Chương 298: Nguy hiểm trùng điệp

Nguy hiểm trùng điệp

Edit: voi còi

“Sư hậu… Sư hậu…”

Lúc này, vừa mới tiến vào Ma Thú sơn mạch (rặng núi ma thú), không thích hợp để lộ thực lực chân chính của mình, Đông Phương Ngữ Hinh cũng không có gọi ra sủng vật, nhưng nàng có thể sử dụng thần thức(ý nghĩ) tra đổi cùng Sư hậu.

“Chủ nhân… Ta ở đây? Cần ta ra ngoài hỗ trợ sao?”

Tính tình của Sư hậu vô cùng tốt, dịu dàng giống như thiếu phụ (người có chồng) sống khuê phòng, mỗi lần cùng Đông Phương Ngữ Hinh nói chuyện Đông Phương Ngữ Hinh đều có điểm xấu hổ – –

Sư hậu này, may mắn không tiến hóa thành người, nếu như thật sự biến thành người, tuyệt đối là đại mỹ nữ dịu dàng như nước.

“Trước không cần… Phía sau không biết có nguy hiểm gì, nếu như người xuất ra sớm quá cũng không tốt… Những thứ xà(rắn) tím mắt xanh này nhìn cực kỳ phiền phức, người có biện pháp gì đối phó bọn hắn không?”

Đông Phương Ngữ Hinh cũng không nóng nảy, nàng biết Sư Tử Vương và Sư hậu sống lâu trong rừng rậm, tất nhiên bọn hắn có biện pháp đối phó a.

“Có a…”

Sư hậu rất sung sướng nói một tiếng, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh vui vẻ: “Biện pháp gì?”

“Ta ra ngoài đứng, bọn hắn bị doạ mà bỏ chạy…”

Đông Phương Ngữ Hinh chảy mồ hôi… Sư hậu đại nhân, vừa rồi không phải đã nói không tới lúc người bại lộ sao?

Sư hậu cũng sẽ đùa giỡn hay sao? Nhưng mà vui đùa có phần nhạt nhẽo a.

“Cái kia… Sư hậu, bây giờ người vẫn không thể đi ra a…”

Đông Phương Ngữ Hinh lập lại lần nữa, Sư hậu là con át chủ bài của nàng a, tương đương với con bài chưa lật, sao có thể tùy tiện để cho người biết?

“Ta biết… Nhưng ta chỉ nghĩ đến biện pháp này…”

Sư hậu khổ sở nói xong, Đông Phương Ngữ Hinh mồ hôi, được rồi, nàng cái gì cũng không nói, cũng không hỏi.

Mà vào lúc này, những con xà tím mắt xanh kia đã đợi không kịp, bọn chúng nhìn người bên này không nhiều lắm, trực tiếp tiếp tục đi tới.

“Chúng ta cùng một chỗ, đừng đi ra…”

Một bên Thạch Lan né tránh công kích của bọn chúng, một bên phân phó nói.

Bọn họ là người một tổ, võ công của Thạch Lan là cao nhất, cho nên tất cả mọi người nghe lời ngăn chặn tại cửa động, khi bọn xà tím mắt xanh đi qua, bọn họ đồng loạt ra tay, xà tím mắt xanh vậy mà không biện pháp gì.

Đông Phương Ngữ Hinh âm thầm ngưng thần, một mực ngăn trở như vậy, tựa hồ cũng không phải biện pháp tốt.

“Làm sao bây giờ? Các nàng vậy mà không có việc gì…”

Cách đó không xa, hai hắc y nhân cẩn thận nhìn chăm chú vào bên này, phát hiện xà tím mắt xanh không thể động vào nhóm người Đông Phương Ngữ Hinh, cực kì tức giận.

“Hừ… Thạch Lan kia, là một cái chướng ngại đấy…”

Nữ tử hừ lạnh một tiếng, nếu như luôn luôn ngăn chặn cửa động như vậy, các nàng kiên trì một buổi tối, nói không chừng xà tím mắt xanh sẽ không kiên nhẫn rời đi.

Như vậy không được, thực sự là mất thật lớn khí lực mới có thể gọi mấy thứ này qua đây.

“Nhìn xem… Trước hết chờ một chút để sau hãy nói…”

Trong khoảng thời gian ngắn nử tử kia cũng không có chủ ý gì hay, tuy nhiên võ công của nàng không kém, nhưng cũng không dám cùng mấy thứ này trực tiếp giao thủ.

“Ừ… …”

Nhóm người Đông Phương Ngữ Hinh tiếp tục trông coi cửa động, xà tím mắt xanh kia tấn công không qua được, vậy mà thần kỳ dừng lại.

Mọi người thở ra, tiếp tục khẩn trương chú ý bên ngoài, sợ bọn chúng đột nhiên xuất thủ.

“Như vậy cũng không được, nhưng mà chúng ta chỉ có thể hết sức kiên trì đến lúc trời sáng thôi… . . .”

Thạch Lan lau mồ hôi trên mặt, tại đây gặp chuyện không may nếu không phải cẩn thận, đây chẳng phải là…

Không dám nghĩ…

“Ai nha… Không đúng, sao bọn chúng lại liều mạng xông tới vậy…”

Mọi người vừa mới thở một hơi, bỗng nhiên Mộ Vân hô.

“A… Như thế nào?”

Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng xoay người, lại phát hiện…

Xà tím mắt xanh vừa mới bình tĩnh trở lại, lúc này vậy mà hướng bên này xông tới giống như bị người đuổi theo vậy.

Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Status: Completed Author:

Đêm tân hôn, nàng một mặt đề phòng cái người lạnh như băng Hoàng Kim mặt nạ lão vương gia: “Vương gia, ta đã thành thân qua!”

“Tốt lắm, có kinh nghiệm ......”

“Ta mang thai qua?”

“Cơ bản công năng đều tốt, bổn vương yên tâm,,”

“Ta có một đứa trẻ,,”

“Vừa vặn, tiết kiệm bổn vương ngày đêm vất vả......”

Mỗ nữ có cảm giác như đàn gảy tai trâu liền bi phẫn:“Vương gia, ngươi sẽ không phải là không được đi?”

Mắt to quét về phía người nào đó, cũng không nghĩ nhiều bỗng nhiên bị người áp đảo: “Ái phi có thể tự mình thử xem......”

“Ta @##@” Quần áo từng kiện từng kiện bay ra, hồng sa trướng lạc, xuân ý dần dần dày, bỗng nhiên cảm thấy tầm mắt nóng bừng đang nhìn qua đây, mỗ nữ quay đầu đã thấy quần áo phân tán đầy trên mặt đất, một tiểu nha đầu phấn điêu ngọc mài trừng mắt to xem bọn họ: “Mẫu thân, có thể hay không đem màn xốc lên, ta thấy không rõ các ngươi thế nào động phòng a......”

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset