Giang Nam nhìn bóng lưng hai người, đầu óc ù vang. Nữ nhân kia là đạo lữ sau khi Quảng Đô Thiên Tôn trở thành điện chủ Đạo Quân điện, Thần Tang nương nương. Nàng là gốc tiên thiên linh bảo, thần tang thụ đi theo Tịch Diệt Đạo Nhân.
Thời đại thái thượng, Thần Tang nương nương tọa hóa biến thành thần tang thụ, Quảng Đô Thiên Tôn tài hoa tuyệt đại vứt bỏ đạo tâm, đại đạo trở thành Tịch Diệt Đạo Nhân.
Đây là khởi nguồn Tịch Diệt Đạo Nhân làm cường giả, sinh linh mười bảy thời đại run sợ. Từ nay Tịch Diệt Đạo Nhân bước lên con đường tà ác, hủy diệt, bóng tối của gã bao phủ các thời đại.
Giang Nam đứng lặng thật lâu. Quảng Đô Thiên Tôn có thể từ một Đạo Quân đỉnh cao trong một thời đại trở thành điện chủ Đạo Quân điện, tài hoa của gã kinh thiên động địa. Nhưng cuối cùng Quảng Đô Thiên Tôn biến thành tồn tại tà ác làm mọi người sợ hãi, gã lắng nghe câu chuyện của ngươi trong khi hủy diệt ngươi, nhưng bao nhiêu người biết câu chuyện của Tịch Diệt Đạo Nhân?
Tương lai Giang Nam quay về Tiên giới, vẫn sẽ đứng đối lập với Tịch Diệt Đạo Nhân. Nhưng bây giờ, Giang Nam có chút tôn trọng Tịch Diệt Đạo Nhân.
– Nếu ta gặp chuyện như Tịch Diệt Đạo Nhân, phải chăng ta cũng sẽ giống như hắn?
con đường còn trải dài đằng trước, Giang Nam cất bước tiến tới, để thời gian bình ổn nỗi lòng, để ảo diệu đại đạo tẩy đi cảm xúc. Giang Nam dùng mấy ngàn năm tập trung nghiên cứu đại đạo thời đại nguyên diệt, bước lên thời đại nguyên thiên. Giang Nam chứng kiến Vô Cực Thiên Tôn nổi lên, thể hiện tài hoa không ai sánh bằng, khai sáng đại đạo nhân quả của mình. Cuộc đời Vô Cực Thiên Tôn có vui có buồn, là một truyền kỳ khác, thần thoại khác.
Giang Nam lại đến thời đại nguyên khởi, chứng kiến vũ trụ này huy hoàng và suy sụp, vô số sinh linh bi hoan ly hợp.
Cuối cùng Giang Nam đến thời đại nguyên đạo, thời đại xa xưa nhất, thời đại thứ nhất sinh ra trong hỗn độn. Nơi này có tồn tại gần tận cùng đại đạo nhất, có văn minh và huy hoàng đời sau không thể sánh bằng. Thời đại nguyên đạo sinh ra cường giả khai sáng Đạo Quân điện, lực lượng hùng mạnh để Đạo Quân điện đứng ở tận cùng thời gian và không gian.
Khi đó chưa có vô nhân cấm khu, chưa có đại đạo nhiều thời đại. Tất cả khởi bước, mọi thứ từ không đến có.
Khi vào thời đại nguyên đạo, Giang Nam thấy tịch diệt kiếp trước giờ chưa từng có, không thể tưởng tượng. Kiếp số kinh người, khổng lồ hơn tất cả tịch diệt kiếp đời sau cộng lại.
Cảnh tượng đó khủng bố biết mấy, tình huống kinh khủng nhường nào.
Giang Nam nghiên cứu hơn hai mươi thời đại, tinh thông đại đạo tịch diệt cũng phải run rẩy.
Giang Nam rùng mình:
– Nếu thời đại tiên đạo nghênh đón tịch diệt kiếp như thế e rằng… Rằng…
Thời đại nguyên đạo rất huy hoàng, thời đại này được ưu đãi, là thời đại thứ nhất sinh ra trong hỗn độn. Có nguyên thủy chi khí dồi dào, thứ huyền diệu thần kỳ này có thể nói là linh khí đẳng cấp cao nhất. Trong nguyên thủy chi khí chứa một ít ảo diệu liên quan tận cùng đại đạo, chỉ có hoàn toàn phá hủy tất cả mới sinh ra nhiều.
Từ sau thời đại nguyên đạo, mỗi lần thời đại cũ bị phá hủy mới sinh ra nguyên thủy chi khí, bị phá hoàn toàn. Bởi vì thời đại nguyên đạo có quá nhiều cường giả, toàn là người mạnh mẽ, rèn ra thần vật nghịch thiên như Đạo Quân điện trốn ở tận cùng thời gian và không gian, nơi tịch diệt kiếp không thể đến. Cho tới nay mỗi thời đại không hoàn toàn khai sáng, vì sau này nguyên thủy chi khí sinh ra ngày càng ít dần.
Nếu có thể quét hết tồn tại tiền sử, phá hủy vô nhân cấm khu, dọn sạch Đạo Quân điện, lại khai sáng hỗn độn, nguyên thủy chi khí sinh ra sẽ dồi dào như thời đại nguyên đạo.
Nhưng khả năng đó quá nhỏ bé. Trước không nói là ai có năng lực công phá Đạo Quân điện, giết hết Đạo Quân cổ xưa tỏg đó, chỉ nói vô nhân cấm khu. Trừ thời đại nguyên đạo, nguyên khởi, mấy thời đại khác bị đóng chặt, không nhổ vô nhân cấm khu được.
Mấy thời đại sau nhỏ yếu như yêu, ma, chú vì bị vô nhân cấm khu ngăn cản, khai sáng ra không gian hỗn độn ít đến tội.
Tiên giới thời đại tiên đạo thì càng bé xíu xiu, sinh ra nguyên thủy chi khí ít đến không đáng nhắc tới. Sau này Đế và Tôn luyện nguyên thủy chi khí mỏng manh thành pháp bảo, đưa tặng nó để dụ dỗ Giang Nam.
Nhưng nguyên thủy chi khí ở thời đại nguyên đạo thì cực kỳ dồi dào, nên mới sinh ra văn minh huy hoàng, nhiều cường giả, mãi không lần mò đến tận cùng đại đạo.
Giang Nam đứng trong dòng thời gian nhìn lịch sử, quá trình thời đại này, rất là kinh thán. Thời đại nguyên đạo có quá nhiều cường giả, đại đạo phát triển đến đỉnh cao.
Giang Nam đi càng chậm, nhìn mọi đại đạo trong thời đại nguyên đạo, hấp thu dinh dưỡng.
Kỳ ngộ này rất hiếm có. Khi thấy cường giả thời đại nguyên đạo hoang phí nguyên thủy chi khí thì Giang Nam đỏ mắt ghen tỵ. Giang Nam chỉ còn lại nửa nguyên thủy chi khí, để dành đột phá cảnh giới Thiên Quân. Vài cường giả thời đại nguyên đạo không biết quý trọng là gì, không kiêng nể gì dùng nguyên thủy chi khí tăng cao thực lực.
Giang Nam chép miệng:
– Hận không sinh ra trong thời đại…
Giang Nam ngược dòng hơn mười ức năm, bỗng giật mình:
– Không đúng, lạ, quá lạ! Tại sao ta không thấy Đạo Quân điện? Tại sao không thấy hai vị điện chủ rèn, sáng lập Đạo Quân điện trước khi tịch diệt kiếp đến?
Trong lòng Giang Nam có nhiều khó hiểu. Đạo Quân điện là thần điện có thể tránh tịch diệt kiếp, rèn thần điện đương nhiên sẽ kinh thiên động địa. Hai điện chủ Đạo Quân điện là siêu cường giả thời đại nguyên đạo.
Nhưng Giang Nam nhìn hơn mười ức năm mà không thấy tình hình rèn Đạo Quân điện, không thấy hai điện chủ cường đại vô biên.
Giang Nam bỗng hiểu ra:
– Ta trông thấy thời đại nguyên đạo không hoàn chỉnh, thời đại này xảy ra vài chuyện bị nhân vật khủng bố giấu khỏi dòng thời gian.
Là ai có pháp lực lớn đến nỗi giấu một đoạn lịch sử từ dòng thời gian?
Thực lực của người này e rằng càng mạnh hơn Đế và Tôn.
Giang Nam đăm chiêu:
– Chẳng lẽ là điện chủ sống sót kia đã làm?
Giang Nam từng thấy ký ức hỗn độn, hai điện chủ sáng lậ Đạo Quân điện vì truy tìm tận cùng đại đạo mà đánh nhau. Một người chết, người kia biến mất, nói là chờ Đế và Tôn tìm đến.
– Chỉ có người đó mới che giấu đoạn lịch sử hắn và tồn tại khác rèn Đạo Quân điện trong dòng thời gian.
điện chủ Đạo Quân điện sống sót trong ký ức hỗn độn mặt mũi mơ hồ, rất bí ẩn. Giang Nam nhìn khắp sinh linh thời đại nguyên đạo, không biết phải chăng người này cũng nằm trong số đó.
Giang Nam tiếp tục ngược dòng, gặp thời kỳ đỉnh cao nhất của thời đại nguyên đạo hàng vạn năm trước. Giang Nam bỗng sửng sốt, nhìn thời đại nguyên đạo, hắn thấy một khuôn mặt quen thuộc.
Người kia cũng nhìn Giang Nam, lộ biểu tình nghi hoặc.
Người đó nhẹ giọng nói:
– Đế Giang đến từ tương lai?
Giang Nam nhìn chằm chằm, người quen này biến mất khỏi thời đại nguyên đạo.
Giang Nam bật cười:
– Lại giấu mình sao? Đạo hữu, ngươi không biết tương lai chúng ta còn gặp lại nhau không? Nhưng pháp lực, đạo hạnh như thế mới là ngươi thật sự đúng không? Ngươi giấu mình trong các thời đại vì sợ Đế và Tôn nhìn thấy hay sợ tồn tại của ngươi ảnh hưởng đời sau?