Thiên Nguyên thần tổ không đi.
Linh Nữ nhíu mày.
Đại Diễn Cổ Thần hừ mạnh, thản nhiên nói:
– Thiên Nguyên, nếu ngươi muốn đi theo Ma Kha thì hãy giao Hỗn Độn Thiên Cung ra đi!
– Đại Diễn, đừng làm vậy.
Linh Nữ kêu La Ma Cổ Thần tới, nhẹ giọng nói:
– Bụng dạ Ma Kha xấu xa lôi kéo thực lực của mình, hắn cứu Thiên Nguyên thần tổ ra đương nhiên muốna nắm giữ Hỗn Độn Thiên Cung, sao chịu trả lại?
La Ma Cổ Thần vội nói:
– Linh, chúng ta không có tiên thiên pháp bảo…
– Có nguyên chung là được rồi.
Linh Nữ đi hướng nguyên chung, tiên thành bên dưới nguyên chung đã biến mất. Trăm vạn Tiên Quân, chín thành chủ Thiên Quân cũng biến mất, hóa thành thiên địa đại đạo.
Linh Nữ lấy nguyên chung xuống, vạt váy bay lên, đóa hoa trên mái tóc càng đẹp xinh.
Linh Nữ bình tĩnh nói:
– Đi đi, Huyền Thiên độ nhân kiếp, theo ta tiễn Huyền Thiên một đoạn đường.
Nguyên chung bị lấy xuống, cái chuông to tràn ngập đạo uy bất diệt khủng bố hơn xa tiên thiên pháp bảo khác. Nhưng mặt ngoài chuông to nứt nẻ, đó là vết thương để lại khi cưỡng ép mở ra tiên thiên linh bảo.
Dù vậy linh bảo đúng là linh bảo, pháp bảo khác không thể sánh bằng.
Linh Nữ giao nguyên chung cho Đại Diễn Cổ Thần, dẫn Đại Diễn, La Ma Cổ Thần, Hắc Điệt, đám hỗn độn Thiên Quân bay tới chỗ Giang Nam.
Những người khác thấy Linh Nữ lấy nguyên chung thì lòng máy động. Thiên Cơ Đạo Quân, Đạo Tạng Thiên Tôn, hai vị Đạo Quân chuyển thế thời đại thiên thiên đạo lao nhanh hướng nguyên đỉnh.
Lúc này các bóng người bay hướng nguyên tháp, định lấy hai tiên thiên linh bảo xuống.
Nhưng Đạo Tạng Thiên Tôn, Thiên Cơ Đạo Quân đến bên dưới nguyên đỉnh, giật mãi mà không lấy được cái đỉnh to. Những người định lấy nguyên tháp xuống cũng bất lực, không được nguyên tháp công nhận.
– Là Bất Không Đạo Nhân để lại sắp đặt cho Linh Nữ lấy nguyên chung, chúng ta không may mắn như thế.
Đám Đạo Tạng Thiên Tôn xoay người đi:
– Bây giờ nên tiễn Huyền Thiên lên đường.
Giang Nam ung dung đi đến chính giữa hai đạo cung, một bên là Thế Giới thụ cành lá nâng lên đại thế giới vũ trụ Càn Khôn, bên kia là hồng mông thanh liên, hồng mông tràn ngập, trong sen như có vũ trụ Càn Khôn.
Thế Giới thụ hay hồng mông thanh liên đều to lớn không gì sánh bằng, vô số đại đạo quấn quanh thấp thoáng trong đó, chống đỡ tầng hư không thứ bảy Tiên giới.
Giang Nam ngước nhìn Thế Giới thụ, than thở khen không dứt, bộ dáng không giống như chứng đạo Thiên Quân, thiên kiếp, nhân kiếp, tai vạ sắp đến nơi.
Trong hai đạo cung vang vọng đại đạo, vô số 17uy bay tới. Có mấy trăm tiên đạo trốn ra khỏi đạo tràng Đế Tôn cũng xuất hiện. Đại đạo chấn động, uy nhiếp không gì sánh bằng đè xuống Giang Nam.
Ức vạn loại dị tượng quay quanh bên cạnh Giang Nam, công kích liên miên.
Đinh Thiên Nguyên Thung nằm trong tay Giang Nam rung bần bật như muốn thoát khỏi khống chế. Báu vật này có uy lực ngang ngửa với tiên thiên pháp bảo, là trọng bảo Đế và Tôn luyện ra chống đỡ thiên địa Tiên giới, sức mạnh khổng lồ biết bao. Đinh Thiên Nguyên Thung rơi vào tay Giang Nam, bị hắn luyện hóa nhưng nó vẫn muốn nhảy ra khỏi sự kiểm soát để tấn công, tiêu diệt hắn.
Giang Nam cầm Đinh Thiên Nguyên Thung, vẻ mặt thản nhiên. Đinh Thiên Nguyên Thung vùng vẫy cỡ nào cũng không thoát khỏi tay Giang Nam được.
– Vạn Vật đạo hữu.
Vạn Vật Đạo Tổ chạy tới đầu tiên. Giang Nam không ngoái đầu lại, vô tận dị tượng tiên đạo bao vây hắn, Giang Nam tiếp tục ngửa đầu nhìn Thế Giới thụ.
Giang Nam mỉm cười nói:
– Trong dòng thời gian ta gặp Tiên Đế bệ hạ, hắn nói với ta nếu tiếp tục ngoan cố không thay đổi kiên trì đi đường thần đạo sẽ gặp nạn. Nếu muốn đến tận cùng thần đạo sẽ đối địch với nguyên thời đại tiên đạo.
– Ý của Tiên Đế bệ hạ là trừ phi ta có thực lực đối kháng với thời đại tiên đạo, nếu không đã định trước sẽ chết.
Vạn Vật Đạo Tổ nhìn Giang Nam, mắt dần sáng ngời, quanh thân hiện ra chín tiên đạo, là chín đại đạo gã lấy từ đạo tràng Đế Tôn.
Chín đại đạo đại biểu các thời đại Vạn Vật Đạo Tổ đã qua, chú đạo, ma đạo, yêu đạo, thần đạo. Nhân đạo, hồn đạo, cự linh, sa môn, thánh đạo.
Vạn Vật Đạo Tổ đã tế luyện chín tiên đạo vô cùng quen tay, hơn xa cường giả khác. Vạn Vật Đạo Tổ thậm chí dung nhập lĩnh ngộ về đạo trong năm tháng xa xưa vào chín đại đạo này.
Đế và Tôn để lại ba ngàn đại đạo không hoàn chỉnh, chỉ có hình dạng ban đầu, chừa không gian rộng lớn cho người tài trí thông thiên bù đắp hoàn thiện.
Vạn Vật Đạo Tổ đã bù đắp, hoàn thiện chín tiên đạo bảy, tám phần, còn tuyệt hơn bản thân gã. Chín tiên đạo ghép lại, có xu hướng hợp thành một loại đại đạo.
Lúc này đại đạo thứ mười xuất hiện, đó là tiên đạo tự Vạn Vật Đạo Tổ lĩnh ngộ ra, là thuyết minh tối cao của gã với giáo chủ.
Đạo phủ đại đạo thứ mười vừa xuất hiện liền thống nhất chín đại đạo hợp thành một, biến thành một quyển Thái Cực đồ.
Vạn Vật Đạo Tổ nhờ vào kỳ ngộ đạo tràng Đế Tôn hợp nhất các đại đạo kiếp trước Tu luyện thành một, luyện thành Thái Cực đồ.
Quyển Thái Cực đồ bay ra, tiên thiên bất diệt.
Chờ khi Vạn Vật Đạo Tổ chứng Đạo Quân là có thể luyện Thái Cực đồ thành tiên thiên linh bảo, không cần tế luyện thân thể biến bản thân thành tiên thiên pháp bảo.
Nếu làm được bước này Vạn Vật Đạo Tổ sẽ vượt qua đám Đạo Quân ẩn cư trong Đạo Quân điện, đạt đến trình độ càng cao.
Vạn Vật Đạo Tổ đứng trong Thái Cực đồ, hai âm dương ngư phun ra. Một âm ngư há mồm phun ra viên tiên thiên hỗn nguyên châu, đó là tiên thiên pháp bảo thật sự. Dương ngư phun một luồng tiên thiên bất diệt linh quang biến thành tiên thiên pháp bảo, tiên thiên quyền trượng.
Vạn Vật Đạo Tổ túm lấy tiên thiên quyền trượng, song ngư bơi quanh chân gã. Khi cá bơi từng đợt tiên thiên bất diệt linh quang lóe lên, hoặc biến thành tiên thiên yếm ma thương, hoặc là thành tiên thiên linh căn, hoặc hóa thành tiên thiên kim long giản, hoặc thành tạo hóa chi môn, các dị tượng bay bổng cùng Thái Cực đồ, lúc chìm lúc nổi.
Đại đạo của Vạn Vật Đạo Tổ đã thành.
Nguyên thủy chi khí trong đạo tràng Đế Tôn khiến tu vi Vạn Vật Đạo Tổ đến trung hậu kỳ Thiên Quân, mạnh hơn lúc trước rất nhiều.
– Huyền Thiên, ngươi định một mình đối kháng một thời đại sao?
Vạn Vật Đạo Tổ phong độ phiên phiên, khí độ khí phách làm người phục.
Vạn Vật Đạo Tổ bình tĩnh nói:
– Đối kháng một thời đại huy hoàng trước giờ chưa từng có, đối địch toàn thời đại, một người có làm được chuyện này không?
Giang Nam cười nói:
– Bởi vậy ta có cách nghĩ của mình.
Giang Nam thả Đinh Thiên Nguyên Thung ra, cây cọc vẫn rung bần bật nhưng không bay ra khỏi người hắn được.
Giang Nam chắp tay sau lưng, thản nhiên nói:
– Một mình ta không thể đối kháng với thời đại tiên đạo, nhưng nếu cá nhân ta là một thời đại thì sao?
Vạn Vật Đạo Tổ kinh ngạc hỏi:
– Một người là một thời đại?
Giang Nam cười toe toét:
– Đúng rồi, cá nhân ta là một thời đại. Ta là thần, thân thể của ta là vũ trụ thần đạo, ta là thời đại thần đạo. Thời đại tiên đạo có vô số cường giả, ức vạn tiên nhân. Thời đại thần đạo của ta chỉ có một mình ta đã đủ, tuy tiên đạo đối địch với ta nhưng thần ta đây vẫn bảo vệ Tiên giới.