Q.14 – Chương 641: Rốt Cuộc Ai Mới Đáng Chết Đây?

Rốt Cuộc Ai Mới Đáng Chết Đây?

Khi tiếng cửa trập rơi xuống, liền nghe thấy một tiếng cười đùa vang lên, không cao cũng không thấp, đủ để họ nghe được mà lại không ảnh hưởng tới những người xung quanh: “Lần này bị em bắt được rồi nhé!”

Tố Diệp dụi dụi đôi mắt mờ mịt, chói lòa chẳng nhìn thấy gì. Sau khi tiêu cự đã rõ ràng, cô mới quay đầu, đối diện với gương mặt mang nụ cười đểu cáng của Niên Bách Tiêu. Kỷ Đông Nham ngồi đối diện bó tay hỏi: “Em bắt được cái gì?”

Niên Bách Tiêu ngồi xuống, nhìn Kỷ Đông Nham rồi nói một cách khó hiểu: “Anh, đào tường của bạn thân!” Sau đó cậu lại quay sang Tố Diệp: “Chị, giấu chồng bí mật gặp mặt người đàn ông khác ở bên ngoài.” Cuối cùng cậu giơ cao chiếc máy ảnh trong tay: “Đây chính là chứng cứ!”

Một giây sau đầu cậu bị Tố Diệp giơ tay đánh bốp một cái. Liền sau đó, Kỷ Đông Nham cũng nhào thêm vài cái góp vui. Niên Bách Tiêu né không kịp, liên tiếp bị ăn đánh mấy cái, đau đến nhe răng, lên tiếng tố cáo: “Anh chị định diệt khẩu!”

Kỷ Đông Nham chẳng hơi đâu quan tâm tới thằng nhóc. Tố Diệp thì nói: “Gọi em tới đây ăn cơm. Bao nhiêu thức ăn ngon thế này cũng không bịt được cái miệng em lại.”

Niên Bách Tiêu nhún vai. Nhân viên phục vụ lại chuẩn bị thêm một bộ đồ ăn. Cậu cảm ơn một tiếng. Nhân viên đó là một cô gái, lập tức đỏ bừng mặt. Tố Diệp ngap ngán lắc đầu, cảnh này không biết đã được gặp bao nhiêu lần rồi.

“Hai người đang nói chuyện gì vậy? Xem ra đề tài có vẻ nặng nề.” Niên Bách Tiêu không hề hay biết mình vừa khiến một người nào đó xao xuyến con tim, chỉ nhìn Kỷ Đông Nham và Tố Diệp với vẻ vô cùng hiếu kỳ.

Kỷ Đông Nam không lên tiếng, Tố Diệp trả lời thay anh: “Anh ấy định tới Đại Áo.”

“Đại Áo?” Niên Bách Tiêu nhướng mày: “Ma Cao?”

“Là làng chài Đại Áo.” Tố Diệp giải thích: “Anh Kỷ của em định đi tìm kiếp trước của mình.”

Niên Bách Tiêu bừng tỉnh ngộ, vỗ vỗ trán: “À, chị Dương Nguyệt đó!” Chuyện về Kỷ Đông Nham và Dương Nguyệt, Niên Bách Tiêu cũng đã nghe nói.

Lúc này Kỷ Đông Nham không nhịn nổi nữa, phải lên tiếng sửa chữa lại suy nghĩ của cậu: “Chuyện này chỉ liên quan tới anh, ok?”

Niên Bách Tiêu giơ biểu tượng ok lên trước mặt anh, sau đó hỏi: “Khi nào anh đi dự định?”

Cái kiểu đảo lộn hết cả chủ ngữ vị ngữ của cậu như thế này của Niên Bách Tiêu, Kỷ Đông Nham đã quá quen thuộc. Anh ngẫm nghĩ rồi nói lịch trình, sau đó giải thích thêm: “Anh định dạo qua triển lãm đá quý. Hai người cũng biết đấy, không chỉ có Kỷ Thị trưng bày mà cả Bright cũng tung sản phẩm thu đông. Sau khi xong việc anh mới tiện đường tới làng chài Đại Áo.”

Tố Diệp biết Kỷ Đông Nham vẫn luôn tỏ ra gượng gạo. Muốn đi còn không chịu thừa nhận. Cô bĩu môi mỉm cười, không phát biểu ý kiến gì.

Niên Bách Tiêu thở dài: “Em cũng muốn đi lắm!”

“Cùng đi!” Kỷ Đông Nham lập tức nói.

Niên Bách Tiêu làm điệu bộ kỳ quặc: “Cùng anh đi tìm kiếp trước á?”

Tố Diệp cũng cảm thấy kỳ lạ bèn xua tay: “Kỷ Đông Nham! Anh đừng làm bậy! Anh cùng một người đàn ông đi tìm kiếp trước, người ta sẽ hiểu lầm đấy.”

“Hiểu lầm cái gì?” Kỷ Đông Nham không hiểu.

“Hiểu lầm nó là Nghi Anh chuyển thế.” Tố Diệp cố nhịn cười.

Kỷ Đông Nham ngẩn người, nhìn sang Niên Bách Tiêu. Niên Bách Tiêu cũng gật đầu rất mạnh, bổ sung một câu: “Thế nên, em không thể đi cùng anh được!”

“Coi như đi cùng thôi mà!” Kỷ Đông Nham lườm.

Niên Bách Tiêu lắc đầu như trống bỏi: “Thứ nhất, em không tin vào chuyện kiếp trước. Thứ hai, em phải về Thượng Hải, sắp luyện tập rồi!”

Sự hoang tưởng của Kỷ Đông Nham hoàn toàn tan vỡ.

“Phải bao lâu nữa mới về Bắc Kinh?” Tố Diệp cứ ngỡ phải sang năm sau thằng bé mới lại tới Thượng Hải.

Niên Bách Tiêu nhẩm tính thời gian: “Cuối năm là em về!”

Tố Diệp gật đầu. Vậy thì tốt rồi. Ngoài mặt Niên Bách Ngạn không nói gì nhưng có thể nhận ra anh rất mong có Bách Tiêu ở bên cạnh. Kỷ Đông Nham thấy không mong chờ gì ở Niên Bách Tiêu được nữa, bèn chuyển mục tiêu sang Tố Diệp: “Em định để anh đàn ông một mình đi hỏi thăm sao?”

“Anh có thể đưa theo Dương Nguyệt. Theo những gì cô ấy miêu tả, có lẽ cô ấy rất thân thuộc Đại Áo.”

Kỷ Đông Nham trừng mắt lườm cô: “Tố Diệp! Bạn bè với nhau cả, em đừng có hại anh, người ta còn bé!”

Tố Diệp cười không khép miệng lại được: “Được rồi, được rồi! Cùng lắm thì em sẽ suy nghĩ!”

***

Nam Phi.

Tình hình mỏ số 1 tiến triển khá tốt, cũng vì có Niên Bách Ngạn đích thân giám sát, làm việc liên tục gần 24 tiếng đồng hồ. Thế nên từng đợt quặng sau khi được đưa ra ngoài đã lập tức được tiến hành chọn lọc, tiết kiệm được không ít thời gian.

Đương nhiên, trong khoảng thời gian này cũng có kẻ tới gây rối. Cộng thêm người dân bản địa tập trung gây rối, cưỡng chế… một loạt các tình huống nguy hiểm đã phát sinh. Niên Bách Ngạn cũng không mấy lạ lẫm. Từ lần đầu tiên anh tới Nam Phi, xuống mỏ kim cương làm việc, anh đã hiểu đây là nơi giữ những lợi ích khổng lồ, đương nhiên sẽ tồn tại những hiểm nguy.

Gây rồi thì sao? Ra lệnh cưỡng chế thì sao?

Đã bao lần anh sống sót khỏi tên bay đạn lạc, nhìn thấy vô số những cảnh bắn giết và máu me, cũng quá hiểu bộ mặt hiểm ác của con người. Thế nên việc mỏ kim cương bị quấy rối cũng không ảnh hưởng quá lớn.

Chỉ có điều, Niên Bách Ngạn cũng không muốn tạo ra quá nhiều phiền phức. Anh bèn tăng thêm nhân lực bảo vệ. Ai nấy đều là những người đàn ông da đen lực lưỡng, thân thủ cũng không tầm thường.

Cứ như vậy, hết ngày lại tới đêm, Niên Bách Ngạn quần quật không khác gì thợ mỏ. Có mấy lần Hứa Đồng tới mỏ tìm anh, suýt nữa thì không nhận ra anh.

Khi khai thác, Niên Bách Ngạn đã thông qua các mối quan hệ, rải đơn đặt hàng đi khắp nơi. Anh làm kim cương bao năm nay, có một kinh nghiệm vô cùng phong phú trong ngành này, từ việc khai thác đến khơi thông các con đường tiểu ngạch, thậm chí còn can dự tới cắt mài và thiết kế. Thế nên muốn làm lại từ đầu không phải chuyện khó khăn.

Còn chỗ khách hàng khi trước tích góp được lúc ở Tinh Thạch. Họ chưa chắc đã có thể trở thành khách hàng của anh, vả lại anh cũng không muốn ngang nhiên cướp chuyện làm ăn của Kỷ Đông Nham. Dù là của Tinh Thạch hay Kỷ Thị, họ cũng đều thuộc tầng lớp khách hàng có nhiều tiền trong tay, thậm chí rất nhiều người đều là những thương gia có bộ sưu tập. Họ đương nhiên không phải khách hàng mục tiêu mà giai đoạn này Niên Bách Ngạn nhắm tới. Nhưng họ có thể giúp anh liên lạc với các khách hàng đồng đẳng. Như thế mà hình thành nên một mạng lưới quan hệ rộng lớn.

Vì vậy, từ ngày đầu khai thác họ đã nhận được đơn đặt hàng. Khách hàng yêu cầu, sau khi có được mẻ kim cương đầu tiên, họ sẽ đích thân tới Nam Phi kiểm hàng.

Niên Bách Ngạn rất coi trọng mối làm ăn này, vì đây là bàn đạp đầu tiên. Anh biết có một số đơn đặt hàng nhằm vào anh. Chỉ cần đơn hàng này thu mua toàn quốc, thì các đơn đặt hàng tiếp theo cũng sẽ ùa tới như nước.

Rõ ràng Hứa Đồng đang trốn tránh Thịnh Thiên Vỹ. Cô ấy không về Bắc Kinh, cũng không tới các thành phố khác của Nam Phi để vui chơi. Ngày nào cô ấy cũng ra vào mỏ kim cương. Mặc dù Niên Bách Ngạn đã nói rõ mình không cần trợ lý nhưng cô ấy vẫn làm những việc trợ lý phải làm như trước đây. Dần dà, những công việc mới tới mỏ đều quen biết Hứa Đồng. Cô ấy thậm chí có thể xuống mỏ mà không cần kiểm tra.

Niên Bách Ngạn biết lý do cô ấy ở lỳ trong mỏ. Vì tín hiệu kém nên cô ấy cũng bớt phiền não hơn, tránh được rất nhiều chuyện.

Thấy vậy, anh thật chẳng biết làm sao. Một là anh khá bận, chẳng còn biết ngày hay đêm nữa. Hai là anh cũng không thể gọi điện cho Thịnh Thiên Vỹ chất vấn cậu ta:

Cậu làm trò gì với Hứa Đồng rồi hả?

Thế nên anh cũng mặc kệ cô ấy.

Cho tới cuối tuần, mẻ quặng đầu tiên bắt đầu rời khỏi giai đoạn sàng lọc, tiếp theo đó sẽ được cắt mài, Niên Bách Ngạn mới rảnh rang hơn đôi chút. Anh được ngủ một giấc trọn vẹn. Khi tỉnh giấc, anh nhận được mấy tin nhắn thoại của Tố Diệp.

Giọng cô trong veo như chim sơn ca, rồi có một nét dịu dàng rất dễ nghe.

Niên Bách Ngạn cảm thấy, chỉ cần như vậy đã đủ động lực giúp anh tiếp tục phấn đấu.

Tin nhắn của Tố Diệp rất hân hoan:

Hi, Bách Ngạn! Em đã quyết định sẽ cùng Kỷ Đông Nham đi tìm kiếp trước của anh ấy rồi. Haha, thật ra em tiện thể đi du lịch chùa mấy hôm thôi. Em quyết rồi, sau khi mọi chuyện ở làng chài Đại Áo ổn thỏa, em sẽ bay thẳng tới Nam Phi tìm anh. Anh có vui không?

Niên Bách Ngạn nhướng mày:

Làng chài Đại Áo? Kỷ Đông Nham rảnh thật!

Ngay sau đó anh lại mở tin nhắn thứ hai, giọng Tố Diệp đã hơi uể oải:

Bách Ngạn! Anh đang ngủ à? Vẫn chưa dậy sao? Nghe được tin nhắn thì trả lời em nhé.

Niên Bách Ngạn mỉm cười.

Tin nhắn thứ ba:

Đáng ghét, đáng ghét, đáng ghét! Trả lời em!

Tin nhắn thứ tư:

Có phải có người đẹp nào bên cạnh anh không hả?

Tin nhắn thứ năm:

Thôi được rồi! Đây là tin nhắn cuối cùng trong ngày hôm nay. Em phải lên máy bay đây, biết là anh rất bận rồi. Chắc anh cũng mệt lắm, phải giữ gìn sức khỏe đấy nhé!

Quả nhiên là tin nhắn cuối cùng.

Niên Bách Ngạn nhìn giờ. Đã hơn sáu tiếng trôi qua kể từ tin nhắn cuối cùng của cô. Anh nhẩm tính thời gian bay từ Bắc Kinh tới Hồng Kông, mỉm cười trả lời: “Dậy chưa?”

Đầu kia không ai trả lời.

Chắc chắn là vẫn chưa tỉnh.

Niên Bách Ngạn nổi hứng trêu chọc, lại nhắn một tin: “Heo con lười biếng! Dậy đi thôi!”

Khoảng năm sáu phút sau, bên đó mới nhắn lại một câu:

Ghét anh!

Niên Bách Ngạn gửi qua:

Anh muốn nghe giọng của em.

Đầu kia bèn gửi tới một chất giọng mệt mỏi: “Em còn chưa tỉnh ngủ…”

“Tới Đại Áo rồi sao?”

“Tối qua vừa tới.”

“Kỷ Đông Nham đâu?”

“Hai chúng em ngủ cạnh nhau này, anh tin không?”

“Bảo cậu ta nhận điện thoại.”

Tố Diệp cười hì hì: “Thế thì em phải quẹt tung thẻ phòng của anh ấy đã. Tối qua mưa lớn, anh ấy ướt như chuột lột, ha ha…”

Niên Bách Ngạn thở dài: “Em phải chú ý giữ ấm đấy!”

“Okie! Bibi anh, em phải ngủ bù đã!”

*Tố Diệp cố tình nói lái đi.

“Trước khi tới Nam Phi thì báo cho anh, anh ra đón em.”

“Vâng!”

Đặt di động, Niên Bách Ngạn cảm thấy ngọt ngào dâng đầy.

Công việc tiếp theo là bắt đầu tỉ mỉ cắt kim cương, mài giũa, dĩ nhiên Niên Bách Ngạn phải đích thân làm. Hôm sau, đúng lúc anh đang bận không ngóc đầu lên được thì nhận được điện thoại của đại ca Khôn.

Điện thoại đường dài, chắc chắn là vô cùng quan trọng.

Niên Bách Ngạn bỏ dở công việc trong tay, tìm một nơi tín hiệu tốt để nhận máy.

“Chú em! Lai lịch của Nguyễn Tuyết Cầm quả không đơn giản. Lát nữa anh sẽ chuyển cho chú một phần tài liệu. Còn một chuyện có lẽ chú chưa biết.”

“Chuyện gì ạ?” Niên Bách Ngạn mơ hồ cảm thấy có chuyện chẳng lành.

“Nguyễn Tuyết Cầm đã từng gửi một số tiền vào một tài khoản. Anh đã điều tra, đối phương là người Mexico, thuộc một tổ chức sát thủ. Thời gian, vừa vặn là lúc chú bị tập kích ở Nam Phi lần trước.” Đại ca Khôn nói rành mạch: “Chú thử nghĩ kỹ xem, là chú đáng chết hay cô vợ Tố Diệp của chú đáng chết đây?”

Sắc mặt Niên Bách Ngạn cứng đờ. Sau khi tỉnh lại khoảng hai, ba giây, anh khẽ quát: “Lập tức gửi tài liệu cho em!” Dứt lời, anh cúp máy.

Vừa hay Hứa Đồng đi tới. Cô ấy còn chưa lên tiếng, đã nghe thấy Niên Bách Ngạn ra lệnh: “Đặt ngay cho tôi vé máy bay tới Hồng Kông!”

Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau

Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau

Status: Completed Author:

Một trận chiến tâm lý hồi hộp.

Một đêm triền miên, hơi thở của anh ấm nóng mê hoặc, một cuộc điện thoại đã đặt dấu chấm hết cho bầu không khí mờ ám này.

“Thì ra hôm nay anh kết hôn.” Sau khi cuộc điện thoại kết thúc, cô vòng tay ôm chặt lấy anh từ đằng sau, đôi tay như một con rắn linh hoạt, lướt đi do thám khắp cơ thể anh.

Anh im lặng quay đầu, ánh mắt sâu thẳm dù cố đến mấy cũng không thể nhìn thấu.

Cô ung dung nói: “Yên tâm, tôi không còn là một cô bé nữa.”

Anh là nhà cung ứng đá quý tiếng tăm vang dội, cô là nhà phân tích tâm lý thông qua việc đọc những giấc mơ, hai người hoàn toàn không chút liên hệ lại vì một vụ án ly kỳ mà gắn chặt số mệnh lại với nhau.

Anh siết nhẹ cằm cô: “Tôi trở thành đối tượng nghiên cứu của em rồi sao?”

Cô khẽ nở một nụ cười diễm lệ, đắm mình trong hơi thở của anh: “Anh Niên chẳng phải đang sống sờ sờ ra đấy sao? Trước mắt tôi chỉ có hứng thú với giấc mơ cuối cùng của một người đã chết. Còn anh và tôi, chỉ là một cuộc chơi, nếu chơi được cả hai chúng ta đều vui vẻ, còn không chơi nổi… thì cút!”

Sắc mặt anh rất thản nhiên: “Tố Diệp! Niên Bách Ngạn tôi, em chưa chắc đã chơi nổi đâu.”

Niên Bách Ngạn là người đàn ông vô cùng khắt khe đối với công việc và cấp dưới, rất khó hòa hợp với mọi người nhưng lại khiến phụ nữ vì anh mà điên đảo; Tố Diệp là một người phụ nữ luôn khiến người ta phải tranh luận, trông bề ngoài có vẻ là một kẻ chỉ biết đến tiền nhưng thực chất lại là người mạnh miệng yếu lòng, khiến người ta xót xa.

Giấc mơ, ký ức, tiềm thức và những cuộc chiến thương trường đằng sau những đồ trang sức lấp lánh, lớp lớp những trận chiến tâm lý kỳ quái đụng phải nhau. Làm sao để tính lòng người, đo lòng mình, tìm ra sự thật trong những cái như thật như giả ấy? Bạn tưởng những gì bạn nhìn thấy là thật? Có lẽ đều là giả; Bạn tưởng những gì bạn nghe thấy là thật, có lẽ vẫn là giả; Vậy bản thân bạn có phải là thật không? Có lẽ cũng là giả!

Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Cho dù duyên phận ngắn ngủi, cũng không bỏ lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mộng kinh hoàng.

Hệ thống tên nhân vật: Niên Bách Ngạn, Tố Diệp, Niên Bách Tiêu, Kỷ Đông Nham, Dương Nguyệt, Lâm Yêu Yêu, Diệp Uyên, Tố Khải, Diệp Lan, Đinh Tư Thừa, Diệp Ngọc, Khúc Nghệ, Hứa Đồng, Thịnh Thiên Vỹ, Tưởng Bân, Tưởng Vỹ, Kim Đại Trung, An Tịnh, Bạch Băng, Diệp Hạc Phong, Nguyễn Tuyết Mạn, Diệp Hạc Thành, Nguyễn Tuyết Cầm, Niên Quý, Tư Tuyết, Tiểu Nhã, Tăng Vũ, Cảnh Long, Joey, Vincent, Henry, Văn Giai, Lý Thánh Đản, Hà Minh, Phương Bội Lôi, Khaki, Thạch Thành, Quản Yên, Aston, Xương Đồ, Tịch Khê, Diệp Tịnh Hảo, Diệp Bội Bội, Niên An Nhiên, Kỳ Tôn.

Cameo: Giang Mạc Viễn, Trang Noãn Thần, Nhiếp Thiên Luật, Giang Thần, Kỳ Ưng Diêm, Lưu Ly…

Lời giới thiệu của tác giả:

“Đây cũng là câu chuyện xảy ra ở Bắc Kinh. Trong câu chuyện này có sự xa hoa của châu báu kim cương, có những câu chuyện tình yêu cảm động buồn triền miên, có những hoài nghi dù đã bóc tách từng lớp mây mù vẫn như thật như giả. Không biết nên nói gì nữa, chỉ muốn viết một câu chuyện hay, một câu chuyện khác lạ. Ngoài ra cũng xin nhắc thêm, những vụ án tâm lý được đề cập tới trong truyện đều là những vụ án có thật đã xảy ra, có rất nhiều khía cạnh, yếu tố khiến tâm lý con người không thoải mái. Những vụ án này đã được thu thập thông qua các nhà tư vấn tâm lý, các nhà thôi miên và các bác sỹ trị liệu hành vi…, cũng có những vụ án được thầy cô của tôi kể lại trong quá trình học tập. Đương nhiên trong quá trình viết truyện sẽ giấu tên, ẩn danh và văn học hóa đi một chút. Những độc giả nhát gan hoặc không có hứng thú với lĩnh vực này xin đừng đọc. Hãy để câu chuyện này gợi mở thế giới tiềm thức của bạn. Hãy kể giấc mơ của bạn cho tôi, nhưng cẩn thận nhé, đừng để tôi nhìn thấu tâm hồn của bạn…”

“Nếu bạn muốn tìm một câu chuyện nhanh và kết thúc chóng vánh tôi khuyên bạn không nên đọc vì tiến độ câu chuyện này sẽ rất chậm. Ở đây tôi chỉ muốn nói tiến độ trong một cuốn tiểu thuyết ngôn tình không nhất định phải thống nhất ngàn quyển như một. Nếu chỉ lấy tốc độ nam nữ chính hôn nhau rồi quan hệ để nhận định tiến độ thì không công bằng. Cách xây dựng nhân vật của câu chuyện này là chưa từng có từ trước tới giờ. Con người không ai là hoàn hảo, đó chính là định nghĩa chung nhất cho tất cả các nhân vật trong bộ truyện này. Đây là một câu chuyện tươi sáng rực rỡ, cả các nhân vật cũng thế, nhưng đằng sau vẻ rực rỡ đó, mỗi người đều có sự ích kỷ, bất lực, tính toán và âm mưu của riêng mình. Nếu nói Giang Mạc Viễn là hình ảnh thu nhỏ và là tổng thể của ba người đàn ông trong xã hội, thì Niên Bách Ngạn lại được xây dựng trên hình tượng của một người duy nhất. Ngoài đời thực, anh ấy cũng là một nhà cung ứng đá quý, cuộc sống của anh cũng xa hoa, tình cảm cũng day dứt và có những câu chuyện đặc sắc. Còn Tố Diệp, tôi nghĩ nhân vật này dần dần khi từng lớp suy nghĩ nội tâm được bóc ra, mọi người sẽ cảm thấy càng ngày càng chân thật. Bởi vì ở cô ấy nhất định sẽ có hình bóng của mọi người, bất luận là ưu điểm hay khuyết điểm. Có lẽ câu chuyện này không nhận được sự đồng tình của tất cả mọi người, nhưng còn người xem là tôi còn viết, dùng ngôn ngữ bình thường nhất, giản dị nhất. Vẫn câu nói đó, tất cả mọi phán đoán đừng vội kết luận quá sớm, chưa tới giây phút cuối cùng, chưa tới chương kết cuối cùng, thì câu chuyện và nhân vật mãi mãi chưa thể kết luận.”

“Trong các tác phẩm trước của tôi, số phận của mỗi nhân vật có thể chỉ hai tới ba cao trào là kết thúc, nhưng Tố Niên khác các tác phẩm đó, vì tôi tạo dựng số phận của mỗi nhân vật đều có rất nhiều cao trào, bước ngoặt. Thế nên những độc giả thích một hai cao trào rồi tới một cái kết hạnh phúc xin hãy thận trọng khi đọc Tố Niên. Đây vốn đã không phải là một bộ tiểu thuyết chỉ có tình yêu. Nó rất phức tạp, mỗi một nhân vật trong câu chuyện cũng giống như một cá thể độc lập ngoài xã hội, như người bình thưởng phải hưởng trọn đắng cay mặn ngọt vậy. Thế nên không thể so sánh, cũng không cần phải mang nó ra so sánh với các tác phẩm trước đó, vậy chẳng khác nào bạn mang cơm trắng ra so với rau xanh xem cái nào dinh dưỡng hơn cả, ngay từ cốt lõi đã sai lầm.” *Có thể hiểu là trong câu chuyện này đất diễn của chính phụ nhiều gần như nhau*

“Tố Niên chắc chắn là một câu chuyện đặc sắc, tôi dành tâm huyết xây dựng từng nhân vật, cũng yêu quý mỗi một nhân vật, vì họ là những con người không hoàn hảo, vì thế có lúc họ được người ta yêu quý lại có lúc bị người ta ghét, thế nên tuyệt đối không thể vì một số chi tiết mọi người nói không cần thiết mà hủy cả một bộ tiểu thuyết. Tôi không dám nói mỗi một câu, một chữ tôi viết ra đều ẩn chứa một điều gì đó, nhưng ít nhất có thể khẳng định với mọi người, đâu đâu trong câu chuyện cũng ẩn chứa bí mật, nhưng thực tế số người tìm ra được chúng là rất ít. Mỗi một nhân vật, mỗi một tình tiết xuất hiện, mỗi một giai đoạn tình cảm đều có mục đích của nó, chắc chắn không lãng phí thời gian đọc của mọi người, tôi cũng không lãng phí thời gian viết vốn đã ít ỏi của mình. Có thể mọi người thấy chẳng có gì tiến triển nhưng có tiển triển hay không chỉ có tôi là người viết mới biết được, tại sao phải sắp xếp như vậy cũng chỉ tôi biết mà thôi nên mọi người có hoài nghi hay khó chịu cũng là chuyện bình thường.”

Mong rằng nó sẽ là một câu chuyện hay mang tới cho mọi người ^^

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset