Q.1 – Chương 14: Cơn Ác Mộng Về Căn Nhà Cũ

Cơn Ác Mộng Về Căn Nhà Cũ

Thoạt đầu vừa nghe, giọng nói của anh ta giống như tiếng phong cầm đã bụi bặm và lạc điệu, lấp kín đôi tai khiến người ta cảm thấy rất khó chịu.

Chẳng hiểu sao Tố Diệp bỗng thấy căng thẳng. Ánh mắt Lương Hiên từ đầu tới cuối không hề di chuyển, hai con ngươi trắng dã hệt như tro tàn. Cô nhìn rõ nỗi kinh hoàng và cảm giác tuyệt vọng xuất phát từ nội tâm.

“Niên Bách Ngạn… muốn giết anh?” Quan sát hồi lâu, cô mới hỏi một câu.

Lương Hiên bất chợt đưa mắt liếc nhìn xung quanh, rồi nhanh chóng trở về nơi gương mặt của Tố Diệp, thanh âm khản đặc: “Đúng vậy! Anh ta… Anh ta muốn giết tôi. Anh ta và vợ tôi đều muốn giết tôi.”

Tố Diệp vô thức ngước mắt nhìn chiếc gương ở gần đó. Trong gương chỉ phản chiếu gương mặt trong sáng thuần khiết của cô. Cô hít sâu một hơi, suy nghĩ: “Anh ta đã có ý định giết anh, vậy nếu bây giờ tôi đưa cho anh một con dao, anh có muốn đi giết anh ta không?”

“Tôi…” Đôi mắt Lương Hiên bất ngờ lóe lên một tia nhìn mập mờ, nhưng nhanh chóng bị Tố Diệp nhạy bén bắt được. Anh ta dường như thật sự đang suy xét, chau mày rất chặt, khoảng hơn hai phút sau mới lẩm bẩm: “Không… Tôi phải trốn đi. Tôi… Không thể để anh ta tìm được tôi… Không thể!”

“Nếu tôi cho anh một tấm gỗ, có nó rồi người khác sẽ không nhìn thấy anh, anh sẽ chắn tấm gỗ đó ở hướng nào trên người anh?” Tố Diệp hỏi một câu không hề báo trước thuận theo ý của anh ta.

Lương Hiên không suy nghĩ gì, vội vàng đáp: “Đằng sau! Tôi muốn chắn ở đằng sau!”

Nghe xong Tố Diệp rơi vào im lặng, đôi lông mày lá liễu tuyệt đẹp của cô nhíu lại thành một đường cong nghiêm nghị.

“Bác sỹ Tố! Tôi xin cô hãy cứu tôi, cô nói có thể giúp được tôi mà.” Tâm trạng của Lương Hiên bỗng trở nên rất kích động, ngọ ngoạy rất mạnh để ngồi dậy, nhưng vì cơ thể đau buốt mà gương mặt nhăn nhó. Anh ta há mồm thở phì phò, giọng ồm ồm: “Bây giờ ngày nào tôi cũng gặp ác mộng, mơ thấy Niên Bách Ngạn muốn giết tôi, mơ thấy hai người họ đẩy tôi xuống nước. Dưới nước tối đen như mực, tôi vừa lạnh vừa sợ hãi. Dưới nước còn có một đường ống hẹp dài, u tối. Tôi… Tôi đành phải bơi theo đường ống đó. Nó rất chật hẹp, một đầu còn có một ngôi nhà cũ âm u xung quanh bụi cỏ mọc đầy…”

“Anh có bước vào căn nhà đó không?” Tố Diệp nhìn chằm chằm vào anh ta, nhấn mạnh từng chữ.

“Tôi vào rồi… Gần như ngày nào cũng vào.” Cả người Lương Hiên run lên, đôi môi vốn đã chẳng hồng hào giờ càng trắng bệch.

“Trong căn nhà đó có gì?” Nếu là cơn ác mộng ngày nào cũng mơ thấy, cô tin chắc anh ta nhớ rất rõ ràng.

“Có… Có một chiếc quan tài.” Vì căng thẳng, hàm răng Lương Hiên va vào nhau, phát ra những tiếng kèn kẹt vô cùng chói tai. “Tôi nhìn thấy em trai tôi nằm trong quan tài, nhưng nó lại vỗ cánh bay đi mất. Sau đó… Sau đó tôi lại nhìn thấy vợ tôi. Cô ta… Cô ta và Niên Bách Ngạn ở cùng nhau. Bọn họ… Bọn họ cầm dao xông tới chém tôi…” Nói tới đây, nước mắt của anh ta cũng chảy ra theo, gào thét một cách cuồng loạn: “Tôi chịu đủ rồi! Không chịu nổi nữa rồi!”

Tố Diệp nhìn anh ta, thở dài nặng nề, thần thái càng lúc càng nghiêm túc.

Khi cô từ phòng theo dõi bước ra, ngoài cửa sổ mặt trời đã lên cao. Làn gió xuân lướt nhẹ qua mặt, thấm đẫm hương hoa ngây ngất. Rặng liễu rủ bóng bên hồ, sắc xanh sáng rực một góc trời. Vòm trời trong veo như một miếng ngọc lưu ly. Ngày xuân của Bắc Kinh luôn đẹp tới cực điểm nhưng cũng ngắn ngủi tới cực điểm.

Trên đời này, thứ đẹp nhất bao giờ cũng sẽ ngắn ngủi nhất.

Sau khi gặp Niên Bách Ngạn, Tố Diệp không nói câu nào. Đến tận khi hai người lên xe, lúc Niên Bách Ngạn đặt một cốc cà phê nóng hổi vào tay cô, hương thơm ngào ngạt của cà phê lấp đầy không gian trong xe cùng với hơi thở nồng nàn của người đàn ông bên cạnh đồng thời vò nát hô hấp của cô, khiến nó như vỡ vụn.

Anh không nói gì, chỉ im lặng khởi động xe.

Còn Tố Diệp, sau khi nhấp ngụm cà phê, cô ngẩng đầu lên, ngắm nhìn gương mặt nghiêng nghiêng của Niên Bách Ngạn như đang suy tư điều gì. Ở góc độ này, trông anh rất điển trai, gương mặt cương nghị hoàn hảo không chê vào đâu được. Nhưng bờ môi mỏng hơi mím cùng chiếc cằm kiêu ngạo kia đủ để nhận ra anh là người vô tình.

“Từ lúc ở phòng chăm sóc bệnh nhân ra cho tới giờ, tôi vẫn đang suy nghĩ một vấn đề.” Đợi khi chiếc xe đi vào đường quốc lộ, Tố Diệp khẽ lên tiếng. Ly cà phê nóng hổi cuối cùng cũng truyền được chút nhiệt ấm áp sang những ngón tay nhỏ nhắn của cô.

Phía trước là ngã tư, Niên Bách Ngạn cho xe đi chậm lại. Đến khi xe dừng hẳn anh mới quay đầu sang nhìn cô, đôi mắt bình thản, kiên nhẫn đợi cô nói tiếp.

Tố Diệp chỉnh lại tư thế ngồi, uống thêm một ngụm cà phê, ánh mắt trở nên tĩnh lặng: “Có người rõ ràng là có vấn đề về tâm lý nhưng lại sinh hoạt và làm việc như người bình thường. Còn có người rõ ràng là rất bình thường, lại bị nhốt vào bệnh viện tâm thần, rồi bị người ta xem là kẻ thần kinh. Tình trạng này tuy hiếm nhưng vẫn tồn tại. Anh Niên! Anh nghĩ sao về vấn đề này?”

Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau

Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau

Status: Completed Author:

Một trận chiến tâm lý hồi hộp.

Một đêm triền miên, hơi thở của anh ấm nóng mê hoặc, một cuộc điện thoại đã đặt dấu chấm hết cho bầu không khí mờ ám này.

“Thì ra hôm nay anh kết hôn.” Sau khi cuộc điện thoại kết thúc, cô vòng tay ôm chặt lấy anh từ đằng sau, đôi tay như một con rắn linh hoạt, lướt đi do thám khắp cơ thể anh.

Anh im lặng quay đầu, ánh mắt sâu thẳm dù cố đến mấy cũng không thể nhìn thấu.

Cô ung dung nói: “Yên tâm, tôi không còn là một cô bé nữa.”

Anh là nhà cung ứng đá quý tiếng tăm vang dội, cô là nhà phân tích tâm lý thông qua việc đọc những giấc mơ, hai người hoàn toàn không chút liên hệ lại vì một vụ án ly kỳ mà gắn chặt số mệnh lại với nhau.

Anh siết nhẹ cằm cô: “Tôi trở thành đối tượng nghiên cứu của em rồi sao?”

Cô khẽ nở một nụ cười diễm lệ, đắm mình trong hơi thở của anh: “Anh Niên chẳng phải đang sống sờ sờ ra đấy sao? Trước mắt tôi chỉ có hứng thú với giấc mơ cuối cùng của một người đã chết. Còn anh và tôi, chỉ là một cuộc chơi, nếu chơi được cả hai chúng ta đều vui vẻ, còn không chơi nổi… thì cút!”

Sắc mặt anh rất thản nhiên: “Tố Diệp! Niên Bách Ngạn tôi, em chưa chắc đã chơi nổi đâu.”

Niên Bách Ngạn là người đàn ông vô cùng khắt khe đối với công việc và cấp dưới, rất khó hòa hợp với mọi người nhưng lại khiến phụ nữ vì anh mà điên đảo; Tố Diệp là một người phụ nữ luôn khiến người ta phải tranh luận, trông bề ngoài có vẻ là một kẻ chỉ biết đến tiền nhưng thực chất lại là người mạnh miệng yếu lòng, khiến người ta xót xa.

Giấc mơ, ký ức, tiềm thức và những cuộc chiến thương trường đằng sau những đồ trang sức lấp lánh, lớp lớp những trận chiến tâm lý kỳ quái đụng phải nhau. Làm sao để tính lòng người, đo lòng mình, tìm ra sự thật trong những cái như thật như giả ấy? Bạn tưởng những gì bạn nhìn thấy là thật? Có lẽ đều là giả; Bạn tưởng những gì bạn nghe thấy là thật, có lẽ vẫn là giả; Vậy bản thân bạn có phải là thật không? Có lẽ cũng là giả!

Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Cho dù duyên phận ngắn ngủi, cũng không bỏ lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mộng kinh hoàng.

Hệ thống tên nhân vật: Niên Bách Ngạn, Tố Diệp, Niên Bách Tiêu, Kỷ Đông Nham, Dương Nguyệt, Lâm Yêu Yêu, Diệp Uyên, Tố Khải, Diệp Lan, Đinh Tư Thừa, Diệp Ngọc, Khúc Nghệ, Hứa Đồng, Thịnh Thiên Vỹ, Tưởng Bân, Tưởng Vỹ, Kim Đại Trung, An Tịnh, Bạch Băng, Diệp Hạc Phong, Nguyễn Tuyết Mạn, Diệp Hạc Thành, Nguyễn Tuyết Cầm, Niên Quý, Tư Tuyết, Tiểu Nhã, Tăng Vũ, Cảnh Long, Joey, Vincent, Henry, Văn Giai, Lý Thánh Đản, Hà Minh, Phương Bội Lôi, Khaki, Thạch Thành, Quản Yên, Aston, Xương Đồ, Tịch Khê, Diệp Tịnh Hảo, Diệp Bội Bội, Niên An Nhiên, Kỳ Tôn.

Cameo: Giang Mạc Viễn, Trang Noãn Thần, Nhiếp Thiên Luật, Giang Thần, Kỳ Ưng Diêm, Lưu Ly…

Lời giới thiệu của tác giả:

“Đây cũng là câu chuyện xảy ra ở Bắc Kinh. Trong câu chuyện này có sự xa hoa của châu báu kim cương, có những câu chuyện tình yêu cảm động buồn triền miên, có những hoài nghi dù đã bóc tách từng lớp mây mù vẫn như thật như giả. Không biết nên nói gì nữa, chỉ muốn viết một câu chuyện hay, một câu chuyện khác lạ. Ngoài ra cũng xin nhắc thêm, những vụ án tâm lý được đề cập tới trong truyện đều là những vụ án có thật đã xảy ra, có rất nhiều khía cạnh, yếu tố khiến tâm lý con người không thoải mái. Những vụ án này đã được thu thập thông qua các nhà tư vấn tâm lý, các nhà thôi miên và các bác sỹ trị liệu hành vi…, cũng có những vụ án được thầy cô của tôi kể lại trong quá trình học tập. Đương nhiên trong quá trình viết truyện sẽ giấu tên, ẩn danh và văn học hóa đi một chút. Những độc giả nhát gan hoặc không có hứng thú với lĩnh vực này xin đừng đọc. Hãy để câu chuyện này gợi mở thế giới tiềm thức của bạn. Hãy kể giấc mơ của bạn cho tôi, nhưng cẩn thận nhé, đừng để tôi nhìn thấu tâm hồn của bạn…”

“Nếu bạn muốn tìm một câu chuyện nhanh và kết thúc chóng vánh tôi khuyên bạn không nên đọc vì tiến độ câu chuyện này sẽ rất chậm. Ở đây tôi chỉ muốn nói tiến độ trong một cuốn tiểu thuyết ngôn tình không nhất định phải thống nhất ngàn quyển như một. Nếu chỉ lấy tốc độ nam nữ chính hôn nhau rồi quan hệ để nhận định tiến độ thì không công bằng. Cách xây dựng nhân vật của câu chuyện này là chưa từng có từ trước tới giờ. Con người không ai là hoàn hảo, đó chính là định nghĩa chung nhất cho tất cả các nhân vật trong bộ truyện này. Đây là một câu chuyện tươi sáng rực rỡ, cả các nhân vật cũng thế, nhưng đằng sau vẻ rực rỡ đó, mỗi người đều có sự ích kỷ, bất lực, tính toán và âm mưu của riêng mình. Nếu nói Giang Mạc Viễn là hình ảnh thu nhỏ và là tổng thể của ba người đàn ông trong xã hội, thì Niên Bách Ngạn lại được xây dựng trên hình tượng của một người duy nhất. Ngoài đời thực, anh ấy cũng là một nhà cung ứng đá quý, cuộc sống của anh cũng xa hoa, tình cảm cũng day dứt và có những câu chuyện đặc sắc. Còn Tố Diệp, tôi nghĩ nhân vật này dần dần khi từng lớp suy nghĩ nội tâm được bóc ra, mọi người sẽ cảm thấy càng ngày càng chân thật. Bởi vì ở cô ấy nhất định sẽ có hình bóng của mọi người, bất luận là ưu điểm hay khuyết điểm. Có lẽ câu chuyện này không nhận được sự đồng tình của tất cả mọi người, nhưng còn người xem là tôi còn viết, dùng ngôn ngữ bình thường nhất, giản dị nhất. Vẫn câu nói đó, tất cả mọi phán đoán đừng vội kết luận quá sớm, chưa tới giây phút cuối cùng, chưa tới chương kết cuối cùng, thì câu chuyện và nhân vật mãi mãi chưa thể kết luận.”

“Trong các tác phẩm trước của tôi, số phận của mỗi nhân vật có thể chỉ hai tới ba cao trào là kết thúc, nhưng Tố Niên khác các tác phẩm đó, vì tôi tạo dựng số phận của mỗi nhân vật đều có rất nhiều cao trào, bước ngoặt. Thế nên những độc giả thích một hai cao trào rồi tới một cái kết hạnh phúc xin hãy thận trọng khi đọc Tố Niên. Đây vốn đã không phải là một bộ tiểu thuyết chỉ có tình yêu. Nó rất phức tạp, mỗi một nhân vật trong câu chuyện cũng giống như một cá thể độc lập ngoài xã hội, như người bình thưởng phải hưởng trọn đắng cay mặn ngọt vậy. Thế nên không thể so sánh, cũng không cần phải mang nó ra so sánh với các tác phẩm trước đó, vậy chẳng khác nào bạn mang cơm trắng ra so với rau xanh xem cái nào dinh dưỡng hơn cả, ngay từ cốt lõi đã sai lầm.” *Có thể hiểu là trong câu chuyện này đất diễn của chính phụ nhiều gần như nhau*

“Tố Niên chắc chắn là một câu chuyện đặc sắc, tôi dành tâm huyết xây dựng từng nhân vật, cũng yêu quý mỗi một nhân vật, vì họ là những con người không hoàn hảo, vì thế có lúc họ được người ta yêu quý lại có lúc bị người ta ghét, thế nên tuyệt đối không thể vì một số chi tiết mọi người nói không cần thiết mà hủy cả một bộ tiểu thuyết. Tôi không dám nói mỗi một câu, một chữ tôi viết ra đều ẩn chứa một điều gì đó, nhưng ít nhất có thể khẳng định với mọi người, đâu đâu trong câu chuyện cũng ẩn chứa bí mật, nhưng thực tế số người tìm ra được chúng là rất ít. Mỗi một nhân vật, mỗi một tình tiết xuất hiện, mỗi một giai đoạn tình cảm đều có mục đích của nó, chắc chắn không lãng phí thời gian đọc của mọi người, tôi cũng không lãng phí thời gian viết vốn đã ít ỏi của mình. Có thể mọi người thấy chẳng có gì tiến triển nhưng có tiển triển hay không chỉ có tôi là người viết mới biết được, tại sao phải sắp xếp như vậy cũng chỉ tôi biết mà thôi nên mọi người có hoài nghi hay khó chịu cũng là chuyện bình thường.”

Mong rằng nó sẽ là một câu chuyện hay mang tới cho mọi người ^^

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset