Đối với Thiên Lý Hà lần này là thu hoạch lớn, nhưng kèm theo là các đại giáo cường quốc đỏ mắt. Thọ huyết quyết định tạm thời né tránh, dẫn chư lão, các đệ tử đi hỏa vực. Nếu Thiên Lý Hà không có thu hoạch gì trong hỏa vực, Bảo Quy Đạo Nhân định rút khỏi đệ nhất hung mộ. Thiên Lý Hà đã có thu hoạch lớn.
Lý Thất Dạ hỏi hộ pháp:
– Các người phát hiện chỗ đó như thế nào?
Hộ pháp trả lời:
– Đó là một cái ao to, rất lạ lùng. Bước vào ao sẽ sinh ra ảo giác, hình như đến một nơi khác. Chưởng môn bảo có lẽ không phải ảo giác, bước vào trong rất khó quay về, càng đi vào sâu thì cơ hội trở về càng nhỏ. Chưởng môn, chư lão không thăm dò được huyền cơ trong ao nên đành tạm rút lui.
Lý Thất Dạ sờ cằm, trầm ngâm nói:
– Vậy ta sẽ đi một chuyến.
Hộ pháp vội khuyên:
– Sợ là không ổn. Bây giờ chỗ đó tụ tập rất nhiều người, đại giáo. Đế thống tiên môn như Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống cũng có mặt. Bọn họ cảm thấy chúng ta chưa lấy được báu vật quan trọng nhất, cho rằng bên trong có huyền cơ.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Đây là lý do chúng ta nên đi.
– Còn một việc lạ khác.
Hộ pháp nói:
– Không thấy kim cương lý. Chúng ta đuổi theo vào ổ kim cương lý, gom hết đa số báu vật nhưng không thấy bóng dáng kim cương lý. Sau khi nó vào ổ thì đột nhiên biến mất, nên các đại giáo cường quốc Cự Khuyết thánh địa cho rằng chúng ta bỏ qua báu vật tốt nhất. Chưởng môn, chư lão cũng thấy vậy nhưng vẫn quyết định rút lui.
Lam Vận Trúc bất ngờ:
– Không thấy kim cương lý?
Kim cương lý không phải con cá nhỏ, nó là cá chép to lớn hơn cả ngọn núi. Cá chép to như vậy muốn trốn tránh thật không dễ dàng.
Hộ pháp lắc đầu, nói:
– Như đột nhiên biến mất, chúng ta tìm khắp ổ nhưng không tìm được kim cương lý.
Lý Thất Dạ cười nheo mắt nói:
– Bởi vậy nên ta càng phải đi.
Hộ pháp hơi lo lắng nói:
– Sợ là công tử đi tới đó các đại giáo cường quốc Cự Khuyết thánh địa vốn thù ghét Thiên Lý Hà chúng ta sẽ đối xử không tốt với công tử.
Thiên Lý Hà ôm gần hết báu vật trong ổ kim cương lý đương nhiên làm đám đại giáo cường quốc khó chịu, từng có đại giáo cường quốc định cướp báu vật nhưng bị Thiên Lý Hà đè đầu đánh. Đám người có ý xấu không dám tấn công ra mặt.
– Thì sao?
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Ai chặn đường tai . . . Giết không tha!
Nghe Lý Thất Dạ nói đầy bá khí, hộ pháp cười khổ. Nhưng nghĩ lại trong Tuyết Ảnh quỷ tộc Lý Thất Dạ đồ sát mấy vạn quỷ tộc, hộ pháp tin hắn nói được làm được.
Lam Vận Trúc dặn dò:
– Hộ pháp, như vậy đi hỏa vực báo một tiếng với chưởng môn, chư lão chúng ta đi chỗ kia.
Hộ pháp nhìn Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc, cuối cùng không ngăn cản, từ biệt đi thông báo ngay.
Lý Thất Dạ nói với Lam Vận Trúc:
– Chúng ta đi, không chừng sẽ bỏ qua thứ ta cần.
Ổ kim cương lý vốn có thể di chuyển. Nói đến cũng lạ, ổ kim cương lý bị Thiên Lý Hà tỏa định, hốt hết báu vật liền đứng im trên biển. Sau khi Thiên Lý Hà rút đi ổ kim cương lý vẫn không thay đổi gì.
Ổ kim cương lý là một cái vịnh to, vịnh có hình dạng như hai tay ôm nhau, ôm nhiều nước biển thành cái hồ nhỏ.
Vịnh do một sơn mạch hình thành, giữa sơn mạch có một ngọn núi cao ngất đâm mây. Vách sơn mạch đối diện cái hồ có một đống hang cổ.
Thiên Lý Hà chiếm nhiều báu vật là từ các hang cổ này. Khi Thiên Lý Hà gom gần hết hang cổ thì đại giáo cường quốc tới nơi.
Hiện giờ Thiên Lý Hà rút đi, rất nhiều đại giáo cường quốc ở lại, bao gồm đế thống tiên môn như Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống.
Bởi vì trên ngọn núi cao nhất có một cái ao to, mọi người không thăm dò thấu được. Đám người cho rằng cái ao rất quan trọng, có thể là chí bảo của kim cương lý.
Nhiều môn phái cắm trại trên ngọn núi cao nhất mấy ngày, đám người không thăm dò được huyền cơ trong đó.
Ngày hôm nay trên ngọn núi cao nhất có một đại nhân vật đến, đám đại giáo cường quốc thất vọng bỗng chốc nâng tinh thần.
– Bích Thủy nữ hoàng đến!
Có người nói:
– Có lẽ Bích Thủy nữ hoàng sẽ nhìn thấu chút huyền cơ trong đó.
Mọi người ngóng trông một chiếc kiệu vàng từ từ leo lên. Một nữ nhân ngồi trên kiệu, nữ nhân mặc phượng y, trang nghiêm cao quý. Nữ nhân xinh đẹp khuynh thành nhưng hoàng uy vô song, khuôn mặt trang nghiêm khiến người kính sợ.
Nhìn Bích Thủy nữ hoàng đến, có người than thở:
– Nữ hoàng của mị linh tộc.
Bích Thủy nữ hoàng diễm mà thoát tục, cao nhã quý khí, xuất thân từ mị linh tộc. Số phận đã định nàng bất phàm.
Bích Thủy nữ hoàng là quốc chủ của Bích Thủy quốc, trong U Thánh giới, Bích Thủy quốc là quốc gia mị linh tinh thuần nhất. Có thể nói đa số mị linh đều tụ tập ở Bích Thủy quốc.
Trong U Thánh giới, mị linh có hai nơi để đi, Ngu Sơn lão tiên quốc Nam Dao Vân, Bích Thủy quốc Tây Thủy Thương. Khác với Ngu Sơn lão tiên quốc, Bích Thủy quốc hoàn toàn là quốc gia mị linh. Ngu Sơn lão tiên quốc là quốc gia do mị linh, nhân tộc cùng sinh sống.
Trong U Thánh giới có bốn địa hoang, trừ Nam Dao Vân ra ba đại hoang khác là thiên hạ của quỷ tộc. Bích Thủy quốc là quốc gia mị linh xây dựng tại Tây Thủy Thương, nơi quỷ tộc xưng hùng xưng bá.
Trong Tây Thủy Thương không tính đến những thế gia cổ xưa ẩn tộc lánh đời, có vật khổng lồ như Vạn Thế cổ quốc, Trùng Hoàng đế thống. Các cường quốc lớn, đại giáo cổ xưa như Chư Thần quốc, Quỷ thiền tộc vân vân, những đại giáo cường quốc này toàn là quỷ tộc.
Giường của mình sao chịu để người lạ nằm? Nguyên Tây Thủy Thương có thể nói là thiên hạ của quỷ tộc. Nhưng Bích Thủy quốc dựng nước tại đây, hơn nữa sừng sững trăm ngàn vạn năm không ngã. Có người nói Bích Thủy quốc dựng nước xưa còn hơn Ngu Sơn lão tiên quốc.
Chuyện này rất khó tưởng tượng trong U Thánh giới, nhưng nghĩ đến mị linh tộc thì mọi người đều hiểu. Mị linh tộc ít người nhưng đa số là thiên tài tu luyện.
Mị linh là con cưng của trời, trên đời này chủng tộc nào, kiêu ngạo bao nhiêu nếu tính thiên phú, lĩnh ngộ đại đạo hì không chủng tộc nào sánh bằng mị linh tộc.
Trong cửu giới từng có câu nói: Mị linh tộc bẩm sinh là thiên tài, bọn họ tu luyện nhẹ nhàng hơn các chủng tộc khác. Người ta mất mười năm tu luyện cảnh giới, mị linh tộc chỉ cần năm năm hoặc ba, bốn năm là cùng.
Từ thời đại hoang mãng đến nay vị tiên đế đầu tiên là Cổ Thuần tiên đế xuất thân từ mị linh tộc. Truyền thuyết vào thời đại hoang mãng Cổ Thuần tiên đế đã chịu tải thiên mệnh, thời đại xa xôi đến thế mị linh tộc liền có tiên đế, có thể tưởng tượng mị linh tộc nghịch thiên cỡ nào.
Bích Thủy nữ hoàng đến làm các đại giáo cường quốc bên ao phấn chấn tinh thần.
Có giáo chủ đại giáo nói:
– Có lẽ thần chiếu của Bích Thủy nữ hoàng thăm dò được ao nước thần kỳ quái lạ này.
Bề ngoài mị linh tộc khá giống nhân tộc, nhưng mị linh tộc có thứ nhân tộc không có, thần chiếu.