Chương 994: Bí mật của Long Ngưu (2)

Bí mật của Long Ngưu (2)

Đùng, đùng, đùng. . .

Long Ngưu không chút nào chịu phục, lần nữa súc đủ kình, lấy khí thế hung mãnh nhất va chạm mà đến.

Gặp Long Ngưu lần nữa va chạm tới, Lý Thất Dạ nở nụ cười, thản nhiên nói:

– Ngươi đã muốn so, vậy ta sẽ thanh toàn ngươi.

Nói xong, cũng đạp hai chân một cái, lần nữa vọt tới.

“Phanh” một tiếng, kết quả vẫn không có bất luận gì ngoài ý muốn, Long Ngưu bị Lý Thất đánh bay lần nữa, máu tươi phun ra.

Mặc dù nói toàn thân Long Ngưu bị lân giáp bao trùm, lại có lực lượng cường đại, nhưng mà, cùng Trấn Ngục Thần Thể và Phi Tiên thể của Lý Thất Dạ so sánh, vậy liền kém đến quá xa.

Oanh… oanh… oanh…

Long Ngưu một lần lại một lần không phục hướng Lý Thất Dạ va chạm mà đến, nhưng mà, nó một lần lại một lần bị Lý Thất Dạ đánh bay, căn bản không có cách nào cùng Lý Thất Dạ so sánh.

Cuối cùng, Long Ngưu bị Lý Thất Dạ đụng nằm, máu me khắp người, nằm rạp trên mặt đất thở nặng, muốn đứng lên cũng không được.

– Còn tức giận, nếu như ta muốn giết ngươi, coi như ngươi có mười cái mạng cũng không đủ giết.

Lý Thất Dạ nở nụ cười.

Lúc này, Lý Thất Dạ đứng ở trước mặt Long Ngưu, đưa tay gõ đánh lấy trán Long Ngưu, Lý Thất Dạ một lần lại một lần gõ đánh lấy trán Long Ngưu này, nghe từng tiếng “phanh, phanh, phanh” từ trong đầu Long Ngưu truyền tới, tựa như không cốc hồi âm.

Ông…

Rốt cục một tiếng vang nhỏ truyền tới, ở dưới Lý Thất Dạ một lần lại một lần gõ đánh, trong đầu Long Ngưu rốt cục có phản ứng.

“Ba” một tiếng, trong trán đầu Long Ngưu này phát ra từng sợi từng sợi huyết quang, huyết quang càng ngày càng nhiều, tựa như một vùng biển lớn mênh mông. Bên trong huyết quang như một vùng biển mênh mông kia, vậy mà hiển hiện một ngọn núi lớn.

“Hoa” một tiếng, trong huyết quang, ngọn núi lớn kia từ trong đầu Long Ngưu bay ra.

Bò….ò…

Đầu Long Ngưu này bị biến hóa đột nhiên dọa sợ, chỉ sợ nó cũng không nghĩ ra bên trong đầu mình có vật như vậy. Sau khi tòa cự sơn kia từ trong đầu nó bay ra, đầu Long Ngưu này cái gì cũng không để ý tới, mang theo thương thế xoay người bỏ chạy, trong nháy mắt bỏ trốn mất dạng.

Lý Thất Dạ cũng không đuổi theo nó, mục tiêu của hắn không phải Long Ngưu, mà là đồ vật trước mắt này, cho nên, Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm toà cự sơn trước mắt kia.

Toà cự sơn trước mắt này tản mát ra lượng lớn huyết quang, huyết quang này phát ra tựa như biển máu.

Nhưng mà, quái vật khổng lồ trước mắt này không phải một tòa cự nhạc, mà là Thời Huyết Thạch, đồ vật như cự nhạc kia là từ từng khối Thời Huyết Thạch chồng chất mà thành.

Thời Huyết Thạch trước mắt tuyệt đối không thể chê, phẩm chất tuyệt đối là đứng đầu nhất, coi như là nhân vật Thần Vương cấp cũng chưa chắc có thể hưởng dụng dạng Thời Huyết Thạch này.

Bên trong Thời Huyết Thạch phủ bụi lấy một đoàn quang mang, nghe được “bác” một tiếng vang lên, Thời Huyết Thạch phủ bụi rốt cục mở ra, quang mang lấp lóe, trong chớp mắt này, bên trong Thời Huyết Thạch chạy ra một đoàn quang mang.

Bên trong đoàn quang mang này lại là một con rồng, một đầu Hoàng Long.

Rống…

Hoàng Long này hướng Lý Thất Dạ rống lên một tiếng. Đầu Hoàng Long này cực kỳ mạnh mẽ, lúc nó lao ra, tựa như Chân Long hạ phàm, khí tức Thần thú vô cùng bá đạo trong nháy mắt tràn ngập, ở dưới khí tức đáng sợ dạng này, coi như là Thánh Hoàng cũng sẽ run lập cập.

– Từ từ, lão Hoàng Ngưu, là ta!

Lý Thất Dạ quát khẽ một tiếng, thanh âm như sét đánh, hắn miệng phun chân ngôn, ở bên trong lôi âm, cái chân ngôn này gõ đánh lấy đầu Hoàng Long kia.

Đối với Lý Thất Dạ gầm rú một tiếng, Hoàng Long nghe được Lý Thất Dạ nói, dừng một chút, vốn định xông lại, vậy mà ngừng lại.

Lúc này, mi tâm Lý Thất Dạ vừa mở, một dấu ấn bay ra, “Phanh” một tiếng, đạo lạc ấn này trong nháy mắt đánh vào trên người Hoàng Long, lúc lạc ấn kích ở trên người Hoàng Long, lập tức biến mất ở trong thể nội đầu Hoàng Long này.

Lúc lạc ấn của Lý Thất Dạ biến mất ở trong thể nội của Hoàng Long, Hoàng Long vậy mà phát sinh biến hóa, tất cả quang mang tiêu tán, lúc này, Hoàng Long biến hóa nhanh chóng, thời điểm rơi trên mặt đất hóa thành một đầu Thủy Ngưu.

Đây là một đầu Thủy Ngưu tráng kiện, thoạt nhìn không có địa phương gì đặc biệt, ngoại trừ so với Thủy Ngưu phổ thông tráng kiện hơn một chút mà thôi.

– Dạng này mới đúng nha.

Lý Thất Dạ đi qua, mà đầu Thủy Ngưu này vẫn nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, bất quá, nó cũng không có công kích Lý Thất Dạ.

– Thả lỏng một chút, là ta.

Lòng bàn tay Lý Thất Dạ đặt ở trên trán Thủy Ngưu. Lúc này, mi tâm của Lý Thất Dạ vừa mở, thức hải mênh mông vô tận hiển hiện, trong chớp mắt này, trong thức hải Lý Thất Dạ hiển hiện một đạo quang mang, đạo quang mang này trong nháy mắt bắn vào trong đầu Thủy Ngưu.

Lúc đạo quang mang kia của Lý Thất Dạ biến mất ở trong đó, nghe được “Ông” một tiếng, trên đỉnh đầu Thủy Ngưu vậy mà hiển hiện một vòng quang hoàn, vòng quang hoàn này thần thánh vô cùng, thế gian vạn vật không thể dính vào người, tựa hồ, vòng quang hoàn này là quang hoàn được chư thần gia trì, có thể đánh lui tà ma.

Bò….ò…

Khi vòng quang hoàn này hiển hiện, Thủy Ngưu rốt cục nhận ra Lý Thất Dạ, thập phần hưng phấn, đối với Lý Thất Dạ kêu một tiếng, dùng đầu ma sát lấy Lý Thất Dạ, lộ ra đặc biệt thân mật.

– Này mới đúng, tuy ly khai ta rất lâu, nhưng mà, ta y nguyên còn đó.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu Thủy Ngưu vừa cười vừa nói.

Thủy Ngưu cũng đặc biệt cao hứng, đặc biệt hưng phấn, trong mũi nó phun nhiệt khí, một lần lại một lần ma sát lấy Lý Thất Dạ, hết sức thân mật, như là nhìn thấy thân nhân.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng vỗ vỗ Thủy Ngưu, than nhẹ một tiếng, nói ra:

– Xem ra, hậu nhân của Thiên Phong Thần Tông đã không còn, chỉ sợ Thần Hoàng cũng gãy mất hậu nhân. Đã nhiều năm như vậy, cũng không có người trở về tìm ngươi, ta đối với Thần Hoàng hứa hẹn cũng ngừng ở đây.

Trước mắt đầu Thủy Ngưu thoạt nhìn phổ thông này, cũng không phải Thủy Ngưu bình thường, nó là một đầu Long Ngưu, hơn nữa, không phải Long Ngưu bình thường có khả năng so sánh, trên người nó chảy xuôi Chân Long huyết thống, mặc dù vẫn chưa phản tổ trở thành một đầu Chân Long, nhưng mà tuyệt đối là một đầu Thần Ngưu.

Đầu Thần Ngưu này Lý Thất Dạ thay nó lấy tên là Hoàng Ngưu Long. Nó đã từng là tọa kỵ của Lý Thất Dạ. Đã từng theo Lý Thất Dạ đi qua hiểm địa này đến hiểm địa khác.

Nếu như nói Tứ Chiến Đồng Xa là chiến xa Lý Thất Dạ chinh chiến thiên hạ, như vậy, Hoàng Ngưu Long liền là tọa kỵ để Lý Thất Dạ nhập hiểm địa tiến hung thổ.

Về sau, thời điểm Lý Thất Dạ để Thiên Phong Thần Tông Thần Hoàng tọa trấn Thiên Phong sơn mạch, Lý Thất Dạ đối với hắn nỗ lực làm ra đền bù tổn thất, ngoại trừ ban thưởng hắn không ít bảo vật, đồng thời, cũng đem Hoàng Ngưu Long ban cho Thần Hoàng.

Về sau Hoàng Ngưu Long đi theo Thần Hoàng, bất quá, nó lưu ở Thiên Phong Thần Tông, thành Thiên Phong Thần Tông thủ hộ thần linh.

Đế Bá

Đế Bá

Score 9
Status: Ongoing Author:
Ngàn vạn năm trước, Lý Thất Dạ trồng xuống một cây Thúy Trúc.Tám trăm vạn năm trước, Lý Thất Dạ nuôi một đầu cá chép.Năm trăm vạn năm trước, Lý Thất Dạ thu dưỡng một cái tiểu cô nương.... ... ... ... ...Hôm nay, Lý Thất Dạ tỉnh lại sau giấc ngủ, Thúy Trúc tu luyện thành thần linh, cá chép hóa thành Kim Long, tiểu cô nương trở thành Cửu Giới Nữ Đế.Đây là cố sự về một tiểu tử bất tử Nhân tộc dưỡng thành Yêu Thần, dưỡng thành Tiên thú, dưỡng thành Nữ Đế...

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset