Chương 319: Tôn Ngộ Không khác thường (2)

Tôn Ngộ Không khác thường (2)

– Vậy lại nghỉ chân ở trong này đi.

Đường Tăng nói xong, sau đó dẫn đầu tiến vào Trần gia trang.

Thật ra Đường Tăng hận không thể lập tức đi giết yêu quái, nhưng Thông Thiên Hà lớn như vậy, ai biết yêu quái ở nơi nào?

Không có cách nào, hắn không thể làm gì khác hơn là ở lại chỗ này chậm rãi đợi.

– Ôi chao.

Trư Bát Giới lập tức cao hứng theo sau, so với việc không ngừng chạy đi, hắn càng hy vọng tìm một chỗ đánh một giấc.

– Các ngươi… Các ngươi là là ai?

Đám người Đường Tăng vừa tiến vào Trần gia trang, lập tức bị người phát hiện, bọn họ cũng không có cố ý che giấu.

Ở đây có không ít người, nhưng sắc mặt mỗi người đều khó coi, có mấy người phụ nhân thậm chí giống như đã khóc.

Lúc này, nhìn thấy được dáng vẻ của Trư Bát Giới và Ngưu Ma Vương, bọn họ lập tức hoảng sợ.

– Yêu quái… tới rồi…

– Yêu quái thế nào lại tới nơi đây? Không phải ở trong miếu ăn “cơm” sao?

Một đám người vội vàng lùi về phía sau, khiếp sợ đến mức mặt không còn chút máu, đây là lần đầu tiên bọn họ tận mắt nhìn thấy được “yêu quái”.

– Mọi người đừng sợ, đừng sợ đừng sợ.

Tôn Ngộ Không đi lên trước, cười hì hì nói:

– Chúng ta không phải là yêu quái.

– Các ngươi không phải là yêu quái?

Một lão đầu kinh ngạc nói, hắn nhìn thế nào cũng thấy đám người trước mắt này đều giống như yêu quái, không chỉ có trang phục kỳ quái, bộ dạng cũng kỳ quái.

Lão nhân này chính là Trần lão hán, chủ nhân của Trần gia trang.

– A di đà phật.

Đường Tăng lên tiếng đọc câu phật hiệu, nói:

– Chúng ta thật sự không phải là yêu quái, hơn nữa chúng ta là tới thu yêu quái.

– Các ngươi là tới thu yêu quái?

Trần lão hán kinh dị, cảm thấy không thể tin được.

– Yêu quái ở nơi nào? Lúc nào sẽ xuất hiện?

Đường Tăng trực tiếp hỏi.

– Các ngươi…

– Bớt nói nhảm đi, nói mau, yêu quái ở nơi nào?

Đường Tăng ép hỏi.

– Yêu yêu… yêu…

Trần lão hán bị Đường Tăng khí thế khiếp sợ đến mức môi run rẩy.

– Hắc hắc, sư phụ, bọn họ bị ngài hù dọa rồi.

Tôn Ngộ Không cười nói.

– A di đà phật, lão nhân gia, bần tăng chính là cao tăng từ Đông Thổ Đại Đường tới, đi ngang qua nơi đây, nghe nói nơi đây có yêu quái, đặc biệt tới hàng phục.

Đường Tăng hiền hòa nói.

– A.

Lúc này, Trần lão hán mới thở phào nhẹ nhõm, bán tín bán nghi nói:

– Yêu quái kia phải nửa đêm mới xuất hiện, hắn hiện thân ở bên trong thần miếu cạnh sông.

– Miếu Hà Bá sao?

Đường Tăng khẽ gật đầu, hiện tại vừa mới vào đêm, còn lâu mới tới nửa đêm, lại chuẩn bị nghỉ ngơi một chút rồi nói sao.

Trần lão hán sai hạ nhân chuẩn bị bữa cơm chiêu đãi, không nói Đám người Đường Tăng có phải thật sự đánh bại phục được yêu quái hay không, bộ dạng của đám người đi đường này cũng khiến cho Trần gia trang không dám chậm trễ.

Đường Tăng cũng không khách khí, thỉnh thoảng ăn hoa màu ngũ cốc cũng không tệ. Hơn nữa, tài nấu nướng của đầu bếp chỗ này không tệ, chuẩn bị cơm nước đều rất ngon.

Sau khi ăn xong, Đường Tăng tùy tiện cầm cái cái ghế, ngồi xuống, nhắm mắt lại lĩnh ngộ Như Lai Thần Chưởng, chờ đợi.

Tôn Ngộ Không buồn chán, đi loạn khắp nơi, mới vừa đi tới ngoại viện, hắn chợt nghe phía trước có tiếng bàn luận:

– Ta thấy đám người kia căn bản là lừa đảo mà thôi, cái gì mà hàng phục yêu quái chứ? Ta thấy bản thân bọn họ chính là yêu quái.

– Không sai, thực sự đáng giận.

– Một đám trời đánh, lại chỉ biết gây tai họa hại người bình thường chúng ta.

– Nguyền rủa bọn họ không được chết tử tế!

Trong viện, mấy nam nhân phẫn nộ bàn luận, hình như hận không thể vọt vào giết chết đám người Đường Tăng.

– Hắc hắc, các ngươi tại sao lại khẳng định chúng ta là yêu quái như vậy?

Bỗng nhiên, Tôn Ngộ Không từ phía sau mấy người xuất hiện, cười nói.

– Yêu…

Một nam nhân bị dọa cho giật mình, đang muốn kinh sợ kêu lên thành tiếng, lại đột nhiên bị Tôn Ngộ Không nắm cổ.

– Lão Tôn ta ghét nhất bị người oan uổng.

Trong mắt Tôn Ngộ Không hiện lên một tia ánh sáng màu đỏ, pháp lực mênh mông cuồn cuộn phát ra, nam nhân bị hắn nắm ở trong tay trong nháy mắt tan thành mây khói.

– Yêu quái…

Mấy người còn lại sợ hết hồn, chạy khắp nơi.

Đường tăng Xông Tây Du

Đường tăng Xông Tây Du

Score 7
Status: Completed Author:

Xuyên qua Tây Du, hóa thành Đường Tăng, hệ thống nhận chủ.

Ngộ Không: "Bát Giới mau nhìn, sư phụ lại cướp nữ nhân ngươi thích đi rồi."

Sa Tăng: "Sư phụ xin hạ thủ lưu tình! Các nàng không phải là yêu quái!"

Bát giới: "Sư phụ lại sắp đả thương người, đại sư huynh mau ngăn khuyên......"

Đường Tăng: "Yêu quái lớn mật, xem chiêu!"

***
Xuyên suốt vũ trụ hồng hoang, từ lúc Bàn Cổ chém giết vô số Hỗn Độn Thần Ma khai thiên lập địa, đến Long, Phượng, Kỳ Lân tam tộc đại chiến, lại đến Vu Yêu tranh bá, Nhân tộc chấp chưởng thiên hạ, sau đó Phong Thần đại chiến, Tam giới thành lập, cuối cùng là hành trình Tây Du thỉnh kinh tạo phúc nhân gian, trong đó ẩn chứa bao nhiêu bí mật, bao nhiêu Thánh Nhân lấy thiên địa chúng sinh làm bàn cờ giác trục, bao nhiêu ái hận tình thù đan xen.

Trong Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du, tác giả dùng văn phong hài hước, vui nhộn, siêu cấp bá đạo, siêu cấp trang bức, phác họa một Đường Tăng cực kỳ bá đạo, hài vô đối, nhưng cũng không thiếu phần thiết cốt nhu tình, theo Đường Tăng từng bước đi lên con đường thỉnh kinh, các bí mật từ dần dần hé lộ, có bí mật khiến người ta cười té ghế, có bí mật lại khiến người ta nổi cả da gà vì mưu kế thâm thầm…

Nội dung truyện đưa người đọc vào hết tình huống giở khóc giở cười này đến tình huống giở khóc giở cười khác, nhưng cốt truyện lại xuyên suốt mạch lạc, không lặp tình tiết, không câu kéo dài dòng, không ngừng tháo gỡ các mắc xích bí mật, để rồi đưa người đọc vào hết ngỡ ngàng này đến ngỡ ngàng khác…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset