Tử Yên phu nhân trầm ngâm hỏi yêu vương dược sư:
– Yêu vương cảm thấy Lý công tử có khả năng từ xa điều khiển hỏa nguyên không?
Yêu vương dược sư lặng im, lát sau lắ đầu cười khổ nói:
– Bệ hạ, ta không chắc. Nói thật là ta chưa từng thấy dược sư như vậy.
Yêu vương dược sư nói:
– Nếu Cổ Tùng yêu vương nói đúng thì ta khó nắm chắc.
– Tôn huynh yên tâm, ta hoàn toàn đảm bảo từng lời ta nói là thật, lão nhân ta đây dùng mạng sống của mình bảo đảm.
Yêu vương dược đế vội nói:
– Cổ Tùng huynh nói quá lời, ta không có ý nghi ngờ. Nhưng chuyện này cũng vượt sức tưởng tượng như hai tình huống ta đã nói. Luyện đan như xào đậu, còn là mệnh đan sáu biến. Nói thật là ta chưa từng thấy hay nghe nói qua.
Một yêu vương lên tiếng:
– Nếu đúng như Cổ Tùng huynh nói thì ngươi cảm thấy tạo nghệ dược đạo của Lý công tử như thế nào?
vẻ mặt yêu vương dược sư nghiêm túc nói:
– Ta đã thấy mệnh đan của Cổ Tùng huynh.
Yêu vương xuất thân dược sư, tuy không thuộc tốp hàng đầu nhưng cũng khá nổi tiếng trong Cự Trúc quốc.
Yêu vương dược sư nghiêm túc nói:
– Nói thẳng là đương thời chỉ vài người luyện ra được mệnh đan như vậy. Cá nhân ta hiểu biết thì dược sư cổ xưa của Dược quốc mới luyện ra mệnh đan như thế. Trong Dược quốc nghe nói chỉ có một, hai dược sư cổ xưa, là quốc bảo của Dược quốc, truyền thuyết gần vạn năm không mở lô, tự phong ngủ say.
Tử Yên phu nhân hỏi:
– Nếu đúng thật thì yêu vương cảm thấy Lý công tử so sánh với bốn dược sư thiên tài như thế nào?
– Thuộc hạ chưa thấy Lý công tử luyện đan nhưng về đan đạo thì . . .
Yêu vương dược sư trầm ngâm nói:
– So với Lý công tử thì bốn dược sư thiên tài tầm thường. Trong bốn dược sư thiên tài, vị dược sư của thanh đăng9 am hiểu thể cao, là truyền nhân Bách Luyện thế gia, được xưng là vô địch thọ dược.
– Đại hoàng tử Tào quốc sở trường luyện chế mệnh đan nhất trong bốn dược sư thiên tài, được người cho rằng trong dược sư trẻ tuổi không ai có thể luyện ra mệnh đan tốt hơn hắn. Truyền nhân Tĩnh Viên thì nghe nói am hiểu nuôi trồng dược.
– Ta có duyên gặp đại hoàng tử Tào quốc luyện mệnh đan một lần, tuy lúc đó luyện đan tràng bị phong tỏa không thể thấy cách hắn luyện đan, nhưng xem quá trình luyện đan thì đúng là thiên tài đỉnh cao nhất trong dược sư trẻ. Nhiều thế hệ trước cũn mặc cảm không bằng.
– Tuy nhiên kêu hắn luyện đan như luyện nấu ăn thì không thể nào. Trừ phi có ngày hắn trở thành dược đế thì họa may. Sự thật thì dược đế chưa chắc có thể luyện đan như xào rau, trừ phi luyện mệnh đan phẩm cấp thấp cỡ một biến, hai biến.
Có yêu vương đứng dậy hỏi:
– Ý của ngươi Lý công tử là dược đế?
– Ta không chắc, nếu Lý công tử luyện đan như xào rau thì dù không phải là dược đế cũng đến rất gần, dược đế tương lai không phải hắn thì chẳng còn ai.
Yêu vương dược sư cười khổ nói:
– Từ vạn cổ đến bây giờ hỏi ai có thể luyện đan như xào rau, dược đế khác ta không dám chắc nhưng có một người làm được.
Cổ Tùng yêu vương hỏi dồn:
– Là ai?
Yêu vương dược sư hít sâu, tôn kính trịnh trọng trả lời:
– Dược Thần, tồn tại đặt ra quy tắc dược đạo.
Nhắc đến Dược Thần, dù là ai đều lộ biểu tình trang trọng. Nhất là Thạch Dược giới hưng thịnh dược sư nhất, tại đây Dược Thần có địa vị cao không thể với tới. Trong Thạch Dược giới, có người nói địa vị của Dược Thần cao hơn cả tiên đế.
Đối với dược sư, nhắc tới Dược Thần là tôn kính ngay. Nếu không có Dược Thần thì hôm nay chẳng có hệ thống dược đạo hoàn thiện như vậy. Trong lòng dược sư không ai sánh bằng Dược Thần. Từ vạn cổ đến bây giờ lần lượt xuất hiện dược đế, nhưng trừ Dược Thần ra, dược đế đời ua nghịch thiên cách mấy đều không dám xưng là Dược Thần, đây là sự tôn trọng Dược Thần.
Tử Yên phu nhân nói với Cổ Tùng yêu vương:
– Cổ lão, ngày mai ta tự mình đi phủ đệ của người bái kiến Lý công tử.
Tử Yên phu nhân không nhắc chuyện Liệt gia nữa, đối với nàng, với Cự Trúc quốc thì Liệt gia có ra sao chẳng quan trọng. Liệt gia chỉ là một thế gia trong quốc đô, không phải triều thần của Cự Trúc quốc.
Trong phủ đệ Cổ Tùng yêu vương, ngay đêm đó, Bạch Ông nghe tin Liệt gia xảy ra chuyện. Bạch Ông nghe nói hỏa nguyên của Liệt gia nổ tung, Liệt Kiệt chết thảm thì lão rùng mình.
Bạch Ông nhớ Lý Thất Dạ từng nói với Liệt Kiệt, chuyện thật sự xảy ra, lời hắn nói biến thành sự thật, hỏi sao Bạch Ông không hết hồn?
Bạch Ông biết dù không thấy Lý Thất Dạ ra tay, dù hắn chưa từng rời khỏi yêu vương phủ thì lão khẳng định là hắn làm chuyện gì. Bạch Ông không biết Lý Thất Dạ làm cách nào.
Bạch Ông nhận ra Lý Thất Dạ không vô hại như bề ngoài. Lý Thất Dạ không chỉ là thiên tài luyện đan, không chỉ là là kẻ phá sản ra tay rộng rãi hù chết người, hắn còn là loại người không nương tình. Lý Thất Dạ là nhân vật dứt khoát ra tay không chừa đường sống, đối địch với hắn sẽ chịu đựng thủ đoạn tiêu diệt như sấm sét. Liệt gia chính là ví dụ sống.
Liệt gia đột nhiên xảy ra ngoài ý muốn gây chấn động lớn trong quốc đô. Đêm nay có người vui, có người buồn, có người thức trắng.
Những chuyện này không liên quan gì Lý Thất Dạ, đêm nay hắn ngủ rất ngon giấc.
Sáng hôm sau, khi Lý Thất Dạ thức dậy thì Cổ Tùng yêu vương, Bạch Ông đã chờ sẵn bên ngoài.
Thấy Lý Thất Dạ, Bạch Ông bước lên phía trước, cung kính nói:
– Công tử đêm qua ngủ có ngon không?
Lý Thất Dạ nhìn Cổ Tùng yêu vương, mỉm cười nói:
– Yêu vương có chuyện gì cứ nói thẳng đi, ở trước mặt ta không cần vòng vo.
Cổ Tùng yêu vương cười gượng, xoa tay nói:
– Bệ hạ đến gặp công tử, lúc này bệ hạ đang ở đại sảnh. Không biết công tử có gặp không?
Nếu là bình thường, người bên ngoài cảm thấy chuyện này quá khó tin. Trong Dược vực Cự Trúc quốc dù gì là một nước lớn, Tử Yên phu nhân là hoàng chủ Cự Trúc quốc càng khỏi phải nói, nàng là yêu hoàng, có thực lực thánh hoàng, đi đến đâu cũng là nhân vật số một.
Nhưng hôm nay, Tử Yên phu nhân là hoàng chủ Cự Trúc quốc tự mình đến viếng, tới trước thời gian, thái độ chân thành, hạ mình, rất đáng ngạc nhiên.
Nếu Tử Yên phu nhân bái phỏng lão tổ đại giáo thì còn nói được, nhưng hôm nay nàng đến gặp một người trẻ tuổi, một thanh niên không có tiếng tăm gì.
Nếu chuyện này đồn ra ngoài sẽ làm toàn Cự Trúc quốc giật mình, rốt cuộc là nhân vật gì đáng giá cho hoàng chủ của bọn họ đối xử long trọng như thế?
Lý Thất Dạ phản ứng lạnh nhạt, mỉm cười nói:
– Nếu bệ hạ các người tự mình đến vậy gặp đi.
Bạch Ông đứng một bên không dám lên tiếng. Bạch Ông biết nếu đổi lại người khác, được yêu hoàng đích thân đên gặp là vinh hạnh rất lớn. Lý Thất Dạ thì phản ứng thản nhiên như thể đây là chuyện thường,cái này nói lên hắn nghịch thiên vô song.
Trong đại sảnh, Tử Yên phu nhân ngồi chờ. Mười bảy yêu vương theo bên cạnh. Trận thế rất kinh người, có thể nói những người có quyền cao vị trọng nhất Cự Trúc quốc đều tại đây.
Trận thế như vậy trừ phi nghênh tiếp đại hiền, đại nhân vật bình thường không có quy cách như vậy.