“Thật ra thì. . . . . . Thật ra thì cũng không có gì, là ta trong lúc đi tìm Như Mộng, đụng phải mấy lưu manh, đã đánh với chúng một trận.” Tiểu Thiên trực tiếp bỏ qua chuyện người mang nàng đi Công Tước Sơn là các cô gai kia, nàng không muốn làm cho Hoàng Phủ Tấn lo lắng.
“Ngươi lại đi tìm Như Mộng?” Hoàng Phủ Tấn nghe Tiểu Thiên nói những lời này thì vẻ mặt chùng xuống .
Nhưng hắn đột nhiên sắc mặt lại trầm xuống Tiểu Thiên không để ý tới, nàng tiếp tục nói: “Hoàng thượng, chuyện này rất quan trọng, nhưng liên quan đến ngươi. . .”
“Ngươi còn muốn để cho trẫm lập nàng làm phi?” Hoàng Phủ Tấn nói ra những lời nay trông thực bình tĩnh, nhưng nghe được, trong lời nói của hắn mang theo ẩn nhẫn tức giận, điểm này Tiểu Thiên cũng nghe ra, nàng vội vàng muốn giải thích.
“Không phải vậy, hoàng thượng. . . . . .”
“Niếp Tiểu Thiên!” Mắt Hoàng Phủ Tấn đỏ lên cắt đứt lời nói của Tiểu Thiên…, “Tại sao đến bây giờ ngươi vẫn còn muốn đem nữ nhân khác cứng rắn kín đáo đưa cho trẫm?”
“Không phải vậy. . . . . .”
“Ngươi đã cảm thấy không muốn trẫm yêu ngươi, vậy thì trả lại cho trẫm, tại sao ngươi cứ muốn đem trẫm giao cho nữ nhân khác!” Giận đến mức đem cánh tay Tiểu Thiên đang níu lấy mình hất ra ngoài, hắn tức đến mù quáng, xoay người đi ra ngoài, không nghĩ tới, cho đến tận bây giờ, tên ngu ngốc này vẫn còn nghĩ tới muốn đem nữ nhân khác kín đáo đưa cho hắn.
“Hoàng thượng, ngươi hãy nghe ta nói a, ta. . . . . .” Tiểu Thiên nóng nảy, liên tục không ngừng kéo Hoàng Phủ Tấn lại, muốn giải thích, nhưng lại vẫn bị Hoàng Phủ Tấn cắt đứt.
Hắn cười khổ xoay người nhìn về phía Tiểu Thiên, trong mắt mang theo vài phần khổ sở, “Ngươi không cần làm khó, trẫm buông tay!”
“Hoàng. . . . . . Hoàng thượng.” Tiểu Thiên bởi vì những lời này của Hoàng Phủ Tấn mà ngây ngẩn cả người, hắn mới vừa nói gì? Hắn buông tay? Hắn nói buông tay là có ý gì?
“Niếp Tiểu Thiên, ngươi không muốn yêu trẫm, thì vẫn có nữ nhân muốn, ngươi không cần làm khó, trẫm buông tay!” Hoàng Phủ Tấn khổ sở cười một tiếng, đẩy bàn tay nhỏ bé của Tiểu Thiên đang níu lấy tay hắn, quyết tuyệt xoay người rời đi.
“Buông. . . . . . Buông tay! A ~” Sau khi Hoàng Phủ Tấn đi, Tiểu Thiên chán nản ngồi vào bên cạnh trên ghế, khổ sở cười một tiếng, “Hắn. . . . . . Hắn nói buông tay?” Tiểu Thiên mang nụ cười cứng ngắc trên mặt, nước mắt lại không nén được đã ra khỏi hốc mắt.
Chương 361
Chương 361
? Lượt xem,
Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng
Status: Completed Author: Sửu Tiểu Áp
“Hoàng Thượng, người đem đóng kỹ viện chẳng phải là buộc nam nhân đi thiến sao”, trừng mắt nhìn bạo quân đang nghiêm mặt, Tiểu Thiên vô tội mà mở miệng nói.
Trời ạ, xuyên qua thì cũng xuyên qua rồi, đổi lại khi xuyên qua lại thành một hoàng hậu đáng thương bị chính lão công hoàng đế của mình đánh. Sau khi đánh xong, còn bị tên bạo quân này ném vào trong lãnh cung.
Thật vất vả nghĩ biện pháp để hắn đuổi nàng ra khỏi cửa, tưởng rằng cuộc sống sẽ tiêu sái, thích ý rồi. Không nghĩ tới nàng chẳng qua là dùng tiền của hắn, giả trang thành khách làng chơi đi kỹ viện bao mỹ nữ mà thôi, như vậy mà hắn cũng e ngại sao?
Đến kỹ viện bảo về nàng không về, hắn trực tiếp đem kỹ viện đóng cửa! Chẳng nhẽ làm hoàng đế như hắn thực rảnh rỗi lắm sao?
Để lại cảm xúc của bạn
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất