Q.1 – Chương 24: Hoang Tưởng Thứ Phát

Hoang Tưởng Thứ Phát

“Thầy! Sao em có thể gạt anh được?” Tố Diệp mím môi cười: “Được rồi! Tình trạng của em, em là người rõ nhất, đừng quên bây giờ em cũng đã là một nhà phân tích tâm lý xuất sắc. Giờ em chỉ quan tâm đến vụ án của Lương Hiên thôi.”

“Thế giới này nhỏ thật, ai ngờ vòng vèo một hồi em lại tới chỗ của bố anh.” Đinh Tư Thừa thấy cô né tránh câu hỏi thì cũng bỏ qua, cười khổ: “Sớm biết em đến Liêm Chúng, anh cũng chẳng cần quay về vội vã như vậy, có em, anh tuyệt đối yên tâm.”

Tố Diệp nhún vai, cô cũng chẳng ngờ giáo sư Đinh lại chính là bố của Đinh Tư Thừa.

“Anh đã xem kết quả chẩn đoán của em đối với Lương Hiên. Anh cũng đồng ý với suy nghĩ của em. Lương Hiên đúng là đã mắc chứng “hoang tưởng thứ phát”.” Đinh Tư Thừa quay về chuyện chính, nét mặt cũng trở nên phức tạp, nghiêm nghị: “Ở trên máy bay, anh đã đọc tài liệu em gửi qua. Em phán đoán hoàn toàn chính xác. Lương Hiên từ lâu đã bị trầm cảm và thiếu cảm giác an toàn, điều này là nguyên nhân dẫn tới bệnh hoang tưởng.”

Bệnh hoang tưởng có thể chia thành hai loại hoang tưởng nguyên phát và hoang tưởng thứ phát. Hoang tưởng nguyên phát nảy sinh mà không có bất kỳ sự kích động hay dự báo trước. Còn hoang tưởng thứ phát thì có căn nguyên phức tạp hơn. Nhưng điểm chung của hai loại này là đều phát sinh trong những người đã có trở ngại tâm lý. Giống như tình trạng của Lương Hiên, sở dĩ khẳng định anh ta mắc chứng hoang tưởng thứ phát là vì bệnh tình của anh ta bắt nguồn từ việc bản thân bao năm đã che giấu chứng bất an và trầm cảm nghiêm trọng của mình. Những người này có sự khác biệt cơ bản với những bệnh nhân mắc hoang tưởng nguyên phát, cách thức chữa trị cũng khác nhau.

“Tình trạng của Lương Hiên không khó phân tích.” Tố Diệp điều chỉnh tư thế ngồi, chân mày toát ra một vẻ nghiêm túc: “Em đã từng cho anh ta làm thực nghiệm đơn giản về “tấm gỗ”. Người bình thường sẽ chọn chắn trước mặt hoặc bên phải, nhưng Lương Hiên không hề do dự chọn ngay chắn phía sau lưng. Điều này chứng tỏ anh ta cực kỳ bất an lo sợ. Em dẫn dắt suy nghĩ của anh ta, hỏi anh ta có dám giết Niên Bách Ngạn không, anh ta hốt hoảng và né tránh. Bởi vì trong tiềm thức của anh ta, Niên Bách Ngạn rất mạnh mẽ, không thể vượt qua. Với tâm lý của một người bình thường, khi đối mặt với nguy hiểm cực độ sẽ bộc lộ sự căm phẫn trong lòng, nhưng Lương Hiên không hề như vậy. Anh ta tự thu mình lại trong chiếc hộp của mình. Cũng tức là ngay từ ban đầu anh ta đã coi bản thân là người bị hại.”

“Người bị hại thường hay lo âu căng thẳng.” Đinh Tư Thừa tán đồng ý kiến của cô: “Từ tài liệu không khó để nhận ra, vợ Lương Hiên là người có tính tình quả quyết. Lương Hiên có thể vào được tập đoàn Tinh Thạch cũng nhờ có vợ mình giới thiệu. Điều này vô hình chung đã khiến trong nội tâm anh ta hình thành tư tưởng mình là kẻ thấp hèn. Cho dù anh ta có nỗ lực làm việc hơn nữa cũng không thể thoát khỏi cái danh “dựa vợ thăng tiến”. Anh nghĩ các nhân viên trong tập đoàn Tinh Thạch sau lưng cũng đã gièm pha không, anh ta nghe được tự nhiên sẽ thấy không thoải mái.”

“Thêm nữa vì lý do công việc, vợ anh ta đương nhiên sẽ phải thường xuyên qua lại với Niên Bách Ngạn. Quanh năm suốt tháng, Lương Hiên để ý, dẫn tới biến đổi tâm lý cũng là việc rất bình thường.” Tố Diệp tiếp lời: “Mấy ngày nay em đọc lại vụ án mấy lần, phát hiện trong đoạn băng, thật ra Lương Hiên đã cầm sẵn con dao trong tay từ lâu. Em tin vợ Lương Hiên cũng nhận ra tình trạng tâm lý của chồng mình, muốn cố gắng hóa giải những lo lắng của anh ta, thế nên mới liên tục mang cơm tới những khi anh ta làm thêm giờ. Nhưng Lương Hiên đã đa nghi, một người bệnh mắc chứng hoang tưởng nghiêm trọng như anh ta cuối cùng vào buổi tối hôm đó đã cầm dao lên, gây ra bi kịch.”

Đinh Tư Thừa khẽ thở dài: “Hoàn cảnh có ảnh hưởng không nhỏ tới những thay đổi tâm lý. Tiểu Diệp! Những phân tích của em về giấc mơ của Lương Hiên cũng rất chuẩn xác.”

“Kỹ năng phân tích giấc mơ cũng chính tay anh dạy cho em.” Tố Diệp nhìn anh, trong lòng chợt xuất hiện một cảm giác quyến luyến khó diễn tả thành lời. Nhưng rồi cô lại ép mình đè nén suy nghĩ này xuống. Cô khẽ hắng giọng, sắc mặt bình thản trở lại.

Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau

Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau

Status: Completed Author:

Một trận chiến tâm lý hồi hộp.

Một đêm triền miên, hơi thở của anh ấm nóng mê hoặc, một cuộc điện thoại đã đặt dấu chấm hết cho bầu không khí mờ ám này.

“Thì ra hôm nay anh kết hôn.” Sau khi cuộc điện thoại kết thúc, cô vòng tay ôm chặt lấy anh từ đằng sau, đôi tay như một con rắn linh hoạt, lướt đi do thám khắp cơ thể anh.

Anh im lặng quay đầu, ánh mắt sâu thẳm dù cố đến mấy cũng không thể nhìn thấu.

Cô ung dung nói: “Yên tâm, tôi không còn là một cô bé nữa.”

Anh là nhà cung ứng đá quý tiếng tăm vang dội, cô là nhà phân tích tâm lý thông qua việc đọc những giấc mơ, hai người hoàn toàn không chút liên hệ lại vì một vụ án ly kỳ mà gắn chặt số mệnh lại với nhau.

Anh siết nhẹ cằm cô: “Tôi trở thành đối tượng nghiên cứu của em rồi sao?”

Cô khẽ nở một nụ cười diễm lệ, đắm mình trong hơi thở của anh: “Anh Niên chẳng phải đang sống sờ sờ ra đấy sao? Trước mắt tôi chỉ có hứng thú với giấc mơ cuối cùng của một người đã chết. Còn anh và tôi, chỉ là một cuộc chơi, nếu chơi được cả hai chúng ta đều vui vẻ, còn không chơi nổi… thì cút!”

Sắc mặt anh rất thản nhiên: “Tố Diệp! Niên Bách Ngạn tôi, em chưa chắc đã chơi nổi đâu.”

Niên Bách Ngạn là người đàn ông vô cùng khắt khe đối với công việc và cấp dưới, rất khó hòa hợp với mọi người nhưng lại khiến phụ nữ vì anh mà điên đảo; Tố Diệp là một người phụ nữ luôn khiến người ta phải tranh luận, trông bề ngoài có vẻ là một kẻ chỉ biết đến tiền nhưng thực chất lại là người mạnh miệng yếu lòng, khiến người ta xót xa.

Giấc mơ, ký ức, tiềm thức và những cuộc chiến thương trường đằng sau những đồ trang sức lấp lánh, lớp lớp những trận chiến tâm lý kỳ quái đụng phải nhau. Làm sao để tính lòng người, đo lòng mình, tìm ra sự thật trong những cái như thật như giả ấy? Bạn tưởng những gì bạn nhìn thấy là thật? Có lẽ đều là giả; Bạn tưởng những gì bạn nghe thấy là thật, có lẽ vẫn là giả; Vậy bản thân bạn có phải là thật không? Có lẽ cũng là giả!

Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Cho dù duyên phận ngắn ngủi, cũng không bỏ lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mộng kinh hoàng.

Hệ thống tên nhân vật: Niên Bách Ngạn, Tố Diệp, Niên Bách Tiêu, Kỷ Đông Nham, Dương Nguyệt, Lâm Yêu Yêu, Diệp Uyên, Tố Khải, Diệp Lan, Đinh Tư Thừa, Diệp Ngọc, Khúc Nghệ, Hứa Đồng, Thịnh Thiên Vỹ, Tưởng Bân, Tưởng Vỹ, Kim Đại Trung, An Tịnh, Bạch Băng, Diệp Hạc Phong, Nguyễn Tuyết Mạn, Diệp Hạc Thành, Nguyễn Tuyết Cầm, Niên Quý, Tư Tuyết, Tiểu Nhã, Tăng Vũ, Cảnh Long, Joey, Vincent, Henry, Văn Giai, Lý Thánh Đản, Hà Minh, Phương Bội Lôi, Khaki, Thạch Thành, Quản Yên, Aston, Xương Đồ, Tịch Khê, Diệp Tịnh Hảo, Diệp Bội Bội, Niên An Nhiên, Kỳ Tôn.

Cameo: Giang Mạc Viễn, Trang Noãn Thần, Nhiếp Thiên Luật, Giang Thần, Kỳ Ưng Diêm, Lưu Ly…

Lời giới thiệu của tác giả:

“Đây cũng là câu chuyện xảy ra ở Bắc Kinh. Trong câu chuyện này có sự xa hoa của châu báu kim cương, có những câu chuyện tình yêu cảm động buồn triền miên, có những hoài nghi dù đã bóc tách từng lớp mây mù vẫn như thật như giả. Không biết nên nói gì nữa, chỉ muốn viết một câu chuyện hay, một câu chuyện khác lạ. Ngoài ra cũng xin nhắc thêm, những vụ án tâm lý được đề cập tới trong truyện đều là những vụ án có thật đã xảy ra, có rất nhiều khía cạnh, yếu tố khiến tâm lý con người không thoải mái. Những vụ án này đã được thu thập thông qua các nhà tư vấn tâm lý, các nhà thôi miên và các bác sỹ trị liệu hành vi…, cũng có những vụ án được thầy cô của tôi kể lại trong quá trình học tập. Đương nhiên trong quá trình viết truyện sẽ giấu tên, ẩn danh và văn học hóa đi một chút. Những độc giả nhát gan hoặc không có hứng thú với lĩnh vực này xin đừng đọc. Hãy để câu chuyện này gợi mở thế giới tiềm thức của bạn. Hãy kể giấc mơ của bạn cho tôi, nhưng cẩn thận nhé, đừng để tôi nhìn thấu tâm hồn của bạn…”

“Nếu bạn muốn tìm một câu chuyện nhanh và kết thúc chóng vánh tôi khuyên bạn không nên đọc vì tiến độ câu chuyện này sẽ rất chậm. Ở đây tôi chỉ muốn nói tiến độ trong một cuốn tiểu thuyết ngôn tình không nhất định phải thống nhất ngàn quyển như một. Nếu chỉ lấy tốc độ nam nữ chính hôn nhau rồi quan hệ để nhận định tiến độ thì không công bằng. Cách xây dựng nhân vật của câu chuyện này là chưa từng có từ trước tới giờ. Con người không ai là hoàn hảo, đó chính là định nghĩa chung nhất cho tất cả các nhân vật trong bộ truyện này. Đây là một câu chuyện tươi sáng rực rỡ, cả các nhân vật cũng thế, nhưng đằng sau vẻ rực rỡ đó, mỗi người đều có sự ích kỷ, bất lực, tính toán và âm mưu của riêng mình. Nếu nói Giang Mạc Viễn là hình ảnh thu nhỏ và là tổng thể của ba người đàn ông trong xã hội, thì Niên Bách Ngạn lại được xây dựng trên hình tượng của một người duy nhất. Ngoài đời thực, anh ấy cũng là một nhà cung ứng đá quý, cuộc sống của anh cũng xa hoa, tình cảm cũng day dứt và có những câu chuyện đặc sắc. Còn Tố Diệp, tôi nghĩ nhân vật này dần dần khi từng lớp suy nghĩ nội tâm được bóc ra, mọi người sẽ cảm thấy càng ngày càng chân thật. Bởi vì ở cô ấy nhất định sẽ có hình bóng của mọi người, bất luận là ưu điểm hay khuyết điểm. Có lẽ câu chuyện này không nhận được sự đồng tình của tất cả mọi người, nhưng còn người xem là tôi còn viết, dùng ngôn ngữ bình thường nhất, giản dị nhất. Vẫn câu nói đó, tất cả mọi phán đoán đừng vội kết luận quá sớm, chưa tới giây phút cuối cùng, chưa tới chương kết cuối cùng, thì câu chuyện và nhân vật mãi mãi chưa thể kết luận.”

“Trong các tác phẩm trước của tôi, số phận của mỗi nhân vật có thể chỉ hai tới ba cao trào là kết thúc, nhưng Tố Niên khác các tác phẩm đó, vì tôi tạo dựng số phận của mỗi nhân vật đều có rất nhiều cao trào, bước ngoặt. Thế nên những độc giả thích một hai cao trào rồi tới một cái kết hạnh phúc xin hãy thận trọng khi đọc Tố Niên. Đây vốn đã không phải là một bộ tiểu thuyết chỉ có tình yêu. Nó rất phức tạp, mỗi một nhân vật trong câu chuyện cũng giống như một cá thể độc lập ngoài xã hội, như người bình thưởng phải hưởng trọn đắng cay mặn ngọt vậy. Thế nên không thể so sánh, cũng không cần phải mang nó ra so sánh với các tác phẩm trước đó, vậy chẳng khác nào bạn mang cơm trắng ra so với rau xanh xem cái nào dinh dưỡng hơn cả, ngay từ cốt lõi đã sai lầm.” *Có thể hiểu là trong câu chuyện này đất diễn của chính phụ nhiều gần như nhau*

“Tố Niên chắc chắn là một câu chuyện đặc sắc, tôi dành tâm huyết xây dựng từng nhân vật, cũng yêu quý mỗi một nhân vật, vì họ là những con người không hoàn hảo, vì thế có lúc họ được người ta yêu quý lại có lúc bị người ta ghét, thế nên tuyệt đối không thể vì một số chi tiết mọi người nói không cần thiết mà hủy cả một bộ tiểu thuyết. Tôi không dám nói mỗi một câu, một chữ tôi viết ra đều ẩn chứa một điều gì đó, nhưng ít nhất có thể khẳng định với mọi người, đâu đâu trong câu chuyện cũng ẩn chứa bí mật, nhưng thực tế số người tìm ra được chúng là rất ít. Mỗi một nhân vật, mỗi một tình tiết xuất hiện, mỗi một giai đoạn tình cảm đều có mục đích của nó, chắc chắn không lãng phí thời gian đọc của mọi người, tôi cũng không lãng phí thời gian viết vốn đã ít ỏi của mình. Có thể mọi người thấy chẳng có gì tiến triển nhưng có tiển triển hay không chỉ có tôi là người viết mới biết được, tại sao phải sắp xếp như vậy cũng chỉ tôi biết mà thôi nên mọi người có hoài nghi hay khó chịu cũng là chuyện bình thường.”

Mong rằng nó sẽ là một câu chuyện hay mang tới cho mọi người ^^

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset