảnh, dược một viên Hà Bá thạch trong đó.
– Bảo Tâm thánh tử Đỉnh Thế viện được một trái cổ quả trong sơn cốc, bên trong ẩn chứa lôi kiếp tinh hoa, đây là một cây lôi thần chi quả cổ
xưa!
Trong một, hai ngày ngắn ngủi, nhiều tu sĩ trẻ vào thiên địa nay đều có
thu hoạch. Một số là thiên tài, một số là học sinh tư chất trung bình.
Nghe tin đó khiến nhiều tu sĩ trẻ chưa được kỳ ngộ phấn chấn tinh thần,
càng chăm chỉ thăm dò thiên địa này hơn. Mọi người hy vọng kỳ ngộ lớn sẽ thuộc về mình.
Đám người Lý Thất Dạ, Trì Tiểu Điệp, Tư Không Thâu Thiên chờ đợi ở ngọn
núi thấp bé. Băng Ngữ Hạ, Diệp Sơ Vân cũng ở đây làm nhiều tu sĩ trẻ đi
ngang qua liếc nhìn.
Có thể nói bây giờ Lý Thất Dạ là nhân vật phong vân, tong Đông Bách
Thành không ai không biết. Đám người Lý Thất Dạ ở lại ngọn núi này,
không khai quật, không tìm báu vật làm nhiều người đi ngang qua thấy tò
mò.
Mọi người lấy làm lạ là tại sao đám Lý Thất Dạ, Trì Tiểu Điệp ở lại ngọn núi thấp lùn không chút bắt mắt này, chẳng lẽ ngọn núi thấp lùn có báu
vật kinh thế gì sao?
Nếu là bình thường sẽ có người cười nhạo đám Lý Thất Dạ chọn ngọn núi
thấp lùn, nhưng bây giờ không ai dám chế giễu hắn. Nhiều Lý Thất Dạ âm
thầm chú ý, bọn họ cảm thấy đám người Lý Thất Dạ không thể nào tự nhiên ở lại ngọn núi thấp lùn mà không có lý do.
Tuy nhiều người chú ý đám Lý Thất Dạ ở lại ngọn núi thấp lùn không chút bắt mắt nhưng không người nào dám tiến lên hỏi.
Đồ Bá Hạ, Hổ Nhạc, chém Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử, hợp sức với
Thiên Đạo Viện chôn sống vô số cường giả liên minh âm mưu, bao gồm mười
một lão bất tử.