Chương 1224: Dẫn thánh

Dẫn thánh

Tinh không lạnh băng, Diệp Phàm im lặng, đang tiễn đưa Nhân Ma, sắp sửa nhìn hắn đi xa.

Nhân Ma lưng đeo một chuỗi Kim Ô cùng một con rồng già vảy tía lấp lánh, quay đầu nhìn hắn một cái, phất phất tay. Sau đó thần liên vàng ròng bọc lấy hắn, xé mở hư không, tiến hành trục xuất vĩnh hằng.

– Tiền bối.

Diệp Phàm ở phía sau hô.

Nhân Ma nhìn một lần cuối cùng, biến mất trong hư không lạnh băng, tiến vào thông đạo không biết thông tới nơi nào, sắp sửa tới cuối vũ trụ hắc ám.

Trạng huống của hắn khi tốt khi xấu, vẫn chưa thoát khỏi khốn cục “ban ngày là thần, buổi tối là ma”, chỉ có thể đi xa bằng không đối với Bắc Đẩu chính là một tai họa lớn.

Từ biệt này không biết khi nào mới có thể gặp lại, Nhân Ma muốn đi hỏi trời, không có kết quả, đó chính là ngã xuống, ngay cả đường thành tiên đều bất chấp.

Cộng tu Thái Âm và Thái Dương, đây là một con đường chết, rất khó đi lên tuyệt đỉnh huy hoàng, có thể từng bước đi tới vực sâu địa ngục.

Nhưng là Nhân Ma không có lựa chọn. Từ năm đó bước lên con đường này đã không còn khả năng quay đầu, chỉ có thể đi tới, lại đi tới.

Đem trục xuất ở sâu trong vũ trụ lạnh băng, vĩnh hằng phiêu bạt, một người cô độc ra đi, 90% sẽ suy bại, chết đi trong bóng tối.

Hỗn độn long sào có sát trận của Đại đế cổ bao phủ, không người có thể chen chân, tiên dược không thể chiếm, trận chiến này hoàn toàn bế mạc.

Bắc Đẩu sóng lớn nhấp nhô, năm địa vực sóng lớn ngập trời, thiên hạ không yên, bốn biển đều rung, mọi người đều nghị luận.

Vạn Long Sào xóa tên khỏi thiên địa.

Đây là một hồi sóng lớn ngập trời, ai cũng không dự đoán được lại là một kết quả như vậy. Thánh thể Nhân tộc cùng Nhân Ma tới tổ địa của hoàng tộc thái cổ, san bằng diệt trừ tộc này.

Càn Lôn Đại Thánh đã chết, bị người đem thi thể đi, sẽ trở thành món ăn. Chuyện này như thần thoại khiến người không dám tin.

– Khó tin, quá khiến người rung động.

– Đó nhưng là một vị Đại Thánh, đường đường một nơi hoàng tộc thái cổ cứ như vậy biến mất.

Mọi người gặp mặt nhiều nhất là nhữnglời này. Thiên hạ đều nghị luận. Chuyện này quá lớn, nếu muốn giấu cũng không được, hơn nữa ai lại đi giấu, sớm đã truyền khắp năm địa vực.

Lần này, không ít vương tộc thái cổ đều bị kinh sợ, cảm giác một loại sợ hãi. Đó nhưng là một hoàng tộc lớn, nói san bằng là san bằng.

Tuy nhiên, người của Vạn Long Sào đều rời đi, cũng không phải ý nghĩa chân chính diệt tộc, nhưng cũng thật sự kinh thế hãi tục, xưng là chuyện lớn xưa nay ít có cũng không quá.

– Lại là Thánh thể Nhân tộc.

Trong Cổ tộc có người mắt lóe hung quang, hận Diệp Phàm thấu xương. Lần trước Cái Cửu U phát uy liên tiếp diệt Thánh nhân của mười hung tộc chính là vì hắn mà ra.

Mà lần này, Nhân Ma cũng vì hắn trả giá buông xuống Vạn Long Sào, làm cho bọn họ gặp đả kích hủy diệt, khiến Càn Lôn thương tổn ngã xuống.

Một số người đối với hắn hận ý tăng lên cực điểm, muốn diệt trừ cho sảng khoái nhưng lại không dám vọng động. Trước có Cái Cửu U, sau có Nhân Ma, thật sự là một loại uy hiếp to lớn.

– Ha ha… Thật thống khoái!

Nhân tộc phấn chấn, rất nhiều ngươi hô to vui sướng, nhiều năm như vậy đều cảm thấy rất áp lực, thẳng đến gần đây mới khiến người cảm thấy hít thở thông thuận không ít.

– Giết hay lắm. Sướng khoái đầm đìa, ngay cả một hoàng tộc lớn đều xóa tên. Ta xem đầu sỏ cấp tiến của Cổ tộc còn dám liều lĩnh.

Mọi người đều biết trận chiến này không phải tầm thường, từ ý nghĩa nào đó mà nói bình định họa loạn mấy chục năm thậm chí mấy trăm năm tương lai.

Hiện tại ai còn dám làm nhục Nhân tộc?

Trải qua vài lần đại kiếp nạn, trước sau có cường giả Nhân tộc phi phàm xuất thế, khiến Cổ tộc nhìn không thấu sâu cạn của Nhân tộc, tuyệt không dám lại mạo muội hành động.

Trận chiến này tuyệt đối đánh gãy một cái gân cốt mạnh mẽ mà đáng sợ của bọn họ.

Hoàng tộc đều chiếu sát không lầm càng không nói đến tộc khác. Lại chiến tiếp, có thể là diệt liền mấy tộc lớn thái cổ rồi.

– Vạn Long Sào… Đây chính là một tộc khổng lồ từng ra Cổ Hoàng, có Hoàng binh Cực Đạo trấn áp và thủ hộ, năm đó hiệu lệnh thiên hạ ai dám không nghe, liền thật sự như vậy bại lui khỏi Bắc Đẩu.

Cổ tộc không ít người đại hận, tức giận đối với Diệp Phàm tăng vọt.

Đương nhiên, nhiều chủng tộc như vậy không có khả năng là bền chắc như một khối thép, tất cả người hận vẫn là tộc lớn cấp tiến lúc trước. Trên thực tế nhiều năm như vậy, có rất nhiều tộc đàn cùng nhân tộc có qua lại, quan hệ không tầm thường.

– Sớm muộn gì có một ngày ta muốn giết Thánh thể Nhân tộc.

Không chỉ là Thánh nhân cả Cổ tộc cho dù thế hệ trẻ tuổi cũng không ít người thề thốt, nghiến răng nghiến lợi. Đây là một loại cừu hận mạnh mẽ.

Ngày nay, uy danh Thánh thể Nhân tộc truyền khắp thiên hạ, người có thể giết không nhiều, về phần thế hệ trẻ tuổi gần như tuyệt vọng.

– Nhân tộc khó lường, không thể động, không thể động vào.

Nhân vật lớp trước của tộc thái cổ buồn bã. Trận chiến này vì tương lai định ra phương hướng, không có người sẽ lấy sinh mệnh mình ra giỡn chơi.

Trừ khi đường thành tiên mở ra, nếu không một đoạn thời gian rất dài trong tương lai sẽ là hòa bình thịnh thế, sẽ không còn phân tranh.

Nếu không phải tình huống Nhân Ma khi tốt không xấu, Diệp Phàm thậm chí muốn chiến thêm một Cổ Hoàng tộc, nếu vậy thật sự không có tộc đàn nào dám xằng bậy nữa.

Đáng tiếc, Nhân Ma lại sắp trục xuất vào vũ trụ cô quạnh, không biết kiếp này còn có cơ hội gặp mặt hay không. Diệp Phàm lẩm bẩm nói:

– Hỏa Lân Động, coi như các ngươi gặp may.

Đương nhiên trận chiến này Diệp Phàm đã cũng ý thức sâu sắc được giá trị cừu hận của hắn tăng vọt, phàm là cường giả Cổ tộc ai cũng muốn giết hắn.

Nhân tộc tự nhiên cao hứng. Trận chiến này xoay chuyển hoàn cảnh, không cần sầu lo nữa, đương nhiên bọn họ cũng biết rõ tình cảnh của Diệp Phàm.

– Thánh thể Nhân tộc hy sinh không ít, từ năm đó đến hiện giờ đều trêu chọc Cổ tộc, đứng ở vào tình thế nguy hiểm, tính mạng nguy nan.

– Nói cũng đúng, một số Tổ Vương khẳng định không hy vọng hắn tiếp tục sống sót, sớm muộn gì sẽ có một ngày ngầm hạ độc thủ.

Mọi người đều biết ảnh hưởng của trận chiến này, đại đa số người ý tốt cho rằng hắn góp sức lớn, nhưng cũng có bộ phận nhỏ người lén chửi bới, có lời đồn đãi xuyên tạc.

Bất cứ khi nào đây đều là truyện không thể tránh khỏi. Nhân tính vốn thế, thần cũng không thể cho mọi người đều chấp nhận, còn có ma tồn tại.

– Không phải là càn quét một cái Vạn Long Sào sao, cần gì phải như thế. Đây là vô cớ nhấc lên phân tranh, khiến Cổ tộc hận chúng ta.

– Quả thật như thế. Gần đây không phải gió êm biển lặng sao, dù có mạch nước ngầm cũng không có sát phạt quy mô lớn, cần gì phải như thế đi diệt Vạn Long Sào của người ta.

– Theo ta thấy, hoàn toàn là Diệp Phàm kia muốn nổi bật, khiến uy danh vang Bắc Đẩu, thật sự không biết cái gọi là.

Bộ phận nhỏ người nghị luận như vậy, các loại tâm tư đều có, không chấp nhận ảnh hưởng và thu hoạch của trận chiến này, ngược lại mọi cách chửi bới Diệp Phàm.

Thậm chí có người còn viết hịch văn muốn chinh phạt Diệp Phàm, tự nhận là bút pháp thần kỳ tỏa sáng, văn hoa đẹp đẽ, câu cú rực rỡ.

Chuyện này tự nhiên gây nên một hồi sóng gió. Có người lắc đầu nói:

– Haizzz. Đợi đường thành tiên mở ra, hy vọng bọn họ còn có thể nói như vậy, đi thân cận Cổ tộc đi.

Diệp Phàm nghe nói lắc lắc đầu, lười để ý đến. Hắn không tâm tư để ý những chuyện này, ngày nay xử lý xong mọi việc Bắc Đẩu sắp chuẩn bị ra đi, tiến hành thí luyện mạnh nhất.

Đồng thời, hắn yêu cầu hầu tử, Cơ Tử cũng đi tới, đồng thời đều nghị Thiên Đình di chuyển tạm thời rời Bắc Đẩu, thoát khỏi lốc xoáy đáng sợ nhất vũ trụ này.

Đường thành tiên mở ra, đây có lẽ sẽ trở thành tình thế hỗn loạn lớn nhất thiên địa từ trước tới nay, không có thực lực đi tham dự căn bản là tìm chết, ai biết đến lúc đó sẽ xuất hiện những chí tôn nào.

Thánh viên tử cùng Cơ tử đều suy xét lên đường, tuy nhiên lại phải kéo dài sau bởi vì bọn họ cũng có một số chuyện cần xử lý, có lẽ sẽ đi cùng Thiên Chi Thôn.

Một bộ phận nhỏ Nhân tộc nhằm vào Diệp Phàm, lại kết giao cường giả Cổ tộc kết quả bị phớt lờ, cuối cùng có một đám người bị cắn nuốt, gây ra một trò khôi hài, không giải quyết được việc gì.

– Bại rồi, người dò đường chúng ta phái đi không ít người chết ở chủ tinh Vĩnh Hằng, bị cường giả nơi đó chém chết.

Một tin tức kinh người truyền ra, Bắc Đẩu Tinh Vực vỡ òa lên, khiến rất nhiều cường giả Cổ tộc giận dữ. Một bình tiến hóa dịch cũng không đoạt được còn tổn thất một bộ phận người.

– Tuy nhiên chúng ta cũng thăm dò ra thực lực bọn họ. Có Thánh nhân vương, không thấy Đại Thánh, chiến giáp thật sự rất đặc biệt, có thể tăng thực lực của bọn họ lên một mảng lớn.

Một chiếc mẫu thuyền trốn về mang đến tin tức kỹ càng tỉ mỉ của chủ tinh Vĩnh Hằng, nhất là miêu tả thần hiệu của tiến hóa dịch rất cụ thể, khiến rất nhiều tộc lớn đều ngồi không yên.

Viễn chinh chủ tinh Vĩnh Hằng.

Điều này trở thành tiêu điểm đề tài thảo luận, rất nhiều tộc lớn đều muốn xuất binh cướp lấy tiến hóa dịch. Bọn họ thông qua tin tức truyền về, nghiêm túc phân tích, cho rằng đánh tới vùng cổ tinh vực kia không thành vấn đề, sẽ có thu hoạch lớn.

Vào một ngày kia, mấy vương tộc cường đại nhất thái cổ cùng hoàng tộc mật nghị, chuẩn bị viễn chinh, bắt đầu điều động nhân thủ.

Cùng lúc, Thiên Chi Thôn cũng đang chiêng trống rùm beng. Hắc Hoàng quả nhiên có trình độ đạo văn cực cao, phá giải hơn nửa bí mật tinh môn, kết hợp trận đài có thể thực hiện vượt qua khoảng cách xa.

– Mặc dù không có mẫu thuyền, tương lai không lâu chúng ta cũng có thể vượt qua hư không, bái phỏng một viên lại một viên cổ tinh.

Nó tin tưởng tràn đầy.

Diệp Phàm cũng sắp ra đi, tiến hành thí luyện mạnh nhất trong lịch sử. Hắn muốn thành thánh, ứng chiến tình thế hỗn loạn đường thành tiên sắp tới.

– Ta đi làm tiền trạm cho các ngươi, Thiên Chi Thôn không được nghênh ngang, chậm rãi là được rồi, trong tối nghỉ ngơi lấy lại sức.

Mấy ngày trước khi Diệp Phàm lên đường thông qua một ít thủ đoạn và con đường phát tán hành tung của hắn, sắp đi vực ngoại bước lên tinh không cổ lộ, đi tới chủ tinh Vĩnh Hằng.

– Hắn dám rời khỏi nơi đây. Không có Cái Cửu U, Vệ Dịch, Nhân Ma, ai có thể che chở hắn. Chúng ta đi giết hắn.

Cổ tộc biết tin, không ít người lộ ra vẻ hung ác. Nếu là viễn chinh, ở nơi đó gặp lại bọn họ tuyệt không bỏ qua Diệp Phàm.

Mà càng có một bộ phận thì trực tiếp tuyên bố một đường đuổi giết, đem hắn chém ở vực ngoại.

– Ồ, muốn rời Bắc Đẩu sao. Đây là một cơ hội tốt. Uy lực của đỉnh đồng xanh rành rành trước mắt, chính vì nó mới chống được Vạn Long Linh. Nếu là đánh gục Thánh thể Nhân tộc, đỉnh kia liền thuộc về chúng ta.

– Không sai. Thần linh trong đỉnh này có vấn đề, đang muốn thu phục. Giống như một kiện Đế binh Cực Đạo, giá trị vô lượng.

Rất nhiều người kích động khôn tả, nội tâm đều sôi trào. Một khi Diệp Phàm rời Bắc Đẩu, sẽ là cơ hội tốt để bọn họ giết tuyệt.

Đây cũng không giới hạn trong Cổ tộc, ngay cả chư thánh vực ngoại đều ôm tâm lý tương tự. Muốn không tiếc mọi giá đánh chết Diệp Phàm trong tinh không.

– Thiên đường có lối người không đi, địa ngục không cửa ngươi lại tới. Không giết ngươi đạo trời khó tha.

Đại quân của Kim Ô tộc lại tới, có lão tổ lạnh lùng nói, cũng muốn đuổi giết.

– Chúng ta có thể hợp tác với Cổ tộc, làm cho bọn họ cung cấp tọa độ, chúng ta đi tinh không cổ lộ, không nên ngồi vũ trụ mẫu thuyền.

Thánh hiền vực ngoại nói.

– Hắn rất tự phụ, thật cuồng vọng, lại dám như thế. Chúng ta cũng đi, tìm cơ hội đoạt tiến hóa dịch. Nếu là có thể giết hắn chiếm đỉnh càng tốt.

Trong Nhân tộc cũng có tu sĩ nói nhỏ như vậy.

Đây là người của Tứ Tượng và Cửu Tiêu thánh địa, đã nhiều ngày chửi bới Diệp Phàm, chủ yếu là bọn họ đang châm ngòi, mà không lâu trước khi tiêu diệt hai Thần triều viễn cổ bọn họ cũng cùng Diệp Phàm kết cừu hận.

Lần này, khỉ mặt xanh của Cửu Tiêu thánh địa cùng một con tinh quái thái cổ cường đại khác cũng lên đường, cùng vực ngoại thánh hiền ở cùng một chỗ.

– Diệp Phàm, ngươi làm vậy quá mạo hiểm. Ngươi đem nhiều địch nhân như vậy dẫn đi, vạn nhất bị ngăn chặn sẽ có thể vạn kiếp bất phục.

Thiên Chi Thôn. Đám người Thánh Hoàng tử, Đông Phương Dã, Lệ Thiên khuyên bảo. Ngay cả Sát Thánh Tề La đều xuất quan tiễn đưa hắn.

– Không sao, ta có chừng mực. Các vị, ta đi trước một bước.

Diệp Phàm cưỡi một cái mẫu thuyền vọt lên trời, biến mất ở sâu trong vũ trụ rồi sau đó bắt đầu tiến hành bước nhảy không gian.

Đương nhiên, trước khi rời đi hắn làm một số chuyện, dẫn dụ chư thánh điên cuồng đuổi giết theo.

Già Thiên

Già Thiên

Score 9
Status: Completed Author:
Diệp Phàm là nhân vật chính trong truyện Già Thiên của tác giả Thần Đông, hắn từ 1 kẻ lưu lạc khỏi quê hương, nhưng có vô địch niềm tin, một đường sờ soạng lần mò, cả thế gian là địch, tự mình đi lên, huyết chiến cho tới khi trở thành Thiên Đế, là người mạnh nhất vũ trụ từ vạn cổ đến nay, làm được những điều phi thường trước nay chưa từng có. Truyện không sáng tạo ra một thế giới khác, nhưng lại khéo léo gợi mở ra những chi tiết thần bí, không chớp nhoáng đưa ngay người đọc vào một không gian xa lạ, mà như số mệnh đã sắp đặt cho nhân vật vậy.Sâu thẳm bên trong vũ trụ, chỉ có bóng tối lạnh lẽo. Bên trong vũ trụ cô quạnh này, tàu thăm dò vũ trụ thu được một bức hình ảnh chấn động lòng người. Chín bộ xác rồng khổng lồ kéo một quan tài bằng đồng thau, tuyên cổ trường tồn. Cửu Long kéo quan tài, đến tột cùng là trở về thượng cổ, vẫn còn là đi tới bến bờ tinh không? Một thế giới tiên hiệp to lớn, kỳ lạ rực rỡ, thần bí vô tận. Nhiệt huyết sôi trào như núi lửa, tình cảm mãnh liệt như biển lớn dâng trào, dục vọng như vực sâu thăm thẳm... Không phải ngẫu nhiên mà tác giả cho Diệp Phàm không gia nhập một gia tộc hay thánh địa nào, không học bất kì môt quyển kinh trọn vẹn nào, cũng không phải là thể chất mạnh nhất, luôn bị thiên địa áp chế, nhưng đánh bại mọi thể chất, quyét ngang tinh không cổ lộ, vượt lên thiên địa độ kiếp thành Thiên Đế.https://www.youtube.com/watch?v=EKVV-ildxfY

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset