Chương 47: Hoàng thái tử bất lực

Hoàng thái tử bất lực

Edgar quay đầu liền thấy biểu tình kinh dị của Ian, nhất thời bất đắc dĩ.

Bộ dáng này của hắn và Thư Thư, tựa hồ hơi mờ ám?

“Ta ra ngoài chờ các con.” Ian nói, nhanh chóng đi ra, sau này dùng tay trái đập mạnh tay phải của mình.

Cho ngươi không gõ cửa này! Nhìn thấy thứ không nên nhìn đi!

Bất quá, nhi tử đây cuối cùng cũng coi như có người thích a…

Ian cảm thấy máy ngày nay không tới quấy rối quả thực vô cùng sáng suốt, tình cảm giữa á thú nhân và con trai y tiến triển thật nhanh chóng.

Thư Thư không biết Ian nghĩ gì, thậm chí còn không biết tự thế của mình rất không đứng đắn, kỳ thực nếu không phải con người đều mặc quần áo, với nhiệt độ trong phòng cậu muốn để thân thể trần truồng chạy khắp nơi kia!

“Hoàng hậu tới a! Chúng ta mau ra đón!” Thư Thư bò ra khỏi khoang mô phỏng, sau đó mới nhớ ra là mình không mặc quần áo, lập tức cầm lên thoải mái mặc vào.

Lúc trước ở chung đã không ít lần thay đồ trước mặt Edgar rồi, hiện tại chẳng ngại nữa.

Edgar vẫn cứng ngắc tại chỗ, sau đó không nói một lời rời khỏi phòng.

Đứng trước thư phòng, hắn hít sâu mấy hơi mới bình tĩnh lại được, sau đó liền buồn bực không thôi… Thư Thư thay đồ hoàn toàn không né hắn ra, bởi vì cảm thấy thú nhân với nhau không cần ngại sao?

Nghĩ tới đây, Edgar nhắm mắt hít hơi nữa, đi xuống lầu.

“Mẫu phụ, có chuyện gì vậy?” Edgar hỏi.

“Cũng không có gì, nhưng con với Thư Thư… Chuyện hai đứa quyết định sớm cũng tốt, dù Thư Thư còn nhỏ, các con cũng có thể tổ chức đính hôn trước, có cần chuẩn bị không?” Ian nói, hắn giữ gìn rất tốt, tuy không còn trẻ thoạt nhìn lại không già hơn Edgar bao nhiêu.

“Không cần.” Edgar cự tuyệt.

“Sao con không vội vã chút nào vậy? Không sợ người khác nhanh chân hơn thì sao!?” Ian hận rèn sắt không thành thép nhìn con trai.

Edgar mặt vô cảm, Thư Thư không thể bị thú nhân khác tranh trước được, nhưng á thú nhân thì… Sau này nhất định phải chú ý mới được.

“Vậy con thổ lộ chưa?” Ian lại hỏi.

Edgar gật gật đầu.

“Vậy còn được… Thư Thư con nhỏ lắm, chờ được tới đâu thì chờ đi.” Ian nói.

Mới vừa phát hiện người mình thích là thú nhân xong, bây giờ lại bị hỏi vậy khác nào xát muối lên vết thương đâu… Edgar quyết định chiếm quyết chủ động đối thoại: “Mẫu phụ tới đây có chuyện gì sao?”

“Còn không phải chuyện Thư Thư ư,” Ian cười: “Con mang nó tới cao ốc hoàng gia, rồi đưa tới trường học, thượng tầng ai nấy đều biết tới nó rồi, rất nhiều người tới hỏi thăm ta… Ta nghĩ hay là con mở tiệc rượu, giới thiệu một chút đi.”

“Không cần đâu.” Edgar cự tuyệt.

“Không cần gì chứ, để nó ở nhà ta không danh không phận, người khác lại nói chúng ta coi thường nó.” Ian nói.

Edgar vốn lo Thư Thư lộ ra chỗ đặc thù mới giấu kỹ không muốn quá nhiều người chú ý tới Thư Thư, nhưng giờ cậu đã có thân phận mà không giới thiệu một chút, sợ là sẽ khiến người khác nghĩ bọn họ không quan tâm tới cậu, khéo khi ở trường lại bị bắt nạt mất: “Khi nào?”

“Cuối tuần này đi.” Ian nói, lúc này thấy Thư Thư quần áo tử tế đi xuống, mỉm cười: “Thư Thư, vài hôm nữa hoàng cung tổ chức tiệc rượu, ta dẫn con đi may vài bộ quần áo.”

“Không cần không cần, tôi có nhiều rồi mà.” Thư Thư vội vàng đáp.

“Nhưng chưa có bộ nào để đi tiệc cả.” Ian nói, tiến lên kéo tay Thư Thư.

Thư Thư không quen đi theo người lạ, bị dắt đi có hơi khó chịu, Edgar lập tức nhận thấy ngay.

Dắt tay vốn dĩ chẳng có gì, có lẽ Thư Thư là thú nhân cho nên không thoải mái, là bởi vì bị á thú nhân dắt đi?

Edgar tiến lên vài bước, kéo tay mẫu phụ đang nắm Thư Thư ra: “Mẫu phụ, con cũng đi.”

Ian nhìn Thư Thư bị con trai mình kéo qua, có chút sửng sốt, con trai đây là đang ăn giấm chua phỏng?

Thư Thư trước kia mua quần áo đều là sản phẩm sẵn, lần này làm lễ phục đặt làm riêng, tới phòng thiết kế nổi tiếng nhất thủ đô tinh.

Khoa học kỹ thuật bây giờ rất tốt, không cần dùng tay đo thước kẻ gì, Ian đưa thẻ cho cậu dùng xong, máy móc sẽ quét hình ảnh, đưa ra dữ liệu toàn thân.

Trong lúc đó, Edgar vẫn luôn nghiêm mặt theo sát phía sau.

Làm quần áo đặt riêng hầu hết là á thú nhân, ngay cả quét thẻ cũng là nhân viên hỗ trợ á thú nhân giúp, lẽ thường thú nhân sẽ không ghen, nhưng Edgar hiện tại không thể chịu nổi có á thú nhân khác thân cận với Thư Thư, cho nên lúc nhân viên hỗ trợ kia dò hỏi sở thích của Thư Thư, mặt hắn đen thùi lùi, còn giục Thư Thư nhanh lên một chút, cuối cùng chọn đại một mẫu vô cùng phổ thông chẳng hào hóa phú quý chút nào, bảo bọn họ làm cho Thư Thư một bộ.

Chờ đi khỏi rồi, nhân viên hỗ trợ kia lập tức nói: “Sư phụ, người kia chính là họ hàng thân thích từ tinh cầu xa xôi đến của Hoàng hậu sao? Thoạt nhìn nhà quê dễ sợ, chả biết gì hết.”

“Dù cho chả biết cái gì cũng là họ hàng với Hoàng hậu đấy.” Nhà thiết kế nói.

“Sư phụ, người nói xem Hoàng thái tử điện hạ liệu có lấy hắn không? Chắc không đâu ha? Ta vừa rồi thấy sắc mặt Hoàng thái tử rất khó coi, đen thùi lùi luôn ấy.” Một trợ lý nói.

Một trợ lý khác cũng xen vào: “Phải a, nhưng có khi hoàng hậu lại bức Hoàng thái tử phải lấy không biết chừng.”

Nhà thiết kế liếc nhìn trợ lý của mình, có chút tán đồng, Hoàng thái tử hôm nay sắc mặt không tốt, phỏng chừng không quá thích á thú nhân kia.

Ian ngồi trên phi hành khí, tàn bạo trừng Edgar, sau đó dùng máy truyền tin nhắn qua: “Tiểu tử thúi, theo đuổi người ta không phải làm như vậy. Con hành hạ như thế, cẩn thận Thư Thư nghĩ con không để ý tới nó nữa đó!

Hai cha con sao lại có đức hạnh giống nhau đến thế cơ chứ? Lúc trước tới thủ đô tinh cùng Chris, Chris cũng trưng cái bản mặt nghiêm túc như vậy, làm y tưởng Chris không thích mình mà thích á thú nhân cha mẹ Chris nhận nuôi kia…

Tuy nhiên sau đó mới biết là ô long náo loạn, tên kia cảm thấy á thú nhân của mình quá hấp dẫn, muốn khiến y mộc mạc chút nên không cho y mặc lễ phục đẹp nhất, thế nhưng lại khiến y đau lòng.

Nghĩ thế, Ian lo lắng liếc nhìn Thư Thư, phát hiện cậu đang gặm thịt khô, tựa hồ hoàn toàn không để chuyện kia trong lòng, mới thở nhẹ một hơi.

Edgar xóa tin nhắn mẫu phụ gửi tới, nếu hắn mà được theo đuổi Thư Thư đã tốt..

Nhưng mà dù không thể theo đuổi, hắn vẫn thích Thư Thư, không muốn từ bỏ.

Trở về hoàng cung, Edgar đầu tiên là đưa Thư Thư trở về, để cậu tiếp tục chơi game, mình cùng Ian về chỗ phụ thân bên kia.

Trước kia đã có chuyện cần bàn, giờ lại thêm chuyện cần nói.

Chuyện mà hắn muốn đàm luận với phụ thân, là về việc có người muốn ám hại mình.

Hung thủ kia đã bắt được, một đại sư cơ giáp từng vào sinh ra tử cùng phụ thân hắn, từng được phụ thân tín nhiệm một thời.

Người kia là một thú nhân, nhưng là hồ tộc (cáo), không ưa chiến đấu, cũng chưa từng ra chiến trường, luôn chế tạo cơ giáp, mà trước khi Edgar ra chiến trận đã mời hắn bảo dưỡng cơ giáp cho mình.

Edgar trước kia đã từng hoài nghi hắn, nhưng không hi vọng là thật, không ngờ mọi chuyện vỡ lở ra lại thực sự là hắn, tâm tình không rõ ra sao.

“Chúng ta cùng nhau lớn lên từ nhỏ.” Chris cũng cảm khái, khuôn mặt đượm vẻ mệt mỏi. Đối phương dù chưa ra chiến trường, nhưng chức vụ chẳng hề thấp, hắn thật không hiểu tại sao y lại phải làm vậy.

“Biết người biết mặt nhưng không biết lòng.” Edgar nói. Người kia thừa nhận đã hại hắn, thậm chí thừa nhận đã tìm một thú nhân hình rắn giả mạo hại người, đồng thời lên mạng bôi nhọ hắn, nhưng kiên quyết không chịu nói ra tại sao lại làm vậy, cũng không chịu nói dùng thủ đoạn gì, thậm chí tự sát.

Chính bởi vì vậy, Edgar mới tới tìm phụ thân.

“Y vừa chết, manh mối liền đứt đoạn, chúng bắt được người phía dưới, nhưng người kia luôn liên hệ với bọn chúng qua mạng, không cung cấp thêm manh mối nào.” Chris nói.

“Phụ thân định làm thế nào?” Edgar hỏi. Hắn đoán ngươi kia ra tay, nhưng luôn cảm thấy sự tình e là không đơn giản như vậy.

“Ta sẽ tiếp tục để ý chuyện này.” Chris nói.

Edgar gật gật đầu.

“Được rồi, nói xong rồi thì đi đi.” Bàn công chuyện xong, Chris hạ lệnh đuổi khách – hắn còn muốn cùng á thú nhân của mình tiếp tục thế giới hai người đây!

Edgar và Chris cùng xuống lầu, liền phát hiện Ian đang ngồi xem chương trình thám hiểm trên ghế salon, dù là một á thú nhân thì vẫn luôn rất hiếu kỳ về thế giới bên ngoài mà.

Edgar liếc nhìn phụ thân, rồi mẫu thân, đột nhiên nói: “Phụ thân, mẫu phụ, con còn có một việc muốn nói.”

“Chuyện gì?” Chris hỏi.

“Thú châu của con mất rồi.” Edgar nói. Thú châu rời khỏi thân thể thú nhân nếu không được á thú nhân ăn, một thời gian sau sẽ tan biến.

Biểu tình của Chris và Ian đều cứng đờ, Edgar ném thú châu đi?

Thú nhân mất thú châu rồi, tức là không bao giờ có thể có hài tử nữa, dù cho thú hạch nát vụn cũng không bỏ thú châu đi, thú châu chỉ có thú nhân cam tâm tình nguyện mới có thể lấy ra được, thậm chí những kiểm tra thông thường cũng không nhìn ra được sự tồn tại thú châu.

“Lúc con thoi thóp, đã muốn từ bỏ tất cả rồi, chỉ biết lúc đó tỉnh lại trên Thiêm tư tinh cậu, thú hạch không còn, thú châu cũng mất, nếu không phải có Thư Thư, chỉ sợ con đã chết ở nơi đó rồi.” Edgar nói.

“Những tên khốn kiếp đó!” Ian cắn răng nói, bọn chúng hại con trai y tuyệt hậu rồi.

Thú nhân không có thú châu, tương đương với “bất lực”, Edgar và Thư Thư hiện tại đang vô cùng tốt đẹp, Ian không muốn nói dối, nhất thời tức giận không chịu được.

“Hiện giờ khá hơn nhiều rồi.” Edgar nói.

Huyết mạch hoàng thất đành đứt tại đây, chuyện này đối với Chris và Ian mà nói là một đả kích rất nặng nề, nhưng so với khi bọn họ nghĩ Edgar đã thành đọa thú thì quả thực không quá xót xa…

“Hoàng thất thai nghén nối dòng đã khó khăn, sớm muộn cũng đoạn tuyệt huyết thống… Sau này con nhân nuôi một đứa, hay là cứ chuyển nhượng sản nghiệp đi cũng không sao.” Chris nói, hai con đường này hắn đã sớm tính trước.

“Cảm ơn người, phụ thân.” Edgar nói, hắn biết nói ra sẽ khiến cha mẹ khó chịu, nhưng chuyện này nên nói rõ cho thỏa đáng càng sớm càng tốt.

Hắn đã không còn thú châu, cha mẹ đã chấp nhân hắn không thể có hậu đại, sẽ không hi vọng gì nữa.

“Con nói cảm ơn với chúng ta làm gì?” Ian nhíu mày: “Còn Thư Thư thì sao, con định thế nào?”

“Con sẽ nói cho Thư Thư biết.” Edgar đáp.

“Con cứ nhất định nói rõ ra, nhỡ Thư Thư không nguyện ý, cũng đừng níu kéo.” Ian thở dài, nghĩ tới thái độ Edgar đó giờ, vừa giận vừa thương: “Còn nữa, sau này đối xử với Thư Thư tốt một chút, đừng có nghĩ quẩn mãi thế! Con đã có lỗi với người ta rồi!” Con trai mình không thể sinh dục, Ian càng nghĩ càng thấy có lỗi với Thư Thư.

“Con biết.” Edgar đáp, chào cha mẹ một tiếng, rời đi.

Chris và Ian nhìn nhau, có chút phát sầu… Con trai bọn họ lại “bất lực”, thực sự gặp vận rủi lớn.

Edgar trở về chỗ của mình xong, Thư Thư đang ngồi vừa đọc sách, vừa ăn vặt, cậu ăn rất nhanh, hai bên má đều phồng lên.

Rõ ràng là một á thú nhân, thật ra lại là một thú nhân, nhưng vẫn là người hắn yêu thương, nhìn bộ dáng Thư Thư, Edgar hít sâu một hơi, ép thú châu trong cơ thể ra lần nữa.

Lúc nói với cha mẹ mình đã mất thú châu, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng bị từ chối…

Đưa viên châu màu đỏ tới trước mặt Thư Thư, Edgar nói: “Vật này tặng em.”

Hướng Dẫn Chăn Dắt Thiên Địch

Hướng Dẫn Chăn Dắt Thiên Địch

Status: Completed Author:

Thể loại: Ngọt, xuyên không, viễn tưởng, thú nhân, sinh tử.
Nguyên tác: Quyết Triệt

Thư Thư vốn là một con chuột đồng thành tinh, nhưng để tu thành hình người thì cần phải vượt qua lôi kiếp, kết quả lôi kiếp lại "lôi" nó ném tới... tương lai?

Sờ sờ hai tai nho nhỏ trên đầu, vì không muốn bị người ta tưởng là yêu quái, Thư Thư quyết định trốn trong rừng rậm đào một cái động rồi sinh sống, thế rồi... Rắn khổng lồ a a a a a! Xin đừng ăn ta!rn

Hoàng thái tử Dị giới đế quốc bị trọng thương không thể biến lại thành người, một mình sinh sống trong rừng rậm, một ngày kia, hắn thấy trong rừng sâu xuất hiện một á thú nhân đáng yêu, á thú nhân vừa nhìn thấy hắn liền trợn tròn mắt sau đó lăn đùng ra đất... Bị hù chết rồi?rn

Thư Thư: Xem tuyệt chiêu của ta đây: giả chết!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset