Mọi người kinh ngạc!
Toutousai đổ mồ hôi: “Quả nhiên không hổ là Sesshoumaru, yêu lực thật đáng sợ.”
Sess rút Đấu Quỷ lên, nhìn lướt qua Inuyasha sau đó nhìn tôi, nói: “Lại đây!”
Rốt cục chú ý tới sự tồn tại của tôi sao? Tôi quay đầu đi, giả vờ như không nghe thấy. Bảo tôi đi thì tôi phải đi sao, rõ ràng tôi mới là trưởng bối.
“Ta không muốn phải nhắc lại lần nữa, lại đây!”
Khóe miệng tôi run rẩy nói: “Từ hôm nay trở đi, ta quyết định cùng nhóm Inuyasha thu thập mảnh ngọc tứ hồn.”
“Sao?” đám người Kagome ngạc nhiên, sau đó đáng thương nhìn Inuyasha, hắn lại cười lớn nhìn Sess: “Sesshoumaru nghe rõ chưa, nhanh cầm của kiếm ghẻ của ngươi mà tránh ra đi!”
Tôi thấy Inuyasha có chút đáng thương, ngươi nói vậy là khiêu khích Sess rồi.
Sess nhếch khóe miệng, cười cực kỳ tàn khốc nói: “Inuyasha, rút kiếm đi!”
Kagome nhìn nhìn tôi, miễn cưỡng cười nói: “Như vậy được không?”
“Được hay không, ta cũng sẽ không đi theo hắn.” Vừa mới tới đã trực tiếp vung kiếm, chẳng lẽ hắn không lo lắng tôi sẽ gặp nguy hiểm sao. Dù có thể tự tin rằng tôi sẽ không gặp nguy hiểm, nhưng cũng nên bảo tôi tránh rồi mới rút kiếm. Chuyện trước chuyện sau dồn lại, không biết tại sao tôi liền tức giận.
Hỏi: Chúng tôi tức giận, kẻ không hay ho chính là ai?
Đáp: Inuyasha.
Hắn cùng với Thiết Toái Nha đánh lên cũng thua, huống chi hiện tại hắn còn không nâng nổi kiếm. Hai người qua mấy chiêu, Sess liền nhận ra, nói: “Thiết Toái Nha hình như nặng chút.”
“Đâu chỉ nặng chút!!!” Inuyasha gần như hét lên
“Nếu nặng, thì đừng có cầm!” Nói xong, Thiết Toái Nha liền rơi khỏi tay Inuyasha
Kagome đột nhiên kêu: “Không tốt, Thiết Toái Nha dùng để khống chế máu yêu quái của Inuyasha, nếu hiện tại bị sinh mệnh uy hiếp, hắn sẽ biến thành yêu quái!.” Sau đó hét lớn: “Inuyasha, nhặt Thiết Toái Nha lên!”
Nhưng Inuyasha lại không muốn cầm thanh kiếm nặng nghìn tấn kia, nên lấy tay không đấu với Sess. Nhưng hành động như vậy không thể nghi ngờ là tự sát, chỉ sau mấy chiêu, hắn liền bị đẩy vào tình thế nguy nan. Trong tuyệt cảnh, yêu lực trên người Inuyasha đột nhiên bạo tăng, tôi cũng lắp bắp kinh hãi.
“Không tốt, mặt của Inuyasha…” Kagome chấn động.
“Chạy mau!” Toutousai lại hét câu cửa miệng này, liền phun ra một ngụm lửa. Ngọn lửa này cơ hồ làm cháy một mảng đất, Sess né tránh, mà Kagome nói: “Ngồi xuống!” Sau đó mọi người nhanh chóng kéo Inuyasha đi mất.
Vốn định theo bọn họ, nhưng đột nhiên tóc bị kéo lại
“A!” Một bàn tay đè lại đầu, sau đó bị kéo vào lòng. Sess lạnh lùng nói: “Còn muốn chạy?”
“Buông ra, tóc sẽ rụng!!!..” Hắn dám kéo tóc của tôi mạnh như thế, thật quá thô bạo.
Sess buông tôi ra, đặt Đấu Quỷ bên hông, nói: “Tùy.”
“Sess Sess, ta là dì của ngươi, không phải thuộc hạ, bảo ta theo ta liền theo sao? Ngươi không thể dịu dàng chút sao, chẳng lẽ không biết con gái vốn yếu ớt sao? Ta rất bi thương, cảm thấy mình luôn chỉ là một phương tình nguyện, đi theo ngươi đi tới đi lui ngay cả một lý do cũng không có. Ta…” Đang ngẩng đầu tranh cãi ầm ĩ, đột nhiên eo bị kéo đi, Sess đột nhiên cúi đầu hôn nhẹ vào má tôi!
Lập tức hóa đá, đây là ý gì?
“Giống ngươi lần trước.”
Lần trước, lần trước… Lần trước hình như là nụ hôn giải thích.
Tôi thật dễ mềm lòng, chỉ một câu nói là toàn bộ tức giận đều bay hết, cảm giác giống như bị sung điện vậy, vui sướng phấn chấn đuổi kịp nói: “Ngươi hẳn là nên học thẳng thắn một chút, lo lắng thì nói là lo lắng, sao cứ phải luôn lạnh như băng, người khác sẽ không đoán ra trong lòng ngươi suy nghĩ gì. Sess Sess, ta đang nói ngươi có nghe hay không?”
“Dong dài!” Sess đột nhiên nâng tôi ngồi lến A-un, sau đó đi đằng trước.
Jaken đã đi tới, thở dốc nói: “Sesshoumaru sama, ngài đi quá nhanh… Cái tên kia, sao lại ở đây???.”
“Ta thích thế, ngươi làm gì được ta!” Từ trước đến nay tôi tức giận cũng nhanh mà hết giận cũng nhanh.
“Sesshoumaru sama, hiện tại chúng ta đi đâu?” Jaken hỏi.
“Thụ hải.”
“Thụ hải? Ta không có bị thương, ngươi bị thương sao?” Ở trong ấn tượng của tôi, chỉ có khi bị thương mới đi tìm cổ thụ kia.
“Hắn không làm ta bị thương”
“Vậy đi đến đó làm gì?” Kỳ quái.
“Tìm Bokuseno.” Hôm nay Sess trả lời rất nhanh, nhưng tôi lại chưa từng nghe qua tên này, liền kỳ quái hỏi: “Bokuseno là ai?”
Sess nhẹ nhàng hạ xuống đất, khóe miệng hình như đang cười, nhưng giọng nói lại rất bình thường nói: “Khỏa thụ đó”
Không thể nào, thì ra cổ thụ có tên, lại là tên rất có tiên khí. Nhiều năm như vậy, tôi lại hoàn toàn không biết, thật sự là vong ân phụ nghĩa. Nhưng, thụ hải kia chẳng phải là rất gần thôn của Yori sao? Tôi luôn cảm thấy mình hẳn nên cách hắn xa một ít, nhưng…
“Nếu hắn lại xuất hiện, ta sẽ giết hắn.”
Khoé miệng run rẩy, rõ ràng đã muốn buông tha hắn rồi, lại giận dỗi. Một đường đi rất chậm, cực kỳ chậm. Không hiểu vì sao lại đi chậm? Nhưng, gần đây bởi vì ăn nhiều mì ăn đến mức buồn nôn, vì thế tôi học cách nấu ăn mới, khi nấu nước, tôi đem rau, nấm đã thái xong bỏ vào. Khi mang nồi ra, bên trong có đồ ăn, ăn cũng rất thơm. Jaken rất thích, thường xuyên ầm ĩ đòi muốn ăn.
Sess không ăn, nhưng nếu là sôcôla thì hắn ăn một viên. Nhưng hắn không cầm, chỉ khi tôi lấy ra đưa hắn, hắn mới ăn.
Khi đến chỗ thụ hải, đã hy sinh N cái sôcôla, N bát mì ăn liền. Lần sau quyết định không mang theo mì ăn liền nữa, phải mang đồ ăn khác thôi.
“Ta biết sớm muộn gì ngài sẽ đến.” Cổ thụ mở to mắt nói.
“Ta tới để hỏi chuyện bả kiếm kia và tên bán yêu kia.” Sess đứng trước mặt cổ thụ, nói.
Cổ thụ nói Thiết Toái Nha dùng để phong ấn máu yêu quái, hơn nữa nói cho hắn nếu Inuyasha biến thành yêu quái, thì tim con người sẽ mất đi, lý trí sẽ mất khống chế!
“Vậy sao? Thì ra hắn vẫn là bán yêu.” Sess nói xong, xoay người liền đi, nhưng cổ thụ lại nói với tôi: “Cô Hitomiko, Yori đã đến.”
“Hắn nói cái gì?” Tôi vội vã hỏi.
“Hắn nói cám ơn các ngươi đã bồi hắn rất nhiều năm, từ nay hắn sẽ tiếp tục ở lại thôn, nếu ngài muốn có thể đi tìm hắn. Hắn sẽ luôn luôn đợi…”
“Hắn muốn chết sao?” Sess đột nhiên lên tiếng ngăn cản cổ thụ nói tiếp: “Đi!”
Khi đi ra khỏi rừng, tôi hỏi: “Ta nên nói rõ ràng với hắn.”
“Cái gì?”
“Ta chỉ coi hắn như em trai, nhiều nhất chỉ là bạn bè, không nên tiếp tục chờ đợi.” Hơn nữa hắn rất yếu ớt, cứ tiếp tục chờ như thế thì chỉ sợ không thể chịu đựng được trăm năm ngàn năm tịch mịch.
Sess hừ nói: “Đã gọi ngươi là dì Hitomiko thì không thể có tâm tư quá phận nào khác.”
“Nhưng tình yêu vốn rất lạ mà, hơn nữa, nhiều năm như vậy đây là lần đầu tiên được người khác thích…” Nghĩ nghĩ, quả thật như thế, không biết nên thấy đáng buồn hay là đáng tiếc!
“Ồ? Ngươi muốn được người khác thích sao?”
“Đương nhiên, ta lớn như vậy rồi nhưng chưa bao giờ thích ai, rất chịu thiệt! Trước kia, khi ở trong núi, có rất nhiều yêu quái anh khí lại xinh đẹp, lúc ấy không hiểu sao ta không bắt một cái để yêu đương chứ? Sess Sess, ngươi nói xem, có phải trông ta rất không được ưa thích?” Buồn bực, nhiều người tốt như vậy mà tôi lại không chú ý, thật quá chậm hiểu!
“Dong dài!” Sess lạnh như băng nói một câu, đột nhiên nhảy lên bay đi.
Có việc gấp? Tôi gìm cương A-un, nó cũng bay lên không đuổi theo Sess.
Đột nhiên trong không khí truyền đến mùi huyết tinh, nồng đến mức cả tôi cũng có thể ngửi thấy, nhất định là rất nhiều người chết. Mà Sess thẳng tắp bay đến nguồn phát ra mùi. Jaken ở bên cạnh tôi nói: “Là thổ phỉ đến sao?” Đang nói, tôi đã nhìn thấy tình cảnh phía trước.
Một đám thi thể nằm trên đất, nhìn quần áo hẳn là thổ phỉ. Bên cạnh còn có xác của một yêu quái, đã bị phanh thây.
Mà chính giữa đám thi thể, một yêu quái mặc quần áo đỏ, trên móng vuốt nhuộm đầy máu tươi.
Đúng vậy, cảm giác cho thấy hắn là yêu quái, không phải bán yêu, nhưng tên yêu đó lại là Inuyasha. Là hắn giết mọi người, khi nhìn thấy Sess thì hắn lại nhe răng cười tà.
“Ngay cả tâm cũng mất đi sao?” Sess rút kiếm, mắt nhìn chằm chằm Inuyasha.
Bên kia, nhóm Kagome tụ lại, sợ hãi nhìn Inuyasha.
Tôi cười phất phất tay với bọn họ, ý là không cần lo lắng. Nhưng vẻ lo lắng trên mặt nhóm Kagome không hề tiêu bớt, bởi vì Inuyasha đã phi người đánh về phía Sess. Tay không đối đầu với Đấu Quỷ, tuy thật anh dũng lấy tay chặn kiếm, nhưng bàn tay cũng da tróc thịt bong.
“Á!!! Inuyasha!” Kagome kinh hô, tôi co rúm khóe miệng, Sess thật sự là đủ âm ngoan, tuy đã thủ hạ lưu tình, nhưng vẫn cố ý đả thương thân thể Inuyasha, tôi bắt đầu cảm thấy tình cảm giữa anh em bọn họ là thuộc loại ngược luyến tình thâm!
Thu hồi Đấu Quỷ, Sess ném ra một quyền, Inuyasha lập tức bị bay ra ngoài. Một quyền này rất nặng, trực tiếp đánh hắn mất đi ý thức. Kagome mặc kệ nguy hiểm, nhào vào trên người Inuyasha hô: “Không được giết hắn! Hitomiko! Mau bảo Sesshoumaru dừng tay!”
“Đặt Thiết Toái Nha vào tay hắn, che yêu lực lại ” Sess xoay người, định đi khỏi.
Kagome ngẩn ra: “Ngươi không giết hắn sao?”
Miroku cũng lên tiếng: “Ngươi chỉ cần vung một kiếm là có thể giết hắn, vì sao không động thủ?”
Sess lãnh đạm nói “Cho dù muốn động thủ, thì phải là lúc thần trí hắn tỉnh táo.” Nói xong liền bước đi thẳng.
Tôi phất phất tay nói với bọn họ: “Hắn đang giận, kỳ thực chỉ là muốn đến ngăn cản Inuyasha hóa yêu. Cho nên mọi người không cần lo lắng, chúng tôi đi…”
“Hitomiko!” Giọng nói không nhiệt độ của Sess từ sau lưng truyền đến, tôi sợ run, đây là lần đầu tiên hắn kêu tên của tôi, nhưng chữ ‘dì’ đâu, bị ăn?
Bất đắc dĩ vỗ vỗ A-un, dắt nó vào trong rừng
Bắt nạt em trai xong, tiếp theo nên làm gì? Bụng hơi đói, nhưng vừa nhìn mì ăn liền lại không thấy thèm ăn. Tôi thà rằng bị đói, cũng không muốn ăn cơm chiều.
Đến một nơi tương đối tránh gió, Sess ngồi xuống. Ý là, hắn quyết định muốn ở đây nghỉ ngơi. Tôi nhảy xuống A-un, Jaken nhặt củi đốt lửa, hắn thúc dục: “Đến lúc ăn cơm”
“Ngươi là yêu quái, sao lại thích ăn đồ ăn con người thế?”
“Dong dài! Nhanh lấy ra đi.”
Tôi mang một cốc mì ăn ra liền đưa cho hắn: “Tự ngươi làm.”
“Sao chỉ có một cốc? Phần của ngươi đâu?”
“Ta không muốn ăn.” Mang sôcôla ra, tôi cắn một miếng rồi ngồi bên cạnh Sess cho hắn một miếng.
Bởi vì trời còn sớm, tôi chưa muốn nghỉ ngơi, ngồi cạnh hắn ngắm trời cũng không tệ, cảnh sắc thiên nhiên này rất khó có ở hiện đại
Sess liếc tôi một cái cũng không nói gì, nhắm lại hai mắt. Tôi quen nhìn người khác ngủ là mình cũng sẽ buồn ngủ, vì thế cũng không trải chiếu ra cứ thế dựa vào hắn mà ngủ. Một đêm này, tôi ngủ rất sâu, bởi vì thân thể Sess vừa ấm áp vừa thoải mái. Nhưng sáng hôm sau, tư thế ngồi biến thành nằm, nằm ở trên đùi Sess.
Tôi vươn vai, nói: “Buổi sáng tốt lành!” Tôi đứng lên tập thể dục, rồi cầm bàn chải đánh răng và khăn đến bên cạnh dòng suối. Xong xuôi, thấy Sess chuẩn bị đi, tôi chưa kịp hỏi hôm nay muốn đi đâu, đã nghe thấy hắn nói: “Jaken, ngươi và A-un ở đây, đừng đi đâu.”
“Vâng, Sesshoumaru sama.” Jaken đáp ứng.
Ý của hắn là muốn cùng tôi đi sao? Chậm rãi theo phía sau hắn, đột nhiên cảm thấy giống như đang đi hẹn hò vậy, không khỏi cười ra tiếng.
“Cười cái gì?” Hôm nay tâm tình Sess nhất định rất tốt, rất ít khi thấy hắn chủ động nói chuyện.
“Không có gì, chỉ là cảm thấy chúng ta giống như đôi vợ chồng để con ở nhà để đi hẹn hò vậy.” Jaken và A-un là con, mà tôi cùng với hắn là cha mẹ luôn thoát không xong bọn trẻ dây dưa. Thật vất vả mới tìm được thời gian rảnh rỗi ra ngoài hưởng tuần trăng mật, tuy một đi trước một đi sau có chút kỳ quái, nhưng vẫn cảm thấy rất giống.
Sess đột nhiên đứng lại, suýt chút nữa tôi va phải lưng hắn. Thật vất vả đứng vững, cẩn thận nhìn hắn có gì định nói.
“Im miệng”
“Ta vẫn luôn yên tĩnh mà, đã rất ít nói chuyện. Ta sợ nếu không nói gì thì sẽ chán chết.”
“Không phải ngươi luôn cùng Jaken ầm ĩ một đường sao?”
“Thì ra ngươi nghe thấy, ta còn tưởng rằng ngươi đã làm được chuyện đóng kín thính lực, hoàn toàn không để ý chúng ta! Sess Sess, đàn ông lãnh khốc một ít đúng là hấp dẫn người, nhưng nếu rất lãnh khốc thì sẽ thành dọa người khác. Hơn nữa, trước mặt trưởng bối thì không cần giả vờ, có cái gì cứ nói ra! Ví dụ như rõ ràng là ngươi muốn đi cứu Inuyasha, nhưng cái gì cũng không nói cứ thế lao đến, người ta còn tưởng rằng ngươi muốn giết hắn, cứ thế này sẽ không có được sự tôn kính của em trai, cũng chọc hắn hận ngươi…”
“Dong dài!”
“Ta biết ta rất dong dài, nhưng đều là vì tốt cho ngươi… Á! Sao đột nhiên dừng lại.” Tôi dui dụi cái mũi, lần này thật sự va phải.
Sess cũng không quay đầu lại: “Đến rồi”
Tôi thò đầu ra nhìn, thấy dưới chân núi là một thành cực kỳ phồn hoa, ngay cả con kiến cũng cực kỳ lớn. Sess chờ tôi nhìn thấy thành rồi xoay người định đi, tôi giữ chặt hắn hỏi: “Ngươi dẫn ta đến đây làm gì?”
“Ở đó có đồ ăn của con người.”
“Thì ra ngươi thấy tối hôm qua ta không ăn cơm, nên sợ ta đói mới mang ta tới nơi này?” Tôi tít mắt cười, thì ra Sess quan tâm tôi như thế, thật là đáng yêu.
Sess không nói gì, nhưng nhìn biểu cảm của hắn là tôi biết, tôi nói đúng.
Tôi vui vẻ rất đắc ý cười cười, rồi nắm tay kéo hắn nói: “Còn nhớ trước kia chúng ta cùng nhau đi dạo phố không, bây giờ cùng đi đi. Đã qua nhiều năm như vậy, hẳn là có thêm rất nhiều món ăn… Còn nữa, thành này lớn như thế, chúng ta còn có thể tìm một chỗ tắm rửa nghỉ ngơi. Rồi mua…” Sờ sờ túi trên người: “Không mang tiền.” Lần trước trở về bên kia không có thời gian đi làm tiền.