Gốc thần thụ cổ xưa này đã tử vong không biết bao nhiêu vạn năm, trong lúc này cũng có không thiếu tồn tại cực kỳ cường đại ý định thu thần thụ, luyện trở thành pháp bảo, bất quá lại không người có thể đem cây này nhổ tận gốc, thậm chí ngay cả thân cây cũng không cách nào chém đứt, cuối cùng chỉ có thể bẻ gẫy một ít cành khô rời đi.
Nghe đồn, Man tộc của Địa hoang bộ lạc đã từng đi ra một vị Man Hoàng, chứng đạo thành đế, trở thành Thần Đế thống trị Chư Thiên vạn giới, lúc hắn ở Thần Quân đỉnh phong cảnh giới đã từng tới nơi đây, ý định thu thần thụ luyện thành pháp bảo, bất quá sau khi vị Man Hoàng này nhìn thấy thần thụ, liền lắc đầu rời đi, về sau luyện thành một thạch đỉnh với tư cách chứng đế chi bảo.
Có người hỏi hắn vì sao không thu lấy thần thụ, vị Man Hoàng này nói lo lắng kết xuống thù oán không hiểu, có người hỏi theo tới, vị Man Hoàng này liền cái gì cũng không chịu nói.
– Đây là ta thành đạo chi địa, cũng là chỗ ta táng thân.
Thiếu niên Thông U Thần Đế thân hình phiêu nhiên, đứng ở trên một cành cây của thần thụ chết héo, thản nhiên nói:
– Ta ở chỗ này thành đạo, về sau cảm giác mình sắp chết, vì vậy quay trở lại đây, chế tạo đế lăng. Ngày nay đế lăng tái hiện, ta cũng triệt để phục sinh.
Hắn trước mắt chỉ là một đám thần tính chuyển thế, thực sự không phải là tất cả thần tính chuyển thế, bởi vậy cũng không tính là triệt để phục sinh. Chỉ có thần tính bên trong đế lăng của hắn hoàn toàn nhập chủ thân thể này, mới xem như triệt để phục sinh.
Mọi người lặng chờ đế lăng mở ra, Giang Nam cười nói:
– Thông U đạo hữu, không biết trong đế lăng của ngươi phải chăng có bố trí cùng loại với tiên nhưỡng?
– Địa Hoàng đạo hữu giỏi về cất rượu, ta đối với cất rượu không biết chút nào.
Thiếu niên Thông U Thần Đế cười nói:
– Bất quá ta cũng có chỗ độc đáo của mình, gốc thần thụ này nhìn như đã chết, nhưng trên thực tế lại còn sống, rễ cây của nó sâu trát bên trong đế lăng, hấp thu Thiên Địa linh khí hóa thành linh lực. Đợi thời gian ta phục sinh, ngóc đầu trở lại, liền có thể dựa vào cổ linh lực này đến phụ tá tu hành. Chỉ là gốc thần thụ này là ta thành đạo chi vật, linh lực trong đó chính là dựa theo đạo tắc của ta luyện thành. Đối với giáo chủ chỉ sợ không có bao nhiêu tác dụng.
Hắn chính là một trong những Thần Đế mạnh nhất từ xưa đến nay, tự nhiên cũng sẽ lưu lại trùng trùng điệp điệp bố trí đến chuẩn bị thế thứ hai của mình, thời điểm kiếp trước cũng đã vì kiếp sau của mình lót đường.
Chỉ là, con đường mỗi người không cùng, đạo tắc của hắn không cách nào chiết đến trên người Giang Nam.
Giang Nam có chút thất vọng, đột nhiên cười nói:
– Ta cũng là dựa vào thần thụ thành đạo, đạo hữu mời xem, gốc Đế Hoàng thụ này của ta có thể ở bên trong linh lực của ngươi ân cần săn sóc hay không?
Hắn tế lên Đế Hoàng thụ của mình, chỉ thấy thần thụ phù hiện sau lưng hắn, khí lành tia tia, lộ ra rất là khí phái thần thánh, bất quá trên cây còn có một ổ chim to, lộ ra rất là dễ làm người khác chú ý. Hai đầu Thanh Điểu trong tổ chim nơm nớp lo sợ, duy chỉ có con nhũ điểu kia rất là hung hăng càn quấy, đứng ở cạnh tổ chim, chống nạnh kêu lên:
– Ngươi thật không thể nói đạo lý, đem chúng ta khốn lâu như vậy, cường hủy đi nhà lại không trả tiền, còn không thả chúng ta đi ra…
Giang Nam sớm đã thành thói quen, mắt điếc tai ngơ, bất quá chư vị thiếu niên Thần Đế lại tấc tắc kêu kỳ lạ, tiến lên vây xem, hai đầu Thanh Điểu càng thêm khiếp đảm, duy chỉ có nhũ điểu kia hung hăng càn quấy như trước, chống nạnh đối xử lạnh nhạt nhìn về phía chư vị thiếu niên Thần Đế, kêu lên:
– Nhìn cái gì? Chưa từng gặp qua chim to anh tuấn như thế sao?
– Đầu điểu này thật hung.
Cảnh Thiên Thần Đế cười nói.
Nhũ điểu chỉ cao khí ngang nói:
– Các ngươi nhiều người ta liền phải sợ sao? Ta từng ở trên đầu Hồ Thiên đi ị, solo ai cũng không sợ!
– Giáo chủ, ngươi cái gốc cây này liền đặt ở trong đế lăng ta ân cần săn sóc a.
Thiếu niên Thông U cười nói:
– Vài đầu điểu này, lúc ta nhàn hạ sẽ giúp ngươi dạy dỗ.
Giang Nam cảm ơn, đột nhiên, một cổ rung động không hiểu từ trên thần thụ truyền đến, chỉ thấy gốc thần thụ chết héo kia đột nhiên thay đổi, sinh cơ đậm đặc từ bên trong thần thụ tràn ra, đón lấy vỏ cây chết héo bắt đầu hiện xanh, cổ thụ rút cành nẩy mầm, gốc cây già gặp xuân, nhanh chóng dài ra lá xanh nồng đậm.
Trong khoảng khắc gốc cây chết này liền dài ra hàng tỉ cành, vô số cành lá sum xuê sinh trưởng, bao phủ Hám cốc nghìn vạn dặm, che khuất bầu trời.
Sau đó, chỉ thấy bên trong tán cây, vô số thần hà Thần Quang gột rửa, cộng đồng xây dựng một không gian mênh mông, trong phiến không gian kia, kiến trúc trùng trùng điệp điệp, rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy, rõ ràng là Thông U đế lăng!
Đế Uy ngập trời từ trong tán cây thần thụ phóng lên trời, cuốn động quần tinh trên không của Trung Thiên thế giới, Đế Uy cùng Địa Hoàng Đế Uy bên trong Bắc Mạc xa xa hô ứng!
– Lại có một tòa đế lăng xuất hiện!
Trung Thiên thế giới lần nữa oanh động, không biết bao nhiêu tu sĩ cùng Thần Ma kích động, nhao nhao hướng Hám cốc chạy đến. Cũng có người trong lòng âm thầm sợ hãi:
– Trong năm ngày liên tục xuất hiện hai đại đế lăng, chẳng lẽ Trung Thiên thế giới muốn thay đổi sao?
Trong Hám cốc, Thông U Thần Đế cười nói:
– Chư vị đạo hữu, chúng ta đi vào a?
– Chờ một chút.
Giang Nam cười nói:
– Ta còn có mấy đạo hữu muốn chạy tới.
Trong lòng mấy người Thông U Thần Đế buồn bực, cũng không lâu lắm, chỉ thấy trên bầu trời từng mặt đại kỳ phiêu động, phía trên đại kỳ đứng Thần Ma cùng tu sĩ, gào thét hướng bên này chạy đến, nguyên một đám hưng phấn dị thường.
Từng mặt đại kỳ rơi xuống đất, rất nhiều tu sĩ cùng Thần Ma nhao nhao tuôn ra tiến lên đây, hướng Giang Nam thi lễ, miệng nói “Giáo tôn”, vui mừng lộ rõ trên nét mặt.
Sắc mặt Thông U Thần Đế tối sầm, biết những Thần Ma cùng tu sĩ này là môn hạ đệ tử của Giang Nam, từ Thần giới chạy đến chia đế duyên của hắn. Trong đế lăng của hắn mặc dù không có tiên nhưỡng, nhưng các loại pháp bảo cũng là nhiều vô số kể, Giang Nam đem đệ tử cùng Thần Ma tinh nhuệ của mình gọi tới, hiển nhiên là ý định để cho bọn hắn vơ vét tài phú bên trong đế lăng của mình, lớn mạnh thực lực Thánh tông.
Lần này bên trong tu sĩ cùng tới, có không ít người đã tu luyện tới Thiên Cung bát trọng cửu trọng, đạt được đế duyên lần này, chỉ sợ liền có thể tu thành Thần Ma rồi!
– Mấy vị bệ hạ tốt, mấy vị bệ hạ an khang.
Một đại Phật béo lùn chắc nịch, mặt đầy dáng tươi cười, liên tục hướng mấy thiếu niên Thần Đế chào, khuôn mặt mập ục ục có thể bài trừ đi ra hơn mười đóa hoa, không ngớt lời nói:
– Tiểu Phật ngưỡng mộ mấy bệ hạ đã lâu rồi! Thông U bệ hạ, chúng ta lại gặp mặt, đây là phần mộ của ngài sao… Diệu Đế sư đệ, Diệu Đế sư đệ, mau tới đây! Tại đây thật là Thông U bệ hạ đế lăng ah!