Mấy người khác gật đầu, ánh mắt dịch chuyển khỏi trên người Giang Nam, đi sưu tầm những người khác bên trong Trung châu xã tắc đồ, lần này tuổi trẻ cường giả tiến vào Trung châu xã tắc đồ có khoảng chừng hơn năm ngàn người, không ít người giờ phút này đã bắt đầu tao ngộ, thỉnh thoảng có người không thể chống lại đối thủ, tâm niệm vừa động liền bị truyền ra xã tắc đồ, cũng có người chết thảm ở dưới công kích của đối thủ.
– Mấy ánh mắt vừa rồi nhìn trộm ta kia đã biến mất!
Trong mắt Giang Nam tinh quang lóe lên, vừa rồi mấy ánh mắt kia cho hắn áp lực thực lớn, nghĩ đến là ở ngoài xã tắc đồ có người âm thầm nhìn trộm, để cho hắn như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
Bất quá mấy ánh mắt này biến mất, liền để cho hắn yên lòng, thân hình đột nhiên bạo lên, nghênh tiếp chín đại chí bảo hư ảnh!
– Phá kiếp đúng là lúc này!
– Cái gì Thiên Đạo chí bảo, hết thảy phá cho ta!
– Vô Úy Ấn!
…
Thần Quang bắt đầu khởi động như nước thủy triều, hướng ra phía ngoài phún dũng, mơ hồ có thể chứng kiến một mảnh thiên cung hiện lên, Câu Trần Yêu Đế cùng Giang Nam đồng thời đứng dậy, quân lâm thiên hạ, một ấn nghênh tiếp chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh.
Oanh…
Đạo Kim Ngọc Bàn đứng mũi chịu sào, khay ngọc này chưa kịp biến hóa, liền trực tiếp bị Vô Úy Ấn oanh trúng, để cho chí bảo hư ảnh đối với hắn uy hiếp lớn nhất kia dẫn đầu tan vỡ!
Sắc mặt Giang Nam có chút tái nhợt, Vô Úy Ấn vừa ra, liền rút sạch pháp lực của hắn, để cho pháp lực của hắn tiêu hao hết chín thành!
Ba thanh Thiên Ý Tru Tiên Kiếm trảm phá Thần Ma Động Thiên của Giang Nam, ngang trời cao tám trăm dặm, những nơi đi qua, Thần Ma hư ảnh trong Động Thiên hóa thành khói xanh, bị trảm sạch sẽ!
Boong boong loong coong!
Kiếm quang rơi vào trên người Giang Nam, ánh lửa văng khắp nơi, lại không thể trảm phá Hồng Mông chi thân của hắn!
– Ngươi cũng toái cho ta!
Giang Nam thò tay chà xát, ba thanh Thiên Ý Tru Tiên Kiếm bành bành nổ tung, lập tức bị hắn há miệng khẽ hấp, Thiên Đạo hư ảnh tan vỡ bị hắn hút vào trong miệng, tính cả Thiên Đạo hư ngấn Đạo Kim Ngọc Bàn tan vỡ cùng một chỗ, hết thảy bị hắn luyện hóa nhập vào cơ thể!
Bành…
Hắn một quyền oanh ở phía trên Vạn Phật tháp hư ảnh, Vạn Phật tháp nổ tung, lấy tay bắt lấy đánh xuống Thiên Đao, hai cánh tay trùng trùng điệp điệp uốn éo, đem Thiên Đao hư ảnh sinh sinh uốn éo thành bánh quai chèo, Tàng Thiên Hồ Lô móc ngược, hút hắn vào trong hồ lô, sau một khắc Thiên đạo chí bảo hư ảnh này nghiền nát, Giang Nam sải bước đi ra.
Hóa Tiên Ngọc Bình bắn ra thần quang, Giang Nam há miệng khẽ hấp, hóa thần tiên quang, tính cả Hóa Tiên Ngọc Bình hư ảnh cùng một chỗ bị hắn hút vào trong miệng!
Trấn Tiên Đỉnh vừa mới trấn áp xuống, lập tức bị hắn lấy tay chộp tới, quán trên mặt đất, một cước dẫm nát đại đỉnh này, mấy cước rơi xuống đem đại đỉnh đập toái!
Cùng lúc đó, Tạo Hóa thần lâu đang muốn nghịch chuyển Tạo Hóa, liền thấy Giang Nam lao tới va chạm, đem thần lâu hư ảnh đâm cho nát bấy!
Giữa không trung, khắp nơi tràn ngập Thiên Đạo chí bảo hư ảnh tan vỡ lưu lại Thiên Đạo hư ngấn, trong chớp mắt chín đại chí bảo hư ảnh liền bị hắn đánh nát!
Hắn hiện tại tựa như Câu Trần đại đế phục sinh, Thần Đế chủ chưởng chiến đấu, sức chiến đấu kinh người!
– Câu Trần Thiên Cung cảnh giới, không hổ là cảnh giới chiến đấu, hiện tại ta có thể cùng cường giả như Hạo Thiếu Quân kia, chính diện đánh một trận!
Đáng tiếc, Hắc Bạch nhị sứ cùng mấy Thần Nhân kia căn bản không có thể nhìn thấy một màn như vậy, sự tình ngay cả Minh Thổ Thần Đế cũng không có làm được, lại ở trong tay Giang Nam hoàn thành, cái này nếu so với phát hiện Quang Vũ thần đế chuyển thế thân còn muốn làm bọn hắn chấn động!
Nếu bọn họ thấy một màn như vậy, nhất định sẽ vạn phần khiếp sợ, ngay cả lời nói cũng nói không nên lời!
Chỉ là bọn hắn đang sưu tầm Quang Vũ thần đế chuyển thế thân, sớm đã bỏ qua Giang Nam.
Giang Nam khí định thần nhàn, một mình đứng ở nơi đó, lẳng lặng đem tất cả Thiên Đạo hư ngấn hấp thu nhập vào cơ thể, hết thảy luyện hóa, hoàn thiện Thiên Đạo chi thân của mình.
Đã qua thật lâu, hắn từ từ mở mắt, trong mắt đêm ngày đen tối, lúc ám Hỗn Độn không ánh sáng, như là Thiên Địa không khai mở, lúc sáng Thiên Địa tách ra, Tinh Hà sáng chói, vạn vật diễn biến, Thiên Đạo vận hành!
Hấp thu Câu Trần Thiên Cung Thiên Đạo đại kiếp nạn, để cho hắn đối với thiên đạo cảm ngộ càng ngày càng sâu, để cho Thiên Đạo chi thân của hắn càng ngày càng hoàn thiện.
Cho dù có người cũng có thể vượt qua Thiên Đạo chi kiếp, cũng không bằng thành tựu lúc này của hắn, bởi vì Giang Nam có được Hồng Mông chi thân, Hồng Mông mở ra, diễn biến Thiên Địa vạn vật, bởi vậy mới có Thiên Đạo vận hành.
Đúng là Hồng Mông chi thân mới có thể tạo nên Thiên Đạo chi thân, để cho hắn đối với lực lượng của mình nắm chắc cùng phát huy, hết thảy diễn biến phát huy vô cùng tinh tế!
– Chư vị đạo hữu, các ngươi là bị động tĩnh lúc ta độ kiếp hấp dẫn đến a?
Trong mắt Giang Nam dần dần biến mất Thần Quang, trên mặt vui vẻ, hướng bốn phía nhìn thoáng qua, nói khẽ:
– Thực không trùng hợp, ta vừa mới đột phá, các ngươi liền tới tiễn đưa Tiên Đỉnh Lệnh rồi.
– Ngươi là Huyền Thiên giáo chủ, Giang Nam Giang Tử Xuyên?
Một nam tử trẻ tuổi dáng người cao lớn cất bước đi ra rừng cây, từ phía đông mà đến, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào Giang Nam, mỉm cười nói:
– Huyền Thiên giáo chủ? Có rất ít người dám can đảm xưng hô chính mình như vậy, bởi vì tên tuổi quá lớn, thực lực nhược mà nói, ngược lại chịu không nỗi, bị tên tuổi trấn áp đến chết sớm.
Lại có một Đại Hán râu quai nón từ phía tây đi tới, dáng người cực kỳ hùng tráng, như là một tòa núi lớn đứng thẳng ở đó, bước chân rơi xuống, dãy núi run rẩy, hừ lạnh nói:
– Huyền Thiên giáo chủ, nếu là lúc trước, ngươi còn có chút thủ đoạn cùng chúng ta tranh chấp, bất quá giờ phút này sau khi ngươi độ kiếp, tất nhiên có một kỳ tu vi hư không, không có pháp lực, ngươi chính là dê đợi làm thịt, chỉ có một con đường chết!
Lại có một nữ tử xinh đẹp đi ra rừng cây, ngọt ngào cười nói:
– Giang giáo chủ giao ra Tiên Đỉnh Lệnh, có lẽ còn có thể sống!
– Thật có lỗi, Ngọc Linh Tiên Tử.
Một tiếng cười to truyền đến, Chúc Nguyên Lãng quanh thân Hỏa Vân bắt đầu khởi động, thần quang bắn ra, cười lạnh nói:
– Ngọc Linh Tiên Tử, vị Giang giáo chủ này, là người Chúc mỗ phải giết chết, vô luận như thế nào, hắn cũng phải chết, hơn nữa là chết ở trong tay của ta!
– Nếu Giang giáo chủ tâm niệm vừa động, ly khai Trung châu xã tắc đồ, ai có thể làm gì được hắn?
Lại có một vị cường giả tuổi trẻ cất bước đi ra, cười nói.
– Hắn đi không được.
Chúc Nguyên Lãng điềm nhiên nói:
– Ta sẽ ở trong tích tắc hắn truyền ra ngoài, đánh chết hắn! Giang giáo chủ, ngươi có thể thử xem xem, nhìn xem Chúc mỗ có thể ở một sát na ngươi đi ra ngoài kia tiêu diệt ngươi hay không!