– Giết một là tội, giết trăm là hùng, giết vạn là hoàng, giết ngàn vạn là đế.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
– Từ vạn cổ đến bây giờ có tiên đế nào không đạp trên vô số xương khô bước lên đỉnh? Cả đời tiên đế từ lúc bắt đầu đến kết thúc đồ ngàn vạn cường địch là chuyện bình thường. Nếu có hùng tâm vấn đỉnh tiên đế thì phải có quyết tâm đồ địch ngàn vạn.
Lý Thất Dạ nhìn Lam Vận Trúc:
– Đường đế hẹp hòi, cường địch gặp nhau, hoặc ngươi chết hoặc ta tiêu. Dù không muốn giết người nhưng đã bước lên đường đế thì sẽ có ngàn vạn người muốn giết mình. So với vươn cổ cho người ta giết chẳng bằng mình đồ ngàn vạn lên đỉnh đế vị, thành tựu vạn cổ!
– Vạn năm dài dặc, từ trăm ngàn vạn năm nay hậu nhân chỉ nhớ đế giả nào chịu tải thiên mệnh, thành tựu tiên đế, chưa bao giờ nhớ người chết bị đạp qua. Thành tiên đế dù có đồ địch ngàn vạn cũng sẽ trở thành chiến tích vẻ vang chứ không phải đồ tể.
Lam Vận Trúc im lặng nghe, nàng là thiên tài, có tư chất song thánh, tương lai có cơ hội bước lên đường tiên đế, nàng hiểu đạo lý này. Nếu muốn trở thành tiên đế, dù không giết người cũng sẽ có ngàn vạn người muốn giết ngươi.
– Đây là cuộc rèn luyện.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Không đơn giản là giết người, trong đại chiến có thể rèn luyện tuyệt học bản thân. Chỉ có trải qua sống chết, máu tẩy lễ mới khiến công pháp thăng hoa tột đỉnh, dù là một chiêu một thức bình thường qua rèn luyện sinh tử đẫm máu cuối cùng sẽ thành sát chiêu đáng sợ nhất.
– Đường đi thông tiên đế không đơn giản là tham ngộ, đạp xác vô số kẻ địch là xong.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Sau huyết chiến mới hiểu ra nhiều điều, phát huy tiềm lực lớn hơn. Khiến công pháp, đạo hạnh rèn luyện trong máu, cuối cùng thăng hoa.
Thu Dung Vãn Tuyết ngẫm nghĩ kỹ lời Lý Thất Dạ nói, nàng chưa từng tiếp xúc những thứ này, nghe mấy lời đó giúp nàng thu hoạch được nhiều, thông não.
So với Thu Dung Vãn Tuyết, Lam Vận Trúc hiểu biết nhiều hơn. Lam Vận Trúc trừng Lý Thất Dạ, cố ý muốn đả kích hắn.
Lam Vận Trúc bực bội nói:
– Coi chừng chưa thành tiên đế đã gục trên đường đi.
Lam Vận Trúc biết rõ chút châm chọc này không đả kích được Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ từ tốn bình tĩnh nói:
– Yên tâm, cửu thiên thập địa chỉ ta vô địch!
Đám người ốc đảo trợn mắt há hốc mồm, Lý Thất Dạ nói quá khoa trương, tự tin quá đáng. Đổi lại người khác không ai dám nói ra, nhưng từ miệng hắn thì như cơm bữa.
Lam Vận Trúc nghịch ngợm liếc Lý Thất Dạ:
– Ô đại thúc, ngươi lại mặt dày, coi chừng bể mũi.
Lý Thất Dạ cười ung dung nói:
– Nàng cứ chờ đi, đợi ta khải hoàn trở về.
Lam Vận Trúc trừng Lý Thất Dạ, thản nhiên nói:
– Biết rồi, ta sẽ chờ ngươi khải hoàn trở về.
Lam Vận Trúc tràn đầy tin tưởng Lý Thất Dạ, nàng tin hắn sẽ sáng tạo kỳ tích.
Bên ngoài Tuyết Ảnh quỷ tộc dãy núi trập tùng, hiện tại bóng người dày đặc kín chỗ.
Bao nhiêu tu sĩ tụ tập tại đây, có thế hệ trước, có người trẻ tuổi, có thánh tôn, vương hầu, quỷ tộc, quỷ hút máu, thạch nhân tộc, nhân tộc.
Quá nhiều tu sĩ tụ tập, muôn hình muôn vẻ. Có lơ lửng trên cao, thấp thoáng trong đá núi, ẩn trong bóng tối.
Tu sĩ tụ tập tại đây đều đến vì Lý Thất Dạ, mấy vạn tu sĩ hoặc con số nhiều hơn nữa.
Tu sĩ các tộc trong thiên hạ đến đây để giết Lý Thất Dạ, khá nhiều chủ một giáo, vua một nước, đám người nguyên lão. Thiên tài trẻ tuổi tài tuấn thì đếm không xuể.
Mọi người đến vì lấy mạng Lý Thất Dạ. Phải nói phần thưởng của Thần Nhiên Phượng Nữ quá hấp dẫn, dược vương, sách quý thậm chí đại hiền bảo khí. Quan trọng hơn Lý Thất Dạ có chìa khóa đệ nhất hung mộ.
Với nguyên lão một số đại giáo cường quốc thì bọn họ chưa chắc cần dược vương, sách quý, đại hiền bảo khí nhưng chìa khóa đệ nhất hung mộ làm họ thèm muốn.
Rất nhiều người trẻ tuổi đến vì muốn nổi tiếng khắp nơi. Lý Thất Dạ từng giết đám người Thanh Kim Tử, Thần Nhiên hoàng tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử, hắn nổi tiếng như cồn, kẻ hung ác thế hệ mới, danh tiếng gần bằng Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử đế thống tiên môn.
Nếu giết Lý Thất Dạ thì sẽ công thành danh toại, tuấn kiệt rực rỡ nhất trong thế hệ trẻ, nổi tiếng như cồn.
Đối với nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi, bọn họ biết đấu đơn không đánh lại Lý Thất Dạ nhưng nhiều người muốn lấy mạng hắn, thánh tôn thế hệ trước tự mình ra tay, mấy vạn cường giả như hổ rình mồi.
Tục ngữ nói đúng: Nhiều kiến cắn chết voi.
Đám tu sĩ trẻ tuổi muốn thừa dịp hỗn loạn đánh lén Lý Thất Dạ, chặt đầu hắn, khi đó không chỉ dược giải thưởng của Thần Nhiên Phượng Nữ mà cũng nổi tiếng.
Nghĩ đến thành tựu công danh, oai phong bốn phía là đám tu sĩ trẻ tuổi máu nóng sục sôi, hăng hái hận không thể chém đầu Lý Thất Dạ ngay bây giờ để lót đường tương lai.
Có nhiều người không muốn rơi vào dòng nước đục, nhưng bọn họ đến góp vui. Đám người đứng cách Tuyết Ảnh quỷ tộc rất xa quan sát trận chiến.
Người đứng xa bàng quan không hoàn toàn vì góp vui, có vài người vừa xem náo niệt vừa có âm mưu. Đặc biệt một số lão bất tử đại giáo cường quốc núp trong bóng tối không lộ mặt, nhưng hễ cho bọn họ cơ hội thì chắc chắn sẽ cho Lý Thất Dạ một kích trí mạng. Bọn họ không đến vì giải thưởng của Thần Nhiên Phượng Nữ, không phải vì chìa khóa đệ nhất hung mộ mà báo thù cho đồ tử đồ tôn của mình.
Trong ốc đảo Lý Thất Dạ giết nhiều tu sĩ trẻ tuổi quỷ tộc, trưởng bối của bọn họ là sư tổ, luôn muốn tìm cơ hội báo thù cho đồ tử đồ tôn của mình.
Bên ngoài Tuyết Ảnh quỷ tộc, vô số cường giả ngừng thở chờ Lý Thất Dạ đến. Có người hưng phấn, có người hồi hộp, có người ẩn giấu.
Chỉ có Thần Nhiên Phượng Nữ ngồi trong phượng liễn là bình tĩnh như không, nắm chắc phần thắng, biết trước kết quả.
Trong Tuyết Ảnh quỷ tộc, các tộc nhân phập phồng lo sợ, khủng hoảng. Tuy kẻ địch không xuống tay với Tuyết Ảnh quỷ tộc nhưng sau khi đại chiến kết thúc có ai biết kết cuộc sẽ thế nào?
Tuyết Ảnh quỷ tộc chỉ có cầu nguyện Lý Thất Dạ là người cười cuối cùng, chiến thắng. Với nhiều đệ tử Tuyết Ảnh quỷ tộc, bọn họ không biết Lý Thất Dạ là thần thánh phương nào, không hiểu tại sao Tuyết Ảnh quỷ tộc dính dáng với nhân tộc.
Hiện giờ những thắc mắc đó không quan trọng với đệ tử Tuyết Ảnh quỷ tộc nữa, quan trọng là Lý Thất Dạ thắng, cười đến cuối cùng thì Tuyết Ảnh quỷ tộc mới có hy vọng.
Nếu Lý Thất Dạ chết trận thì Thần Nhiên quốc, các cường giả cảm xúc hưng phấn sẽ giơ tay tiêu diệt nguyên Tuyết Ảnh quỷ tộc.
Giờ phút này, toàn Tuyết Ảnh quỷ tộc cầu nguyện cho Lý Thất Dạ, bọn họ cầu nguyện hắn sẽ thắng mọi người, đứng đến phút cuối. Lý Thất Dạ đồ diệt hết kẻ thù thì Tuyết Ảnh quỷ tộc mới có đường sống.
Vô số cặp mắt nhìn chăm chú, cuối cùng Lý Thất Dạ đến. Lý Thất Dạ xuất hiện trong tầm mắt mọi người, như hắn đã nói, đơn độc tới.
Lý Thất Dạ chậm rãi đi tới, ung dung bình tĩnh, trông bộ dáng không giống chịu chết, đối diện thiên quân vạn mã mà nhà nhã như đang dạo phố.