Hiên Viên Mặc mở cửa, cung kính mở miệng: “Hoàng thúc!” Tuy hắn là đế vương, nhưng Hoàng thúc đối với hắn mà nói vừa là thầy vừa là bạn, lại là bậc trưởng bối, cho nên hắn đối với Hoàng thúc luôn luôn kính trọng. Đôi mắt tà mị của Hiên Viên Vô Thương liếc hắn một cái, cười mở miệng: “Tiểu từ nhà ngươi, nâng cốc nói cười mà không gọi Hoàng thúc?”
Đôi mắt tà mị lập tức tập trung trên gương mặt tiểu râu mép kia, hóa trang cả người chẳng ra gì cả, nhìn đến cái ghế, rõ ràng là có dấu vết di chuyển qua, khóe môi như đóa hoa kia cười càng thêm mê người…..
Nhìn thấy nụ cười của hắn, mỗ nữ hốt hoảng, cảm giác sau lưng lành lạnh, thẳng lưng ngồi ngay ngắn, hừ, hiện tại nàng đang nữ giả nam trang, làm sao hắn có thể nhận ra bản thân mình được chứ!
Nhưng càng lúc càng ngồi không yên, khom người đứng lên, mở miệng hàn huyên: “Vị huynh đài này bộ dáng thật phong thần tuấn lãng, diện mạo có thể so sánh với Phan An, hôm nay có phúc được diện kiến, thật là vinh hạnh của tiểu đệ, không biết công tử có hứng thú kết giao bằng hữu?”
Xem nha đầu chết tiệt kia càng diễn càng quá đáng, cánh hoa đào khẽ nhếch lộ ra lúm đồng tiền làm cho dung nhan càng thêm lóe mắt, nốt ruồi giọt lệ xinh đẹp kia càng thêm câu hồn đoạt phách, bờ môi hoa anh đào khẽ mở, một âm thanh có từ tính vang lên: “Tất nhiên là đồng ý, có thể cùng kết giao với tiểu huynh đệ là vinh hạnh của tại hạ.”
Sặc… Nghe giọng nói của hắn, mỗ nử càng cảm thấy da đầu tê dại, đến cái lông trên người nàng cũng ngửi được mùi nguy hiểm? Lập tức tự an ủi trong lòng mình, nhất định hắn không có nhận ra ta, đúng vậy!
Hiên Viên Mặc nhìn điệu bộ của Hiên Viên Vô Thương, nói như vậy là cũng đã nhận ra nàng nên mới đến đây, không tránh khỏi trên mặt càng thêm xấu hổ, bản thân biết rõ rành rành nàng là ai, làm huynh trưởng còn ở chung một chỗ……
Hiên Viên Vô Thương vừa sải bước tiến lên, tìm vị trí ngồi xuống: “Nói xem, các người đang nói cái gì?”
Hiên Viên Mặc còn chưa kịp mở miệng, đã bị Vũ Văn Tiểu Tam lôi ra đề tài: “Chúng ta đang bàn luận về lịch sử huy hoàng và mị lực cá nhân của đệ nhất mỹ nhân Hiên Viên quốc _ Vũ Văn Tiểu Tam!”
Lời này vừa dứt, trên đầu của Hiên Viên Vô Thương và Hiên Viên Mặc xẹt qua một đường hắc tuyến.
Ngoài cửa, Đình Vân lén liếc nhìn Tiểu Nguyệt, gương mặt đã cứng đờ….. “Đệ nhất mỹ nữ Hiên Viên quốc”? “Lịch sử huy hoàng” của tiểu thư nhà bọn họ? và “mị lực cá nhân”? Khụ khụ……
Khóe mắt lãnh khốc của Đình Vân không ngừng co giật, Tam Vương Phi không khỏi quá tự tin đi? Dính chút râu giả, sau khi giả dạng nam nhân da mặt càng dày hơn, tự biên tự diễn khắp nơi, còn có lịch sử huy hoàng? Ngẫm lại, nàng đánh trắc phi Tam Vương phủ, sự tích gây thương tích Tam Vương Gia… Quả thật huy hoàng tột đỉnh
Khiến cho hắn quay qua nhìn người bên cạnh có liên quan, Tiểu Nguyệt, giống nhau đều cải trang chẳng ra gì, trong mắt ánh lên tia hèn mọn xem thường, quả nhiên là chủ nhân nào thì có hạ nhân dạng đó!
Thấy ánh mắt Đình Vân xem xét mình, Tiểu Nguyệt khóc không ra nước mắt, thật sự bị tiểu thư nhà mình hại chết mà!
“Không biết các người bàn luận như thế nào?” Hiên Viên Vô Thương khẽ cười mở miệng.
Hiên Viên Mặc xấu hổ ho khan vài tiếng….. Không đáp.
Vũ Văn Tiêu Tam sờ sờ cái ria mép khôi hài kia, mở miệng lần nữa: “Ây da….. Đáng tiếc cho một giai nhân phong hoa tuyệt đại như vậy, đúng là hồng nhan bạc mệnh, gả cho đương kim tam vương gia cầm thú kia! Đều do Hoàng Thượng có mắt không tròng, làm loạn Uyên Ương phổ, mới tạo ra một sai lầm lớn thế này! Thật sự là đáng buồn, đáng tiếc!”
Mỗ nữ nói tới đây, làm ra bộ dáng tức giận bất bình!
Mắng Hoàng Đế, nếu Hiên Viên Mặc muốn trách tội nàng, thì nàng nói kỳ thực nàng không biết hắn là Hoàng Đế, đây gọi là người không biết không có tội, hắc hắc…..
Hiên Viên Mặc bị sặc một ngụm rượu trong cổ họng, đứng lên ho khan sặc sụa….. Ngày đó, rõ ràng chính nàng quỳ giữa chánh điện nói không phải Ngạo không gả, hắn mới vì bọn họ mà tứ hôn? Tại sao bây giờ trở thành là hắn có mắt không tròng?
Hiên Viên Vô Thương vẫn tựa tiếu phi tiếu nhìn điệu bộ của nàng……… Nha đầu kia, vậy mà dám trước mặt Mặc mắng hắn, lá gan quả là lớn!
Tiểu Nguyệt càng cảm thấy đau cả đầu, tiểu thư của ta a. Lão nhân gia rốt cuộc có biết như thế nào là đúng mực không a, Hoàng thượng đang ở đây vậy mà lại mắng như vậy, nếu như bị lôi đi chặt đầu thì làm sao bây giờ? Còn mắng Vương Gia là cầm thú? Nàng cảm thấy bản thân mình đầu choáng mắt hoa…..
Khóe miệng Đình Vân không kìm chế được co giật vài cái, sắc mặt đỏ bừng quay đầu nhìn xem người bên cạnh, Tiểu Nguyệt không nói gì cũng giống như hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn đã ửng đỏ cực kỳ đáng yêu, phút chốc làm cho tim hắn đập nhanh hơn một nhịp……
Lập tức quay đi, cảm thấy kinh ngạc đối với cảm giác kỳ lạ trong lòng, đây là cảm giác gì?
Thấy Hiên Viên Mặc cố sức ho, Vũ Văn Tiểu Tam vỗ vỗ bờ vai của hắn, như là tri kỷ mở miệng: “Người cũng đồng tình thấy Tam Vương Phi kia đáng thương đúng không? Haiz… Tiểu đệ cũng rất đồng tình với những chuyện mà nàng gặp phải! Lại phải nói đến Hoàng Thượng của chúng ta từ trước đến nay Anh Minh Thần Võ, yêu dân như con, tại sao phạm một sai lầm lớn như vậy?”
Nói xong, lại ra vẻ tiêu sái phe phẩy đùa nghịch cây quạt: “Tiểu đệ cho rằng, Hoàng Thượng phải lập tức hạ chỉ, cho Tam Vương Gia hưu Tam Vương Phi, hoặc là cho Tam Vương Phi hưu Tam Vương Gia, mới có thể cứu vãn sai lầm lớn đó, mới không để Khổng Tước Đông Nam bay, mới không còn tài tử giai nhân vì Tam Vương Phi tiếc hận, mới không làm cho người ta than thở thiên cổ, gây thảm kịch nhân gian, mới không còn…..”
Ánh mắt mỗ nữ hàm chứa sự miêu tả, nói đến đồng tình, còn không tự chủ đứng lên, ngẩng mặt lên trời nhìn nóc nhà, như bộ dáng một đại thi nhân, một học giả than thở…..
Hiên Viên Mặc nhìn bộ dáng đồng tình của nàng không nói gì, quay mặt đi….
Hiên Viên Vô Thương bưng ly rượu lên, vẫn tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng xướng, biểu diễn thật tốt…..
Tiểu Nguyệt như bị sét đánh, vẻ mặt vô cảm…..
Khóe mắt và khóe môi của Đình Vân giật giật rất nhanh…..
Vũ Văn Tiểu Tam phát biểu thao thao bất tuyệt xong, rồi sau đó quay đầu lại, cực kỳ nghiêm túc nhìn HIên Viên Mặc: “Huynh đài thấy ý kiến của tiểu đệ là ngu muội hay hợp lý?”
Ngươi cũng biết là “ngu kiến” à? Đây là tiếng lòng của mọi người.
Hiên Viên Mặc xấu hổ ho khan một tiếng, không biết đáp lại như thế nào, hắn có một loại cảm giác muốn chạy trốn, sờ sờ cái mũi, giọng nói ấm áp vang lên: “Vị tiểu huynh đệ này cũng không cần đi sâu vào vấn đề này thêm nữa, đó là chuyện trong nhà của người ta, làm gì có chỗ cho người ngoài như chúng ta xen vào chứ?”
Hiên Viên Vô Thương uống một hơi cạn sạch rựou trong tay, rồi dung nhan tuyệt sắc kia ửng lên một chút sắc đỏ, khóe mắt ẩn tình nhìn Vũ Văn Tiểu Tam, mỗ nữ vừa quay đầu, liền nhìn thấy dáng vẻ mê người của nam tử kia, trái tim bé nhỏ kia đập loạn như nai con nhảy nhót, trong đầu chỉ còn tiếng kêu gào _ Đè hắn xuống! Đè hắn xuống!
Nghĩ muốn đè hắn xuống thì trước tiên phải thoát khỏi cái tên Hiên Viên Ngạo heo kia, vì vậy khí thế nghiêm nghị quay đầu nhìn Hiên Viên Mặc, không ngừng cố gắng: “Cái gì chuyện trong nhà a? Nếu không phải lão nhân gia Hoàng Thượng nhiều chuyện, chuyện quốc sự nhiều như vậy không lo xử lý, bày đặt chạy tới làm bà mối, tại sao có thể xuất hiện người như thế gây thảm kịch cho nhân gian? Tiểu đệ cho rằng, lão nhân gia Hoàng Thượng nếu còn một chút lương tri ở đây, thì phải lập tức lập chỉ, hủy bỏ hôn sự này.”
“Bà mối?” Hiên Viên Mặc ho càng thêm điên cuồng, ho đến nổi khiến cho gương mặt dịu dàng đỏ bừng.
Này đã lôi kéo đến “Lương tri”? Hiện tại Hiên Viên Mặc cảm thấy nếu như hắn không lập tức hạ chỉ hủy bỏ đi hôn sự này, thì liền trở thành tội nhân tội ác tày trời! Nhưng hắn là đế vương, làm gì có thể làm ra lọai sự tình này?