Quyển 2 – Chương 4: TU CHÂN (4) Sao giống như nàng mới là người bị công lược vậy. (Canh một)

TU CHÂN (4) Sao giống như nàng mới là người bị công lược vậy. (Canh một)

《TU CHÂN ( 4)》

SAO GIỐNG NHƯ CÔ MỚI LÀ NGƯỜI BỊ CÔNG LƯỢC VẬY… ( canh một)

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu

Editor: Dương Gia Uy Vũ

Mộc Khanh Khanh là bị nhiệt độ nóng rực trong bụng nhỏ đánh thức.

Theo bản năng, cô co rút bụng nhỏ lại một chút, bên tai truyền đến âm thanh kêu rên.

Mở hai mắt, lọt vào trong tầm mắt là một tuấn nhan phóng đại.

“Tỉnh rồi?” Thanh âm trầm thấp lạnh nhạt.

“…” Ngủ xong rồi cô trở mặt không nhận người còn được không?

Bụng dưới truyền từng đợt nóng rực, cô duỗi tay sờ bụng nhỏ của mình, nháy mắt tiếp theo thân thể chợt cứng đờ, không phải vì bị một đoàn lửa nóng trên bụng nhỏ dọa đến, mà là…

“Thần Dung, lấy đồ vật của ngươi ra ngoài đi, khó chịu…”

Vừa mới tỉnh lại nên thanh âm còn có chứa khàn khàn, nhỏ giọng thỉnh cầu mang theo chút làm nũng khiến hắn không thể tự khống chế mà hồi tưởng nổi lại một ít sự việc mỹ diệu, trong mắt xẹt qua vài tia tối tăm, cực đại chôn trong cơ thể cô cũng nổi lên phản ứng rõ ràng.

“Nàng không cần phải để ý đến nó, chỉ vì ta muốn phòng ngừa tinh nguyên chảy ra mà thôi.” Thanh âm hờ hững lạnh nhạt, vẻ mặt thật sự sẽ đứng đắn bình tĩnh nếu xem nhẹ côn th*t đang biến cứng biến to biến dài còn bắt đầu nhảy lên kia.

Tinh nguyên…

Tinh dịch thì tinh dịch đi! Còn bày đặt ra vẻ đạo mạo, nói thẳng ra không phải được rồi à…

“Bụng của ta trướng quá, khó chịu…” Không phải không cho cô để ý sao, nàng thật đúng là đã quyết định hoàn toàn bỏ qua, ác ý co rút bụng nhỏ lại vài cái, quả nhiên cảm giác được cái gì đó càng thêm hưng phấn.

“Chờ một chút, một lát là được rồi.” Vật cứng giữa hai chân phải chịu “Ưu đãi” như vậy, hắn vẫn còn có thể giơ mặt lạnh, hoàn toàn không có một tia dao động.

Mộc Khanh Khanh nhướng mày, “Ta muốn xuống giường.” Tay dừng lại trên bụng nhỏ trượt xuống dưới, sờ soạng đến bộ vị tương liên của hai người, “Rút ra đi… Thần Dung…”

“Hít –” Mặt lạnh của Thần Dung rốt cuộc cũng có một tia nứt, hắn vươn một bàn tay, bắt lấy cái tay đang làm loạn trên một đoạn thân gậy nhỏ còn ở bên ngoài, trực tiếp kéo xuống phía dưới, để nàng xoa hai viên trứng thịt cực lớn, “Không thể rút ra.” Nói xong hắn nâng eo, hoàn toàn nhét hết côn th*t của mình vào tiểu huyệt ấm áp.

“Ân… Ngươi…” Mộc Khanh Khanh trừng mắt, vây mà hắn lại đỉnh đến miệng tử cung của cô, khiến cô vừa nhức mỏi lại vừa sảng khoái.

Bất mãn với dáng vẻ khí định thần nhàn của hắn, Mộc Khanh Khanh tăng thêm lực đạo trên tay, vuốt ve túi con cháu của hắn, giống như đang đùa bỡn thưởng thức một món đồ chơi.

“Ân — Khanh Khanh, đừng náo loạn, chờ thêm một khắc nữa là được rồi.” Bất đồng với biểu tình lạnh nhạt, ngữ khí của hắn dịu dàng lại sủng nịch, một nụ hôn nhẹ nhàng nhợt nhạt mang theo ý vị an ủi dừng trên trán của cô.

Hắn vốn không có bao nhiêu sức chống cự đối với cô, bị cô dụ dỗ như vậy, nếu hắn không kiên trì được, lại cùng cô điên long đảo phượng một phen, khiến bí pháp mất đi hiệu lực thì làm sao bây giờ.

Có phải nhầm nhân vật rồi hay không vậy… Không phải là cô công lược Thần Dung à… Sao giờ lại giống như nàng mới là người bị công lược vậy…

Vành tai Mộc Khanh Khanh hơi phiếm hồng, xấu hổ hơi đẩy thân thể hắn ra, “Tại sao phải đợi một khắc? Bụng của ta nóng quá… Làm sao vậy?”

“Không cần lo lắng, ta chỉ đang giúp nàng tinh lọc linh căn một chút.” Chẳng qua là dùng tinh dịch của ta tinh lọc.

Khiến linh căn và thân thể của nàng đều vĩnh viễn nhiễm hơi thở nguyên thủy nhất của ta, bất cứ lúc nào hay ở đâu đều có thể kết nối nguyên thần của hai chúng ta, như vậy, ta sẽ không cần một lần nữa bó tay không có biện pháp khi nàng biến mất…

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu

Mộc Khanh Khanh bĩu môi, hiển nhiên là không tin, có điều cũng không truy vấn hắn nữa, thay đổi đề tài khác, ngữ khí chần chờ, “Trước đây ngươi… quen biết ta sao?”

Thần Dung nhíu mày suy tư một hồi, “– Trước đây ta quen biết nàng.” Quen biết… nàng của hiện tại?

Hắn cũng biết ý nghĩ này của mình có bao nhiêu buồn cười, nhưng dáng vẻ của hiện tại của Khanh Khanh và hai mươi năm trước lại không có gì khác biệt, vẫn là dáng vẻ bích ngọc vừa mới cập kê.

Bất luận là Tu Chân giới hay là Ma giới, thời gian hai mươi năm, đều sẽ lưu lại trên thân thể chưa trưởng thành dấu vết năm tháng ít nhiều…

Mộc Khanh Khanh: “Trước kia?”

“Ký ức trước đây của ta có chút mơ hồ, có điều ta đã chậm rãi nhớ ra rồi, ta nhớ rõ nàng, nhớ rõ dáng vẻ của nàng…”

“Ừm ừm…” Mộc Khanh Khanh lung tung gật gật đầu, có chút vui mừng.

Thần Dung hắn sẽ không cùng nguyên chủ có tình cảm thanh mai trúc mã đấy chứ? Vậy sao hắn lại không bị nguyên chủ thu vào hậu cung? Còn có loại chuyện mất trí nhớ này nữa, thân là một nam phụ, sao có thể tự mình thêm kịch bản vậy chứ?

Nhìn bộ dáng thất thần của Mộc Khanh Khanh, mắt đen của Thần Dung chợt lóe, hạ thân ra vẻ không thèm để ý đưa đẩy một chút, côn th*t vẫn luôn không hết sưng đã thành công kéo lực chú ý của Mộc Khanh Khanh trở lại.

“Ân a… Ngươi đừng nhúc nhích!” Nếu hắn còn như vậy nữa, cô sẽ xuân thủy tràn lan đói khát khó nhịn mất!

“Ân… Khanh Khanh, nàng không cần nghĩ lung tung.” Đang gắn chặt với hắn, sao có thể vì nghĩ đến chuyện khác mà bỏ qua hắn chứ?

Mộc Khanh Khanh lại hiểu sai ý, cho rằng Thần Dung đang nói cô quá mức không đứng đắn, một gương mặt đẹp xấu hổ đến phấn hồng, “Không có mà…”

Ngữ khí hờn dỗi kết hợp với dáng vẻ xấu hổ kiều tiếu, Thần Dung chỉ cảm thấy trái tim run rẩy, bị mê hoặc mà cúi đầu hôn lên môi cô.

“Ưm –” đột nhiên bị một cái hôn môi đánh bất ngờ, Mộc Khanh Khanh kinh ngạc một chút, rất nhanh đã kịp phản ứng hôn đáp trả.

Hai ngày đầu lưỡi không ngừng quấn quít mút hôn, đảo qua mỗi một tấc lãnh thổ trong khoang miệng, hơi thở đan xen, chỉ bạc tương liên, trên rỉ thở dốc yêu kiều, hương vị tình dục vốn còn chưa tan đi hoàn toàn lại lần nữa đánh úp lại.

Một nụ hôn sâu triền triền miên miên qua đi, hai người đều càng thêm động tình.

Hương vị dâm mĩ thơm ngọt ái muội quấn quanh giữa hai người, tầm mắt nhìn nhau, một đôi mắt thâm trầm tựa biển sao, đen bóng đến sáng ngời, một đôi mắt hơi nước mông lung, ướt át câu hồn.

“Một lần nữa nhé?” Mộc Khanh Khanh mị hoặc nhìn Thần Dung một cái, cô cũng muốn nhanh chóng thưởng thức loại tư vị mỹ diệu này, “Được không?” Nói xong còn làm động tác ám chỉ ý vị mười phần, hoa huy*t siết chặt lấy côn th*t hắn.

Hắn sinh ra ở Ma giới, trên gương mặt trời sinh âm lãnh hờ hững cũng cười đến phóng đãng, thanh âm trầm khàn, “Phụng bồi đến cùng.”

Hắn vừa mới cực cực khổ khổ vì hai người bọn họ mà nhịn một khắc thời gian, hiện tại sao có thể bị cô nghi ngờ năng lực dươc chứ?

Củi khô bén lửa, hai người đều mới quen tư vị tình dục mỹ diệu mất hồn kia, lập tức đã vội vàng khó kiềm nổi bắt đầu một vòng hoan hợp mới.

Trong tẩm cung, tiếng nam nhân trầm thấp gầm nhẹ cùng tiếng rên rỉ cao vút của nữ nhân vang vọng không ngừng, trong tiếng nam nữ hòa âm còn trộn lẫn thanh âm thân thể va chạm cùng tiếng nước thọc vào rút ra tạo thành một khúc nhạc dâm mỹ.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Ép Khô Nam Phụ

Ép Khô Nam Phụ

Score 6
Status: Completed Author:

Có thể nói trong mắt của mọi người thì Mộc Khanh Khanh là một cô nàng cơ trí dũng cảm thuần khiết đang ở “Tổ thanh thủy” được tiêu diêu tự tại như cá gặp nước; đáng tiếc tháng ngày tươi đẹp của cô chấm dứt từ sau khi bị điều đến “Tổ tình dục” đến một xe chất tẩy rửa cũng không cứu vớt được, cơ trí như nàng lại bắt đầu không ngừng bị “Vả mặt” —— bang, bạch bạch, bạch bạch bạch……

————————————

Công lược các thế giới:

NO.1: Vườn trường · Cô giáo cao lãnh xinh đẹp【 bị công lược 】nam học sinh dương quang soái khí ( kết thúc) tự mang thuộc tính nhân vật sắm vai bạch bạch bạch

NO.2: Tu chân · Thánh mẫu Mary Sue dịu dàng 【 dưỡng thành 】 Ma quân ngốc nghếch hắc hóa ( kết thúc) phòng tối cầm tù xích sắt bạch bạch bạch

NO.3: Cổ đại · tiểu loli thân kiều thể nhược【 sắc dụ 】 tử sĩ ẩn nhẫn tự ti ( kết thúc) nghiện cắn một trăm năm bạch bạch bạch

NO.4: Võng du · NPC lưu manh hoa si thích trêu chọc【 ăn lẫn nhau 】người chơi ngốc bạch ngọt sắc tình nhan khống ( kết thúc) hai bên mẫn cảm nhộn nhạo tinh linh bạch bạch bạch

NO.5: Hiện đại · vợ trước yêu diễm mê hoặc 【 tù binh 】tổng tài trọng sinh đội nón xanh ( kết thúc)

NO.6: Tiên hiệp ·( kết thúc) toàn văn kết thúc rải hoa!!!!

🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹

Cảnh báo:

1. Kịch bản có H, nhưng không phải thuần thịt văn, nhưng cũng không hề thanh thủy chút nào ~

2. Có CP, nam nữ chính đều sạch.

3. Chương thuần kịch bản sẽ miễn phí, chương*** và phiên ngoại đặc biệt có thu phí, thiếu nữ cầu bao nuôi!

4. Không có thiên tai nhân họa gì, nhất định có thể bảo đảm, song càng cũng thường xuyên ẩn hiện, ba canh bốn canh cái gì đều xem thành ý.【 Mặt nghiêm túc 】

5. Cất giữ, nhắn lại, trân châu đến số lượng nhất định, sẽ tăng thêm.【 Nghiêm túc mặt 】+1

Mặc dù là 1vs1, nhưng vẫn có các loại sự cố cùng các loại xấu hổ play Cung cấp quân lựa chọn ~~

Không nên khinh thường cất giữ nhắn lại ném châu châu đi ~~

Lấy tiết tháo thề, không hố văn.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset