Q.14 – Chương 695: Ngay Từ Đầu Anh Đã Biết

Ngay Từ Đầu Anh Đã Biết

Rồi cũng vì cô rất thích những màu sắc nổi bật, thế nên khi đặt cho cô chiếc xe chống đạn, anh đã đặc biệt chọn màu hồng phấn… Khi Niên Bách Ngạn kịp tới hiện trường thông qua hệ thống định vị của di động thì nó đã chỉ còn là một đống lộn xộn. Một chiếc xe không thể quen thuộc hơn. Đó chính là chiếc xe chống đạn anh đặt cho Tố Diệp, một kiểu màu hồng phấn của phụ nữ. Ban đầu khi anh đặt, nó vốn là một chiếc xe màu đen. Nhưng Tố Diệp đã nhìn chằm chằm thân của chiếc xe đen, nhíu mày nói: Đen thùi lùi, khó coi chết đi được! Đây là màu sắc mấy ông chủ lớn tuổi như anh mới thích. Em tình nguyện lái em đỏ của em. Anh trả em ấy lại cho em!

Thời gian xuất hiện của em đỏ, nếu được tính theo tuổi thọ của con người, thì hoàn toàn có thể so sánh với một người già rồi, cứ vài ba hôm lại “thiếu trách nhiệm”, để Tố Diệp mắc kẹt trên đường, làm người mẫu mô hình. Niên Bách Ngạn biết Tố Diệp có tình cảm với em đỏ, nhưng quả thực là vì nó quá nguy hiểm nên mới bắt ép Tố Diệp. Rồi cũng vì cô rất thích những màu sắc nổi bật, thế nên khi đặt cho cô chiếc xe chống đạn, anh đã đặc biệt chọn màu hồng phấn.

Anh còn nhớ lần đầu tiên nhìn thấy chiếc xe này, Tố Diệp đã cực kỳ phấn khích. Cô xoa đầu xe và nói: Màu này quá ngầu!

Nhưng giờ phút này đây, chiếc xe màu hồng phấn cực ngầu đó đang nằm giữa đường cái. Đầu xe đã đâm nát thanh chắn đường bên cạnh. Thân xe có những dấu vết bị đâm nặng rất rõ ràng, nhưng xét về tổng thể vẫn còn tạm ổn.

Một con đường vốn đã không rộng rãi, chỉ một sự cố giao thông đã nghiêm trọng như chặn đứng Nhậm Đốc Nhị Mạch*. Các cảnh sát giao thông đã sử dụng việc điều tiết giao thông tạm thời để giải quyết hiện trường với tốc độ nhanh nhất.

*Cái này tớ tra google thì có nhưng không ai giải thích rõ, khi beta có thời gian, tớ sẽ cố gắng dịch bằng tài liệu tiếng Trung.

Xe của Tố Diệp bị đâm ra khỏi phạm vi của CCTV, lệch tới một góc chết. Chiếc xe gây tai nạn đã bỏ trốn. Xe cấp cứu nằm ngang bên cạnh xe của cảnh sát, kêu la inh ỏi.

Niên Bách Ngạn chỉ một lòng quan tâm tới Tố Diệp, nên cũng mặc kệ việc điều tiết giao thông. Anh lái thẳng xe vào hiện trường, dừng xe lại rồi xông vào trong phạm vi vụ tai nạn.

Phía sau anh còn có một chiếc xe nữa. Cửa xe mở ra, đó là Kỷ Đông Nham. Anh ấy theo ngay sau Niên Bách Ngạn. Mấy nhân viên cảnh sát xông lên chặn họ lại, yêu cầu họ lái xe ra khỏi hiện trường vụ tai nạn, nếu không nhẹ thì phạt tiền, nặng sẽ tịch thu vì tội làm cản trở người đang thi hành công vụ.

Nhưng Niên Bách Ngạn không còn nghe vào tai bất kỳ lời nào của cảnh sát nữa. Tiếng còi xe cấp cứu gần đó khiến lòng anh bực bội. Một dự cảm không hay như sóng biển cuốn đi mọi lý trí của anh. Anh xô những người cảnh sát đang vây chặn ra, nhìn chằm chằm vào chiếc xe cấp cứu đó.

Kỷ Đông Nham cũng rất lo lắng. Trong chiếc xe nằm ngang trên đường không có bóng của Tố Diệp, chắc chắn cô ở trong xe cấp cứu. Nhưng điều anh ấy khó hiểu là tại sao xe cấp cứu không lập tức đi tới bệnh viện?

“Tránh ra! Tôi là chồng của chủ xe!” Bên kia, Niên Bách Ngạn hoàn toàn phát điên rồi. Anh túm cổ một trong số những người cảnh sát đang chặn đường mình, mạnh tay ném anh ta qua một bên.

Hiện trường hỗn loạn. Lại có thêm mấy cảnh sát nữa xông tới. Cách đó không xa vọng lại tiếng còi hụ của xe cảnh sát. Tuy rằng Kỷ Đông Nham cũng sốt ruột nhưng chí ít vẫn không đánh mất lý trí như Niên Bách Ngạn. Anh ấy vội vàng len lên, giải thích với cảnh sát giao thông, như vậy mới tránh được xung đột có thể phát sinh.

Các cảnh sát giao thông bèn nhường đường. Đầu tiên, Niên Bách Ngạn xông tới phía trước chiếc xe. Khi chắc chắn rằng Tố Diệp không ở trong xe, anh đang định đi tới chiếc xe cấp cứu thì bị một cảnh sát giao thông chặn lại.

“Thưa anh! Anh quen biết chủ xe có đúng không?”

Trái tim bất an của Niên Bách Ngạn nhảy loạn lên. Suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu anh là Tố Diệp bị thương rất nặng. Tuy rằng xe này đúng là chống đạn nhưng dẫu sao cũng đã bị đâm rất mạnh. Lúc ấy Tố Diệp còn đang gọi điện thoại, tâm trạng cực kỳ kích động. Lỡ như va phải đầu hoặc bị thương tới bộ phận nào khác trên cơ thể thì sao? Anh hít sâu một hơi, cố gắng để tâm trạng của bản thân ổn định trở lại rồi gật đầu: “Cô ấy là vợ tôi.”

Kỷ Đông Nham cũng đi tới.

Người cảnh sát nói: “Nếu anh là chồng của chủ xe vậy thì hãy xuất trình các giấy tờ có liên quan rồi tiến hành kéo xe đi đi. Xe không thể nằm ngang ở đây mãi, ảnh hưởng tới giao thông.”

“Bây giờ vợ tôi ra sao rồi?” Niên Bách Ngạn hỏi.

Người cảnh sát nhíu mày: “Khi chúng tôi tới hiện trường thì đã không nhìn thấy chủ xe nữa. Chúng tôi đang điều tra về thông tin của chủ xe thì các anh đến đây.”

Nghe xong, Niên Bách Ngạn chết sững. Kỷ Đông Nham cũng ngẩn người, thất thanh hỏi: “Thế nào gọi là không nhìn thấy chủ xe?”

“Không nhìn thấy chủ xe có nghĩa là, chủ của chiếc xe này đã vứt xe lại đây, còn người thì đi rồi.” Người cảnh sát giao thông trả lời nghiêm túc.

Nhưng Niên Bách Ngạn, Tố Diệp không thể vứt xe lại. Cho dù cô có một chút ý thức cũng không thể vứt xe của mình lại.

“Người đâu? Các anh đã tìm chưa?” Kỷ Đông Nham sốt ruột.

Người cảnh sát giao thông trả lời: “Chúng tôi đã thông báo cho phía cảnh sát!”

Không cần anh ta nói, Niên Bách Ngạn và Kỷ Đông Nham cũng biết họ đã thông báo cho cảnh sát. Tiếng còi xe ngưng bặt, một vị cảnh sát có thân hình vạm vỡ bước tới, theo sau là ba người cấp dưới mặc cảnh phục.

Anh ta bước tới, giơ thẻ ngành ra rồi nói: “Anh là anh Niên Bách Ngạn phải không?”

Niên Bách Ngạn gật đầu.

“Chiếc xe xảy ra tai nạn là của anh hay của vợ anh?”

“Là của vợ tôi.”

Người cảnh sát gật đầu: “Sau khi nhận được điện thoại báo cảnh sát, chúng tôi đã kết hợp với cảnh sát giao thông, kiểm tra tình hình giao thông trên đoạn đường này, phát hiện chiếc xe gây tai nạn là một chiếc Honda SUV màu đen, không có biển số. Chiếc xe này đâm xe của vợ anh ra khỏi phạm vi của CCTV, dừng chưa tới một phút trên đường thì đã lập tức rời khỏi hiện trường.

Niên Bách Ngạn nghiến răng.

“Chúng tôi nghi ngờ có người muốn bắt cóc vợ anh nên cố tình tạo hiện trường là một vụ tai nạn giao thông.” Người cảnh sát nói rành mạch từng chữ: “Tới giờ vẫn chưa rõ tung tích của chủ xe. Anh Niên! Anh cần phải cùng chúng tôi về sở cảnh sát hỗ trợ điều tra.”

Nếu Tố Diệp vẫn còn ở hiện trường, có thể sự việc cũng không ầm ĩ đến thế. Cảnh sát thủ đô rất bận rộn. Mấy chuyện lặt vặt này thông thường không phiền tới họ, đều tự giải quyết riêng. Nhưng vấn đề bây giờ là chiếc xe gây tai nạn đã bỏ trốn, chủ xe mất tích, một khi dính dáng tới bắt cóc thì đây sẽ là một vụ án hình sự.

Hơn nữa sau khi nhanh chóng điều tra được thân phận của chủ xe là vợ của Niên Bách Ngạn, người có thế lực nổi danh trong giới kinh doanh, thì câu chuyện đằng sau sự việc này chắc chắn sẽ không hề đơn giản.

Khi nhìn thấy xe cảnh sát tới nơi, dự cảm không lành trong lòng Niên Bách Ngạn càng thêm dữ dội. Nghe anh ta nói xong, anh gật đầu. Kỷ Đông Nham đứng bên lập tức nói: “Tớ đi cùng cậu tới sở cảnh sát!”

Sở cảnh sát.

Kỷ Đông Nham làm các thủ tục lấy lời khai có liên quan một cách rất hợp tác. Anh ấy cố gắng nói những gì mình biết, hy vọng cảnh sát có thể lập tức phá án.

“Anh Kỷ! Ý của anh, đây là một vụ bắt cóc có tính chất trả thù?” Một nữ cảnh sát vừa hỏi vừa ghi chép. Cô ấy không lớn tuổi lắm, có thể cũng vừa vào đơn vị chưa lâu. Lúc nhìn Kỷ Đông Nham, cô ấy chốc chốc lại đỏ mặt.

“Bao năm nay, Niên Bách Ngạn đắc tội với không ít người, xảy ra chuyện này cũng không có gì ly kỳ.” Kỷ Đông Nham đáp. Anh ấy nhìn nữ cảnh sát trẻ tuổi trước mặt, chẳng hiểu sao chợt nhớ tới Dương Nguyệt, trong lòng bỗng cảm thấy áy náy. Nếu không phải vì mình, có lẽ cô bé ấy đã không cần phải rời xa quê hương.

“Anh và anh Niên là bạn hợp tác. Anh cho rằng có đối tượng nào đáng nghi không?”

Kỷ Đông Nham suy nghĩ: “Ví dụ như công ty đá quý Golden Harvest đã bị Niên Bách Ngạn đánh đổ, Pitt đã từng cạnh tranh đấu thầu mỏ ruby với Niên Bách Ngạn tại Sri Lanka, hoặc là…” Anh ấy hơi do dự đôi chút.

“Hoặc là ai?”

Sắc mặt Kỷ Đông Nham trở nên nặng nề: “Hoặc là nguyên chủ tịch tập đoàn Bright, Vincent.”

“Vincent đã bị cảnh sát truy nã?” Nữ cảnh sát ngạc nhiên.

Kỷ Đông Nham gật đầu với vẻ nghiêm trọng.

“Ông ta có đủ động cơ không?”

“Niên Bách Ngạn đã nuốt trọn Bright. Cô nói xem ông ta có đủ động cơ không?” Kỷ Đông Nham hỏi ngược lại.

“Anh có tin tức của ông ta?”

“Không, tôi không có!” Kỷ Đông Nham thở dài.

Hơn nữa, đây cũng chỉ là suy đoán của anh ấy, không thể cấu thành chứng cứ phạm tội của Vincent. Dù là Golden Harvest hay Pitt mà anh nhắc tới trước đó đều là những đối thủ cạnh tranh đã bị Niên Bách Ngạn loại bỏ. Nếu nói về tỷ lệ phạm tội, thật ra bọn họ cũng giống như Vincent.

Trong một gian phòng trong sở cảnh sát, sếp của đội hôm nay đích thân lấy lời khai của Niên Bách Ngạn.

Nhưng việc lấy lời khai khá khó khăn.

“Anh Niên! Đối phương rõ ràng đã biết có CCTV vẫn còn đâm vào xe của chị nhà, sau đó lợi dụng điểm mù của camera để đưa chị nhà đi. Đây rõ ràng là một sự khiêu khích công khai. Anh cảm thấy đối phương có thể là ai?”

Trông Niên Bách Ngạn đầy tâm sự. Anh châm một điếu thuốc, sợi thuốc lá yên lặng cháy. Đầu lọc đỏ rực tỏa ra những làn khói xám. Rất lâu sau anh mới nói: “Bây giờ vẫn chưa thể xác định là bắt cóc, phải không?”

“Sau khi chiếc xe gây tai nạn rời đi, vẫn chưa thấy vợ anh xuất hiện.” Người sếp này cảm thấy cần phải nhắc nhở anh một câu. Ông ta nghĩ một chuyện đơn giản như vậy, một người như Niên Bách Ngạn không thể nào lại nghĩ không ra.

Niên Bách Ngạn rít một hơi thuốc như có tâm sự gì đó.

“Gần đây anh có đắc tội với kẻ nào không?”

Anh khẽ lắc đầu.

“Theo tôi được biết, để gây dựng lại Niên Thị, anh đã đánh đổ các doanh nghiệp loại 2, loại 3 khác. Ngoài ra, ở Nam Phi và Sri Lanka, anh đều có đối thủ cạnh tranh. Hoặc, việc anh mới thu mua Bright cũng đã đắc tội với không ít người. Lẽ nào anh không có đối tượng nghi ngờ sao?” Người cảnh sát nheo mắt lại, hỏi.

Mọi người ai cũng biết, trên thương trường, Niên Bách Ngạn là một người tàn nhẫn có tiếng, sao anh ta có thể dễ dàng giành được các thị trường loại 2, loại 3? Sao có thể dễ dàng có được mỏ kim cương ở Nam Phi? Hơn nữa nghe nói anh ta còn đấu thầu được mỏ ruby với số tiền thấp hơn đối thủ, đạt được thỏa thuận với phía Sri Lanka. Cho dù có là con ông trời cũng chưa chắc đã thuận buồm xuôi gió đến vậy chứ?

Mà những công ty hoặc doanh nghiệp đồng thời cạnh tranh với anh ta, có công ty thậm chí đang đối mặt với nguy cơ phải phá sản hoặc phải sáp nhập. Đến cả tổng công ty quốc tế danh nổi như cồn là Bright cũng phải đối mặt với kết quả bị đổi chủ. Bên ngoài không truyền ra bất kỳ tin đồn nào bất lợi với anh ta, nhưng thế không có nghĩa là thủ đoạn của người này quang minh chính đại.

Sắc mặt của Niên Bách Ngạn đã bình thản rồi, hoàn toàn khác với vẻ gấp gáp và mất hết lý trí khi ở hiện trường. Sau khi những lời đó vừa dứt, trong đầu anh hiện lên câu Nguyễn Tuyết Cầm từng nói với anh: Cậu phải cẩn thận, bề ngoài trông ông ta có vẻ nho nhã, thực chất nội tâm bên trong là một kẻ điên rồ và bệnh hoạn đấy!

Phải, ngay từ đầu anh đã biết hắn là một kẻ bệnh hoạn!

Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau

Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau

Status: Completed Author:

Một trận chiến tâm lý hồi hộp.

Một đêm triền miên, hơi thở của anh ấm nóng mê hoặc, một cuộc điện thoại đã đặt dấu chấm hết cho bầu không khí mờ ám này.

“Thì ra hôm nay anh kết hôn.” Sau khi cuộc điện thoại kết thúc, cô vòng tay ôm chặt lấy anh từ đằng sau, đôi tay như một con rắn linh hoạt, lướt đi do thám khắp cơ thể anh.

Anh im lặng quay đầu, ánh mắt sâu thẳm dù cố đến mấy cũng không thể nhìn thấu.

Cô ung dung nói: “Yên tâm, tôi không còn là một cô bé nữa.”

Anh là nhà cung ứng đá quý tiếng tăm vang dội, cô là nhà phân tích tâm lý thông qua việc đọc những giấc mơ, hai người hoàn toàn không chút liên hệ lại vì một vụ án ly kỳ mà gắn chặt số mệnh lại với nhau.

Anh siết nhẹ cằm cô: “Tôi trở thành đối tượng nghiên cứu của em rồi sao?”

Cô khẽ nở một nụ cười diễm lệ, đắm mình trong hơi thở của anh: “Anh Niên chẳng phải đang sống sờ sờ ra đấy sao? Trước mắt tôi chỉ có hứng thú với giấc mơ cuối cùng của một người đã chết. Còn anh và tôi, chỉ là một cuộc chơi, nếu chơi được cả hai chúng ta đều vui vẻ, còn không chơi nổi… thì cút!”

Sắc mặt anh rất thản nhiên: “Tố Diệp! Niên Bách Ngạn tôi, em chưa chắc đã chơi nổi đâu.”

Niên Bách Ngạn là người đàn ông vô cùng khắt khe đối với công việc và cấp dưới, rất khó hòa hợp với mọi người nhưng lại khiến phụ nữ vì anh mà điên đảo; Tố Diệp là một người phụ nữ luôn khiến người ta phải tranh luận, trông bề ngoài có vẻ là một kẻ chỉ biết đến tiền nhưng thực chất lại là người mạnh miệng yếu lòng, khiến người ta xót xa.

Giấc mơ, ký ức, tiềm thức và những cuộc chiến thương trường đằng sau những đồ trang sức lấp lánh, lớp lớp những trận chiến tâm lý kỳ quái đụng phải nhau. Làm sao để tính lòng người, đo lòng mình, tìm ra sự thật trong những cái như thật như giả ấy? Bạn tưởng những gì bạn nhìn thấy là thật? Có lẽ đều là giả; Bạn tưởng những gì bạn nghe thấy là thật, có lẽ vẫn là giả; Vậy bản thân bạn có phải là thật không? Có lẽ cũng là giả!

Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Cho dù duyên phận ngắn ngủi, cũng không bỏ lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mộng kinh hoàng.

Hệ thống tên nhân vật: Niên Bách Ngạn, Tố Diệp, Niên Bách Tiêu, Kỷ Đông Nham, Dương Nguyệt, Lâm Yêu Yêu, Diệp Uyên, Tố Khải, Diệp Lan, Đinh Tư Thừa, Diệp Ngọc, Khúc Nghệ, Hứa Đồng, Thịnh Thiên Vỹ, Tưởng Bân, Tưởng Vỹ, Kim Đại Trung, An Tịnh, Bạch Băng, Diệp Hạc Phong, Nguyễn Tuyết Mạn, Diệp Hạc Thành, Nguyễn Tuyết Cầm, Niên Quý, Tư Tuyết, Tiểu Nhã, Tăng Vũ, Cảnh Long, Joey, Vincent, Henry, Văn Giai, Lý Thánh Đản, Hà Minh, Phương Bội Lôi, Khaki, Thạch Thành, Quản Yên, Aston, Xương Đồ, Tịch Khê, Diệp Tịnh Hảo, Diệp Bội Bội, Niên An Nhiên, Kỳ Tôn.

Cameo: Giang Mạc Viễn, Trang Noãn Thần, Nhiếp Thiên Luật, Giang Thần, Kỳ Ưng Diêm, Lưu Ly…

Lời giới thiệu của tác giả:

“Đây cũng là câu chuyện xảy ra ở Bắc Kinh. Trong câu chuyện này có sự xa hoa của châu báu kim cương, có những câu chuyện tình yêu cảm động buồn triền miên, có những hoài nghi dù đã bóc tách từng lớp mây mù vẫn như thật như giả. Không biết nên nói gì nữa, chỉ muốn viết một câu chuyện hay, một câu chuyện khác lạ. Ngoài ra cũng xin nhắc thêm, những vụ án tâm lý được đề cập tới trong truyện đều là những vụ án có thật đã xảy ra, có rất nhiều khía cạnh, yếu tố khiến tâm lý con người không thoải mái. Những vụ án này đã được thu thập thông qua các nhà tư vấn tâm lý, các nhà thôi miên và các bác sỹ trị liệu hành vi…, cũng có những vụ án được thầy cô của tôi kể lại trong quá trình học tập. Đương nhiên trong quá trình viết truyện sẽ giấu tên, ẩn danh và văn học hóa đi một chút. Những độc giả nhát gan hoặc không có hứng thú với lĩnh vực này xin đừng đọc. Hãy để câu chuyện này gợi mở thế giới tiềm thức của bạn. Hãy kể giấc mơ của bạn cho tôi, nhưng cẩn thận nhé, đừng để tôi nhìn thấu tâm hồn của bạn…”

“Nếu bạn muốn tìm một câu chuyện nhanh và kết thúc chóng vánh tôi khuyên bạn không nên đọc vì tiến độ câu chuyện này sẽ rất chậm. Ở đây tôi chỉ muốn nói tiến độ trong một cuốn tiểu thuyết ngôn tình không nhất định phải thống nhất ngàn quyển như một. Nếu chỉ lấy tốc độ nam nữ chính hôn nhau rồi quan hệ để nhận định tiến độ thì không công bằng. Cách xây dựng nhân vật của câu chuyện này là chưa từng có từ trước tới giờ. Con người không ai là hoàn hảo, đó chính là định nghĩa chung nhất cho tất cả các nhân vật trong bộ truyện này. Đây là một câu chuyện tươi sáng rực rỡ, cả các nhân vật cũng thế, nhưng đằng sau vẻ rực rỡ đó, mỗi người đều có sự ích kỷ, bất lực, tính toán và âm mưu của riêng mình. Nếu nói Giang Mạc Viễn là hình ảnh thu nhỏ và là tổng thể của ba người đàn ông trong xã hội, thì Niên Bách Ngạn lại được xây dựng trên hình tượng của một người duy nhất. Ngoài đời thực, anh ấy cũng là một nhà cung ứng đá quý, cuộc sống của anh cũng xa hoa, tình cảm cũng day dứt và có những câu chuyện đặc sắc. Còn Tố Diệp, tôi nghĩ nhân vật này dần dần khi từng lớp suy nghĩ nội tâm được bóc ra, mọi người sẽ cảm thấy càng ngày càng chân thật. Bởi vì ở cô ấy nhất định sẽ có hình bóng của mọi người, bất luận là ưu điểm hay khuyết điểm. Có lẽ câu chuyện này không nhận được sự đồng tình của tất cả mọi người, nhưng còn người xem là tôi còn viết, dùng ngôn ngữ bình thường nhất, giản dị nhất. Vẫn câu nói đó, tất cả mọi phán đoán đừng vội kết luận quá sớm, chưa tới giây phút cuối cùng, chưa tới chương kết cuối cùng, thì câu chuyện và nhân vật mãi mãi chưa thể kết luận.”

“Trong các tác phẩm trước của tôi, số phận của mỗi nhân vật có thể chỉ hai tới ba cao trào là kết thúc, nhưng Tố Niên khác các tác phẩm đó, vì tôi tạo dựng số phận của mỗi nhân vật đều có rất nhiều cao trào, bước ngoặt. Thế nên những độc giả thích một hai cao trào rồi tới một cái kết hạnh phúc xin hãy thận trọng khi đọc Tố Niên. Đây vốn đã không phải là một bộ tiểu thuyết chỉ có tình yêu. Nó rất phức tạp, mỗi một nhân vật trong câu chuyện cũng giống như một cá thể độc lập ngoài xã hội, như người bình thưởng phải hưởng trọn đắng cay mặn ngọt vậy. Thế nên không thể so sánh, cũng không cần phải mang nó ra so sánh với các tác phẩm trước đó, vậy chẳng khác nào bạn mang cơm trắng ra so với rau xanh xem cái nào dinh dưỡng hơn cả, ngay từ cốt lõi đã sai lầm.” *Có thể hiểu là trong câu chuyện này đất diễn của chính phụ nhiều gần như nhau*

“Tố Niên chắc chắn là một câu chuyện đặc sắc, tôi dành tâm huyết xây dựng từng nhân vật, cũng yêu quý mỗi một nhân vật, vì họ là những con người không hoàn hảo, vì thế có lúc họ được người ta yêu quý lại có lúc bị người ta ghét, thế nên tuyệt đối không thể vì một số chi tiết mọi người nói không cần thiết mà hủy cả một bộ tiểu thuyết. Tôi không dám nói mỗi một câu, một chữ tôi viết ra đều ẩn chứa một điều gì đó, nhưng ít nhất có thể khẳng định với mọi người, đâu đâu trong câu chuyện cũng ẩn chứa bí mật, nhưng thực tế số người tìm ra được chúng là rất ít. Mỗi một nhân vật, mỗi một tình tiết xuất hiện, mỗi một giai đoạn tình cảm đều có mục đích của nó, chắc chắn không lãng phí thời gian đọc của mọi người, tôi cũng không lãng phí thời gian viết vốn đã ít ỏi của mình. Có thể mọi người thấy chẳng có gì tiến triển nhưng có tiển triển hay không chỉ có tôi là người viết mới biết được, tại sao phải sắp xếp như vậy cũng chỉ tôi biết mà thôi nên mọi người có hoài nghi hay khó chịu cũng là chuyện bình thường.”

Mong rằng nó sẽ là một câu chuyện hay mang tới cho mọi người ^^

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset