Ở trong một trận chiến này, mọi người cũng kiến thức được sự đáng sợ của Âm Dương Cổ Kính, thức tỉnh từ trong long mạch dưới lòng đất, trồi lên trên mặt đất, lập tức cố định được tất cả, ổn định lại căn cơ.
Rất nhiều người chính mắt thấy, ai cũng kinh sợ, luồng khí tức kia quả thực có thể hủy diệt bất cứ địch thủ gì, tuyệt đối không cần tốn nhiều sức để tiêu diệt Thánh chủ.
– Tấm Thánh binh viễn cổ này đã trường tồn trên thế gian hai mươi mấy vạn năm, từng giết cả Vực ngoại thần linh, rốt cuộc thì nó mạnh tới mức nào, có năng lực thần kỳ gì, căn bản khó có thể đo lường được!
Toàn bộ Trung Châu đều bàn luận, Diệp Phàm lại rất bình tĩnh, từ khi toàn thân trở ra khỏi Âm Dương Thần Thành, hắn đã gặp được mấy vị cố nhân ở Kỳ Sĩ Phủ.
Rất nhiều người đều nhìn hắn giống như là nhìn thấy quỷ, một người độc chiến Âm Dương Giáo, lại còn có thể đạt được chiến quả như vậy, quả thực là một kỳ tích.
Trong số các cố nhân này lại thiếu một người, Tiểu nguyệt lượng lanh lợi hoạt bát của Cơ gia không ở đây, nàng bị gia tộc gọi trở về, có chuyện quan trọng gì đó.
– Gần đây, cánh cửa Cơ gia cũng sắp bị người ta đạp nát rồi, có không ít thế lực lớn đều đi cầu hôn!
– Cơ Hạo Nguyệt, ngươi rốt cuộc như thế nào, ngay cả mấy đại Thần triều cũng bị kinh động, đều thí điên thí điên chạy tới cầu hôn vậy?
Cơ gia Thần Vương thể không đáp lại, hắn rất ổn trọng, trên mặt không có chút gợn sóng nào, ánh mắt sâu sắc, một mình đứng ở một bên, nhìn khoảng không phía xa, không biết đang suy nghĩ gì.
– Ta muốn quay lại Đông Hoang, chi là đường xá rất xa xôi, truyền tống trận bình thường căn bản không dùng được, không thể vượt qua!
Diệp Phàm có chút phát sầu.
– Ta giúp ngươi nghĩ biện pháp!
Yêu Nguyệt Không nói.
– Diệp tử, ngươi thật sự muốn đi Đông Hoang sao, nghe nói nơi đó liên tục có đại chiến, các chủng tộc thái cổ đều bị kinh động, đi tới Cổ Hoàng Sơn rồi!
Người dã man rất hưng phấn, ngoác miệng nói rằng không lâu sau nhất định sẽ đi Đông Hoang tham chiến.
– Có lẽ không lâu sau, rất nhiều người đều đi Đông Hoang, một khi Tử Sơn bị mở ra, không thể thiếu phong hỏa đại chiến!
Ngay cả Dao Trì Thánh nữ cũng nói ra lời này.
Thiên hạ phong vân rời khỏi, Đông Hoang lại một lần trở thành tiêu điểm để thế nhân chú ý, tất cả những gì về Vô Thủy Đại đế đều không tránh khỏi gây ra sóng lớn cuộn trào vô cùng vô tận.
Chư tử bách giáo Trung Châu đều đang chú ý, lần tấn công Tử Sơn khi trước, bọn họ thảm bại mà về, lần này không có một người hành động thiếu suy nghĩ nữa, tất cả đều đang yên lặng nhìn chăm chú, một khi có cơ hội, tất nhiên sẽ phát động ngay lập tức.
Diệp Phàm lại hiện ra tại Kỳ Sĩ Phủ, dẫn phát chấn động, chư vương đều xuất hiện, Thánh thể không thể nghi ngờ gì nữa, rất hấp dẫn sự chú ý của người khác, mỗi một sự kiện của họ đều gây ra sóng to gió lớn.
Trong vùng tiên thổ xinh đẹp này, các cường giả trẻ tuổi đến từ ngũ đại vực như mây tụ lại, mỗi một Vương thể đều có thể thấy được, mọi người đều chú ý quan sát hắn.
Trong đó có cả nhân vật siêu cấp khủng bổ, ngay cả còn kém Trung Hoàng, Nam Yêu, nhưng cũng không cách xa lắm, nơi này tàng long ngọa hổ, trong những ngày gần đây, Diệp Phàm cảm nhận được mấy ánh mắt đáng sợ đang liếc qua hắn.
– Rừng sâu ngập tràn hổ báo, nơi ruộng đồng vẫn có Kỳ Lân, lời này quả nhiên không sai, trên đời này đâu cũng có cao thủ cả!
Trên một ngọn núi thấp, hắn gặp được một đầu đã trẻ tuổi, miệng tụng kinh, đến từ một tòa cổ Miếu không tên tại Tây Mạc, nhưng lại cực kỳ mạnh mẽ, khó dò ra sâu cạn.
Dưới ánh trăng đêm, hắn thấy một vị Yêu tộc trẻ tuổi đang đứng trên một ngọn núi, phun nạp ánh trăng, hơn nữa có lúc còn hút một cái, ngay cả ánh sao trên trời cũng bị hắn nuốt xuống, khiến cho khu vực này cũng lâm vào trong hắc ám vĩnh hằng, cực kỳ dọa người.
…
Những người này đều rất hạ thấp, hoặc là ẩn nhẫn, cũng không bày ra thực lực trước mặt người ở bên ngoài, Diệp Phàm chỉ thông qua Nguyên Thuật, nắm chắc nhịp đập của vùng đại địa này thì mới cảm nhận được.
Tám ngày sau, Diệp Phàm lại bước trên hành trình mới, duới sự tương trợ của Yêu Nguyệt Không, hắn tìm được truyền tống trận cổ xưa trong Thiên Yêu Cung, truyền đi Đông Hoang.
– Diệp tử, ngươi đi trước, ta đi ra sau!
Bàng Bác đứng bên cạnh, vừa ăn một miếng quan tài, vừa nói.
– Thật là chờ mong Đông Hoang đại chiến a. ta nhất định sẽ tiến đến, rất nhiều người đều đã xuất hiện ở Cổ Hoàng Sơn rồi!
Người dã man đã chuẩn bị chiến đấu rất sẵn sàng, định trước rằng Kỳ Sĩ Phủ sẽ để cho bọn họ đi tới đó.
Thiên Yêu Cung là một trong thế lực cường đại nhất tại Đông Hoang, trước thời hoang cổ có vô số đại yêu, hái sao lấy trăng trên trời, hô mưa gọi gió trong thiên địa, có thể chống lại Đại đế Nhân tộc và Thánh thể.
Mà nay, vẫn không có truyền thừa bất hủ nào có thể đánh đồng, Yêu Hoàng Điện, Đồng Nam Lĩnh cũng được xưng là hai đại Thánh địa vô thượng của Yêu tộc
Diệp Phàm mượn dùng cổ truyền tống trận của Thiên Yêu Cung, rốt cục thành công đi về phía đông, một lần nữa đặt chân lên mảnh, đất Đông Hoang, hiện ra tại một vùng nguyên thủy hoang vu.
Nhìn về phía xa, hắn thấy được vô số đền đài cung điện, đứng sừng sững trên bầu trời, còn có mây mù bao phủ đầy trời, nơi đó chính là Thiên Yêu Cung trong truyền thuyết.
Mười mấy vạn năm trước, nơi đây là nơi mà Yêu tộc đạt được vô số huy hoàng, hơn một vạn năm trước, Thanh đế cũng từng tới đây, gần như kiến tạo lại Thiên Đình cổ, cuối cùng lại không giải quyết được gì.
Nơi đó có một loại uy áp cường đại, cuồn cuộn mành liệt ép xuống, giống như thiên cung cổ xưa đặt trên chốn phàm trần, áp người ta thở không ra hơi.
Diệp Phàm không dừng lại lâu, sử dụng Huyền Ngọc thai nhanh chóng rời đi, một đường bay về hướng đông, xâm nhập địa vực vô cùng vô tận của Đông Hoang.
– Đông Hoang, ta đã trở lại rồi!
Nửa tháng sau, hắn tiến vào địa vực trung bộ, rất nhiều cổ thành, đại giáo san sát, đây là vùng đất khởi nguồn của Nhân tộc.
Không lâu sau, hắn liền nghe được một lời đồn, Bắc Đế Vương Đằng đến Đông Hoang cũng không chỉ vì Vô Thủy Chung, còn từng đi Cơ gia, chính thức tới cửa cầu hôn.
Hơn nữa, hắn hưng sư động chúng, rất nhiều đại nhân vật thuộc Vương gia tại Bắc Nguyên cũng bởi vậy mà đích thân tới, tiến vào gia tộc cổ lâu đời mà Hư Không Đại đế một tay khai sáng, mơ ước được leo lên Hư Không Điện.
– Cơ tộc không dám chậm trễ, dẫn bọn họ vào Hư Không Điện do Đại đế cổ tự tay xây, đây chính là một loại dấu hiệu, chẳng lẽ vầng thần nguyệt rực rỡ khắp Đông Hoang này phải đi làm dâu tận Bắc Nguyên xa xôi thật sao?
Đây là một hồi phong ba không nhỏ, cũng không ít ánh mắt đang nhìn vào, rất nhiều người đều chú ý, nhất là một thế hệ trẻ tuổi đều muốn đi tới, không muốn thua kém người khác.
– Không lâu trước, Cơ Tử Nguyệt bị triệu hoán từ Trung Châu, hơn phân nửa cùng việc này có liên quan!
Mọi người liền đầu tiên đưa ra phỏng đoán chính xác này.
– Bắc Đế Cường đại, có tiềm chất không gì so sánh nổi, mà nay còn có thể luận bàn cùng với Đại đế cổ khi còn trẻ, chỉ có hơn chứ không kém, tương lai kém cỏi nhất cũng là một vị Thánh nhân, Cơ tộc sẽ không dửng dưng được đâu!
Rất nhiều người trẻ tuổi tại Đông Hoang đều bi quan, muốn cạnh tranh được với Bắc Đế thì căn bản không có khả năng, không có chiến lực lớn như vậy, càng không có nội tình như hắn.
Bắc Đế áp chế một thế hệ trẻ tuổi tại Đông Hoang gần như không thở nổi, trong mấy tháng gần đây, những nơi hắn đi qua không người có thể kháng cự, luận bàn với Thánh chủ, ngay cả các Giáo chủ khắp nơi đều không dám có chút chậm trễ nào đối với hắn.
Đây là thực lực, một người trẻ tuổi có khả năng tranh hùng cùng đương kim Giáo chủ, có thể bễ nghễ thiên hạ, ngạo thị cùng thế hệ, không ai dám tranh phong.
– Đáng tiếc a. Cơ Hạo Nguyệt tuy là Thần Vương thể, thực lực sâu không lường được, nhưng hôn nhân này hắn lại không có khả năng ra tay được.
– Khương tộc không phải còn có một Thần Vương thể sao, cũng từng bày ra chiến lực chân chính, có thể hay không vừa động là đã khiến cho cả thiên hạ kinh hãi không?
– Hai đại Thần Vương thể của Đông Hoang cũng không là đối thủ của Bắc Đế, tối thiếu hiện tại không thể tranh hùng, ra tay cũng vô dụng!
Mọi người rất thất vọng, đương kim một thế hệ trẻ tuổi của Đông Hoang tuy rằng có rất nhiều cường giả, nhưng không có một ai có thể áp chế được người “đệ nhất” của ngũ vực, rất khó luận bàn được cùng những người như Trung Hoàng, Nam Yêu.
Không ít người nghĩ đến, có lẽ chỉ có Diêu Quang Thánh tử mới có thể đánh với Bắc Đế một trận, bởi vì cho tới bây giờ cũng không có ai biết được rốt cuộc hắn mạnh tới mức nào.
Tuy nhiên, điều khiến cho người ta cảm thấy đáng tiếc chính là hắn tuyệt đối sẽ không ra tay, nghe nói hắn đang tu một loại kỳ công, theo tính tình của hắn, một ngày không trở thành thiên hạ vô địch, thì sẽ là một ngày không cường thế xuất kích.
– Mười năm sau, Đông Hoang sẽ có một người đánh được với Bắc Đế một trận, tuy nhiên lại là một kẻ khiến cho cả thiên hạ không dung tha.
Có người nói như vậy, rất nhiều người đoán ra, người được nhắc đến này nhất định là Hoa Vân Phi.
– Kỳ thật, còn có một người, các ngươi quên Thánh thể sao, tuy rằng còn không có trưởng thành lên, nhưng đã từng làm thịt cả thúc thúc ruột và đệ đệ của Bắc Đế rồi!
– Không biết được, hắn có lẽ sẽ tới, hắn đã sớm trong cục diện không chết không ngừng cùng với Bắc Đế rồi, hơn phân nửa là sẽ xuất hiện!
Diệp Phàm nghe được rất nhiều lời đồn, Đông Hoang rất không bình tĩnh, Bắc Vực có Cổ tộc thức tỉnh, Cổ Hoàng Sơn nhất định sẽ gây ra sóng to cuồn cuộn.
Trong mấy ngày gần đây, các giáo phái của Bắc Vực cảm nhận được một loại một loại áp bách cường đại, có người còn mơ hồ cảm ứng được khí tức của Tổ Vương thái cổ xuất thế, khiến cho ai cũng sợ run người.
– Vương Đằng a, Vương Đằng, ngươi mới tới Đông Hoang, nhưng lại quấy ra nhiều phong vân như vậy…!
Chưa qua mấy ngày, một tin tức chấn động được truyền ra, Thánh thể Diệp Phàm đã vượt qua hư không, quay trở về Đông Hoang, dẫn tới rất nhiều người bàn luận.
– Ai truyền ra tin tức này, khiến cho ai ai cũng biết, có người muốn đối phó ta sao?
Diệp Phàm nhíu mày, hắn vẫn ẩn thân trong bóng tối, những người biết chuyện này cũng không nhiều lắm.
– Vương Đằng con ta đang ở Đông Hoang, Thánh thể ngươi tốt nhất trọn đời cút đi cho ta, vĩnh viễn cũng không nên xuất hiện, nếu không sẽ giết ngươi đến mức không đường lên trời, không cửa xuống đất!
Đây là lời mà Vương gia Bắc Nguyên lúc nào cũng treo trên miệng.
– Vương gia Bắc Nguyên thật sự quá bá đạo a, đến Đông Hoang cầu hôn lại còn không kiêng nể gì như vậy, thật sự nghĩ rằng có thể hiệu lệnh thiên hạ sao?
– Ai bảo người ta sinh ra một người có tư chất Đại đế, quả thật phách lối rung trời a!
– Đây là đạng bức bách Thánh thể, nhiễu loạn đạo tâm, khiến hắn khó có thể bình tĩnh, muốn để cho hắn ra tay, do đó mới có thể báo thù cho thúc thúc ruột và đệ đệ của Vương Đằng được.
Mọi người đều nghị luận, đang bàn về chuyện này.
– Thánh thể, chỉ cần ngươi dám đến phương đông gây mưa gió, chúng ta sẽ giết ngươi tới mức hình thần câu diệt, trọn đời không được siêu sinh.
Người của Vương gia tiếp tục nói to ra.
Ra ngoài dự đoán của mọi người, Diệp Phàm lại không ẩn nhẫn, ngược lại còn rất cường thế, ngay lập tức một mình đi vào trong một Đổ thạch phường siêu lớn của Vương gia tại Đông Hoang, giết đến mức chó gà không tha.
– Thánh nhân cường thế ăn miếng trả miếng, đây là đang vả thẳng vào mặt của Vương gia, sau này chắc chắn không tránh được một hồi đại chiến a!
Mọi người rất chờ mong.