Thi Hiên Vi rơi lệ, huy kiếm trảm tơ ngọc, đờ đẫn nói:
– Sau khi chết truy phong, có làm được cái gì?
– Giáo chủ còn được phong làm Đô Thiên Chi Chủ mới, lập tức tiền nhiệm! Cái thằng này rõ ràng còn sống, còn leo đến trên đầu chúng ta rồi!
Tam Khuyết Phật Đà cả kinh kêu lên.
Trong Thuần Dương điện, chúng nữ giật mình, Nhạc Ấu Nương vội vàng móc móc lỗ tai, có chút khó có thể tin nói:
– Ta không có nghe lầm chớ? Giáo tôn còn sống, còn được phong làm Tả Thiên Hầu, Đô Thiên Chi Chủ?
Chúng nữ tử khác vừa mừng vừa sợ, Thi Hiên Vi lập tức ngừng tuệ kiếm, càng là vui buồn lẫn lộn, chỉ nghe bên ngoài tiếng cười càng lúc càng lớn, thanh âm của Hoa Trấn Nguyên truyền đến, hậm hực nói:
– Chúng ta hôm nay ở Đô Thiên làm người hầu, sau này chẳng phải là muốn gọi hắn một tiếng lão gia sao?
– Đúng vậy, Tả Thiên Hầu, Đô Thiên Chi Chủ, nếu là Thiên hầu, hầu vị tự nhiên là cực cao, bất quá như thế nào còn phong hắn làm Đô Thiên Chi Chủ? Cái này chẳng phải là muốn để cho hắn cả đời rửa sạch sao?
– Đoán chừng là tiểu tử này tự mình yêu cầu a? Tiểu Phật phát hiện, cái thằng giáo chủ này đặc biệt thích rửa sạch…
– Tiểu Quy, ngươi cái chưởng giáo Chí Tôn này là làm không được rồi!
…
Giang Lâm cùng bọn người Nhạc Ấu Nương như một trận gió lao ra, chỉ thấy Đông Cực Nữ Đế phái tới thần quan đã rời đi, rất nhiều cường giả Đô Thiên thần giới nhao nhao vây quanh một mặt Kim Bảng treo ở trước cửa Đô Thiên Phủ, mấy nữ tử xâm nhập trong đám người, chỉ là người ta tấp nập, các nàng cũng lách không đi vào.
Nhạc Ấu Nương nóng nảy, dùng sức đẩy người phía trước ra:
– Không nên lách vào, không nên lách vào, lại lách vào lão nương sẽ mang thai!
Tú Vân thiên nữ trừng liếc nàng, vung tay áo khai mở mọi người, lúc này mới đi đến trước Kim Bảng được, bọn người Nhạc Ấu Nương vội vàng nhìn lại, chỉ thấy Chư Thiên rất nhiều nhân vật nổi danh đều đã được đến phong thưởng, trên cơ bản chỉ cần là Thần Chủ, đều có thể đạt được phong vị, trong đó thậm chí còn có rất nhiều Thần Chủ của Đô Thiên, danh tự bọn người Tương Ngạn Thần Chủ, Mão Thiên thần chủ cũng thình lình ở trong, thậm chí còn có danh hào của Tú Vân thiên nữ.
Bất quá bọn người Tương Ngạn Thần Chủ Mão Thiên thần chủ cùng Tú Vân thiên nữ chỉ là Phong Hầu Phong Vương, có một danh hào, nhưng không có thực chức.
Hơn nữa trong tay bọn hắn không có binh lực, không có phạm vi thế lực của mình, mặc dù chưởng quản một tòa Thần giới Chư Thiên, cũng là hữu danh vô thực.
Mấy nữ tử sưu tầm mọi nơi, rốt cục tìm được tên Giang Nam, không khỏi đại hỉ, nhìn kỹ mấy lần, chỉ thấy trên đó viết là phong Giang Nam thành Tả Thiên Hầu, Đô Thiên Chi Chủ, cho hắn lập tức tiền nhiệm, mà Đô Thiên thần tôn thì bị điều đến Hậu Thổ Thiên, phụ trách Thiên Ngục.
– Thật sự!
Tú Vân thiên nữ nhẹ nhàng thở ra, cười nói.
Giang Lâm cũng là vui đến phát khóc, Nhạc Ấu Nương
cười nói:
– Ta đã nói người tốt đoản mệnh, tai họa sống ngàn năm, giáo tôn làm sao có thể chết được chứ.
Giang Lâm nín khóc mỉm cười, xô đẩy nàng một cái, cười nói:
– Cái gì gọi là người tốt sống không lâu, tai họa sống ngàn năm? Ca ca ta rõ ràng là người tốt!
Chúng nữ vội vàng phản hồi Thuần Dương điện, chỉ thấy Mộ Vãn Tình cùng Thi Hiên Vi chúng nữ đã đứng ở ngoài Thuần Dương điện, Thi Hiên Vi muốn đi xem Kim Bảng, lại có chút sợ hãi, sợ chỉ là một trò khôi hài, làm cho nàng lại trải qua một hồi thăng trầm, đạo tâm của nàng đã không chịu nổi thay đổi lần nữa.
– Sư mẫu, thật sự!
Chúng nữ còn chưa đi vào Thuần Dương điện, Nhạc Ấu Nương liền kêu lớn.
Thi Hiên Vi nhẹ nhàng thở ra, vội vàng chạy tới Đô Thiên Phủ, bọn người Mộ Vãn Tình vội vàng tương theo, còn chưa đi vào Đô Thiên Phủ, chỉ thấy bầu trời đột nhiên đại phóng Quang Minh, từng đợt Thần Quang nặng nề rung động không ngừng hướng ra phía ngoài tách ra, trong Thần Quang một mặt đại kỳ trải rộng ra, mặt cờ thần quang đổ xuống, một mực phủ đến trước Đô Thiên Phủ.
Một lão mập mạp chân đạp Thần Quang, đi vào Đô Thiên thần giới, cao giọng cười nói:
– Huyền Thiên giáo chủ, ta và ngươi trước đi Đô Thiên Phủ, đợi ta đem Đô Thiên Phủ hết thảy sự vật giao cho ngươi, sau đó ta liền đi Thiên Ngục nhậm chức, ngươi xem coi thế nào?
Lão mập mạp này đúng là Đô Thiên thần tôn, hôm nay so vừa lúc rời đi Đô Thiên thần giới cường đại ra ba bốn lần, thanh âm to rõ, thanh âm của hắn vừa mới rơi xuống, chỉ thấy một vị thiếu niên thư sinh hiện ra ở bên trong Đô Thiên thần giới, chân đạp đại kỳ cất bước đi tới.
Thiếu niên thư sinh kia không nói gì, chỉ là mỉm cười gật đầu.
– Cung nghênh chưởng giáo Chí Tôn!
Trước Đô Thiên Phủ, Huyền Thiên Thánh tông mấy ngàn Thần Ma ngay ngắn khom người, cất cao giọng nói, thanh âm rung chuyển chân trời.
Giang Nam cùng Đô Thiên thần tôn một trước một sau cất bước đi tới, nhẹ nhàng nâng tay, mọi người không tự chủ được đứng dậy, ánh mắt Giang Nam rơi vào trên người Thi Hiên Vi, hai người ánh mắt tao ngộ, quấn quýt si mê, Thi Hiên Vi vọt tới, hai người cùng một chỗ.
Da thịt chạm nhau, Thi Hiên Vi cảm nhận được ý chí ôn hòa của người yêu, chỉ cảm thấy trong nội tâm đột nhiên có vô hạn vui mừng, vô hạn ủy khuất, vô hạn không bỏ, tất cả cảm xúc đột nhiên hóa thành nước mắt rơi xuống.
– Mẫu thân, đây là không bỏ sao?
Tịch Trọng đột nhiên hướng Mộ Vãn Tình nói:
– Phụ thân Bất Xá thiên công, là có loại chia lìa đau khổ còn có tụ hợp vui sướng này sao? Ta khi nào mới có thể chính thức lĩnh ngộ ra loại tâm tình này?
Mộ Vãn Tình nhẹ nhàng gật đầu, lập tức lắc đầu nói:
– Ta tình nguyện ngươi vĩnh viễn cũng không cần lĩnh ngộ ra Bất Xá thiên công.
Đột nhiên, đôi môi ôn hòa của Giang Nam dán ở trên môi Thi Hiên Vi, Thi Hiên Vi trợn tròn con mắt, nước bọt hai người tương dung, nàng lập tức cảm thấy vô số đại đạo từ trong miệng Giang Nam vọt tới, lưu trong cơ thể nàng.
Cổ đại đạo này là hùng hồn bực nào, phi tốc đền bù nàng mấy ngày nay tâm thần hao tổn, không chỉ như thế, thậm chí còn đang không ngừng đẩy thăng tu vi của nàng.
Thân thể mềm mại của Thi Hiên Vi chấn động, đột nhiên sau lưng hiện ra từng đợt thần luân nặng nề, tám tòa đạo đài tám tòa thần phủ tám tòa Thiên Cung bay tới, đúc thành một con đường thành thần, sau đó tứ trọng thiên đình hiển hiện, vô số Thần Ma sừng sững ở bên trong Thiên đình, sau đó vô số Thần Tôn đại đạo bay múa, đan vào giao hòa, dần dần hình thành đệ ngũ tòa Thiên đình!
Đệ ngũ tòa Thiên đình chỉ cần vừa thành, nàng là Thần Tôn!
Giang Nam không chỉ là hôn môi nàng, hơn nữa còn là muốn đem trận La Thiên gặp gỡ này của mình, chia cho nàng, trợ giúp nàng tái tiến một bước, đi đầu tăng lên tới Thần Tôn cảnh giới, trở thành một trong những Cự Đầu của Chư Thiên vạn giới!
Thật lâu, đôi môi Giang Nam tách ra.
Trước Đô Thiên Phủ vô số Thần Ma ngơ ngác nhìn xem một màn này, Huyền Thiên giáo chủ rõ ràng ở trước mặt mọi người cùng giáo chủ phu nhân làm ra loại cử động thân mật này, thật sự có chút đồi phong bại tục, nhưng vừa hôn tạo nên một Thần Tôn, cái này không khỏi cũng quá làm người nghe kinh sợ đi à nha?