Chương 424: Cảm giác quen thuộc

Cảm giác quen thuộc

Edit: PDN

Chẳng qua là đời người, có đôi khi chính là hai chọn một như vậy, tuy rằng ngươi cũng không muốn buông tha cho, nhưng cần phải vứt bỏ một cái mới được.

“Hoan Hoan, đưa ta cho nàng đi. . . . . .”

Tiểu Nhạc Nhạc hít một tiếng, Hoan Hoan vì nàng rơi lệ, do dự, thế này đã là đủ rồi.

“Không. . . . . . Ta tuyệt đối không thể tặng ngươi cho người khác. . . . . .”

Hoan Hoan thực kiên quyết phản đối nói, tiểu Nhạc Nhạc vội hỏi:

“Bên này thật quái dị, ta cũng không biết vì sao, nhưng. . . . . .

Dù sao ta vẫn cảm giác, ban đầu đã từng tới nơi này . . . . . .”

Khí tức của nơi này rất quen thuộc, hình như, nó từng sinh sống tại đây.

Nhưng làm sao có thể? Đây là một không gian, một cái không gian hư vô.

“Cái gì? Tiểu Nhạc Nhạc, ý của ngươi là. . . . . .”

Hoan Hoan có phần giật mình, nếu tiểu Nhạc Nhạc thật sự đã tới chỗ này, nhưng gặp nhau với nó là ở bên ngoài, vậy. . . . . .

Chẳng phải là nó có biện pháp đi ra ngoài?

Chỉ cần tìm được mẫu thân, vậy là bọn họ có thể đi ra ngoài.

“Ta không nhớ được. . . . . . Chẳng qua là, hình như rất quen thuộc mà thôi. . . . . .”

Tiểu Nhạc Nhạc cũng nhớ không rõ ràng lắm , Hoan Hoan hít một tiếng:

“Ta sẽ không buông tay của ngươi. . . . . .”

“Đứa nhỏ ngốc, ta cũng sẽ không buông tha ngươi. . . . . .”

Tiểu Nhạc Nhạc cười hì hì: “Muốn khế ước với ta, không dễ dàng như vậy, Hoan Hoan, ta nghĩ cái nữ vương kia chỉ là hơi thích ta mà thôi, không phải muốn đoạt thứ yêu thích của người khác. . . . . .”

Tiểu Nhạc Nhạc dỗ Hoan Hoan, Hoan Hoan vẫn có phần không quá tin tưởng như cũ:

“Ngươi nói đúng là sự thật? Nàng thật sự chỉ là thích ngươi, không phải muốn cướp ngươi đi sao?”

Nàng vẫn có phần không thể tin được như cũ.

Phải biết rằng, trong lòng của tiểu Hoan Hoan thì, tiểu Nhạc Nhạc cũng không phải là ma thú sủng vật đơn giản như vậy.

“Ừ, ta khẳng định. . . . . .”

Tiểu Nhạc Nhạc lặp lại cam đoan, Hoan Hoan mới yên lòng:

“Vậy ngày mai ta liền nói cho nàng, tiểu Nhạc Nhạc, ta thật sự luyến tiếc ngươi mà. . . . . .”

Hoan Hoan ô ô muốn khóc, trong lòng tiểu Nhạc Nhạc cũng không dễ chịu, nó ghét nhất lúc bị như vậy:

“Hoan Hoan à, cũng không biết đây là chỗ nào, thế nhưng ta không cảm thấy nương của ngươi . . . . . .”

Nếu có thể cảm giác được, có lẽ nó có thể thử xem.

Đương nhiên, nơi này rất kỳ quái, nhưng nó luôn có cảm giác quen thuộc không hiểu nổi.

##############################

“Không biết sẽ là ai chứ?”

Sau khi Đông Phương Ngữ Hinh bị đưa vào trong phòng, vẫn đều không ngừng đi lại, nghĩ. . . . . .

Người xâm nhập. . . . . . Lúc trước vào cùng nhau cũng chỉ có hai người nàng và Mẫn Du Nhiên.

Mẫn Du Nhiên đã bị nàng giết chết , vương quốc kiến kia cũng đã biến mất.

Vậy. . . . . .

Nữ vương nói, nàng không biết cóvương quốc kiến, vậy ý nghĩa không phải là. . . . . .

Đó chẳng qua là một nơi hư ảo ? Nếu như thế, đây chẳng phải là. . . . . .

Ánh mắt tối sầm lại, Mẫn Du Nhiên, Mẫn Du Nhiên có khả năng còn chưa chết?

Chết tiệt, mạng của nữ nhân đó tại sao lại cứng rắn như vậy chứ? Thật sự là tức chết nàng .

Đông Phương Ngữ Hinh làm sao cũng không nghĩ ra người đến không phải Mẫn Du Nhiên, là nữ nhi bảo bối của nàng.

Cái nữ vương kia dễ nói chuyện như vậy, ngộ nhỡ bị Mẫn Du Nhiên mê hoặc, đây chẳng phải là. . . . . .

Đông Phương Ngữ Hinh có phần bất an, nàng muốn đi ra ngoài, nhưng đẩy cửa mới phát hiện bên ngoài chỗ này có vài phần cổ quái.

Một cái lưới lớn, giống cái lưới bắt nàng lúc ấy, loại lưới này, chúng đều có tính chất đặc biệt, nàng cũng không có cách nào phá giải.

Hừ, không cho đi ra ngoài liền ra ngoài.

Đông Phương Ngữ Hinh trở về phòng ngồi xuống, muốn dùng thần thức thăm dò một chút, nhưng phát hiện lưới kia vậy mà có thể ngăn cản thần thức của con người.

Nàng đã bị giam cầm, nàng đột nhiên phát hiện vấn đề này.

Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Status: Completed Author:

Đêm tân hôn, nàng một mặt đề phòng cái người lạnh như băng Hoàng Kim mặt nạ lão vương gia: “Vương gia, ta đã thành thân qua!”

“Tốt lắm, có kinh nghiệm ......”

“Ta mang thai qua?”

“Cơ bản công năng đều tốt, bổn vương yên tâm,,”

“Ta có một đứa trẻ,,”

“Vừa vặn, tiết kiệm bổn vương ngày đêm vất vả......”

Mỗ nữ có cảm giác như đàn gảy tai trâu liền bi phẫn:“Vương gia, ngươi sẽ không phải là không được đi?”

Mắt to quét về phía người nào đó, cũng không nghĩ nhiều bỗng nhiên bị người áp đảo: “Ái phi có thể tự mình thử xem......”

“Ta @##@” Quần áo từng kiện từng kiện bay ra, hồng sa trướng lạc, xuân ý dần dần dày, bỗng nhiên cảm thấy tầm mắt nóng bừng đang nhìn qua đây, mỗ nữ quay đầu đã thấy quần áo phân tán đầy trên mặt đất, một tiểu nha đầu phấn điêu ngọc mài trừng mắt to xem bọn họ: “Mẫu thân, có thể hay không đem màn xốc lên, ta thấy không rõ các ngươi thế nào động phòng a......”

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset