– Có người lấy được chìa khóa đệ nhất hung mộ!
Nghe tin đó nhiều người hưng phấn, dù bọn họ không sở hữu chìa khóa đệ nhất hung mộ vẫn hắn rất phấn khởi.
Có người ngủ không yên, phấn khởi nói:
– Lắng đọng mấy thời đại rốt cuộc có người lấy được chìa khóa, đệ nhất hung mộ sắp mở ra!
Mọi người đều biết mở ra đệ nhất hung mộ thì như mở mảnh đất kho báu. Tuy Phong Đô thành luôn truyền thuyết có kho báu nhưng từ vạn cổ đến bây giờ hiếm ai được báu vật. Đệ nhất hung mộ thì khác, một khi mở ra nghĩa là thu hoạch phong phú. Mặc dù đệ nhất hung mộ là đất dữ nhưng thu hoạch ngang ngửa.
– Một tiểu tử nhân tộc có được chìa khóa đệ nhất hung mộ.
Có hoàng chủ chưởng môn nghe Lý Thất Dạ được chìa khóa đệ nhất hung mộ thì nảy ý xấu, muốn cướp chìa khóa, ích lợi khỏi nói cũng biết.
Khi có người muốn cướp chìa khóa đệ nhất hung mộ, tu sĩ trẻ tuổi từng chính mắt thấy Lý Thất Dạ hung hãn nhắc nhở hoàng chủ chưởng môn của mình:
– Tiểu tử này không dễ chọc, hắn đồ hàng ngàn cao thủ, dễ dàng giết đám người Thanh Kim Tử, Thần Nhiên hoàng tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử. Tiểu tử này không kém hơn truyền nhân đế thống tiên môn.
– Cái gì? Hắn dám giết cả Thần Nhiên hoàng tử? Hắn không muốn sống nữa sao?
Nghe tin Lý Thất Dạ giết Thần Nhiên hoàng tử, ai cũng biến sắc mặt. Hoàng chủ chưởng môn, thánh tôn đều sa sầm nét mặt.
Trong U Thánh giới, giết Thần Nhiên hoàng tử không phải tin tốt. Mọi người đều biết Thần Nhiên hoàng tử là tiểu cữu tử của Đế Tọa, gã bị giết, tỷ tỷ Thần Nhiên Phượng Nữ nhịn được sao? Đế Tọa sẽ bênh vực vị hôn thê của mình, đắc tội Đế Tọa nghĩa là đắc tội nguyên Vạn Cốt Hoàng Tọa.
Nhắc đến Vạn Cốt Hoàng Tọa dù là tu sĩ, đại giáo cường quốc mạnh cách mấy đều e ngại ba phần. Vạn Cốt Hoàng Tọa không đơn giản là nhất môn tam đế, Vạn Cốt tiên đế thủy tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa là tiên đế thứ nhất của quỷ tộc, tồn tại ngạo thị vạn cổ. Có thể nói nội tình Vạn Cốt Hoàng Tọa sâu không lường được, tổ lưu cũng phải e ngại ba phần.
Trong U Thánh giới không có mấy đại giáo cường quốc dám đối địch với Vạn Cốt Hoàng Tọa.
Có tu sĩ trẻ tuổi chính mắt thấy cuộc chiến nói:
– Tiểu tử nhân tộc không chỉ giết Thần Nhiên hoàng tử mà còn ngông cuồng khiêu khích Đế Tọa đại nhân, không để Đế Tọa đại nhân vào măt.
– Tiểu bối cuồng vọng quá, có lẽ hắn không biết mình đối địch với người như thế nào.
thánh tôn thế hệ trước lắc đầu, nói:
– Đối địch với Đế Tọa là tìm chết, trong U Thánh giới có thể tranh thắng bại với Đế Tọa chỉ có tam kiệt, Thiên Luân Hồi và Thiền Dương.
Có người nổi ý xấu nói:
– Hy vọng Đế Tọa đại nhân đừng đến ngay, không chừng có cơ hội lấy được chìa khóa đệ nhất hung mộ.
Lúc này không chỉ một người muốn chiếm chìa khóa của Lý Thất Dạ. Chìa khóa đệ nhất hung mộ cám dộ nhiều người, từng có tin đồn cầm chìa khóa đệ nhất hung mộ sẽ có xác suất lớn được tiên thuật trường sinh bất tử trong truyền thuyết.
Truyền thuyết năm xưa Địa Ngu tiên đế được chìa khóa nên mới có tạo hóa lớn trong đệ nhất hung mộ.
– Chờ xem, dù tiểu tử nhân tộc sống rời khỏi Phong Đô thành cũng khó vào đệ nhất hung mộ được.
Có người cười khẩy nói:
– Chờ Đế Tọa đến là hắn chết chắc.
Lý Thất Dạ rời khỏi Tổ Lưu, Hoàng Kiệu Phu tìm hắn ngay.
Lý Thất Dạ nói:
– Chủ nhân Tổ Lưu đã cho phép ngươi rời đi, ngươi định bao giờ đi?
Hoàng Kiệu Phu gãi đầu:
– Cái này . . .
Hoàng Kiệu Phu do dự hỏi:
– Đại nhân cảm thấy khi nào đi thì thích hợp?
Lý Thất Dạ trầm ngâm, sờ cằm nhìn Hoàng Kiệu Phu:
– Ngươi xác định mình đã chết vài lần?
Hoàng Kiệu Phu cười khổ nói:
– Cái này . . .
Hoàng Kiệu Phu cũng khó hiểu, lắc đầu, nói:
– Bẩm đại nhân, ta không rõ cụ thể, nhưng ý nghĩ rời khỏi Phong Đô thành rất mãnh liệt.
Lý Thất Dạ dặn dò:
– Vậy ngươi đừng gấp, thử nhớ lại vài thứ xem, có cơ hội hãy chết thêm một lần. Nếu ngươi thành công lột xác là đi được, không thì ngươi sẽ chết. Ngươi chưa lột xác thành công đã miễn cưỡng rời khỏi Phong Đô thành thì không sống được bao lâu, dù ngươi sống tiếp cuộc đời không có thành tựu gì, lãng phí tâm huyết của ta, hiểu chưa?
Hoàng Kiệu Phu quỳ dưới đất, cảm kích nói:
– Tiểu nhân suốt đời không quên đại ân đại đức của đại nhân, sau này tiểu nhân rời khỏi Phong Đô thành nguyện đi theo đại nhân làm tùy tùng, dốc sức cho đại nhân.
– Không.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
– Ngươi cần cảm kích là Phong Đô thành, không phải ta. Có Phong Đô thành ngươi mới sống tới ngày nay, là Phong Đô thành nuôi dơngx ngươi. Hơn nữa không phải ta ngoại lệ cho ngươi mà là chủ nhân Tổ Lưu, là chủ nhân Tổ Lưu đại từ đại bi cho ngươi cơ hội sáng tạo kỳ tích.
Lý Thất Dạ nghiêm túc nói:
– Ngươi nhớ kỹ, dù tương lai có thành tựu gì, có tạo hóa như thế nào thì ngươi phải nhớ hôm nay hứa ba điều với ta. Một, mãi mãi không đối địch với Phong Đô thành. Hai, không được làm chuyện xấu tổn hại Phong Đô thành. Ba, khi Phong Đô thành gặp khó khăn phải hết sức giúp đỡ.
– Phong Đô thành là nơi sinh ra ngươi, nuôi dưỡng ngươi, là khởi điểm của ngươi. Hiểu chưa?
Hoàng Kiệu Phu thề:
– Đại nhân yên tâm, tiểu nhân thề tuyệt đối giữ lời hứa!
– Vậy tốt rồi.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
– Trong tương lai ta tin tưởng ngươi sẽ sáng tạo kỳ tích, ngươi có thể sống qua các đời trong Phong Đô thành vốn là kỳ tích, một tạo hóa lớn.
Hoàng Kiệu Phu quỳ rạp dưới đất vâng dạ, lòng rất hưng phấn, cuối cùng nguyện vọng đã hoàn thành. Hoàng Kiệu Phu không biết tại sao khao khát rời khỏi Phong Đô thành, trong ký ức của gã có ý nghĩ rất mãnh liệt là muốn ra khỏi Phong Đô thành, nhìn thế giới bên ngoài.
Đối với dân bản xứ, quỷ sứ muốn rời khỏi Phong Đô thành là chuyện khó tin. Phong Đô thành là gốc của quỷ sứ, có thể nói Phong Đô thành là thiên đường của bọn chúng, chưa từng có quỷ sứ muốn rời khỏi Phong Đô thành. Nhưng Hoàng Kiệu Phu là một ngoại lệ, thật lâu trước kia gã được tạo hóa lớn, giống như Minh Độ tiên đế. Nhưng Hoàng Kiệu Phu khác với Minh Độ tiên đế.
Lý Thất Dạ xa xa nhìn Tổ Lưu lần cuối, thầm thở dài, tới lúc nên đi.
Lý Thất Dạ rời khỏi Tổ Lưu đến gặp Thu Dung Vãn Tuyết, nhưng nàng không ở chỗ cũ làm hắn giật mình.
– Đại nhân muốn tìm cô nương kia?
Hoàng Kiệu Phu nói:
– Khi tiểu nhân đến thì cô nương kia vội vàng chạy đi, hình như có việc gấp. Nàng rời khỏi Phong Đô thành.
Lý Thất Dạ xoay người đi ngay, hắn biết xảy ra chuyện, nếu không Thu Dung Vãn Tuyết sẽ chẳng tự tiện rời đi. Chỉ có một lý do khiến Thu Dung Vãn Tuyết đi gấp gáp, đó là Tuyết Ảnh quỷ tộc xảy ra chuyện gì.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang lên từng tiếng nổ, bầu trời ầm ầm, đất đai run rẩy, thiên quân vạn mã đạp không kinh động vô số tu sĩ.
Thiên quân vạn mã đạp không đến, có chiến xa hoàng kim, kỳ thú phi cầm, bảo thuyền thần châu. Một đội cực kỳ uy vũ từ chân trời lao đến, đồ sộ uy vũ, khí thế bàng bạc như nước lũ tràn đến.