– Là Lam sư tỷ!
Thấy lam y nữ tử này, không ít đệ tử của Thiên Lý Hà cao hứng mà gọi một tiếng, không ít nam đệ tử thấy nữ tử xinh đẹp động lòng người, nghiêng
nước nghiêng thành ở trước mặt lại càng không khỏi si mê.
– Truyền nhân của Thiên Lý Hà, Trúc tiên tử!
Thấy nữ tử trước mắt, Lục Bạch Thu cũng không khỏi động dung, nhìn nữ tử trước mắt này, Lục Bạch Thu cũng là cảm thấy không bằng, Lam Vận Trúc
không hổ là truyền nhân của Thiên Lý Hà, thiên chi kiêu nữ của nam Diêu
Vân, thậm chí có thể nói là đại mỹ nữ tiếng tăm lừng lẫy của nam Diêu
Vân.
Nhìn lam y nữ tử trước mắt một chút, Lý Thất Dạ không khỏi cười một
tiếng, lam y nữ tử ở trước mắt là hắn lại quá quen thuộc rồi, lam y nữ
tử trước mắt chính là lam y nữ tử hắn gặp được ở Thiên Quần đảo, bị hắn
xưng là thiếu phụ luống tuổi có chồng.
– Sư muội rốt cuộc đột phá quan khẩu rồi!
Viêm Long vội vàng cao hứng nói:
– Thật đáng mừng, ta biết một chút tiểu quan này đối với sư muội mà nói căn bản không coi là cái gì.
Lam Vận Trúc nhẹ nhàng gật đầu chào hỏi, nói:
– Đa tạ sư huynh quan tâm, không biết sư huynh vì sao đột nhien lại muốn xuất thủ?
– Sư muội, tiểu quỷ này không biết trời cao đất rộng, tự cho là vị hôn
phu của ngươi, sư huynh hảo hảo thay ngươi giáo huấn tiểu quỷ như con
cóc mà đòi ăn thịt thiên nga này một chút!
Viêm Long vội vàng nói.
Lý Thất Dạ không khỏi cười cười, nhìn Lam Vận Trúc một cái, cười nói:
– Thiếu phụ luống tuổi có chồng, nếu sư huynh của ngươi giáo huấn ta,
ngươi cảm thấy là ta xuất thủ thì tốt hay là ngươi tới xuất thủ đây?
Lý Thất Dạ nói như vậy nhất thời đem Lam Vận Trúc giận đến ngứa răng,
không khỏi trợn mắt nhìn Lý Thất Dạ một cái, về phần Viêm Long tức thì
bị giận đến lửa giận ngút rời.
– Đồ không biết sống chết, dám nhục sư muội ta!
Viêm Long nhất thời toàn thân liệt diễm vọt lên, cả người giống như hóa
thành hỏa long, xuất thủ chính là liệt diễm ngập trời, muốn đốt diệt Lý
Thất Dạ.
“Nha” một tiếng, song, Viêm Long còn chưa tổn thương tới Lý Thất Dạ, lại bị Lam Vận Trúc nhẹ nhàng ngăn chặn lại, mặc dù trong lòng Lam Vận Trúc là giận Lý Thất Dạ đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng nàng lại là người
biết tiến thối, đại sư huynh bọn họ mặc dù cường đại nhưng gặp phải Lý
Thất Dạ, đừng nói Cổ Thánh như đại sư huynh hắn, coi như là Thánh Tôn
chỉ sợ cũng không chiếm được chỗ tốt.
Lục cung cửu tinh, đây tuyệt đối là tồn tại làm cho người ta kiêng kỵ,
cho dù là Thánh Tôn, đối mặt với yêu nghiệt nghịch thiên như vậy đồng
dạng là biến sắc.
– Sư muội!
Bị Lam Vận Trúc ngăn lại một kích, Viêm Long nhất thời không khỏi mặt
liền biến sắc, nhìn thấy Lam Vận Trúc che chở cho Lý Thất Dạ, trong lòng của hắn nhất thời không có tư vị, không khỏi sinh ra đố kỵ!
– Sư huynh, người tới là khách, đây không phải là đạo đãi khách của Thiên Lý Hà chúng ta!
Lam Vận Trúc nhàn nhạt nói.
Viêm Long oán hận mà thu tay lại, oán hận nói:
– Nhìn ở trên phần sư muội, hôm nay tạm tha cho tiểu quỷ này, lần sau tuyệt đối để cho hắn đẹp mặt!
Lý Thất Dạ căn bản là lười nhìn Viêm Long một cái, đối với Lam Vận Trúc nói:
– Tốt lắm, chuyện tình của môn phái các ngươi liền tự mình chậm rãi giải quyết đi, nha đầu, một lát nữa đi tới chỗ ta một chuyến.
Nói xong xoay người rời đi.
Lục Bạch Thu nghe được lời như vậy cũng không khỏi trợn tròn mát, miệng
há to, thật lâu không khép lại được, đây nhưng là truyền nhân của Thiên
Lý Hà, thiên chi kiêu nữ của nam Diêu Vân, không biết bao nhiêu thiên
tài tuấn kiệt nhìn thấy nàng đều không khỏi kính ba phần, xem như thần
nữ, song, hiện tại Lý Thất Dạ nhưng là một bộ dáng sai sử nha đầu của
chính mình.
Thái độ như vậy của Lý Thất Dạ đem Viêm Long giận đến lửa giận ngút
trời, hận không thể giết chết Lý Thất Dạ, mà Lam Vận Trúc không thể làm
gì, về phần không ít đệ tử ở tràng là hai mặt nhìn nhau, trong khoảng
thời gian ngắn cũng nói không ra lời.
Sau khi Lý Thất Dạ trở lại độc viện chưa được bao lâu, Lam Vận Trúc đã
tới rồi, Lam Vận Trúc vừa nhìn thấy Lý Thất Dạ liền tức giận trợn mắt
nhìn hắn một cái, nói:
– Ngươi có chủ tâm tới gây chuyện phải không?
Lý Thất Dạ tự nhiên nói:
– Đúng thì thế nào? Nếu như các ngươi không chọc tới ta, ta sẽ chạy tới
chọc giận các ngươi sao? chung quy một câu nói là chính các ngươi tự
tìm.
– Nơi này chính là Thiên Lý Hà! Không phải là ngươi muốn tới thì tới,
muốn đi thì đi, hừ, vạn nhất ngươi xảy ra chuyện, xem ai tới bảo vệ
ngươi!
Lam Vận Trúc tức giận hừ lạnh nói.
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, cười nói:
– Thiếu phụ luống tuổi có chồng, lời này của ngươi liền sai lầm rồi,
chính là bởi vì nơi này là Thiên Lý Hà, ta là muốn tới thì tới, muốn đi
thì đi!
– Yêu, đại thúc, khẩu khí thật lướn, ngươi thật nghĩ ngươi là vô địch thiên hạ sao?
Lam Vận Trúc tức giận nói, đối với tên tiểu quỷ này, nàng là giận đến
ngứa răng, nàng liền cũng nghĩ đến giáo huấn tên tiểu quỷ lớn lối này
một chút.
Lý Thất Dạ ung dung tự tại nói:
– Vô địch thiên hạ, đó còn không đến mức, bất quá ta muốn đi nha, ở chỗ
này còn thật không có người ngăn được ta, liền coi như những lão tổ chôn ở dưới mặt đất kia xuất thế cũng không được.
Lam Vận Trúc hừ lạnh một tiếng, mặc dù đói với lớn lối của Lý Thất Dạ có chút khó chịu, nhưng lại không thể không thừa nhận tiểu quỷ này đích
xác là có tiền vốn lớn lối, lục cung cửu tinh, coi như là thiên tài tư
chất song thánh như nàng cũng cảm thấy không bằng…
– Các ngươi, các ngươi là quen biết hay sao?
Thậ vất vả, Lục Bạch Thu mới có cơ hội chen vào nói, nhưng mà nàng vừa
hỏi lại cảm giác được cái vấn đề này có chút ngu ngốc, bọn họ là vị hôn
phu thê, lại làm sao có thể không biết nhau được?
Nhưng mà vừa nghĩ đến lại cảm thấy không đúng, thật giống như Lý Thất Dạ trước kia không đề cập đến Lam Vận Trúc, thật giống như trước đó Lý
Thất Dạ tựa hồ là không nhận ra Lam Vận Trúc, làm sao hiện tại vừa thấy
mặt lại trở nên quen thuộc vô cùng rồi.
– Cái này sao?
Lý Thất Dạ nhìn Lam Vận Trúc, cười hì hì nói:
– Một người nào đó mai danh ẩn tính, giả trang thiếu phụ luống tuổi có
chồng để nấu cơm cho vị hôn phu, xem ra là muốn dò xét lai lịch của nhân gia!
– Yêu, đại thúc, ngươi đây cũng quá để ý đến mình rồi!
Lam Vận Trúc tức giận trợn mắt nhìn Lý Thất Dạ một cái, nói:
– Ai thèm vị hôn phu như ngươi, ta chẳng qua là nhất thời có hứng thú mà thôi, thể nghiệm một chút nhân sinh khó khăn mà thôi!
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ nhìn nàng một cái nói:
– Chạy đến trên một hòn đảo đơn độc của Thiên Quần đảo thể nghiệm khó
khăn của nhân sinh? Hết lần này tới lần khác ở chỗ này của ta, đây cũng
quá trùng hợp đi!
– Ta thích thế, ai cần ngươi lo nha!
Lam Vận Trúc tức giận nói:
– Thiên Quần đảo cũng không phải là nhà ngươi, ta thích thì đến, ngươi sao thế?