– Tốt, đến lúc đó Lý tiểu quỷ chính là cá trong chậu của chúng ta, cho dù hắn là Đại Hiền chuyển thế cũng chỉ có cái chết!
Hổ Khiếu thái thượng hoàng không khỏi hưng phấn mà nói.
– Chỉ cần Hổ Khiếu tông chúng ta nắm giữ tiên thể thuật, Tiên Đế công
pháp trong tay, dựa vào Bạch Hổ địa mạch của Hổ Khiếu tông chúng ta,
tương lai Hổ Khiếu tông chúng ta nhất định có thể hưng vượng!
Thanh âm âm lãnh trong bóng tối vô tình băng lãnh, làm cho người nghe không khỏi dựng cả tóc gáy.
Nghe được lời như vậy, trong lòng của Hổ Khiếu thái thượng hoàng cũng
không khỏi vì đó mà kích động, mặc dù Hổ Khiếu tông bọn họ là nhân tài
xuất hiện lớp lớp, nhưng mà cuối cùng vẫn là không cách nào so sánh được với Đế thống tiên môn, Hổ Khiếu tông thiếu hụt công pháp cấp bậc Đế
thuật.
Hiện tại nếu như có thể bắt sống Lý Thất Dạ, như vậy Tiên thể thuật,
Thiên Mệnh bí thuật đều là ở trong tay, nghĩ tới một điểm này đều là cho người ta vì đó mà hưng phấn.
Lý Thất Dạ tuyên bố muốn tiêu diệt Hổ Khiếu tông, lời nói lớn lối như
thế ở Đông Bách thành nhất thời nhấc lên kinh đào hải lãng.
– Muốn diệt Hổ Khiếu tông?
Nghe được lời nói khí phách như thế, không biết bao nhiêu người há hốc mồm, có người không nhịn được thật thà nói:
– Hổ Khiếu tông nhưng là nhất lưu đại giáo, tổ căn cơ kiên cố, khó rung
chuyển, muốn diệt Hổ Khiếu tông, điều kiện thấp nhất cũng là Đại Hiền
xuất thủ, cái này còn phải là ở dưới tình huống không có lão tổ của Hổ
Khiếu tông!
– Đúng vậy, Lý Thất Dạ mặc dù hung hãn, mở miệng muốn tiêu diệt Hổ Khiếu tông, đây cũng là quá cuồng vọng một chút đi!
Không ít người đều liên tục suy đoán, có người cho là chuyện này không thể nào, cũng có người cho là Lý Thất Dạ có viện quân.
Nếu như không có viện quân, ở trong mắt rất nhiều người, chỉ bằng vào
một mình Lý Thất Dạ, đó căn bản là không thể nào tiêu diệt được Hổ Khiếu tông.
Rất nhiều người có cái nhìn như vậy, đây cũng không phải là chuyện không có đạo lý, Hổ Khiếu tông có thể đứng vững cho đến hiện tại đương nhiên
là có thủ đoạn nghịch thiên, nếu không sớm đã bị người tiêu diệt, huống
chi truyền thuyết Hổ Khiếu tông có bốn tòa hung mộ, đây là phần mộ sau
khi chết của tứ đại thần thú.
Truyền thuyết thủy tổ của Hổ Khiếu tông đã từng lấy thần huyết luyện hóa bốn tòa hung mộ này, khiến cho bốn tòa hung mộ này trở thành tổ cơ của
Hổ Khiếu tông, khiến cho Hổ Khiếu tông nắm trong tay bốn tòa hung mộ.
Truyền thuyết bốn tòa hung mộ của Hổ Khiếu tông đã từng diệt qua Đại
Hiền, thậm chí là giam giữ qua tồn tại kiến quốc phong thần.
– Khẩu khí thật lớn, nghé con mới sinh không sợ hổ!
Nghe được lời nói lớn lối như thế, có người cười lạnh nói:
– Dám vào Hổ Khiếu tông, chính là có vào mà không có ra, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
– Đợi đến ngày trăng tròn liền thấy rõ ràng.
Cũng có không ít người ôm thái độ nhìn xem.
Trên thực tế, sau khi Lý Thất Dạ rời đi, Hổ Khiếu tông đã từng phái
người muốn đuổi theo Lý Thất Dạ, đáng tiếc bọn họ đều không thể đuổi kịp hắn, đều là tay không mà về.
Song, rất nhiều người đều không biết, Lý Thất Dạ cũng không rời xa Hổ
Khiếu tông, hắn chỉ là đi quanh một vòng địa mạch của Hổ Khiếu tông,
tiến vào một cái địa phương khác.
Nếu như nói đại mạch của Hổ Khiếu tông giống như một đầu Bạch Hổ khổng
lồ, như vậy chỗ sơn môn của Hổ Khiếu tông chính là hổ khẩu! Cả cái sơn
mạch của Hổ Khiếu tông từ nam thông đến bắc, nam là hổ khẩu, bắc là hổ
vĩ.
Mặc dù nói đại mạch của Hổ Khiếu tông như Bạch Hổ đồng dạng hung hãn,
nhưng mà với tư cách là hổ khẩu chính là chỗ sơn hà mấu chốt của tổ địa, chính là thiên địa tinh khí tràn đầy, chính là một phiến bảo địa. Cho
nên Hổ Khiếu tông ở phiến sơn hà rộng lớn này xây đạo tràng, để cho cổ
điện lâu vũ dựng lên san sát!
Bất quá ở đoạn cuối của cái đại mạch này, cũng chính là nơi hổ vĩ lại là một mảnh hoang vu. Đoạn cuối địa mạch của Hổ Khiếu tông giống như hổ
vĩ, mặc dù nói đây chỉ là một cái hổ vĩ, trên thực tế cũng là chạy dài
ngàn dặm, chính là một phiến thiên địa rộng lớn.
Chỉ bất quá phiến thiên địa rộng lớn này chính là đất cằn ngàn dặm,
không có một ngọn cỏ, không chỉ là hoàn toàn không có người ở, thậm chí
ngay cả chim bay đều khó gặp, tựa như một mảnh tử địa.
Phiến sơn hà này thiên địa tinh khí cạn kiệt, sinh cơ hoàn toàn không
có, cho nên mặc dù chỗ này là địa mạch của Hổ Khiếu tông cũng vẫn là
không có người nào ở lại, Hổ Khiếu tông cũng không lập phân đà ở chỗ
này.
Lý Thất Dạ mang theo Trần Bảo Kiều các nàng xâm nhập một phiến hoang vu này, tiến vào phiến sơn hà không có một ngọn cỏ.
– Chúng ta tới nơi này làm gì?
Sau khi tiến vào phiến hoang vu này, ngay cả Trì Tiểu Điệp cũng nhịn
không được mà hỏi. Hiện tại có thể nói là đối đầu với kẻ địch mạnh, hẳn
là phải trù tính kế sách đối địch, song, Lý Thất Dạ lại hết lần này đến
lần khác chạy tới một chỗ mà chim cũng không thèm đến này.
– Tìm quan tài!
Lý Thất Dạ cười dài nói:
– Chung quy là muốn người chết, không có quan tài làm sao có thể được chứ.
Đừng nói là Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều không tin lời của hắn, trên
thực tế ngay cả Trì Tiểu Điệp cũng không tin lời của hắn, bất quá các
nàng đều là hết sức tò mò, nhưng mà Lý Thất Dạ lại không nói ra hết, các nàng cũng chỉ đành một đường đi theo.
– Trăm ngàn vạn dặm, thương hải tang điền, nhưng mà chung quy có nhiều thứ sẽ không thay đổi.
Bước chân vào phiến thiên địa này, Lý Thất Dạ không khỏi cảm khái nói,
cuối cùng Lý Thất Dạ đứng ở trên một cái hồ khô cạn rộng lớn.
– Mở!
Khi Lý Thất Dạ ở trên cái hồ khô cạn này đi một vòng, cuối cùng thức hải của hắn nổi lên thần quang, chỉ thấy một đạo pháp tắc vọt lên, trong
một sát na xông vào lòng đất.
– Oanh oanh oanh!
Vào giờ khắc này, đại địa nổ vang, cái hồ khô cạn khổng lồ tách ra, giống như là mở ra một cánh cửa.
Đám người Lý Sương Nhan thoáng cái rơi xuống, khiến cho các nàng sợ đến
nhảy dựng lên, thời điểm khi bọn họ phục hồi lại tinh thần, đại môn ở
trên hồ cư nhiên đóng lại.
Lúc này Lý Sương Nhan các nàng mới nhìn đến một phiến đại địa mà chính
mình đang đứng, phiến đại địa này cư nhiên có vô số bức tường đổ nát, vô số cổ điện thần lâu sụp đổ!
Vào lúc này đám người Trì Tiểu Điệp mới hiểu được, bọn họ là đứng ở
trong thành dưới lòng đất rộng lớn này, chỉ bất thành dưới lòng đất đã
bị hủy, từ vô số thành tường đổ nát đến xem, tòa thành rộng lớn vô cùng
dưới lòng đất là bị hủy bởi chiến hỏa đáng sợ.
– Đây là địa phương nào?
Tầm mắt có thể nhìn thấy được chính là tường thành đổ nát, đám người Trì Tiểu Điệp không khỏi vì đó mà động dung.
Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua phiến thiên địa này, nói:
– Hổ Đế thành, từng là một tồn tại cổ xưa mà cường đại.
– Hổ Đế thành? Đây, đây là truyền thừa gì?
Lý Sương Nhan các nàng đều không khỏi ngây ngốc một chút, hai mặt nhìn
nhau, các nàng đều chưa từng nghe qua truyền thừa như vậy.