Q.1 – Chương 28: Tiểu Thư Diệp Ngọc

Tiểu Thư Diệp Ngọc

Ánh sáng vụn vặt từ những ngọn đèn dưới sàn nhà giống như những viên kim cương rải khắp mặt đất, tô điểm thêm một vẻ xa hoa quý phái cho ngôi biệt thự nhà họ Diệp. Niên Bách Ngạn vừa bước vào nhà để xe dưới tầng hầm, một chiếc ôtô đã chầm chậm đỗ vào. Người tài xế còn chưa kịp bước xuống mở cửa, Diệp Ngọc đã đẩy cửa xe, lảo đảo bước xuống. Cả gương mặt cô đỏ ửng vì say rượu. Sau khi nhìn thấy Niên Bách Ngạn đứng gần đó, cô lao về phía anh.

Niên Bách Ngạn khẽ nhíu mày. Cô không đi từng bước mà bổ nhào vào lòng, ôm chặt lấy cổ anh, nở nụ cười nũng nịu. Người tài xế trong xe hoảng hốt, tái mét mặt mày, vội vàng chạy tới, dè dặt nói: “Cậu Niên! Tôi xin lỗi…”

“Sao lại uống say thế này?” Người phụ nữ trong lòng anh người đầy mùi rượu, nửa thân trên gần như đã treo lơ lửng vào người anh. Anh đành phải đỡ lấy cô, nghiêm mặt nhìn người tài xế.

Mồ hôi lạnh chảy xuống trán người tài xế. Còn chưa đợi bác ta trả lời, Diệp Ngọc đã lên tiếng trước, giọng nói dịu dàng, cả người trông như một chú mèo chỉ chờ có người thương yêu: “Bách Ngạn! Em đã tới tham gia hôn lễ của người ấy, người ấy kết hôn rồi…” Nói đến đây, nước mắt cô tuôn rơi.

Niên Bách Ngạn kìm chế, một lúc sau mới khó xử nói: “Đường đường là cô chủ của nhà họ Diệp, đừng khiến bản thân thảm hại đến vậy.”

“Em thảm hại chỗ nào? Người ta làm đám cưới của người ta, em tổ chức hôn lễ của em. Em tới dự lễ cưới là muốn đường hoàng nói với người đó rằng em có chồng rồi, hơn nữa còn là ông trùm tiếng tăm lẫy lừng của ngành đá quý, Niên Bách Ngạn.” Diệp Ngọc mỉm cười, đôi mắt ngấn lệ, ngước lên nhìn Niên Bách Ngạn, ngón tay bất giác chạm lên khuôn mặt anh. Dáng vẻ ngà ngà say của cô trông càng yếu đuối, khiến người ta không khỏi rung động: “Gương mặt này đã khiến biết bao cô gái phải say đắm. Bách Ngạn! Em phát hiện mỗi lần em ngắm anh thêm một lúc là lại yêu anh thêm một chút…”

“Bác Lưu! Đưa phu nhân lên gác.” Niên Bách Ngạn chẳng chút động lòng vì mấy lời ngọt ngào đó của cô, nhìn về phía người tài xế, hờ hững dặn dò một câu.

Ai ngờ Diệp Ngọc lại càng ôm anh chặt hơn, ngẩng đầu lên là nước mắt lại chảy xuống: “Tại sao người đầu tiên em gặp không phải là anh chứ? Nếu em gặp anh trước, em nhất định sẽ yêu anh, vậy thì bao năm nay em chẳng phải đau khổ…”

“Diệp Ngọc! Tim em không khỏe, hãy về phòng nghỉ ngơi đi.” Niên Bách Ngạn nhẫn nại nói.

“Tại sao anh không về phòng nghỉ với em? Bách Ngạn, tối nay anh đừng đi có được không?” Cánh tay Diệp Ngọc bám chặt lấy anh không buông, khuôn mặt nhỏ ngập tràn nước mắt khiến ai nhìn thấy cũng thấy xót xa.

Nhưng Niên Bách Ngạn vẫn nghiêm mặt lại, gỡ tay của cô ra, cất giọng trầm thấp: “Ngoan ngoãn lên nhà nghỉ ngơi, đừng gây chuyện nữa! Chúng ta đã hứa trước rồi mà.”

“Bách Ngạn…”

“Bác Lưu!” Niên Bách Ngạn khẽ quát.

Bác Lưu tài xế vội vàng bước lên đỡ lấy Diệp Ngọc.

“Đừng làm kinh động đến bố tôi, dặn dì Từ nấu cho phu nhân một bát trà giải rượu.” Sau khi ra lệnh ngắn gọn, Niên Bách Ngạn liền đi về phía xe của mình, không quay đầu lại.

“Bách Ngạn!” Diệp Ngọc hét gọi theo bóng anh, dáng hình loạng choạng như sắp ngã.

“Phu nhân! Cô nên lên nhà nghỉ ngơi đi, nếu không cậu Niên sẽ không vui đâu.” Bác Lưu nhanh chóng đỡ lấy cô, nhẹ nhàng khuyên nhủ hết nước hết cái.

Bác là tài xế già của gia đình họ Diệp. Mặc dù trong lòng rất thương cô chủ nhưng bác cũng không thể không làm theo lời của Niên Bách Ngạn. Niên Bách Ngạn là chàng rể hiền của nhà họ, có quyền lực không thể xem nhẹ, thậm chí có thể nói là một tay che trời ở tập đoàn Tinh Thạch. Hôn lễ của cô cả Diệp Ngọc và Niên Bách Ngạn được tổ chức hết sức đơn giản, chỉ thông báo cho những người trong giới thương nhân. Trên danh nghĩa tuy nói là không muốn phung phí phô trương, nhưng trên thực tế ông ta biết rất rõ, đám cưới này chưa chắc đã là duyên trời sắp đặt. Hai người họ tôn trọng nhau như khách, ít nhất thì, cậu Niên luôn như vậy.

Khẽ thở dài, bác Lưu gần như vừa phải dỗ dành vừa khuyên nhủ mới đỡ được Diệp Ngọc vào thang máy.

Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau

Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau

Status: Completed Author:

Một trận chiến tâm lý hồi hộp.

Một đêm triền miên, hơi thở của anh ấm nóng mê hoặc, một cuộc điện thoại đã đặt dấu chấm hết cho bầu không khí mờ ám này.

“Thì ra hôm nay anh kết hôn.” Sau khi cuộc điện thoại kết thúc, cô vòng tay ôm chặt lấy anh từ đằng sau, đôi tay như một con rắn linh hoạt, lướt đi do thám khắp cơ thể anh.

Anh im lặng quay đầu, ánh mắt sâu thẳm dù cố đến mấy cũng không thể nhìn thấu.

Cô ung dung nói: “Yên tâm, tôi không còn là một cô bé nữa.”

Anh là nhà cung ứng đá quý tiếng tăm vang dội, cô là nhà phân tích tâm lý thông qua việc đọc những giấc mơ, hai người hoàn toàn không chút liên hệ lại vì một vụ án ly kỳ mà gắn chặt số mệnh lại với nhau.

Anh siết nhẹ cằm cô: “Tôi trở thành đối tượng nghiên cứu của em rồi sao?”

Cô khẽ nở một nụ cười diễm lệ, đắm mình trong hơi thở của anh: “Anh Niên chẳng phải đang sống sờ sờ ra đấy sao? Trước mắt tôi chỉ có hứng thú với giấc mơ cuối cùng của một người đã chết. Còn anh và tôi, chỉ là một cuộc chơi, nếu chơi được cả hai chúng ta đều vui vẻ, còn không chơi nổi… thì cút!”

Sắc mặt anh rất thản nhiên: “Tố Diệp! Niên Bách Ngạn tôi, em chưa chắc đã chơi nổi đâu.”

Niên Bách Ngạn là người đàn ông vô cùng khắt khe đối với công việc và cấp dưới, rất khó hòa hợp với mọi người nhưng lại khiến phụ nữ vì anh mà điên đảo; Tố Diệp là một người phụ nữ luôn khiến người ta phải tranh luận, trông bề ngoài có vẻ là một kẻ chỉ biết đến tiền nhưng thực chất lại là người mạnh miệng yếu lòng, khiến người ta xót xa.

Giấc mơ, ký ức, tiềm thức và những cuộc chiến thương trường đằng sau những đồ trang sức lấp lánh, lớp lớp những trận chiến tâm lý kỳ quái đụng phải nhau. Làm sao để tính lòng người, đo lòng mình, tìm ra sự thật trong những cái như thật như giả ấy? Bạn tưởng những gì bạn nhìn thấy là thật? Có lẽ đều là giả; Bạn tưởng những gì bạn nghe thấy là thật, có lẽ vẫn là giả; Vậy bản thân bạn có phải là thật không? Có lẽ cũng là giả!

Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Cho dù duyên phận ngắn ngủi, cũng không bỏ lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mộng kinh hoàng.

Hệ thống tên nhân vật: Niên Bách Ngạn, Tố Diệp, Niên Bách Tiêu, Kỷ Đông Nham, Dương Nguyệt, Lâm Yêu Yêu, Diệp Uyên, Tố Khải, Diệp Lan, Đinh Tư Thừa, Diệp Ngọc, Khúc Nghệ, Hứa Đồng, Thịnh Thiên Vỹ, Tưởng Bân, Tưởng Vỹ, Kim Đại Trung, An Tịnh, Bạch Băng, Diệp Hạc Phong, Nguyễn Tuyết Mạn, Diệp Hạc Thành, Nguyễn Tuyết Cầm, Niên Quý, Tư Tuyết, Tiểu Nhã, Tăng Vũ, Cảnh Long, Joey, Vincent, Henry, Văn Giai, Lý Thánh Đản, Hà Minh, Phương Bội Lôi, Khaki, Thạch Thành, Quản Yên, Aston, Xương Đồ, Tịch Khê, Diệp Tịnh Hảo, Diệp Bội Bội, Niên An Nhiên, Kỳ Tôn.

Cameo: Giang Mạc Viễn, Trang Noãn Thần, Nhiếp Thiên Luật, Giang Thần, Kỳ Ưng Diêm, Lưu Ly…

Lời giới thiệu của tác giả:

“Đây cũng là câu chuyện xảy ra ở Bắc Kinh. Trong câu chuyện này có sự xa hoa của châu báu kim cương, có những câu chuyện tình yêu cảm động buồn triền miên, có những hoài nghi dù đã bóc tách từng lớp mây mù vẫn như thật như giả. Không biết nên nói gì nữa, chỉ muốn viết một câu chuyện hay, một câu chuyện khác lạ. Ngoài ra cũng xin nhắc thêm, những vụ án tâm lý được đề cập tới trong truyện đều là những vụ án có thật đã xảy ra, có rất nhiều khía cạnh, yếu tố khiến tâm lý con người không thoải mái. Những vụ án này đã được thu thập thông qua các nhà tư vấn tâm lý, các nhà thôi miên và các bác sỹ trị liệu hành vi…, cũng có những vụ án được thầy cô của tôi kể lại trong quá trình học tập. Đương nhiên trong quá trình viết truyện sẽ giấu tên, ẩn danh và văn học hóa đi một chút. Những độc giả nhát gan hoặc không có hứng thú với lĩnh vực này xin đừng đọc. Hãy để câu chuyện này gợi mở thế giới tiềm thức của bạn. Hãy kể giấc mơ của bạn cho tôi, nhưng cẩn thận nhé, đừng để tôi nhìn thấu tâm hồn của bạn…”

“Nếu bạn muốn tìm một câu chuyện nhanh và kết thúc chóng vánh tôi khuyên bạn không nên đọc vì tiến độ câu chuyện này sẽ rất chậm. Ở đây tôi chỉ muốn nói tiến độ trong một cuốn tiểu thuyết ngôn tình không nhất định phải thống nhất ngàn quyển như một. Nếu chỉ lấy tốc độ nam nữ chính hôn nhau rồi quan hệ để nhận định tiến độ thì không công bằng. Cách xây dựng nhân vật của câu chuyện này là chưa từng có từ trước tới giờ. Con người không ai là hoàn hảo, đó chính là định nghĩa chung nhất cho tất cả các nhân vật trong bộ truyện này. Đây là một câu chuyện tươi sáng rực rỡ, cả các nhân vật cũng thế, nhưng đằng sau vẻ rực rỡ đó, mỗi người đều có sự ích kỷ, bất lực, tính toán và âm mưu của riêng mình. Nếu nói Giang Mạc Viễn là hình ảnh thu nhỏ và là tổng thể của ba người đàn ông trong xã hội, thì Niên Bách Ngạn lại được xây dựng trên hình tượng của một người duy nhất. Ngoài đời thực, anh ấy cũng là một nhà cung ứng đá quý, cuộc sống của anh cũng xa hoa, tình cảm cũng day dứt và có những câu chuyện đặc sắc. Còn Tố Diệp, tôi nghĩ nhân vật này dần dần khi từng lớp suy nghĩ nội tâm được bóc ra, mọi người sẽ cảm thấy càng ngày càng chân thật. Bởi vì ở cô ấy nhất định sẽ có hình bóng của mọi người, bất luận là ưu điểm hay khuyết điểm. Có lẽ câu chuyện này không nhận được sự đồng tình của tất cả mọi người, nhưng còn người xem là tôi còn viết, dùng ngôn ngữ bình thường nhất, giản dị nhất. Vẫn câu nói đó, tất cả mọi phán đoán đừng vội kết luận quá sớm, chưa tới giây phút cuối cùng, chưa tới chương kết cuối cùng, thì câu chuyện và nhân vật mãi mãi chưa thể kết luận.”

“Trong các tác phẩm trước của tôi, số phận của mỗi nhân vật có thể chỉ hai tới ba cao trào là kết thúc, nhưng Tố Niên khác các tác phẩm đó, vì tôi tạo dựng số phận của mỗi nhân vật đều có rất nhiều cao trào, bước ngoặt. Thế nên những độc giả thích một hai cao trào rồi tới một cái kết hạnh phúc xin hãy thận trọng khi đọc Tố Niên. Đây vốn đã không phải là một bộ tiểu thuyết chỉ có tình yêu. Nó rất phức tạp, mỗi một nhân vật trong câu chuyện cũng giống như một cá thể độc lập ngoài xã hội, như người bình thưởng phải hưởng trọn đắng cay mặn ngọt vậy. Thế nên không thể so sánh, cũng không cần phải mang nó ra so sánh với các tác phẩm trước đó, vậy chẳng khác nào bạn mang cơm trắng ra so với rau xanh xem cái nào dinh dưỡng hơn cả, ngay từ cốt lõi đã sai lầm.” *Có thể hiểu là trong câu chuyện này đất diễn của chính phụ nhiều gần như nhau*

“Tố Niên chắc chắn là một câu chuyện đặc sắc, tôi dành tâm huyết xây dựng từng nhân vật, cũng yêu quý mỗi một nhân vật, vì họ là những con người không hoàn hảo, vì thế có lúc họ được người ta yêu quý lại có lúc bị người ta ghét, thế nên tuyệt đối không thể vì một số chi tiết mọi người nói không cần thiết mà hủy cả một bộ tiểu thuyết. Tôi không dám nói mỗi một câu, một chữ tôi viết ra đều ẩn chứa một điều gì đó, nhưng ít nhất có thể khẳng định với mọi người, đâu đâu trong câu chuyện cũng ẩn chứa bí mật, nhưng thực tế số người tìm ra được chúng là rất ít. Mỗi một nhân vật, mỗi một tình tiết xuất hiện, mỗi một giai đoạn tình cảm đều có mục đích của nó, chắc chắn không lãng phí thời gian đọc của mọi người, tôi cũng không lãng phí thời gian viết vốn đã ít ỏi của mình. Có thể mọi người thấy chẳng có gì tiến triển nhưng có tiển triển hay không chỉ có tôi là người viết mới biết được, tại sao phải sắp xếp như vậy cũng chỉ tôi biết mà thôi nên mọi người có hoài nghi hay khó chịu cũng là chuyện bình thường.”

Mong rằng nó sẽ là một câu chuyện hay mang tới cho mọi người ^^

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset