Chương 557

Chương 557

Cảm giác được mình đang được Hoàng Phủ Tấn chậm rãi buông lỏng ra, nàng giương mắt, thấy được ánh mắt không dám tin của Hoàng Phủ Tấn, “Thiên Thiên, nàng. . . . . . Nàng thật sự trở lại?”
“Ừ, ta đã trở về, Tấn, ta đã trở về.” Đau lòng vươn tay, nàng vuốt gương mặt gầy gò lại thêm tiều tụy của Hoàng Phủ Tấn, trong mắt của nàng thoáng qua sự tự trách.
” Nàng. . . . . . Ngươi sẽ không đi nữa sao? Sẽ không sẽ rời ta mà đi sao?” Hoàng Phủ Tấn đưa tay, cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng thật chặt, khi hắn hỏi những lời này, khóe mắt thoáng qua sự sợ hãi rằng nàng sẽ lại biến mất.
“Ừ, sẽ không, không bao giờ rời xa nữa!” Tiểu Thiên lại một lần nữa ôm lấy Hoàng Phủ Tấn, tự trách, áy náy, còn có đau lòng, nước mắt của nàng lần nữa lại trào ra khỏi hốc mắt, “Thật xin lỗi, Tấn, đều là ta đần độn, ta ngu ngốc, ta cái gì cũng không biết liền đem chàng đuổi đi, 555~~ thật xin lỗi, Tấn, thật xin lỗi

Nàng cuối cùng nhớ ra ngày đó nàng hôn mê, lúc khi tỉnh lại, tại sao đột nhiên có một cảm giác đau lòng quanh quẩn quanh trái tim. Đó là vì khi ở trong động nàng đã nghe được Tấn nói với Dạ nói câu nói kia.
“Ta muốn Thiên Thiên hoàn toàn bình yên vô sự, bất kể ngươi dùng phương pháp gì, chỉ cần có thể cứu nàng, ngươi cũng không cần để ý đến ta!”
Lúc ấy, mặc dù là nàng là hôn mê, nhưng câu nói này lại để cho nàng nghe được rõ ràng. Chính là hắn đã ngu ngốc, hoàn toàn không để ý đến mình, giúp nàng giải độc, bất kể ở tình huống gì, hắn đều nghĩ đến nàng, hắn lại còn làm chuyện nguy hiểm đến tính mạng của hắn mà không suy tính trước sau. Chính là hắn đã ngu ngốc, yêu nàng như mạng mình, bị nàng vô tình đuổi đi còn một lòng chỉ yêu nàng.
Hắn thật là tên đại ngu ngốc nhất trên thiên hạ! Nước mắt Tiểu Thiên chảy tràn nhiều thêm.
Mỗi lần vừa nghĩ tới nàng đã vô tình với hắn, kiên quyết đuổi hắn đi, hắn lại không có chút oán hận nào nàng, thậm chí khi hắn buông tay nàng, hắn nói, chỉ cần nàng vui vẻ, cái gì cũng không quan trọng.
Nhưng nàng lại làm cho hắn chịu đựng đau đớn lâu như vậy.
Hắn yêu thương nàng như vậy, cả đời này nàng có thể hồi đáp hắn sao?
Nhìn Tiểu Thiên khóc đến thương tâm trong lòng hắn, nàng tự trách bản thân, nàng khóc đến mức làm ướt hết áo hắn cũng đã khiến cho hắn phải đau lòng mà tâm đau nhói.

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng

Status: Completed Author:

“Hoàng Thượng, người đem đóng kỹ viện chẳng phải là buộc nam nhân đi thiến sao”, trừng mắt nhìn bạo quân đang nghiêm mặt, Tiểu Thiên vô tội mà mở miệng nói.

Trời ạ, xuyên qua thì cũng xuyên qua rồi, đổi lại khi xuyên qua lại thành một hoàng hậu đáng thương bị chính lão công hoàng đế của mình đánh. Sau khi đánh xong, còn bị tên bạo quân này ném vào trong lãnh cung.

Thật vất vả nghĩ biện pháp để hắn đuổi nàng ra khỏi cửa, tưởng rằng cuộc sống sẽ tiêu sái, thích ý rồi. Không nghĩ tới nàng chẳng qua là dùng tiền của hắn, giả trang thành khách làng chơi đi kỹ viện bao mỹ nữ mà thôi, như vậy mà hắn cũng e ngại sao?

Đến kỹ viện bảo về nàng không về, hắn trực tiếp đem kỹ viện đóng cửa! Chẳng nhẽ làm hoàng đế như hắn thực rảnh rỗi lắm sao?

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset