Thấy Lý Thất Dạ nhẹ nhàng theo sau mình, Dạ Sát sợ đến bay mất ba hồn bảy vía. Dạ Sát chém một đao nhanh như chớp vào Lý Thất Dạ, tốc độ nhát đao rất nhanh nhưng hắn dễ dàng né tránh.
Bỗng chốc Côn Bằng bay lên cao, không minh biến ra. Lý Thất Dạ với tốc độ khó tin kéo gần khoảng cách, thoáng chốc đến sau lưng Dạ Sát.
Lý Thất Dạ một cước đạp lưng Dạ Sát, hắn không cần dùng trấn ngục thần thể, đơn thuần sức mạnh và tốc độ đã đủ.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Dạ Sát bị Lý Thất Dạ đá bay lên cao rồi đập mạnh xuống mặt đường, đụng thủng một lỗ to.
Tiếng xương kêu giòn vang. Dạ Sát bị Lý Thất Dạ đá một cước xương toàn thân vỡ vụn, phần lưng hõm xuống, chỉ còn một hơi thở. Dạ Sát không dám ngừng lại, gã cắn chặt răng, sương mù nổi lên chạy trốn bằn tốc độ nhanh nhất.
– Có chuyện gì?
Dạ Sát đụng thủng đường cái kinh động nhiều tu sĩ trẻ tuổi trong Trung thành. Đám người đi ra xem có chuyện gì thì thấy cảnh tượng một chạy một đuổi.
Nhìn sương mù lướt đi, có người nhận ra Dạ Sát ngay:
– Đó . . . Là Dạ Sát đúng không?
Nhiều tu sĩ trẻ tuổi trông thấy cảnh tượng đó đều khó tin. Dạ Sát sở trương ám sát, có thể nói là sát thủ nổi tiếng trong thế hệ trẻ. Hôm nay Dạ Sát bị người rượt cắm đầu chạy, không ai tin nổi.
Khi thấy Lý Thất Dạ, có tu sĩ trẻ tuổi tham gia đấu giá nhận ra hắn:
– Đó . . . Đó chẳng phải là tiểu tử nhân tộc sao?
Nhiều người rung động.
Lúc đó rất nhiều người không để Lý Thất Dạ vào mắt, các thiên tài trẻ tuổi cảm thấy tiểu tử nhân tộc như Lý Thất Dạ yếu như bún. Trong Đông U Cương thì nhân tộc là chủng tộc nhỏ yếu, quỷ tộc không để tu sĩ nhân tộc vào mắt.
Nhìn Dạ Sát bị Lý Thất Dạ truy sát như chó cụp đuôi, đám tu sĩ trẻ tuổi rung động:
– Quá . . . Quá khó tin.
Lý Thất Dạ một tay ôm Thu Dung Vãn Tuyết nhẹ nhàng đuổi theo Dạ Sát như mèo vờn chuột.
Lý Thất Dạ mỉm cười hỏi:
– Ngươi cảm thấy có thể trốn được bao xa?
Một chỉ xẹt qua.
Phập!
Dạ Sát không có cơ hội né tránh.
Một tiếng hét thảm:
– A!!!
Máu phun ra, Lý Thất Dạ một chỉ đâm thủng ngực Dạ Sát.
Dạ Sát gào thét, máu chảy đầm đìa. Dạ Sát kéo lê cơ thể bị thương nặng liều mạng bỏ trốn.
Thu Dung Vãn Tuyết ngây ngốc nhìn, đã quên bị Lý Thất Dạ ôm. Dạ Sát có thể nói là sát thủ nổi tiếng khắp U Thánh giới, tộc trưởng nhỏ như Thu Dung Vãn Tuyết thì một mình gã dư sức đại khai sát giới Tuyết Ảnh quỷ tộc, không ai ngăn được gã.
Lúc này trong tay Lý Thất Dạ, Dạ Sát là chó cụp đuôi, gã không có sức đánh lại.
Nhìn Lý Thất Dạ buộc Dạ Sát chạy vắt giò lên cổ, đám tu sĩ trẻ tuổi biến sắc mặt nói:
– Cái . . . Cái . . . Cái tiểu tử nhân tộc này rốt cuộc có lai lịch gì mà . . . Mà bá đạo thế?
Nhiều tu sĩ trẻ tuổi chạy theo muốn xem diễn biến như thế nào.
Chuyện này cũng bình thường. Đạo hạnh của Dạ Sát mạnh thật, ít ra trong số người trẻ tuổi là vậy. Tiếc rằng Lý Thất Dạ là người đồ thánh tôn. Thêm nữa đạo hạnh của Dạ Sát mạnh nhưng gã thiếu đế thuật, thiếu tiên đế bảo khí, gã mạnh cách mấy cũng khó tranh hùng với Lý Thất Dạ.
Tu sĩ cùng cảnh giới nếu một bên tu luyện đế thuật, có tiên đế bảo khí thì tuyệt đối trấn áp phe khác. Mặc kệ odói thủ đẳng cấp cao cách mấy đều khó tránh khỏi bị đè đầu.
Ầm!
Cuối cùng Dạ Sát lê thân bị thương nặng xông vào một tòa lâu vũ.
Dạ Sát hét lên:
– Ma huynh, cứu ta!
Dạ Sát nói xong té xuống.
Dạ Sát được người dìu dậy, đó là truyền nhân của Ma Thiên Môn, Ma Lợi Đao. Dạ Sát và Ma Lợi Đao có quan hệ thân thiết, vào phút sống chết Dạ Sát chạy đi tìm gã.
Ma Lợi Đao vừa nâng Dạ Sát dậy thì thấy Lý Thất Dạ truy sát tới nơi, gã biến sắc mặt.
Ma Lợi Đao để Dạ Sát vào phòng, gã thì chặn ngay cửa. Lý Thất Dạ bật cười, đứng trong không trung nhìn Ma Lợi Đao.
Lý Thất Dạ gằn giọng:
– Giao Dạ Sát ra đây!
Ma Lợi Đao trầm giọng nói:
– Tiểu bối, giết người chẳng qua đầu rơi xuống đất, nếu ngươi muốn giải quyết ân oán với Dạ Sát huynh thì đợi ngày khá đi, hôm nay Dạ Sát huynh không tiện gặp.
Dạ Sát là tộc quỷ hút máu, Ma Lợi Đao xuất thân từ Thiên Ma tộc, hai tộc này luôn có quan hệ tốt đẹp. Đặc biệt Dạ Hành giáo và Ma Thiên Môn liên minh trong Nam Dao Vân. Vì lực lượng yêu tộc, nhân tộc trong sa mạc rất mạnh, đế thống tiên môn Thiên Lý Hà, Ngu Sơn lão tiên quốc toàn là nhân tộc, yêu tộc, mị linh truyền thừa.
Vì vậy tộc quỷ hút máu, người đá, Thiên Ma phải liên minh trong Nam Dao Vân. Bây giờ Dạ Sát chạy tới tìm Ma Lợi Đao giúp dỡ, gã không thể không cứu.
Lý Thất Dạ bật cười, lắc đầu, nói:
– Đây là chuyện không thể. Đã chọc vào ta thì chỉ có một con đường cho hắn đi, đó là chết. Nhưng hắn có hai lựa chọn, chết ngay hoặc chết từ từ.
Ma Lợi Đao nét mặt sa sầm nói:
– Thật lớn lối!
Ánh mắt Ma Lợi Đao sắc bén, lạnh lùng nói:
– Tiểu bối, lùi một bước trời cao biển rộng! Ngươi nên biết chỗ này không phải Nam Dao Vân mà là U Cương, thiên hạ của quỷ tộc!
Ma Lợi Đao uy hiếp rõ ra mặt, gã là thiên tài thế hệ trẻ, có khá nhiều bằng hữu trong quỷ tộc.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– U Cương thì sao?
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
– Tuy cửu giới lớn nhưng mặc ta đi. Ta muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, dù ở đâu cũng vậy!
Thần Nhiên hoàng tử cũng tới, cười khẩy nói:
– Thốt lời ngông cuồng!
Thần Nhiên hoàng tử và Dạ Sát có thù, gã sẽ không giúp Dạ Sát. Nhưng lời Lý Thất Dạ nói làm Thần Nhiên hoàng tử khó chịu, hắn làm hỏng việc mua bán của gã sớm bị Thần Nhiên hoàng tử ghi hận, bây giờ hắn còn buông lời cuồng như thế. Thần Nhiên hoàng tử kiềm không được cười nhạt.
Không chỉ Thần Nhiên hoàng tử, Thanh Kim Tử cũng đến, nhiều tu sĩ trẻ tuổi bị kinh động kéo tới xem sóng gió.
Trước mắt bao người, Thu Dung Vãn Tuyết bị Lý Thất Dạ ôm eo nhỏ, mặt nàng đỏ ửng, cơ thể nóng ran.
Lý Thất Dạ phớt lờ Thần Nhiên hoàng tử, hắn nhìn Ma Lợi Đao, nói:
– Sự kiên nhẫn của ta có hạn, mau giao Dạ Sát ra tránh tự lầm.
Ma Lợi Đao cười ngạo nghễ:
– Tự lầm?
Ma Lợi Đao bước ra, khí thế hùng hồn.
Ong ong ong ong ong!
Người Ma Lợi Đao phát ra hai thần hoàn.
Nhìn Ma Lợi Đao phát ra hai thần hoàn, người trẻ tuổi rung động:
– Quả nhiên là tiểu thánh tôn.
Ma Lợi Đao bước vào cảnh giới tiểu thánh tôn, còn trẻ tuổi đã có đạo hạnh như vậy, đúng là thiên tài lợi hại.
Tuy tiểu thánh tôn đại viên mãn là chín thần hoàn, nhưng Ma Lợi Đao quá trẻ tuổi đã có hai thần hoàn, rất giỏi.
Ma Thiên tộc là một nhánh của Thiên Ma tộc, vóc dáng vạm vỡ, to như người khổng lồ. Hai thần hoàn vòng quanh người Ma Lợi Đao, trên đầu gã lơ lửng vầng sáng ba màu. Huyết khí Ma Lợi Đao như nước lũ tràn ra, gã như mãnh thú hồng hoang, như tê ngưu khổng lồ có thể đụng sập núi, kéo xuyên đất đai, khí thế hung dữ.
Nhìn khí thế hung mãnh của Ma Lợi Đao, nhiều người kinh thán:
– Không uổng là Ma Lợi Đao kẻ hung ác!