Chương 443

Chương 443

Nước mắt trong mắt bất giác trào ra, nàng nhìn thái y, lần đầu tiên xuất hiện cầu xin, “Thái y, thật. . . . . . Thật không có biện pháp khác sao?”
“Nương nương. . . . . .” Thái y cắn môi dưới, nhíu mày, khó khăn nhìn Tiểu Thiên, nhất quốc chi mẫu cao cao tại thượng, bất quá chỉ là nữ hài nhi mười bảy mười tám tuổi, tại sao ông trời cứ vô tình, trơ mắt đem sinh mạng nàng cướp đi như vậy?
Nàng cùng hoàng thượng yêu nhau đã gặp bao khó khăn như vậy, đã trải qua một lần sinh ly tử biệt, vì sao còn muốn cho hai người này lại trải qua lần nữa.
Ông trời nha, ông làm sao nhẫn tâm a.
Cuối cùng, Lý Tĩnh quỳ xuống ở trước mặt Tiểu Thiên, “Nương nương, xin thứ cho thần. . . . . . Quả thật không thể làm gì được, trừ phi lấy được giải dược nước Tịch Huyễn hoặc là tìm được Ám Dạ.”
Tuyên bố vô tình này của Thái y làm tâm Tiểu Thiên hoàn toàn rơi xuống đến đáy cốc.
“Thái y, đừng nói cho hoàng thượng!” Khóe miệng của nàng nhấc lên khổ sở, mất hồn từ trên ghế đứng lên, từng bước từng bước hướng cửa Thái Y Viện khó khăn thẳng bước đi ra ngoài.
Nửa tháng? Cũng chỉ có thời gian nửa tháng?
Tấn, ta. . . . . . Ta không bỏ được ngươi a.
Nước mắt lại một lần nữa không chút kiêng kỵ trào ra.
Nàng hiện tại thống hận ông trời tàn nhẫn, nếu để bọn họ yêu nhau, vì sao hết lần này tới lần khác không để cho bọn họ ở chung một chỗ, nếu không thể ở chung một chỗ, vì sao phải cho nàng một đoạn triền miên không có kết cục.
Vì sao phải để cho nàng trước khi chết còn phải trải qua đoạn mê luyến khó có thể dứt bỏ này.
Hậu cung ba nghìn duy ta độc sủng, độc sủng, lục cung mỹ quyến duy ta độc yêu, nhược thủy ba ngàn, chỉ uống duy nhất một bầu, tại sao, tại sao phải tàn nhẫn như vậy, tại sao muốn cứng rắn đem sinh mạng nàng tàn nhẫn tước đoạt đi như vậy.
Trước mắt lại tối sầm một lần nữa, lần này Tiểu Thiên quật cường không ngừng bước, ở nơi này trong bóng tối, nàng dò dẫm đi tới, nàng muốn cho ông trời biết, cho dù là mù, mặc dù nàng chỉ có thể sống nửa tháng, nàng cũng muốn đi từng bước vững vàng cho ông ta nhìn.
Nàng giận dỗi không nhờ giúp đỡ, bóng tối kia kéo dài thì nàng làm như không thấy, động tác dưới chân từ từ tăng nhanh, trong bóng tối, nàng bị hoa ven đường trật chân té trên mặt đất, bàn tay bị gai trên cành hoa cào rách vài đường chảy máu.
Nước mắt không tiếng động rơi xuống, nàng cúi đầu, thanh âm trong đầu nàng không ngừng lẩn quẩn, “Tấn. . . . . .”

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng

Status: Completed Author:

“Hoàng Thượng, người đem đóng kỹ viện chẳng phải là buộc nam nhân đi thiến sao”, trừng mắt nhìn bạo quân đang nghiêm mặt, Tiểu Thiên vô tội mà mở miệng nói.

Trời ạ, xuyên qua thì cũng xuyên qua rồi, đổi lại khi xuyên qua lại thành một hoàng hậu đáng thương bị chính lão công hoàng đế của mình đánh. Sau khi đánh xong, còn bị tên bạo quân này ném vào trong lãnh cung.

Thật vất vả nghĩ biện pháp để hắn đuổi nàng ra khỏi cửa, tưởng rằng cuộc sống sẽ tiêu sái, thích ý rồi. Không nghĩ tới nàng chẳng qua là dùng tiền của hắn, giả trang thành khách làng chơi đi kỹ viện bao mỹ nữ mà thôi, như vậy mà hắn cũng e ngại sao?

Đến kỹ viện bảo về nàng không về, hắn trực tiếp đem kỹ viện đóng cửa! Chẳng nhẽ làm hoàng đế như hắn thực rảnh rỗi lắm sao?

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset